Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 162: chung cực khảo nghiệm

“Phụt phụt!” Sáu cô gái còn lại đều che miệng cười khúc khích, chế giễu An Tiểu Nhã thích xen vào chuyện người khác.
“Đúng rồi, ngươi là An Tiểu Nhã phải không? Ngươi có biết mình đến muộn không hả?” Quản lý vòng khảo sát nhìn nàng.
“Dạ giám khảo, tôi là An Tiểu Nhã. Lúc nãy thang máy bị quá tải, tôi nhường chỗ cho các đồng nghiệp khác trong công ty, tôi chạy thang bộ lên đây, cho nên... cho nên mới đến muộn!” An Tiểu Nhã thở hồng hộc nói.
“Đừng có kiếm cớ, đến muộn là đến muộn, hôm nay vòng hai quan trọng như vậy mà đến muộn, công việc sau này có thể đảm bảo sao? Cô đi đi, cô không vượt qua vòng hai rồi!” Quản lý vòng khảo sát khoát tay với cô.
“Giám khảo, có thể, có thể cho tôi thêm một cơ hội không ạ!” An Tiểu Nhã khẩn cầu.
“Không thể, nơi làm việc là phải nghiêm khắc, cô đi đi!” Quản lý vòng khảo sát khoát tay với cô.
An Tiểu Nhã bái quản lý vòng khảo sát một cái rồi thất vọng quay người bước ra ngoài.
An Tiểu Nhã vốn tưởng rằng, mình giải thích thì giám khảo sẽ thông cảm cho mình, nhưng cô đã quá ngây thơ rồi.
Sáu cô gái còn lại trong phòng thi đều che miệng cười trộm.
“Cô ta muốn làm người tốt nhường nhịn cho người khác, đáng đời!”
“Đúng đó, làm bộ làm người tốt phải trả giá đắt, không ngờ bây giờ còn có người ngốc nghếch như vậy!”
“Được rồi, đừng nói nữa, vòng hai bắt đầu, tất cả đi ra ngoài, sau đó theo số thứ tự, từng người vào phỏng vấn riêng.” Quản lý vòng khảo sát nói.

Trên tầng cao nhất của tòa cao ốc, trong văn phòng chủ tịch.
Lâm Vân đang cầm điện thoại lướt tin tức.
Lúc này, một tin tức lọt vào tầm mắt của Lâm Vân.
“Tối qua, người đàn ông nào đó ngủ ở ngoài đường, phóng viên đến phỏng vấn thì bị người này ra tay đánh đập, nghi ngờ người này có bệnh tâm thần, đang tiến hành điều tra…”
“Diệp Như Long, cậu đưa tin lên rồi đó, lần này, mặt cậu có thể bị mất sạch rồi!” Lâm Vân lộ ra một nụ cười.
Lâm Vân không biết, lúc Diệp Như Long nhìn thấy tin này thì sẽ tức giận đến mức nào.
Lúc này, Lưu Ba mặt tươi rói bước vào phòng làm việc.
“Lâm tổng, đây là văn bản tài liệu mà tôi nói cần đích thân anh ký tên, anh xem qua một chút.” Lưu Ba đưa văn bản cho Lâm Vân.
Lâm Vân xem qua một lượt, xác nhận không sai rồi thì ký tên mình lên văn bản.
Lúc đưa văn bản cho Lưu Ba, Lưu Ba vừa cười vừa nói:
“À mà Lâm tổng, còn một chuyện khác nữa, có liên quan đến anh.”
“Anh định nói là chuyện mời thư ký cho tôi đúng không?” Lâm Vân hỏi.
“Lâm tổng, sao... sao anh biết?” Lưu Ba kinh ngạc.
“Vì lúc nãy tôi lên lầu thì đã gặp mấy cô gái vòng hai kia ở trong thang máy rồi.” Lâm Vân thản nhiên nói.
“Ra là thế.” Lưu Ba ngớ người gật đầu.
Lúc này, một người đàn ông trung niên bước vào phòng làm việc, ông chính là quản lý vòng khảo sát đã phỏng vấn lúc nãy trong phòng họp.
“Chủ tịch, tổng giám đốc, kết quả phỏng vấn đã có rồi, đây là thông tin của các cô ấy và thành tích cá nhân.”
Quản lý vòng khảo sát vừa nói vừa đặt một tập văn kiện lên bàn làm việc của Lâm Vân.
“Chủ tịch, ngài tự xem qua, nếu ngài thấy không có vấn đề gì, chúng ta sẽ mời người đạt kết quả cao nhất.” Quản lý vòng khảo sát nói.
Lâm Vân cầm lấy tập hồ sơ thứ nhất.
“Chủ tịch, đây là người có kết quả cao nhất vòng hai, tên Liễu Mạn, bất kể trình độ, tướng mạo hay kinh nghiệm, cũng như lúc phỏng vấn phát huy tại chỗ đều rất tốt.” Quản lý vòng khảo sát nói.
Lâm Vân xem tấm ảnh trong hồ sơ, đây chẳng phải là cô gái tóc đỏ kia sao?
Lúc trước ở trên và trong thang máy, cô gái tóc đỏ Liễu Mạn này đã trào phúng Lâm Vân ghê gớm, nói năng âm dương quái khí, tỏ ra cô ta rất kiêu căng, rất đáng gờm và xem thường Lâm Vân.
“Cô ta lại là người có kết quả cao nhất ư?” Lâm Vân không khỏi lắc đầu cười một tiếng.
Ngay sau đó, Lâm Vân trực tiếp ném hồ sơ của cô ta qua một bên.
Quản lý vòng khảo sát có vẻ hơi kinh ngạc, bởi vì ông thấy Lâm Vân chỉ nhìn tấm hình, còn trình độ, kinh nghiệm, phần giới thiệu vắn tắt, cũng như phần đánh giá vòng hai hôm nay, Lâm Vân hoàn toàn không xem qua!
Nhưng quản lý vòng khảo sát không dám hỏi.
Ngay sau đó, Lâm Vân lại cầm lấy hồ sơ xem, nhưng chỉ liếc một hai mắt rồi ném qua một bên.
Rất nhanh, Lâm Vân đã xem xong hết.
“Sao chỉ có sáu tập hồ sơ vậy, chẳng phải có bảy người tham gia vòng hai sao?” Lâm Vân ngẩng đầu hỏi quản lý vòng khảo sát.
Quản lý vòng khảo sát vội nói: “Chủ tịch, còn một người tên là An Tiểu Nhã, vì đến muộn nên bị tôi loại trực tiếp rồi, dù sao thì quan niệm thời gian rất quan trọng, ngay cả vòng hai quan trọng như vậy mà…”
“Đi! Đừng nói nữa! Gọi điện ngay cho An Tiểu Nhã, bảo cô ta quay lại tham gia vòng hai!” Lâm Vân trực tiếp ngắt lời ông.
“Nhưng mà thưa chủ tịch, người không có ý thức về thời gian thì...” quản lý vòng khảo sát còn muốn nói thêm.
Lâm Vân đột nhiên đứng dậy, nói: “Vậy ông có biết vì sao cô ấy đến muộn không? Vì cô ấy nhường thang máy cho tôi đấy! Đây là thử thách tôi đưa ra cho bọn họ, chỉ một mình cô ấy vượt qua được thử thách này thôi!”
“Đúng đúng đúng! Tôi gọi điện thoại cho cô ấy quay lại ngay!” quản lý vòng khảo sát liên tục gật đầu.
“Sau khi gọi cô ấy về thì bảo tất cả vào phòng họp nhỏ chờ, tôi muốn đích thân kiểm tra lại phẩm chất đạo đức của họ, tôi cần thư ký, nếu phẩm chất không tốt thì dù mặt khác có tốt thế nào tôi cũng không cần.” Lâm Vân nói.
“Vâng Lâm tổng, tôi làm theo ngay đây ạ!” Quản lý vòng khảo sát vội vàng đáp lời.

Bên ngoài tòa nhà công ty, An Tiểu Nhã ủ rũ cúi đầu ngồi bên cạnh bồn hoa.
Lúc này, mẹ cô gọi điện thoại tới.
“Tiểu Nhã, phỏng vấn thế nào rồi? Lần này là Hoa Đỉnh Đại Công Ty đó! Có thể vượt qua vòng sơ loại trong số hơn một trăm người thì chứng tỏ con gái mẹ rất ưu tú đấy, con nhất định phải thể hiện thật tốt vào, nếu vào được Hoa Đỉnh làm thì sau này mẹ con mình cũng có thể ngẩng cao đầu với người ta.” Mẹ cô nói.
“Mẹ à, con… con sẽ cố gắng.”
An Tiểu Nhã không biết phải nói thế nào, cô thậm chí còn không được tham gia vòng hai mà đã bị loại rồi, để mẹ không thất vọng thì cô chỉ có thể nói như vậy.
“Cố lên con gái, mẹ không làm phiền con nữa.” Mẹ cô cúp máy.
“Không biết lát nữa về thì phải ăn nói với mẹ như thế nào.” An Tiểu Nhã cúi đầu lẩm bẩm.
Ngay lúc đó, một cuộc gọi khác tới, An Tiểu Nhã nhìn thì là số điện thoại của bộ phận nhân sự của tập đoàn Hoa Đỉnh.
“Alo.” An Tiểu Nhã cẩn thận nhấc máy.
“Bảo tôi quay lại tham gia vòng hai ư?”
“Thật sao ạ? Cám ơn! Cám ơn ạ! Tôi đến ngay!”
Sau khi cúp máy, An Tiểu Nhã kích động suýt nhảy cẫng lên.
Tuy chỉ là cơ hội tham gia vòng hai thôi, nhưng ít nhất thì vẫn còn cơ hội!

Trong phòng họp nhỏ.
Sáu cô gái đều ở bên trong, họ đã ngồi đây gần nửa tiếng rồi.
“Sao vẫn chưa có kết quả nhỉ?”
“Đúng đó, không biết ai sẽ được chọn nữa.”
Mọi người đều xúm lại bàn tán.
Ngược lại cô gái tóc đỏ Liễu Mạn, cô ta đầy tự tin ngồi ở chỗ mình, không nói chuyện với ai, vì cô ta tin chắc mình sẽ được chọn, vì cô ta vừa xinh đẹp lại có lý lịch tốt, trình độ cao, mà hôm nay lúc thi cũng biểu hiện rất tốt.
Đúng vào lúc này, cửa bị đẩy ra.
Mọi người vội vàng im lặng, nhìn về phía cửa.
Họ vốn tưởng rằng là quản lý vòng khảo sát đến công bố kết quả.
Nhưng lọt vào mắt họ lại là An Tiểu Nhã vừa bị loại lúc nãy.
“Sao lại là cô!”
“Cô không phải bị loại rồi sao?”
Các cô gái kinh ngạc không thôi.
“Công ty bảo tôi đến tham gia vòng hai ạ!” An Tiểu Nhã nói.
Thực ra An Tiểu Nhã cũng không biết, vì sao lại đột nhiên thông báo cho cô quay lại.
An Tiểu Nhã vừa mới vào chưa được hai phút thì cửa lại bị đẩy ra lần nữa.
Họ vội vàng nhìn lại, lọt vào tầm mắt họ là Lâm Vân.
Chỉ khác là, lúc này Lâm Vân mặc bộ quần áo của công nhân vệ sinh, tay cầm cây lau nhà, xách theo một thùng nước.
“Phụt! Thằng nhóc này quả nhiên là thằng tạp dịch, hay là công nhân vệ sinh!”
Sau khi Lâm Vân đi vào, cô gái tóc đỏ Liễu Mạn và những người khác đều che miệng cười nhạo, tất cả bọn họ đều nhận ra Lâm Vân.
Lâm Vân không để ý đến họ, mà trực tiếp kéo cây lau nhà và thùng nước bắt đầu lau nhà.
“Ầm!”
Đúng lúc đó, thùng nước bất ngờ bị đổ.
“Chết rồi, thùng nước sao lại đổ rồi, dưới tầng là phòng làm việc của ban quản lý, nước thấm xuống đó thì phiền phức lớn, các cô giúp tôi dọn dẹp có được không? Làm như vậy thì mới có thể dọn nhanh được.” Lâm Vân hỏi mấy cô gái.
“Nước thấm xuống thì đó là việc của anh, liên quan gì đến chúng tôi? Còn bảo chúng tôi giúp anh? Một thằng tạp vụ vệ sinh như anh thì có tư cách gì bắt chúng tôi giúp?” Cô gái tóc đỏ Liễu Mạn khoanh tay cười nhạo.
“Đúng vậy, liên quan gì đến chúng tôi, còn muốn bọn tôi giúp à?” Các cô gái khác cũng phụ họa theo.
Lâm Vân lắc đầu.
“Để tôi giúp anh cho, tôi phải làm gì ạ?” An Tiểu Nhã đột nhiên đứng dậy đi đến trước mặt Lâm Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận