Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 65: hội đấu giá bắt đầu

Chương 65: Hội đấu giá bắt đầu
Doãn Hội trưởng Lai trước đó còn đặc biệt dặn dò qua Tô Tổng, nhìn thấy Lâm Vân thì thái độ nhất định phải tốt, kết quả hắn không ngờ Tô Tổng nhìn thấy Lâm Vân lại có thể như vậy.
"Doãn Hội trưởng." Lâm Vân khoát khoát tay với Doãn Hội trưởng, ra hiệu hắn không cần nói nữa.
Ngay sau đó, Lâm Vân nhìn về phía Tô Tổng, mỉm cười nói: "Tô Tổng, không sai, ta chính là chủ tịch mới của Hoa Đỉnh Tập Đoàn, không sai, ta chính là cháu ngoại của Liễu Chí Trung."
"Thế nhưng là... Thế nhưng là..." Tô Tổng trừng mắt nhìn Lâm Vân, trong lòng vẫn có chút không hiểu.
"Hôm qua tại Dương Liễu bên hồ, ta đã từng nói với ngươi, ngươi nhìn thấy bất quá là mặt hồ bên trên, đối với phía dưới hồ hoàn toàn không biết gì cả, giống như việc ngươi hiểu rõ về ta, vẻn vẹn chỉ dừng lại ở bề ngoài, kỳ thật ngươi đối với ta hoàn toàn không biết gì cả." Lâm Vân bình tĩnh nói.
Tô Tổng nghe đến đó, hắn thở dài một hơi, trong lòng xem như đã hiểu, thì ra Lâm Vân chỉ là đang che giấu thân phận mà thôi. Hắn tỉ mỉ nghĩ lại, với địa vị của Lâm Vân, muốn tạo một phần tài liệu cá nhân giả mạo, là chuyện dễ như trở bàn tay.
"Ta, Tô mỗ người, cuối cùng vẫn là nhìn lầm rồi." Tô Tổng cúi đầu xuống.
Tô Tổng trước đó còn muốn tìm cách tác hợp con gái của mình với cháu ngoại của Liễu Lão, nằm mơ hắn cũng không nghĩ tới, người này lại chính là Lâm Vân. Mà hắn, hôm qua còn ở bờ hồ Dương Liễu của Thanh Dương Đại Học, cảnh cáo Lâm Vân, bảo Lâm Vân rời xa con gái của hắn. Đây thật là một màn kịch quá hài hước và nực cười!
"Tô Tổng, không biết hiện tại ông cảm thấy, ta có xứng với con gái của ông không?" Lâm Vân nhìn chằm chằm Tô Tổng, nở một nụ cười.
"Đương nhiên, đương nhiên!" Tô Tổng cười gượng gật đầu.
Tô Tổng trong lòng hiểu rõ, chỉ bằng việc Lâm Vân là cháu ngoại của Liễu Chí Trung thì đã đủ, làm sao hắn lại không xứng với con gái của mình? Chỉ có con gái của hắn là không xứng với Lâm Vân mới đúng. Tô Tổng cười tiếp: "Lâm Đổng, hôm qua là do đầu óc tôi có vấn đề, ngài đừng để bụng, chuyện của ngài và Tô Yên, tôi hiện tại 100 cái ủng hộ!"
Tô Tổng lúc này cẩn thận nghĩ lại, Lâm Vân và con gái mình đã là bạn trai bạn gái, đây tuyệt đối là chuyện tốt, Lâm Vân chính là con rể của hắn, nghĩ tới đây hắn liền một trận cao hứng.
"Tô Tổng, chuyện của ta và Tô Yên, ta cũng nói thật cho ông biết, ta và cô ấy không phải là bạn trai bạn gái, ta chẳng qua chỉ đóng giả làm bạn trai cô ấy mấy ngày, giúp cô ấy đối phó một chút tên Giang thiếu quấy rầy mà thôi." Lâm Vân thản nhiên nói.
"Cái gì!?" Biểu lộ của Tô Tổng lập tức cứng đờ.
Tô Tổng vừa mới còn thầm vui mừng, dù sao ít nhất Lâm Vân và con gái ông đã là bạn trai bạn gái, như vậy ông cũng coi như là nhạc phụ của Lâm Vân, xem như người thân thích của Liễu Chí Trung. Kết quả hắn còn chưa kịp vui vẻ được ba giây, Lâm Vân liền nói cho hắn biết sự thật.
Lúc này, nhân viên công tác của hội đấu giá đã cầm ống nói lên, thông báo mọi người tiến vào hội trường đấu giá, hội đấu giá sắp bắt đầu.
Lâm Vân đứng dậy: "Tô Tổng, thân phận của ta, ta hi vọng ông đừng nói cho Tô Yên biết."
"Vâng... vâng!" Tô Tổng vội vàng gật đầu.
"Lưu Ba, chúng ta đi thôi." Lâm Vân gọi Lưu Ba, cùng mình đi về phía hội trường đấu giá.
Tô Tổng nhìn theo bóng lưng rời đi của Lâm Vân, ánh mắt hắn phức tạp. Đồng thời Tô Tổng trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, coi như Lâm Vân và con gái của hắn chỉ là tình nhân giả, hắn cũng muốn tìm cách tác hợp hai người, tốt nhất để hai người 'đùa giả thành thật' ...
Thời gian hội đấu giá đã bắt đầu, trong sảnh các đại lão bản, nhao nhao tiến về hội trường đấu giá. Về phần những đám phú nhị đại kia, bọn họ ở ngoài đại sảnh chơi đùa thì được, còn việc vào hội trường chính thì chưa có tư cách.
Hội trường đấu giá chính ở lầu ba, Lâm Vân và Lưu Ba cùng nhau tiến vào, sau đó theo số thứ tự được phân phối, ngồi vào ghế khách quý hàng đầu. Lâm Vân thân là chủ tịch Hoa Đỉnh Tập Đoàn, cho dù Lâm Vân không nói, phía hội đấu giá cũng sẽ sắp xếp cho Lâm Vân ngồi vào ghế khách quý. Nói thật, đây là lần đầu tiên trong đời Lâm Vân tới loại địa phương này. Bất quá Lâm Vân vẫn trấn định tự nhiên, bởi vì số dư trong thẻ còn lại, có thể cho Lâm Vân đầy đủ tự tin!
Lâm Vân nhìn lướt qua, hội đấu giá cũng không lớn, ước chừng có thể chứa được hơn một trăm người. Ngay lúc Lâm Vân ngắm nhìn xung quanh, Hướng Kim Cường của Kim Cường Tập Đoàn, vừa vặn đi ngang qua Lâm Vân.
"Thằng nhóc, hãy chờ đó!" Hướng Kim Cường hung hăng trợn mắt nhìn Lâm Vân một cái.
"Tốt, chúng ta hãy xem buổi đấu giá hôm nay, ai sẽ là người cười cuối cùng." Lâm Vân vừa cười vừa nói.
Hướng Kim Cường không đáp, trực tiếp quay người đi về phía ghế của mình. Hướng Kim Cường cũng ngồi ở hàng ghế khách quý đầu tiên, bất quá hắn ở bên trái, còn Lâm Vân ở bên phải, hẳn là do phía hội đấu giá cố ý ngăn cách hai bên.
Vài phút sau, các ông chủ đều đã vào chỗ.
Oanh! Đèn lớn trong hội đấu giá đột nhiên tắt, chỉ còn lại vài ngọn đèn nhỏ cùng ánh đèn trên sân khấu đấu giá. Lúc này, một người chủ trì sải bước đi lên sân khấu.
"Hoan nghênh các vị lão bản đã đến hội đấu giá mỗi năm một lần của Thanh Dương Thị." người chủ trì lộ ra vẻ nhiệt tình.
Sau khi người chủ trì lên sân khấu, trước tiên giới thiệu ngắn gọn về buổi đấu giá hôm nay, sau đó mời mấy nhân vật lớn của Thanh Dương Thị lên sân khấu đọc lời chào mừng. Sau khi đọc lời chào mừng xong, đã qua mười lăm phút.
"Tôi nghĩ các vị lão bản, chắc đã không thể chờ đợi mà mong muốn buổi đấu giá bắt đầu rồi phải không? Tốt, không nói nhiều nữa, sau đây buổi đấu giá chính thức bắt đầu!" người chủ trì khoát tay.
Lúc này, vật phẩm đấu giá thứ nhất được đưa lên. Vật phẩm đấu giá đầu tiên, là một bức tranh chữ, giá khởi điểm là 10 vạn, mỗi lần tăng giá tối thiểu là 10.000. Về phần bức tranh chữ này xuất từ tay nhà thư pháp nào, Lâm Vân cũng không nghe rõ ràng, dù sao Lâm Vân đối với tranh chữ các loại căn bản không có hứng thú. Ngược lại là người chủ trì giới thiệu một hồi, khiến Lâm Vân suýt chút nữa buồn ngủ.
Điều khiến Lâm Vân kinh ngạc là, sau khi bức tranh chữ này bắt đầu đấu giá, số lượng các ông chủ ra giá lại không hề ít, cuối cùng bức tranh được một ông chủ chốt giá với giá 55 vạn. Vật phẩm bán đấu giá thứ hai, là một cái bình hoa đồ cổ, Lâm Vân cũng không có hứng thú, mà chiếc bình hoa đồ cổ này cuối cùng có giá 40 vạn.
Vật phẩm bán đấu giá thứ ba, là một chiếc vòng tay ngọc phỉ thúy thủy tinh, giá khởi điểm là 30 vạn.
"350.000!"
"400.000!"
"450.000!"
Vừa mới bắt đầu đấu giá, tiếng gọi giá đã liên tục vang lên.
"Lưu Ba, thủy tinh chủng là gì?" Lâm Vân nhìn về phía Lưu Ba. Lâm Vân trước đây chỉ là một thằng nhóc nghèo, tuy biết ngọc phỉ thúy, nhưng đối với phân loại cụ thể lại không rõ lắm.
"Lâm Đổng, thủy tinh chủng là loại tốt nhất trong ngọc phỉ thúy, chiếc vòng phỉ thúy thủy tinh chủng này, chất lượng rất không tồi, không có gì bất ngờ, có thể sẽ chốt giá lên đến mấy triệu." Lưu Ba nhìn chằm chằm lên sân khấu nói. Ngay sau đó, Lưu Ba nhìn về phía Lâm Vân, hiếu kỳ hỏi: "Lâm Đổng, ngài có hứng thú với chiếc vòng phỉ thúy này sao?"
"Ừm, có chút hứng thú." Lâm Vân cười gật gật đầu. Lúc này, giá đã được gọi lên đến 1,15 triệu.
"Ông Đình ra giá 1,15 triệu, còn ai cao hơn 1,15 triệu không?"
"1,15 triệu lần thứ nhất!"
"1,15 triệu lần thứ hai!"
Người chủ trì trên sân khấu đã giơ búa đấu giá lên, bắt đầu đếm ngược.
"Tôi ra 1,5 triệu!"
Đúng lúc này, một giọng nói vang dội vang lên. Mọi người đều quay đầu nhìn theo hướng giọng nói, chính là Lâm Vân.
"Chậc chậc, chủ tịch mới của Hoa Đỉnh ra tay quả là xa xỉ, một lần tăng giá nhiều như vậy." Mọi người thấy Lâm Vân một lần tăng thêm 1,5 triệu, cũng không nhịn được mà cảm thán.
"Ông Đình, chiếc vòng phỉ thúy này tôi đã nhắm trúng rồi, ông không có ý kiến gì chứ?" Lâm Vân quay đầu nói với ông Đình đang ngồi đối diện cách đó không xa. Ông Đình chính là người vừa rồi ra giá 1,15 triệu.
"Không có... không có..." Ông Đình chỉ có thể cười gượng một tiếng. Lúc đầu ông Đình đã coi trọng chiếc vòng phỉ thúy này, vốn định chắc chắn sẽ mua được nó. Kết quả Lâm Vân trực tiếp thêm đến 1,5 triệu, ông còn dám tăng giá lên nữa sao? Ông cũng không cho rằng tài vận của mình có thể so được với Lâm Vân.
"1,5 triệu! Chiếc vòng ngọc phỉ thúy này, thuộc về Lâm Đổng của Hoa Đỉnh!" Người chủ trì thấy không ai gọi giá nữa, liền giơ búa.
Sau đó, cuộc đấu giá tiếp tục, lần lượt có rất nhiều đồ vật được đem ra đấu giá, nhưng Lâm Vân vẫn không hề ra tay. Lâm Vân đang chờ đợi, là tiết mục cuối cùng, đấu giá đất.
Trên sân khấu, sau khi bán đấu giá xong một vật phẩm khác.
"Các vị lão bản, tiếp theo đây chính là tiết mục lớn nhất trong buổi đấu giá của chúng ta, đấu giá đất." Người chủ trì cất cao giọng. Bên dưới sân khấu, rất nhiều ông chủ nghe đến đây cũng đều tỉnh táo cả lên.
"Lô đất đầu tiên, là mảnh đất ở phía đông thành phố tại Hỏa Thần Miếu, giá khởi điểm 2 triệu, mỗi lần tăng giá tối thiểu 100.000." Người chủ trì tuyên bố.
"2,5 triệu!"
"2,8 triệu!" Tiếng tăng giá lập tức vang lên.
"Lâm Đổng, mảnh đất này ở ngoại ô thành phố, khá là hẻo lánh, giá trị không cao, công ty của chúng ta không có ý định khai thác ở đây." Lưu Ba nói. Lâm Vân gật đầu, khi xem vài lô đất mà Lưu Ba đưa trước đó, mảnh đất Hỏa Thần Miếu này cũng không có trong danh sách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận