Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 227: sáng tạo công ty mới

Chương 227: Sáng lập công ty mới
Tiểu Lương Sơn là một vùng núi hoang, bọn họ không bán thì cũng để hoang, có thể bán được 5 triệu, đối phương đương nhiên vui vẻ.
Tin tức này truyền đến, tảng đá trong lòng Lâm Vân cuối cùng cũng rơi xuống đất.
Hiện tại mọi chuyện đã giải quyết, việc khai thác khoáng sản, cũng có ông ngoại giúp Lâm Vân giải quyết.
Kể từ đó, Lâm Vân chỉ cần xây một cái mỏ quặng, sau đó tiến hành khai thác là được.
Lâm Vân đột nhiên nhớ ra, trước đó trên mạng có một câu rất hot, đó chính là “Ta là người trong nhà có mỏ”, bây giờ Lâm Vân cũng coi như có mỏ rồi sao? Hơn nữa còn là mỏ vàng!
Ngày thứ hai, Lâm Vân vừa trở về Thanh Dương Thị.
Trong văn phòng trên tầng cao nhất của tòa nhà Hoa Đỉnh.
“Lâm đổng, bên trong Tiểu Lương Sơn, thật sự có hoàng kim?” Lưu Ba một mặt kinh ngạc.
Vừa rồi Lâm Vân đã nói cho Lưu Ba biết chuyện Tiểu Lương Sơn có vàng.
“Ta còn có thể lừa ngươi sao.” Lâm Vân nhẹ nhàng cười nói.
“Ha ha, ta liền nói Vân ca, hôm qua anh bảo tôi mua Tiểu Lương Sơn làm gì, lúc đó tôi còn thấp thỏm đấy, Tiểu Lương Sơn chỉ là một ngọn núi hoang, mua nó làm gì, bây giờ thì tôi đã biết.” Lưu Ba cười nói.
Dừng một chút, Lưu Ba liền vội vàng hỏi: “Đúng rồi Lâm đổng, số lượng vàng dự trữ trong Tiểu Lương Sơn nhiều không?”
Lâm Vân bất đắc dĩ buông tay nói: “Ta cũng không phải thần tiên, số lượng dự trữ cụ thể, ta khẳng định không biết, ngươi đi liên hệ một đội khảo sát, tiến hành khảo sát, sau đó chuẩn bị xây mỏ vàng.”
“Không thành vấn đề! Tôi đi liên hệ ngay!” Lưu Ba gật đầu đáp ứng.
“Mặt khác, mỏ vàng này, ta không định treo biển hiệu của Hoa Đỉnh, ngươi giúp ta đăng ký lại một công ty mới, cứ lấy hai chữ... Vân Diệu này làm tên, gọi là Công ty TNHH Khoáng nghiệp Vân Diệu đi, mỏ quặng này ta dự định đầu tư 500 triệu.” Lâm Vân nói ra.
Vân Diệu, chữ đầu là chữ "Vân" trong tên Lâm Vân, chữ thứ hai "Diệu", tự nhiên là có ý nghĩa vinh quang, ý chỉ có thể tạo ra vinh quang vô hạn.
Chờ sau khi dưới trướng mình có nhiều công ty hơn, Lâm Vân sẽ thành lập Tập đoàn Vân Diệu.
Đây sẽ là công ty, tập đoàn hoàn toàn thuộc về Lâm Vân, là sự khởi đầu cho việc Lâm Vân xây dựng đế chế thương nghiệp của mình!
Lâm Vân tin tưởng, nhiều năm sau, bốn chữ Tập đoàn Vân Diệu này nhất định sẽ vang danh cả nước, thậm chí là toàn thế giới!
“Vân Diệu sao? Tốt, Lâm đổng.” Lưu Ba đáp.
“Lưu Ba, chủ tịch công ty mới là ta, tổng quản lý vẫn để ngươi làm, vì ta tin tưởng ngươi nhất, tất cả công việc của công ty mới do ngươi toàn quyền xử lý, ta tin tưởng ngươi có thể làm tốt.” Lâm Vân chân thành nói.
“Cảm ơn Lâm đổng đã tin tưởng, tôi nhất định không phụ sự ủy thác!” Lưu Ba kiên định gật đầu.
Đối với Lưu Ba mà nói, có thể được Lâm Vân coi trọng như vậy, có thể được Lâm Vân nhiều lần ủy thác trách nhiệm, đối với hắn mà nói là một vinh hạnh lớn lao!
Trong lòng hắn hiểu rõ, nếu như không phải Lâm Vân đề bạt hắn, hiện tại có lẽ hắn vẫn chỉ là một phó tổng quản lý bị chèn ép, không có thực quyền gì, cũng chẳng có tương lai gì.
Cho nên, trong lòng Lưu Ba, mười phần cảm kích Lâm Vân, cảm kích Lâm Vân đối với hắn tin tưởng và coi trọng.
“Chỉ là làm khổ ngươi, lại phải phụ trách chuyện bên Hoa Đỉnh, lại phải bận bịu chuyện công ty mới.” Lâm Vân nói.
Thành lập công ty mới, đồng thời xây dựng một cái mỏ quặng, chắc chắn có rất nhiều chuyện phải giải quyết.
Chuyện này ngoài Lưu Ba ra, Lâm Vân không biết có thể tìm ai khác, dù sao trong lĩnh vực kinh doanh, người mà Lâm Vân có thể hoàn toàn tin tưởng chỉ có vậy.
“Lâm đổng, Hoa Đỉnh đã kinh doanh nhiều năm, sớm đã đi vào quỹ đạo, không cần tôi xử lý nhiều, hơn nữa có thể cùng Vân ca cùng nhau phấn đấu, tôi, Lưu Ba rất vinh hạnh, có khổ có mệt cũng chẳng là gì!” Lưu Ba kiên định nói.
“Tốt! Có ngươi nói vậy, ta càng yên tâm, sau khi công ty mới thành lập, ngoài lương thưởng bình thường, ta sẽ cho ngươi thêm 8% cổ phần công ty mới!” Lâm Vân nói.
“Cái này... Sao có thể!” Lưu Ba vội vàng khoát tay.
Đừng coi thường 8% cổ phần, sau khi công ty lớn mạnh, 8% tuyệt đối không phải là một con số nhỏ!
“Ngươi đừng từ chối, những gì ngươi bỏ ra, xứng đáng với phần cổ phần ta cho ngươi!” Lâm Vân chân thành nói.
“Vậy thì cảm ơn Lâm đổng, tôi, Lưu Ba nhất định sẽ dốc toàn lực!” Lưu Ba cúi đầu cảm tạ.
“Đúng rồi Lưu Ba, người ta đã cất nhắc, quản lý Khang Lượng Tài trước đây, thể hiện như thế nào?” Lâm Vân hỏi.
Lâm Vân nói Khang Lượng Tài này, là người Lâm Vân đã gặp khi cùng Vương Tuyết đi mua sắm.
Lúc đó, Lâm Vân và Vương Tuyết bị quản lý cửa hàng quần áo khinh thường, người này đã đứng ra giúp Lâm Vân, Lâm Vân thấy người này không tồi, hơn nữa rất trọng nghĩa, nên đã đề bạt anh ta đến tập đoàn Hoa Đỉnh làm trưởng phòng nhân sự.
“Lâm đổng, mắt nhìn người của anh thật sự là lợi hại, từ khi người này đến công ty, thể hiện rất tốt, không những năng lực mạnh, mà còn rất có trách nhiệm, làm việc rất nghiêm túc, anh ta đã giúp công ty chúng ta vạch trần mấy kẻ sâu mọt, tôi còn đang tính tiếp tục đề bạt anh ta đấy.” Lưu Ba nói.
“Thật sao?” Hai mắt Lâm Vân sáng lên.
Ngay sau đó, Lâm Vân quay sang nói với thư ký An Tiểu Nhã: “Tiểu Nhã, gọi quản lý Khang Lượng Tài đến gặp ta.”
An Tiểu Nhã gật đầu, rồi quay người rời khỏi văn phòng.
Trong văn phòng.
“Đúng rồi Lâm đổng, còn có một chuyện quan trọng muốn báo cáo với anh.” Lưu Ba nói.
Dừng một chút, Lưu Ba tiếp tục: “Lần trước Lâm đổng bảo tôi đi điều tra điểm yếu của quân sư Hướng Kim Cường, đã có kết quả, hắn thật sự có một điểm yếu.”
“A? Điểm yếu của hắn là gì?” Lâm Vân mau chóng hỏi.
Chuyện này liên quan đến việc diệt trừ Hướng Kim Cường.
“Theo tôi điều tra, quân sư và vợ chính thất không có con, nhưng hắn và tình nhân có một đứa con riêng, hắn rất yêu đứa con riêng này, tiền hắn kiếm được từ chỗ Hướng Kim Cường, phần lớn đều cho con riêng tiêu xài!” Lưu Ba nói.
“Nói vậy, nếu muốn kéo hắn về phe mình, chúng ta có thể bắt đầu từ con riêng của hắn!” Lâm Vân híp mắt nói.
“Không sai!” Lưu Ba gật đầu.
“Tốt, lát nữa ngươi gửi thông tin về đứa con riêng của hắn vào điện thoại di động của ta, chuyện tiếp theo, ta sẽ giải quyết.” Lâm Vân nói.
Tên quân sư này của Hướng Kim Cường, là một thuộc hạ mà Hướng Kim Cường tín nhiệm nhất, coi trọng nhất.
Nếu có thể kéo hắn về phe mình, trong ứng ngoài hợp, việc giải quyết mối nguy Hướng Kim Cường sẽ dễ dàng hơn rất nhiều!
“Vâng Lâm đổng.” Lưu Ba gật đầu.
Lúc này, An Tiểu Nhã dẫn Khang Lượng Tài tới.
“Lâm đổng, Lưu tổng!”
Khang Lượng Tài chào Lâm Vân và Lưu Ba.
“Khang Lượng Tài, biểu hiện của ngươi ở công ty ta đều biết, ngươi không làm ta thất vọng.” Lâm Vân mỉm cười nhìn anh ta.
“Lâm đổng, anh đã đề bạt tôi đến Hoa Đỉnh, đây là sự tin tưởng của anh, anh cũng có ơn tri ngộ với tôi, tôi nhất định sẽ hết lòng vì công ty!” Khang Lượng Tài nói.
Lâm Vân gật đầu: “Ta đã từng nói, việc đề bạt ngươi lên trưởng phòng nhân sự chỉ là bắt đầu, chỉ cần ngươi làm tốt, ta sẽ tiếp tục đề bạt ngươi.”
Lâm Vân uống một ngụm nước, sau đó tiếp tục: “Ta hiện tại muốn thành lập một công ty mới, gọi là Công ty TNHH Khoáng nghiệp Vân Diệu, dự định đầu tư 500 triệu, ta quyết định điều ngươi qua, làm phó tổng quản lý công ty, hỗ trợ tổng quản lý Lưu Ba, xử lý các công việc nội bộ của công ty mới!”
“Phó... Phó tổng quản lý!” Khang Lượng Tài một mặt kinh ngạc.
Trước đây Khang Lượng Tài chỉ là quản lý nhân sự ở một công ty nhỏ không có tương lai, về sau mới được Lâm Vân đề bạt đến Hoa Đỉnh.
Cả đời anh ta cũng chưa từng nghĩ rằng mình lại có thể ngồi vào cái ghế phó tổng quản lý này!
“Không sai, là phó tổng quản lý, ta tin tưởng ngươi có đủ năng lực để gánh vác trọng trách này.” Lâm Vân gật đầu.
Công ty mới thành lập, chắc chắn sẽ có rất nhiều việc phải làm, Lâm Vân tự nhiên muốn tìm một trợ thủ đắc lực đáng tin, hỗ trợ Lưu Ba, nếu không để Lưu Ba một mình giải quyết mọi chuyện thì Lưu Ba cũng không kham nổi.
Dừng một chút, Lâm Vân tiếp tục: “Khang Lượng Tài, vẫn là câu nói đó, chỉ cần ngươi làm tốt, phó tổng quản lý, tuyệt đối không phải điểm dừng, nỗ lực của ngươi, ta sẽ thấy!”
“Cảm ơn Lâm đổng đã tin tưởng! Ân đề bạt của Lâm đổng, Khang Lượng Tài tôi khắc ghi trong lòng, tôi nhất định sẽ toàn lực ứng phó, dù xông pha lửa đạn cũng không chối từ!” Khang Lượng Tài kiên định nói.
“Tốt, ngươi và Lưu Ba xuống bàn bạc đi, sau đó hai ngươi có rất nhiều việc phải bận đấy.” Lâm Vân nói.
“Vâng!”
Hai người đáp lời, sau đó lui ra khỏi văn phòng.
Sau khi hai người họ rời khỏi văn phòng.
Lâm Vân quay sang nhìn An Tiểu Nhã.
“Tiểu Nhã, tình hình của em gái ngươi bây giờ thế nào rồi?” Lâm Vân hỏi.
“Lâm đổng, nhắc đến chuyện này, tôi muốn cảm ơn ngài đấy, từ sau lần ngài giáo huấn em ấy, em ấy ngoan hơn trước nhiều, tan học đúng giờ về nhà, cũng không còn chơi bời với những người không ra gì nữa.” An Tiểu Nhã vui vẻ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận