Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 41 nổi giận Hướng Kim Cường

Chương 41: Nổi giận
Sau khi rời khỏi quán net, Lâm Vân và Bàn Tử trực tiếp đưa A Minh đến nhà hàng Thịnh Yến. Còn đám lưu manh Hoàng Mao, tất cả đều bị đánh thành tàn phế, được xe cứu thương đưa đến bệnh viện.
Nhà hàng Thịnh Yến.
Bàn Tử kể cho A Minh toàn bộ sự tình, Lâm Vân là chủ tịch Hoa Đỉnh Tập Đoàn, là cháu ngoại của Liễu Chí Trung.
“Cái gì? Chủ tịch Hoa Đỉnh Tập Đoàn! Cháu ngoại của người giàu nhất Liễu Chí Trung!” A Minh kinh ngạc trừng lớn mắt.
Hoa Đỉnh Tập Đoàn là một thế lực lớn mạnh thế nào, Liễu Chí Trung lại là nhân vật tầm cỡ ra sao, A Minh đều rõ như lòng bàn tay. Nếu là trước đây, có đánh chết A Minh cũng không tin, nhưng hôm nay hắn đã tận mắt thấy Lâm Vân lái xe thể thao, còn có thể gọi đến nhiều người như vậy, hắn không tin cũng phải tin.
“A Minh, cái nhà hàng Thịnh Yến này, Vân Ca cũng mua luôn rồi.” Bàn Tử vừa cười vừa nói.
Lúc A Minh vừa bước vào cửa, nghe thấy nhân viên phục vụ đều gọi Lâm Vân và Bàn Tử là ông chủ, khi đó hắn còn rất mông lung, bây giờ nghe đến đây mới hiểu rõ.
“Vân Ca, anh... anh mua nhà hàng Thịnh Yến làm gì?” A Minh có chút nghi hoặc.
“Không làm gì, mua cho vui thôi, coi như nhà ăn riêng dùng, dù sao cũng chẳng tốn mấy đồng.” Lâm Vân hời hợt nói.
“Ngưu bức! Ngưu bức!” A Minh không kìm được giơ ngón tay cái lên.
A Minh nằm mơ cũng không nghĩ đến, mình lại có một người bạn cùng phòng đột nhiên biến thành phú nhị đại, hơn nữa còn là phú nhị đại hàng đầu!
Lúc này, Lâm Vân cũng lộ ra vẻ nghiêm túc.
“A Minh, tiểu tử cậu sau này đừng có thiếu tiền thì lại lao đầu vào quán net nữa, đừng có chán chường đi xuống như vậy, chẳng lẽ cậu muốn cả đời bị người ta khinh khi sao?”
“Vân Ca, tôi sẽ sửa cái tật nghiện net này.” A Minh chăm chú gật đầu.
Hôm nay bị sỉ nhục, bị đánh, những chuyện này cũng đã tạo cho A Minh một cú sốc lớn, khiến hắn quyết định thay đổi bản thân.
“Tôi rất xem trọng cậu, chỉ cần cậu có thể bỏ được tật nghiện net, sau này cậu có khó khăn gì, tôi nhất định sẽ giúp cậu.” Lâm Vân chân thành nói.
“Thật sao Vân Ca?” A Minh kích động không thôi, hắn biết với thân phận của Lâm Vân, cho dù chỉ tùy tiện giúp hắn một chút, nói không chừng cũng có thể thay đổi cả cuộc đời hắn.
“Đương nhiên là thật, tôi còn có thể gạt cậu sao.” Lâm Vân cười nói.
“Được được được, đồ ăn đều nguội hết rồi, mau ăn thôi.” Bàn Tử không hề khách khí cầm lấy đũa......
Sáng sớm ngày thứ hai.
Tập đoàn Kim Cường, nhà Hướng Kim Cường, trong phòng ngủ.
“Hướng Gia, sao lại hôi như vậy a, nhà vệ sinh nhà anh bị nổ à? Thật làm em buồn nôn.” Tiểu mật nằm trong lòng Hướng Kim Cường, bịt mũi đẩy Hướng Kim Cường ra.
Hướng Kim Cường từ trong lúc ngủ mơ tỉnh lại.
“Mẹ nó, sao lại hôi như vậy a!” Hướng Kim Cường ngửi thấy mùi phân nồng nặc, nhịn không được bật chửi một câu, đồng thời lấy tay bịt mũi, mùi hôi đó khiến Hướng Kim Cường cảm giác mắt cũng đau.
“Cộc cộc cộc!”
“Hướng Gia! Không xong rồi!”
Ngay khi Hướng Kim Cường chuẩn bị đứng lên xem chuyện gì xảy ra, một tràng tiếng gõ cửa vang lên, bên ngoài truyền đến giọng quân sư.
Hướng Kim Cường đứng dậy mở cửa, cau mặt hỏi quân sư đang đứng ở cửa: “Lại mẹ nó thế nào!”
“Hướng Gia, trước cửa biệt thự chất đầy phân và nước tiểu! Ngăn kín cả cửa lớn rồi, mùi xú uế bốc lên tận trời! Ngài mau ra xem thử.”
“Cái gì? Đều là phân và nước tiểu?” Hướng Kim Cường mặt đầy kinh ngạc, tự nhiên vô cớ, sao có thể có nhiều phân và nước tiểu xuất hiện trước cửa như vậy được?
Hướng Kim Cường không thể tin nổi, nhưng mùi hôi nồng nặc kia lại đang chứng minh sự thật.
“Đi!” Hướng Kim Cường vội vàng bước ra khỏi cửa.
Cửa biệt thự.
Nơi này chất đống một lượng lớn phân và nước tiểu, bịt kín cả cửa lớn của biệt thự, còn thu hút vô số ruồi nhặng, mùi hôi thối khiến người buồn nôn, cảnh tượng lại càng thêm khó coi. Rất nhiều người hầu nhìn thấy cảnh này xong đều nôn mửa cả lên.
“Hướng Gia đến rồi! Hướng Gia đến rồi!”
Dưới sự cung nghênh của một đám người hầu và bảo tiêu, Hướng Kim Cường đi đến trước cửa biệt thự.
“Ọe!”
Khi Hướng Kim Cường nhìn thấy đống phân trước mặt, lại thêm việc hít phải mùi hôi thối nồng nặc, hắn lập tức không kìm được, nôn một trận liên tục vào bên cạnh. Vốn dĩ Hướng Kim Cường đã nôn hết cả ra, khi hắn đứng dậy thở, lại hít mạnh một hơi, trong đó toàn là mùi phân nồng nặc.
“Ọe! Ọe!”
Nhất thời, Hướng Kim Cường lại một lần nữa nôn mửa liên tục, nôn đến cuối cùng chỉ còn là nôn khan, không nhả ra được gì, Hướng Kim Cường chỉ cảm thấy, mình sắp nôn cả dạ dày ra ngoài.
“Hướng Gia! Hướng Gia!”
Quân sư và mấy tên bảo tiêu vội vàng chạy tới đỡ Hướng Kim Cường.
Sau khi Hướng Kim Cường nôn xong, cả khuôn mặt đều đã biến thành màu gan heo.
“Chuyện gì xảy ra! Cái này mẹ nó rốt cuộc là chuyện gì! Ai có thể nói cho ta biết! Những thứ phân và nước tiểu này rốt cuộc từ đâu ra!” Hướng Kim Cường tức giận gào lên.
Dưới cơn phẫn nộ của Hướng Kim Cường, những bảo tiêu, người hầu bên cạnh đều sợ đến nỗi không dám thở mạnh.
“Hướng Gia, hôm qua vẫn còn rất tốt, nửa đêm hai ba giờ giống như có tiếng xe tải, khẳng định là ai đó tối qua nửa đêm hai ba giờ, dùng xe tải chở đến đổ vào cửa nhà.” Quân sư nói.
“Hướng tao, Hướng Kim Cường đây mà lại có người đổ phân trước cửa nhà? Ở Thanh Dương Thị này, ai mẹ nó có cái gan đó!” Hướng Kim Cường nổi trận lôi đình, giận đến bắp thịt trên mặt đều run rẩy, nắm đấm càng bóp kêu răng rắc.
Hắn Hướng Kim Cường ở Thanh Dương Thị là nhân vật cỡ nào? Mà lại có người dám đổ phân trước cửa nhà hắn? Chuyện này khiến Hướng Kim Cường cảm thấy vô cùng nhục nhã. Chuyện này khiến Hướng Kim Cường cảm thấy, quyền uy của hắn bị khiêu khích nghiêm trọng!
“Hướng Gia, hôm qua chúng ta vừa ám toán Hoa Đỉnh Tập Đoàn, hôm nay trước cửa liền xuất hiện nhiều phân như vậy, theo tôi đoán, chuyện này rất có thể là do Hoa Đỉnh Tập Đoàn làm!” Quân sư nói.
“Đúng! Chắc chắn là Hoa Đỉnh Tập Đoàn! Chắc chắn là bọn chúng!” Giọng Hướng Kim Cường kiên định, hắn cũng không nghĩ ra, trừ Hoa Đỉnh Tập Đoàn ra, còn ai lại làm như vậy, còn ai dám làm như vậy!
“Chết tiệt Hoa Đỉnh Tập Đoàn, dám đổ phân vào nhà chúng ta, ta Hướng Kim Cường ở Thanh Dương Thị lăn lộn nhiều năm như vậy, Hoa Đỉnh Tập Đoàn các người là kẻ đầu tiên dám khiêu khích ta như thế! Coi như ta Hướng Kim Cường bao nhiêu năm qua ở Thanh Dương Thị là uổng công lăn lộn sao?” Mặt Hướng Kim Cường đầy giận dữ.
“À phải rồi Hướng Gia, hôm qua ngài bảo tôi điều tra chủ tịch mới của Hoa Đỉnh, đây là tài liệu!”
Quân sư đưa ra một tập tài liệu cho Hướng Kim Cường.
“Lâm Vân? Cháu ngoại của Liễu Chí Trung? Lại còn là một học sinh?” Hướng Kim Cường có vẻ hơi kinh ngạc khi nhìn thấy tài liệu.
“Hướng Gia, tôi đoán chừng chuyện đổ phân này là do Lâm Vân này bày ra, hắn ỷ mình là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, nên mới dám đối với Hướng Gia ngài như vậy.” Quân sư nói.
“Hắn đúng là thiên vương lão tử! Dám đổ phân trước nhà tao, tao nhất định sẽ băm hắn ra thành trăm mảnh!” Hướng Kim Cường tức giận đấm một phát thật mạnh vào tường bên cạnh, trong mắt càng lóe lên một luồng sát ý nồng đậm.
“Hướng Gia, chúng ta phải làm thế nào?” Quân sư hỏi.
“Đi tìm vài người, lén lút xử lý thằng nhãi đó! Tao muốn cho nó biết, những kẻ dám đối nghịch với tao Hướng Kim Cường, đều không có kết cục tốt đẹp!” Trong mắt Hướng Kim Cường ánh lên sát ý.
“Thế nhưng… hắn dù sao cũng là cháu ngoại của Liễu Chí Trung mà, nếu thực sự giết hắn, liệu có gây ra phiền phức không? Chúng ta với Hoa Đỉnh Tập Đoàn đã có mâu thuẫn rồi, rất dễ bị nghi ngờ.” Quân sư lo lắng nói.
Quân sư không lo có xử lý được Lâm Vân hay không, bởi vì ở Thanh Dương Thị này, muốn xử lý một người đối với Hướng Gia đơn giản như trở bàn tay. Điều hắn lo lắng là hậu quả sau khi xử lý Lâm Vân. Quân sư biết, Liễu Chí Trung chính là người giàu nhất Tây Nam, khả năng báo thù là cực kỳ lớn! Nếu như chọc giận Liễu Chí Trung, để Liễu Chí Trung liều lĩnh trả thù, bọn họ chắc chắn không thể chống đỡ nổi!
“Cái này còn không đơn giản sao, sắp xếp những kẻ đi hành động, sau khi giết thằng nhãi kia xong, lại cướp sạch của nó, tạo thành hiện trường hắn bị cướp của giết người, như vậy tự nhiên có thể phủi sạch quan hệ với chúng ta.” Giọng Hướng Kim Cường lạnh lùng nói.
“Hướng Gia! Kế sách của ngài thật là diệu a!” Quân sư không nhịn được giơ ngón tay cái lên.
Hướng Kim Cường cười lạnh: “Nó còn chưa mọc đủ lông đủ cánh, mà cũng dám đối đầu với Hướng Kim Cường tao? Còn dám đổ phân trước cửa nhà tao, nó đúng là tự tìm đường chết!”
Quân sư cũng tranh thủ nịnh nọt: “Ở Thanh Dương Thị này, Hướng Gia ngài chính là trời, Hoa Đỉnh Tập Đoàn chẳng là gì!”
“Tốt, mau đi làm đi! Tao muốn cho nó không nhìn thấy mặt trời ngày mai!” Hướng Kim Cường khoát tay.
“Hướng Gia cứ yên tâm, tiểu nhân nhất định làm thỏa đáng.”
Sau khi đáp lời, quân sư liền xoay người đi làm việc, vì cửa chính bị phân chặn mất, quân sư chỉ có thể đi bằng cửa sau.
Sau khi quân sư đi.
Hướng Kim Cường ngẩng đầu nhìn lên, khi hắn nhìn thấy đống phân chất cao như núi trước cửa, ngửi thấy mùi hôi thối xộc thẳng vào mũi, lại một phen nôn khan......
Một nơi khác.
Hoa Đỉnh Tập Đoàn, trong văn phòng chủ tịch.
“Lâm Đổng, chuyện phân ngài giao, sáng nay tôi đã cho người đổ vào trước cửa nhà Hướng Kim Cường rồi, đổ đúng 3 tấn luôn ạ!” Lưu Ba báo cáo.
“Tốt lắm, chắc hẳn Hướng Kim Cường sẽ bị buồn nôn không nhẹ đâu.” Lâm Vân lộ ra một nụ cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận