Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 459: triển lộ thực lực

"Cha, Nhị thúc, Tam bá, mọi người bỏ súng xuống đi, chuyện này tuyệt đối không phải là anh Lâm Vân làm!" Tiểu Điệp lớn tiếng nói.
"Tiểu Điệp, sao con ngốc vậy, chuyện này rõ ràng là do hắn làm, con cũng bị hắn hại rồi, mà giờ vẫn tin hắn! Con có biết không, Công Tôn gia tộc không chịu giúp chúng ta, lần đấu quyền dưới lòng đất này, nhà họ Nam Cung chúng ta sẽ gặp xui xẻo đấy." Nam Cung Chính vội nói.
"Không phải! Không phải anh Lâm Vân! Tuyệt đối không phải!" Tiểu Điệp vừa khóc vừa lắc đầu liên tục.
"Lâm Vân, đồ hỗn đản nhà ngươi xem cho kỹ, Tiểu Điệp tin tưởng ngươi cỡ nào, mà ngươi lại ra tay với nàng!" Nam Cung Chính gầm lên với Lâm Vân.
"Nam Cung Chính bá phụ, ta, Lâm Vân xin thề, nếu chuyện này là do ta làm, ta sẽ bị thiên lôi đánh, chết không toàn thây!" Giọng Lâm Vân lạnh lùng.
Lâm Vân vốn không muốn giải thích gì với bọn họ, cũng chẳng để ý bọn họ nói gì, nhưng Lâm Vân không muốn Tiểu Điệp hiểu lầm mình.
"Ngươi cút đi cho ta! Ta không muốn nhìn thấy ngươi!" Nam Cung Chính gầm lên với Lâm Vân.
"Nam Cung Chính bá phụ, chân tướng sự việc, ta sẽ điều tra ra được, không phải vì ông, mà là vì Tiểu Điệp!" Lâm Vân lạnh giọng nói.
Nói xong, Lâm Vân quay người rời đi ngay.
Lâm Vân biết, Nam Cung Chính và những người khác đã đinh ninh vụ tai nạn xe là do mình làm, mình có nói gì cũng vô ích, chỉ có thể dùng sự thật để chứng minh.
Trong phòng bệnh.
"Đại ca, sao anh lại thả thằng nhãi đó đi vậy!" Tam bá của Tiểu Điệp vội nói với Nam Cung Chính.
Nhị thúc của Tiểu Điệp cũng nói: "Đúng vậy, thằng nhãi đó chính là hung thủ, chúng ta nên giết chết nó, sao có thể để nó đi được!"
Nam Cung Chính lắc đầu: "Tiểu Điệp bây giờ rất tin tưởng hắn, hơn nữa cảm xúc của Tiểu Điệp hiện tại cực kỳ bất ổn, nếu ngay trước mặt Tiểu Điệp mà mình nổ súng, e rằng con bé sẽ không chịu nổi!"
Ngừng một chút, Nam Cung Chính nói tiếp: "Hay là trước điều tra chuyện này đã, đợi có đủ chứng cứ, khiến cho thằng nhãi đó không thể giải thích được, để Tiểu Điệp thấy rõ bộ mặt thật của nó, rồi giết cũng chưa muộn, chuyện này ta sẽ đích thân đi điều tra."
"Có lý đấy." Nhị thúc và Tam bá của Tiểu Điệp đều gật đầu.
"Đương nhiên, ta đoán Công Tôn Lưu Vân cũng sẽ không tha cho thằng nhãi đó, nói không chừng căn bản không cần chúng ta động thủ, Công Tôn Lưu Vân sẽ giết chết hắn!" Nam Cung Chính nheo mắt nói.
Trên giường bệnh, Tiểu Điệp nghe đến đây thì lập tức lộ vẻ lo lắng.
"Cha, cầu xin cha giúp anh Lâm Vân đi! Đừng để Công Tôn Lưu Vân làm tổn thương anh ấy!" Tiểu Điệp lo lắng không nguôi.
"Tiểu Điệp, hắn là người hại con bị tai nạn xe đó, sao con lại ngốc nghếch muốn cứu hắn? Với lại, bây giờ chúng ta tự thân còn khó bảo toàn, lấy tư cách gì mà bảo đảm cho hắn?" Nam Cung Chính lắc đầu nói........
Một bên khác.
Trong nhà Công Tôn Lưu Vân.
Công Tôn Lưu Vân tức giận đập một chưởng xuống mặt bàn.
"Lâm Vân chết tiệt, mày dám phá hỏng chuyện tốt của tao, tao nhất định sẽ giết mày!" Công Tôn Lưu Vân giận dữ hét.
Lúc này, cửa phòng khách bị đẩy ra, một tên Độc Nhãn Long đi vào.
"Đại công tử!" Độc Nhãn Long hành lễ với Công Tôn Lưu Vân.
"Độc Long thúc, chú giúp con đi giết người, tên này là Lâm Vân, thằng nhãi này có chút võ công, nên nhờ Độc Long thúc ra tay, đây là địa chỉ của nó." Công Tôn Lưu Vân đưa một tấm thẻ tư liệu cho Độc Nhãn Long.
Trước đó tại bữa tiệc lúc bắt tay, Công Tôn Lưu Vân đã phát hiện Lâm Vân có sức mạnh rất lớn, không phải người bình thường, cho nên hắn phải phái cao thủ đi giết Lâm Vân.
Độc Nhãn Long, là tay sai số một của nhà họ Công Tôn thế tục, cảnh giới là Hậu Thiên Luyện Khí kỳ, so với Công Tôn Lưu Vân hắn cao hơn tới hai cảnh giới.
Trước khi chưa tu luyện Cô Lang, Cô Lang có thể phát huy ra thực lực tương đương Luyện Cốt cảnh, so với Độc Nhãn Long này còn thấp hơn một cảnh giới.
Nói cách khác, thực lực của Độc Nhãn Long này còn lợi hại hơn Cô Lang khi chưa tu luyện.
Gia tộc họ Công Tôn thường ở đế đô, cũng là nhờ Độc Nhãn Long để trấn áp một đám người.
"Đại công tử cứ yên tâm, tôi sẽ mang đầu hắn về gặp ngài." Độc Nhãn Long lộ ra vẻ rất bình tĩnh, mặt không hề gợn sóng, bởi vì thực lực của hắn đủ để cho hắn ung dung tự tin.......
Một bên khác.
Sau khi về biệt thự, Lâm Vân liền gọi điện cho Lưu Ba, bảo anh ta sắp xếp người đi điều tra vụ tai nạn xe cộ này, không tiếc tiền bạc, nhất định phải điều tra ra chân tướng!
Vừa nói chuyện điện thoại xong chưa được bao lâu thì chuông cửa nhà Lâm Vân đã vang lên.
Lâm Vân đề phòng, đi ra mở cửa.
Cửa vừa mở, người đập vào mắt lại là Tiểu Điệp, dù mặt Tiểu Điệp có băng gạc, nhưng Lâm Vân vẫn không thể nhận nhầm.
"Tiểu Điệp, cô...... cô không phải đang ở bệnh viện sao?" Lâm Vân lộ vẻ kinh ngạc.
"Anh Lâm Vân, em...... em lo cho sự an nguy của anh, nên sau khi cha em và mọi người rời phòng bệnh, em nhờ Phúc Bá giúp đỡ, lén chạy ra ngoài tìm anh." Tiểu Điệp cắn môi nói.
"Con ngốc này, bản thân mình bị thương thế này rồi còn lo cho tôi, vào trong trước đi đã." Lâm Vân bất đắc dĩ lắc đầu.
Sau khi đưa Tiểu Điệp vào trong biệt thự.
"Mùi thuốc nồng quá." Tiểu Điệp không kìm được cảm thán một câu.
"Dạo gần đây tôi đang nghiên cứu dược liệu." Lâm Vân nói.
Rồi Lâm Vân nhìn Tiểu Điệp, chân thành nói: "Tiểu Điệp, vụ tai nạn xe cộ, thật sự không phải do tôi làm, tôi đã phái người đi điều tra chân tướng rồi."
Người khác hiểu lầm Lâm Vân thì anh không để ý, nhưng anh để ý xem Tiểu Điệp có hiểu lầm mình hay không!
"Anh Lâm Vân, nếu em không tin anh thì em còn đến tìm anh làm gì?" Tiểu Điệp nở một nụ cười.
Rồi Tiểu Điệp cúi đầu, ủ rũ nói: "Chỉ là...... sau này em sẽ là một người phụ nữ xấu xí, em thật không biết, về sau làm sao dám gặp anh Lâm Vân."
Hiện tại có băng gạc che chắn, Tiểu Điệp còn có can đảm gặp Lâm Vân.
Nếu gỡ băng gạc ra, e rằng về sau Tiểu Điệp sẽ không dám gặp Lâm Vân.
Lâm Vân vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tiểu Điệp, giọng điệu kiên định nói: "Tiểu Điệp, tôi sẽ nghĩ cách giúp cô hồi phục lại dung mạo!"
Trong đan thư có ghi chép một loại đan dược, tên là Định Nhan đan, có thể giúp người phụ nữ giữ mãi vẻ thanh xuân, nếu mặt bị hủy dung thì đan dược này cũng có thể chữa trị dung mạo.
Chỉ có điều, Định Nhan đan là đan dược trung cấp, Lâm Vân chỉ là luyện đan sư sơ cấp, vẫn chưa đủ sức để luyện chế.
Nhưng Lâm Vân tin, việc anh trở thành luyện đan sư trung cấp chỉ là sớm hay muộn thôi.
Hơn nữa, Lâm Vân tin, thời gian đó sẽ không quá lâu!
"Anh Lâm Vân, anh đừng an ủi em, bác sĩ đều nói vết thương trên mặt em quá sâu, về sau cho dù phẫu thuật thẩm mỹ cũng không thể hồi phục lại như trước, vẫn sẽ có rất nhiều vết tích, hồi phục dung mạo căn bản là không thể." Tiểu Điệp lắc đầu nói.
"Đến lúc đó cô sẽ biết." Lâm Vân mỉm cười.
Lâm Vân biết, loại đan dược này nghe nói rất huyền ảo, đợi mình luyện chế ra xong, các loại cho Tiểu Điệp ăn, cô sẽ hiểu.
"Anh Lâm Vân, hay là chúng ta nói chuyện của anh trước đi, với tính cách của Công Tôn Lưu Vân, hắn nhất định sẽ trả thù anh, đêm nay anh mau chóng rời khỏi đế đô đi, em không muốn thấy anh bị hại." Tiểu Điệp lo lắng nói.
"Binh đến tướng chắn, nước đến đất ngăn, yên tâm, tôi đối phó được." Lâm Vân nở nụ cười.
"Anh Lâm Vân, nhà họ Công Tôn thật sự rất lợi hại, bọn họ có tu sĩ trong truyền thuyết đấy, nghe nói tu sĩ rất ghê gớm, em cầu xin anh, anh mau chóng rời đi có được không." Tiểu Điệp tỏ vẻ rất lo lắng.
"Tiểu Điệp, nếu tôi nói tôi cũng là tu sĩ, cô tin không?" Lâm Vân mỉm cười nói.
"Anh Lâm Vân, anh đừng có chọc em cười nữa." Tiểu Điệp chu mỏ nói.
Tiểu Điệp vừa dứt lời, cửa biệt thự liền vang lên tiếng "Rầm" rất lớn.
Lâm Vân ngẩng đầu nhìn, cửa chống trộm của biệt thự vậy mà bị đá bay rồi.
Đập vào mắt Lâm Vân, là một gã thanh niên Độc Nhãn Long.
"Cái này...... người này thật lợi hại!" Tiểu Điệp sợ hãi không ít.
"Ngươi là ai!" Lâm Vân ngẩng đầu nhìn tên Độc Nhãn Long này.
Độc Nhãn Long thả lỏng hai tay ra sau lưng, từ từ đi vào nhà, một bộ tư thái như vương giả.
"Ta là hộ pháp số một của Công Tôn gia tộc, đặc biệt theo lệnh của Công Tôn Vân công tử, đến lấy cái mạng chó của Lâm Vân ngươi!" Độc Nhãn Long một bộ mặt ngông cuồng.
Có thể thấy được, Độc Nhãn Long căn bản không hề để Lâm Vân vào mắt, vì hắn rất tự tin với thực lực của mình.
"Anh Lâm Vân, hắn...... hắn chắc chắn là tu sĩ trong truyền thuyết rồi, phải làm sao bây giờ!" Tiểu Điệp tỏ vẻ lo lắng không nguôi.
"Không sao đâu, để tôi giải quyết." Lâm Vân mỉm cười vỗ tay Tiểu Điệp.
Rồi Lâm Vân đứng dậy, nhìn về phía Độc Nhãn Long.
"Ngươi vừa mới nói muốn lấy mạng chó của ta? Tiếc rằng, hôm nay người phải chết là ngươi." Lâm Vân hai tay chắp sau lưng, ung dung bình tĩnh.
Lúc nãy khi tên Độc Nhãn Long này đá cửa, Lâm Vân đã cảm nhận được, hắn là tu sĩ Hậu Thiên Luyện Khí kỳ.
Trong mắt Lâm Vân, Hậu Thiên Luyện Khí kỳ chỉ là con sâu cái kiến!
"Ha ha, nhãi ranh cuồng vọng, ngươi có lẽ không biết sự lợi hại của ta, chịu chết đi!" Độc Nhãn Long cười lớn một tiếng, sau đó trực tiếp vung nắm đấm về phía Lâm Vân.
"Vậy ngươi chắc là cũng không biết sự lợi hại của tôi rồi." Khóe miệng Lâm Vân hiện lên một nụ cười."
Lời vừa dứt, Lâm Vân liền trực tiếp phóng thích khí tức cảnh giới tiên thiên hư đan của mình! “Cái gì! Hư... Hư đan cảnh cường giả!?” Độc Nhãn Long vốn còn đầy tự tin, sau khi cảm nhận được khí tức kinh khủng Lâm Vân tỏa ra, sắc mặt liền đột ngột thay đổi lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận