Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 54 suối nước nóng làng du lịch

Chương 54: Làng du lịch suối nước nóng. Lúc này, Lâm Vân đi tới. Lâm Vân phát hiện Tô Yên hôm nay mặc lễ phục hở vai viền ren trắng, khí chất còn cao hơn bình thường rất nhiều. "Lâm Vân, không ngờ nơi này của ngươi hoàn cảnh lại tệ như vậy, nhà cửa rách nát như thế, ta ở Thanh Dương Thị bao năm nay vậy mà không biết, Thanh Dương Thị còn có chỗ rách nát như vậy." Tô Yên nói. "Ngươi là tiểu thư lá ngọc cành vàng, đương nhiên chưa từng đặt chân vào loại xóm nghèo này." Lâm Vân buông tay đáp. Cô Tô Yên này xem chừng quen sống những ngày an nhàn, chưa từng trải qua cuộc sống vất vả của người nghèo. "Ngươi vẫn luôn ở đây sao? Ta thật sự hoài nghi nhà cửa rách nát thế này có ở được người không đấy." Tô Yên nhìn những căn nhà kia. "Ngươi là tiểu thư khuê các, sao chúng ta sánh được với ngươi." Lâm Vân cười nói. "Đi, lên xe thôi." Tô Yên mở cửa chiếc Ferrari. "Xe của ngươi đẹp thật đấy." Lâm Vân đánh giá chiếc Ferrari. "Vớ vẩn, xe này hơn 2 triệu đó, sao hả? Đẹp không?" Tô Yên vừa cười vừa nói. "Cũng thường thôi, so với xe của ta vẫn còn kém xa đấy." Lâm Vân hờ hững nói. "Xe của ngươi? Xe gì của ngươi?" Tô Yên có vẻ hơi kinh ngạc. Trong mắt Tô Yên, Lâm Vân sống ở khu nhà ổ chuột, nhà cửa lại rách nát thế này, chắc hẳn gia cảnh rất nghèo mới đúng? Sao có thể có xe được? "Ừm, chính là ở đằng kia." Lâm Vân chỉ về phía không xa. Tô Yên nhìn theo hướng tay Lâm Vân chỉ, đập vào mắt là một chiếc xe đạp công cộng màu vàng. "Phụt!" Sau khi nhìn thấy chiếc xe đạp công cộng kia, Tô Yên lập tức che miệng cười không nhịn được. "Ngươi nói chiếc xe đạp công cộng kia hả, ta phát hiện con người ngươi rất hài hước đấy." Tô Yên cười nói. "Ngươi cứ xem là đùa đi." Lâm Vân vừa nói, thật ra chiếc xe anh chỉ không phải là chiếc xe đạp công cộng đó, mà là chiếc Lamborghini đại ngưu đang đậu ở chỗ rẽ kia. Chỉ là có bức tường chắn ngang, nên từ chỗ này không thấy được. Lâm Vân cũng lười giải thích thêm. "Được rồi, lên xe đi, hôm nay để ngươi trải nghiệm một chút cảm giác ngồi xe thể thao." Tô Yên nói xong liền trực tiếp ngồi vào ghế lái. Lâm Vân cũng đi đến ghế phụ bên kia, mở cửa xe ngồi vào. Cùng với tiếng động cơ gầm rú, chiếc Ferrari nhanh chóng lăn bánh....... Làng Du Lịch Suối Nước Nóng Thanh Sơn. Làng du lịch suối nước nóng này, nằm dưới chân núi Thanh Sơn, nơi đây vốn có một suối nước nóng tự nhiên, đã được một ông chủ thuê lại và bỏ một số tiền lớn đầu tư xây dựng, trở thành khu du lịch cao cấp nhất Thanh Dương Thị! Nơi này chính là địa điểm tụ tập mà Tô Yên đã nói. Tô Yên dừng xe ở bãi đỗ xe. Trong bãi đỗ xe còn đỗ đủ loại xe sang trọng như BMW, Maserati, Porsche, G-Class... đủ thấy hôm nay không ít người giàu có đến đây. Lâm Vân liếc nhìn xung quanh, phát hiện những chiếc xe này đều không đắt bằng chiếc Lamborghini đại ngưu của mình. "Ô, chiếc Porsche Cayenne kia sao nhìn quen quen vậy?" Ánh mắt Lâm Vân dừng lại trên chiếc Porsche Cayenne ở bên cạnh. Ngay sau đó, Lâm Vân vỗ đầu một cái, chợt nhớ ra. "Đúng rồi, ngày đó đi đóng giả bạn trai giúp Hoàng Mộng Di, ở gara dưới tầng hầm, suýt nữa va vào chiếc Porsche Cayenne của mình, chính là chiếc này!" Hơn nữa, gã trai đó còn là kẻ muốn tán tỉnh Hoàng Mộng Di, chỉ là cuối cùng đã bị Lâm Vân đuổi đi. "Gã kia hình như tên là Thiệu Văn Bang, lẽ nào hắn cũng ở trong làng du lịch này?" Lâm Vân nghi ngờ nói. Ngay sau đó, Lâm Vân lắc đầu, cũng không nghĩ ngợi nhiều thêm. Lúc này, Tô Yên ngồi ở ghế lái, quay đầu nhìn sang Lâm Vân ở ghế phụ, nói: "Lâm Vân, hôm nay ngươi phải biểu hiện tốt một chút, nếu biểu hiện tốt ta sẽ cho thêm tiền, tiền công ta trả đủ để ngươi mua được một căn nhà mới ở khu ổ chuột đó." "Biểu hiện tốt một chút hả? Được." Lâm Vân nhếch miệng cười một tiếng. "Tốt, xuống xe đi!" Tô Yên vừa nói, vừa mở cửa xe. Sau khi xuống xe, tên thiếu gia họ Giang hôm qua tỏ tình với Tô Yên trước cổng trường, đã đứng ở bên cạnh. "Tô Yên, cuối cùng cậu cũng đến rồi, tớ đợi ở đây gần nửa tiếng rồi." Thiếu gia họ Giang vừa nói vừa cười nghênh đón. "Tôi đi đón bạn trai, nên hơi muộn." Tô Yên đáp. Nghe vậy, sắc mặt Thiếu gia họ Giang lập tức sa sầm lại, rồi nhìn về phía Lâm Vân. "Lại là ngươi hả cái tên nhóc." Thiếu gia họ Giang nhìn chằm chằm Lâm Vân với ánh mắt đầy thù địch. "Sao? Có vấn đề gì sao?" Lâm Vân cười nói. Lâm Vân vừa nói vừa đi tới bên người Tô Yên, tiện thể ôm lấy Tô Yên. Cơ thể Tô Yên run lên, cô không ngờ Lâm Vân lại dám chủ động ôm mình? Chưa ai từng dám ngang nhiên chiếm tiện nghi của cô như vậy. Nếu là bình thường, cô dám chắc mình nhất định sẽ cho Lâm Vân nếm mùi đau khổ. Nhưng nếu bây giờ cô tức giận với Lâm Vân, vậy thì chẳng phải chuyện cô cùng Lâm Vân giả vờ làm người yêu đã bại lộ rồi sao? Nghĩ đến đây, Tô Yên đành phải nhịn, đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt vậy. "Nhóc con, ngươi dám ôm Tô Yên!" Thiếu gia họ Giang thấy Lâm Vân chủ động ôm Tô Yên, hắn càng tức giận đến mức hai mắt bốc hỏa. "Bạn gái của ta, tại sao ta lại không được ôm chứ." Lâm Vân vừa cười vừa nói. Tô Yên cũng mở miệng nói: "Đúng vậy, anh ấy ôm tôi là lẽ đương nhiên, không liên quan gì đến cậu." Mặc dù trong lòng Tô Yên cũng bực mình khi bị Lâm Vân ôm, nhưng cô vẫn phải cố ra vẻ một chút. "Nhóc con, ngươi nhớ kỹ cho ta, ngươi nhất định sẽ xong đời!" Thiếu gia họ Giang tức giận nói. Nói xong, Thiếu gia họ Giang tức giận bỏ đi. Thấy Thiếu gia họ Giang tức giận bỏ đi, Tô Yên không nhịn được che miệng cười khúc khích. Ngay sau đó, Tô Yên quay đầu hung hăng lườm Lâm Vân một cái. "Người ta đi rồi, ngươi còn ôm ta làm gì? Còn ngại chiếm tiện nghi chưa đủ hả, buông ra!" Tô Yên vừa nói, vừa đẩy Lâm Vân ra. Tô Yên chưa từng được người đàn ông nào ôm ấp như thế cả, cô nằm mơ cũng không ngờ mình lại bị cái tên bạn trai hờ này kéo tới ôm. "Hung dữ như vậy làm gì? Vừa nãy trên xe không phải cô bảo tôi biểu hiện tốt một chút sao? Tôi làm theo ý cô thôi mà." Lâm Vân hùng hồn nói. "Ngươi..." Tô Yên nhất thời nghẹn lời, muốn phản bác lại mà trong chốc lát không nghĩ ra được lý do gì để phản bác. "Có điều, người cô ngược lại rất thơm, rất mềm mại." Lâm Vân cười nói. "Ngươi... ngươi đúng là đồ hỗn đản!" Tô Yên tức giận đạp một cái vào đùi Lâm Vân. "Thôi được, cô lại đạp nữa đi, không còn ai giúp cô đóng giả bạn trai nữa đâu." Lâm Vân cười khổ nói. "Nếu không phải vì chuyện đó, ta đã sớm băm ngươi thành trăm mảnh rồi!" Tô Yên tức tối nói. "Đi theo ta." Sau khi nói xong câu đó, Tô Yên liền đi thẳng về phía trước. Dưới sự dẫn đường của Tô Yên, hai người đến lầu hai của nhà hàng trong khu du lịch, đi vào một phòng ăn riêng xa hoa. Tô Yên không trực tiếp đẩy cửa vào, mà quay đầu nhìn Lâm Vân. "Lâm Vân, trong này đều là những cậu ấm cô chiêu tai to mặt lớn, đặc biệt là chủ nhân của bữa tiệc hôm nay, có lai lịch không nhỏ, ngươi tuyệt đối đừng có đắc tội đến hắn, nếu không ta cũng không có cách nào giúp được ngươi." Tô Yên lộ vẻ thành khẩn. "Ồ? Chủ nhân bữa tiệc là ai vậy? So với tên thiếu gia họ Giang kia thì như thế nào?" Tô Yên cười đáp: "Thiếu gia họ Giang hả? Thiếu gia họ Giang trong giới con nhà giàu ở Thanh Dương Thị, mặc dù xem như cũng có máu mặt, nhưng nếu so với nhân vật chính của ngày hôm nay thì chẳng khác nào rắm chó." "Ồ? Vậy cô nói thử xem, hắn rốt cuộc là ai?" Lâm Vân tò mò hỏi. "Mọi người đều gọi hắn là Bình Ca, bố hắn là người địa phương ở Thanh Dương, nhưng đã gây dựng sự nghiệp lên đến tỉnh thành, tổng tài sản của gia đình chí ít là 3 tỷ, trong giới con nhà giàu ở Thanh Dương Thị, gần như không ai có thể so sánh được với Bình Ca." Tô Yên nói. "Bình Ca à?" Lâm Vân lẩm bẩm một tiếng. "Đúng vậy, ngay cả cái khu du lịch suối nước nóng này, cũng là nhà hắn đầu tư xây dựng, nghe nói bố hắn định giao khu du lịch này cho một mình Bình Ca kinh doanh, để rèn luyện năng lực kinh doanh của Bình Ca." Tô Yên nói. "Thôi, nói với cậu nhiều như vậy cũng vô ích, đi theo tôi vào đi." Tô Yên chuẩn bị đẩy cửa. "Vậy... tôi hơi muốn đi vệ sinh, tôi đi trước rồi cô cứ vào trước đi." Lâm Vân nói. "Đúng là, đi nhanh đi nhanh, lát nữa tự cậu vào sau nhé." Tô Yên khoát tay. Ngay sau đó, Tô Yên trực tiếp đẩy cửa phòng riêng lớn, đi vào. Trong phòng đã có hơn mười nam nữ trẻ tuổi tụ tập, ai nấy đều mặc đồ hàng hiệu, ăn mặc chỉnh tề xinh đẹp, đồng hồ và đồ trang sức đeo trên người đều có giá trị không nhỏ, bên hông ai cũng treo móc chìa khóa xe sang. Thiếu gia họ Giang cũng ngồi ở trong đó. Ngồi ở vị trí ghế chính giữa là một chàng trai có kiểu đầu húi cua, đó chính là Bình Ca mà Tô Yên nhắc tới. Sau khi Tô Yên đẩy cửa bước vào, tất cả mọi người trong phòng đều hướng mắt về phía cô. "Tô Yên muội muội, cuối cùng cậu cũng đến rồi, mau đến nhập tiệc." Bình Ca ngả người ra ghế, tỏ ra khí phách ngút trời. "Tôi đi đón bạn trai nên đến hơi trễ." Tô Yên cười nhẹ đáp. "Bạn trai? Tiểu Giang (Thiếu gia họ Giang) không phải đang theo đuổi cậu à? Cậu có bạn trai khác? Mà tớ cũng đâu thấy có người nào khác ở bên cạnh cậu đâu?" Bình Đầu Ca nghi ngờ hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận