Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 503: Chu Gia bối rối

Chương 503: Nhà họ Chu rối bời
Sau khi có được toàn bộ sản nghiệp của gia tộc Công Tôn, tổng tài sản của Lâm Vân lại một lần nữa tăng vọt.
Với số tiền mà Lâm Vân hiện có, cộng thêm các sản nghiệp ở ba tỉnh Tây Nam, đã có gần trăm tỷ tài sản.
Lần này, sau khi cướp đoạt được sản nghiệp của nhà họ Công Tôn, tổng tài sản đã đạt đến 1600 ức. (Tổng tài sản của cả gia tộc Công Tôn cộng lại có hơn một nghìn ức, nhưng sau khi xảy ra chuyện, một số thành viên của nhà họ Công Tôn đã cuỗm tiền bỏ trốn ra nước ngoài trong đêm. Ngoài ra, một số tài sản và tiền vốn của nhà họ Công Tôn vốn được đặt bí mật ở ngân hàng nước ngoài nên Lâm Vân không lấy được. Vì vậy, tài sản thực tế mà Lâm Vân lấy được từ nhà họ Công Tôn chỉ vào khoảng mấy trăm ức).
Ngoài ra, nhà họ Công Tôn còn có một số sản nghiệp 'màu xám', không ra gì, khi công bố tài sản ra bên ngoài thì những tài sản này sẽ không được tính vào.
Bao gồm cả những sản nghiệp của Lâm Vân tại khu vực Tây Nam, cũng có một phần không thể đặt lên bàn cân được.
Nói cách khác, hiện tại Lâm Vân đang thực tế khống chế tổng tài sản 1600 ức, trong đó có thể đưa lên bàn cho người khác thấy, cũng chỉ khoảng 100 tỷ.
Thực tế, rất nhiều phú hào trong nước đều như vậy, tổng tài sản công bố ra không nhất thiết là tổng tài sản thực sự của họ.
Bảng xếp hạng các phú hào được thống kê dựa trên những thông tin công khai về tài sản của các phú hào, những tài sản không công khai thì bảng xếp hạng không thể biết đến được, cho nên cũng không thể thống kê vào.
Hơn nữa, trong nước còn có rất nhiều phú hào ẩn danh, tên của bọn họ căn bản không có trong bảng xếp hạng mà vẫn có được số tài sản đáng kinh ngạc.
Nhà họ Chu.
Trong phòng họp.
Gia chủ nhà họ Chu ngồi ở vị trí đầu, con trai ông ngồi ở hàng thứ nhất, bên dưới là mấy chục nhân vật trọng yếu của nhà họ Chu.
Tuy nhiên, lúc này tất cả mọi người đều lộ vẻ hốt hoảng không thôi.
Toàn bộ không khí của phòng họp cũng lộ ra sự kiềm chế khác thường.
Kể cả cha con nhà họ Chu, sắc mặt đều lộ rõ vẻ hết sức khó coi, vô cùng lo lắng sợ hãi.
Nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ nhận được tin tức nhà họ Công Tôn bị xóa sổ.
Bọn họ đều rõ, chuyện này là do Lâm Vân làm.
Cho nên, bọn họ vô cùng sợ hãi, bởi vì nhà họ Chu bọn họ cũng có đại thù với Lâm Vân.
“Gia tộc Công Tôn luôn là gia tộc có thực lực tổng hợp mạnh nhất trong tám đại gia tộc của Đế Đô, vậy mà cả gia tộc Công Tôn lại bị xóa sổ trong một đêm, điều này thật kinh khủng!”
“Lâm Vân diệt gia tộc Công Tôn, e rằng gia tộc tiếp theo chính là nhà họ Chu chúng ta!”
“Ngay cả nhà họ Công Tôn mà cũng bị diệt trong một đêm, nhà họ Chu chúng ta lấy cái gì để chống lại?”
“Ôi, vậy phải làm sao bây giờ!”
“Đúng vậy, đúng vậy, phải làm sao bây giờ đây!”
Những nhân vật trọng yếu của nhà họ Chu ngồi ở phía dưới đều kêu than, cứ như tận thế sắp đến vậy.
Lúc này, một vị trưởng bối của nhà họ Chu đứng dậy, chỉ vào Chu thiếu, giận dữ nói:
“Chu đại thiếu gia, đều là do cậu gây họa! Nếu không phải cậu trêu chọc đến cái sát tinh kia thì nhà họ Chu chúng ta làm sao phải đứng trước nguy cơ lớn như vậy!”
Lời của vị trưởng bối này vừa thốt ra, lập tức gây nên phản ứng dây chuyền.
“Chu thiếu, lần này cậu có thể đưa nhà họ Chu chúng ta đến chỗ tai bay vạ gió rồi!”
“Không sai, trong chuyện này, Chu thiếu phải chịu trách nhiệm hoàn toàn! Cậu có biết mình đã chọc vào mầm tai họa lớn đến mức nào không?”
“Đúng vậy, chuyện này đều tại cậu Chu thiếu, bình thường cậu bản tính ngang bướng, thích gây chuyện thị phi nên mới rước họa lớn như vậy!”
Trong khoảnh khắc, Chu thiếu đã trở thành đối tượng bị chỉ trích, quở trách của tất cả những nhân vật quan trọng của nhà họ Chu.
Chu thiếu cúi đầu, sắc mặt khó coi như vừa ăn phải thứ gì đó kinh khủng.
Chu thiếu cũng không ngờ rằng Lâm Vân lại mạnh đến mức trong vòng một đêm có thể xóa sổ gia tộc Công Tôn!
Điều này thật sự đã làm cho Chu thiếu sợ hãi, khiến cho trái tim hắn hoàn toàn sợ sệt và kiêng kị Lâm Vân.
“Mọi người im lặng đi, ta triệu tập mọi người đến đây là để bàn đối sách, sự việc bây giờ đã phát triển đến mức này, chỉ trích ai cũng vô dụng, việc cấp bách là phải bàn bạc đối sách, nhà họ Chu chúng ta phải làm gì để có thể hóa giải nguy cơ!” Gia chủ nhà họ Chu nói.
“Gia chủ, ông nói xem phải làm thế nào bây giờ.” Tất cả mọi người nhìn về phía gia chủ nhà họ Chu.
“Hôm qua ở trên buổi họp báo, ta đã nói xin lỗi với Lâm Vân, nhưng hắn muốn nhà họ Chu một phần ba tài sản, lúc đó ta không đồng ý, bây giờ xem ra, e là... chỉ có thể xuất ra một phần ba tài sản, để tranh thủ sự tha thứ của hắn.” Gia chủ nhà họ Chu nói một cách thấu tình đạt lý.
Khi biết chuyện gia tộc Công Tôn bị diệt trước đó, gia chủ nhà họ Chu còn tính toán với con trai xem làm thế nào để đối phó với Lâm Vân.
Nhưng sau khi nhận được tin tức nhà họ Công Tôn bị diệt một cách trực tiếp, ông ta rốt cuộc không còn nảy ra ý nghĩ đối nghịch với Lâm Vân nữa!
“Cái gì? Giao ra một phần ba sản nghiệp? Chúng ta đã tích lũy mấy đời mới có được cơ nghiệp như bây giờ, mà bây giờ lại phải chắp tay dâng cho người khác một phần ba?” Một người thanh niên trai tráng bất mãn nói.
“Cháu trai, cháu biết cái gì? Giao ra một phần ba sản nghiệp, chúng ta ít nhất còn lại hai phần ba, nếu nhà họ Chu chúng ta bị diệt thì sẽ không còn lại gì hết!” Một ông lão có uy vọng tương đối cao trong gia tộc đứng dậy phản bác.
“Đúng, đúng, đúng!” Những thành viên cốt cán nhà họ Chu ở đây tất cả đều gật đầu đồng tình.
Bọn họ bây giờ cũng đang sợ muốn chết, có thể giữ được hai phần ba tài sản thì bọn họ đã cảm thấy rất thỏa mãn rồi.
“Tốt, chuyện này quyết định như vậy đi, con trai, lát nữa con đi cùng ta đến nhà Lâm Vân xin lỗi và giao ra một phần ba tài sản của nhà họ Chu.” Gia chủ nhà họ Chu nói.
Chu thiếu chỉ còn cách gật đầu.
“Chuyện này, Chu thiếu phải chịu trách nhiệm hoàn toàn, ta đề nghị phế bỏ thân phận người thừa kế của Chu thiếu, chọn người thừa kế khác!” Một ông lão tóc hoa râm đứng dậy nói.
“Đúng vậy! Chu thiếu gây ra họa lớn như vậy, sau này để cậu ta ngồi vào vị trí gia chủ thì sẽ chỉ dẫn nhà họ Chu chúng ta đến chỗ diệt vong mà thôi!”
“Đúng vậy, tôi cũng đồng ý hủy bỏ thân phận người thừa kế của Chu thiếu!”
“Tôi tán thành!”
“Tôi tán thành!”
Chu thiếu trở thành mục tiêu bị công kích, hầu như tất cả mọi người đều giơ tay tán thành.
Sắc mặt của Chu thiếu càng trở nên khó coi đến cực điểm, hắn biết mình đã không còn cơ hội trở thành người thừa kế nhà họ Chu nữa…
........
Một nơi khác.
Một khu chợ dược liệu lớn ở Đế Đô.
Lâm Vân mang theo một chiếc túi, đang đi dạo trong chợ dược liệu.
Hôm nay vào buổi trưa, Lâm Vân đều đi dạo ở thị trường dược liệu Đế Đô.
Từ buổi sáng dạo đến tận chiều, đã đi mấy chợ dược liệu.
Mục đích của Lâm Vân rất đơn giản, tìm đủ dược liệu để luyện chế Định Nhan đan, sau đó luyện chế Định Nhan đan.
Vật liệu cần thiết để luyện chế Định Nhan đan này rất quý hiếm trên trái đất, cho nên không dễ tìm cho lắm.
Lâm Vân đã tìm suốt buổi trưa, chạy mấy chợ dược liệu lớn, mới gom góp được phần lớn dược liệu, nhưng vẫn còn thiếu một vị dược liệu nữa, chưa tìm thấy.
Vị dược liệu này được gọi là, cỏ huyền tinh năm lá!
“Cỏ huyền tinh năm lá? Chưa từng nghe đến, nhưng nhà ta có rất nhiều loại dược liệu khác, không biết tiên sinh có cần không.” Nhân viên cửa hàng nói.
Câu trả lời này, Lâm Vân hôm nay đã nghe rất nhiều lần, cho nên Lâm Vân hoàn toàn không cảm thấy lạ, chỉ có chút thất vọng thôi.
“Cảm ơn, tạm thời không cần.” Lâm Vân khoát tay, sau đó quay người rời đi.
“Tiểu huynh đệ, cậu muốn tìm cỏ huyền tinh năm lá?” Một giọng nói vang lên.
Lâm Vân nghe vậy, vội vàng quay đầu lại, trước mắt là một người trung niên mặc trang phục truyền thống, để râu cá trê, có vẻ ngoài của một ông chủ.
“Ông chủ, ông biết cỏ huyền tinh năm lá sao?” Lâm Vân vội vàng hỏi thăm.
Ông chủ gật đầu: “Cỏ huyền tinh năm lá này chỉ mọc trên núi tuyết cao từ 5000 mét so với mực nước biển trở lên, hơn nữa, cứ 100 năm mới mọc ra một chiếc lá, phải mất đến 500 năm mới mọc đủ năm lá, cho nên, cỏ huyền tinh năm lá này quý hiếm dị thường.”
“Ông chủ, ông có không? Nếu có thì bán cho ta, tiền không phải là vấn đề!” Lâm Vân hào phóng nói.
Ông chủ cười lắc đầu: “Tiểu huynh đệ, cỏ huyền tinh năm lá này ta cũng chỉ thấy ghi chép trên sách cổ thôi, còn ngoài thực tế thì chưa từng thấy bao giờ, có lẽ nó đã tuyệt chủng trên trái đất rồi cũng nên!”
“Thật sự là không có sao?” Lâm Vân lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
“Ít nhất là ở Đế Đô, cậu tuyệt đối không tìm thấy, ta đã làm nghề buôn bán dược liệu ở Đế Đô hơn hai mươi năm, chuyện này ta dám đảm bảo với cậu.” Ông chủ nói.
Lâm Vân nghe đến đó thì càng lộ ra vẻ thất vọng.
Lâm Vân đã hứa với Tiểu Điệp là nhất định sẽ giúp cô khôi phục dung mạo, nếu như nuốt lời thì sao Lâm Vân có thể đối mặt với cô ấy?
“Tiểu huynh đệ, nếu cậu muốn tìm loại dược liệu này thì trừ phi phải đến trên núi tuyết tìm, hoặc là đến các hiệu thuốc ở gần núi tuyết để hỏi thử xem.” Ông chủ nói.
“Được rồi ông chủ, để cảm ơn ông đã nói cho ta nhiều như vậy, ta sẽ tặng cho ông một mối làm ăn, những dược liệu này mỗi loại cho ta một ngàn phần.”
Lâm Vân vừa nói, vừa đưa cho ông chủ một danh sách.
Những dược liệu trong danh sách là nguyên liệu để Lâm Vân luyện chế Vô Cực Đan, mà Vô Cực Đan lại dùng để pha chế thần tiên lộ, cho nên Lâm Vân cần với số lượng lớn.
Ông chủ vội vàng cầm lấy danh sách.
“Một... một ngàn phần? Tiểu huynh đệ, cậu không đùa với ta đấy chứ?”
Ông chủ nhìn danh sách dược liệu một cách ngây người, vừa kinh hãi vừa không dám tin, giọng nói bởi vì kinh hãi trong lòng mà trở nên có chút the thé.
Bạn cần đăng nhập để bình luận