Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 457: biến cố

Chương 457: Biến cố Đứng trước xe đưa Tiểu Điệp, ngoài nam công tử ra còn có mấy người là bậc chú bác của Tiểu Điệp.
"Tiểu Điệp, Công Tôn Lưu Vân công tử không những gia thế tốt, mà còn tuấn tú lịch sự, dáng dấp lại đẹp trai, không biết là bạch mã hoàng tử trong lòng của bao nhiêu thiên kim tiểu thư." Nhị thúc của Tiểu Điệp lên tiếng.
"Đúng đó Tiểu Điệp, Công Tôn Lưu Vân có thể coi trọng con, con có thể đi cùng với hắn, đó là phúc phận của con, là phúc phận của gia tộc Nam Cung chúng ta, con phải học cách thỏa mãn." Tam bá của Tiểu Điệp nói.
"Mặc kệ có bao nhiêu người thích hắn, nhưng mà ta... ta không thích." Tiểu Điệp cắn môi, nước mắt long lanh không ngừng rơi từ đôi mắt trong veo xuống.
"Tiểu Điệp, sao con lại không hiểu chuyện thế!"
"Đúng đó Tiểu Điệp, con đúng là đang có phúc mà không biết hưởng!"
Nhị thúc và Tam bá của Tiểu Điệp đều xị mặt răn dạy.
Nghe họ răn dạy, nước mắt Tiểu Điệp càng không ngừng được, nhưng Tiểu Điệp vẫn cố nén không khóc thành tiếng.
Nam Cung Chính cũng lên tiếng: "Tiểu Điệp à, ba biết trong lòng con không muốn, nhưng vì gia tộc Nam Cung chúng ta, chỉ đành ủy khuất con, lần này cuộc thi đấu quyền anh dưới lòng đất, nhà họ Chu tìm nhân vật lợi hại, chính là muốn đối phó với nhà họ Nam Cung chúng ta, nếu không được gia tộc Công Tôn giúp đỡ, hậu quả thật khó lường!"
"Con... con đã biết." Tiểu Điệp nghẹn ngào gật đầu.
Nghe vậy, Nam Cung Chính liền vội vàng tiến lên kéo cửa xe Rolls-Royce.
"Con gái, lên xe đi." Nam Cung Chính nói.
Tiểu Điệp gật gật đầu, rồi ngồi vào ghế sau của chiếc Rolls-Royce.
"Phúc Bá, trên đường chú ý an toàn, đưa Tiểu Điệp thuận lợi đến tay Công Tôn Lưu Vân, về rồi báo cáo, rõ chưa?" Nam Cung Chính đi ngược lại phía sau xe căn dặn quản gia.
"Lão gia, người cứ yên tâm về việc tôi." Phúc Bá gật đầu đáp.
Nam Cung Chính nghe xong mới đóng cửa xe lại.
Ngay sau đó, chiếc Rolls-Royce chậm rãi khởi động, chạy ra ngoài...
Một bên khác.
Trong nhà Công Tôn Lưu Vân.
Công Tôn Lưu Vân nhận được điện thoại của Nam Cung Chính gọi tới.
"Bá phụ, Tiểu Điệp đã lên đường rồi sao? Được, ta đã biết, cứ yên tâm đi, ta sẽ đối xử tốt với Tiểu Điệp." Công Tôn Lưu Vân đáp điện thoại.
Sau khi cúp máy.
Công Tôn Lưu Vân cười nhìn ra ngoài cửa sổ: "Tiểu Điệp, em không muốn thì sao chứ? Đêm nay về sau, em chính là người của Công Tôn Lưu Vân ta, ở Đế Đô này, người phụ nữ mà Công Tôn Lưu Vân ta muốn, chưa bao giờ thất bại, em cũng không ngoại lệ!"
Ngay sau đó, Công Tôn Lưu Vân lấy ra một chiếc camera siêu nhỏ, đặt trên mặt bàn đối diện giường, đồng thời giấu kín đi.
"Lâm Vân, đêm nay chuyện tốt của ta và Tiểu Điệp, ta sẽ quay lại cho mày xem tận mắt, tao sẽ cho mày biết, ở Đế Đô, Công Tôn Lưu Vân ta muốn làm gì thì làm, mày tuyệt đối không đấu lại tao!" Mặt Công Tôn Lưu Vân đầy vẻ dữ tợn.
Một bên khác, Tiểu Điệp ngồi trong chiếc Rolls-Royce, đang trên đường đến nhà Công Tôn Lưu Vân.
Trong xe.
Hốc mắt Tiểu Điệp đỏ hoe, cả người đều lộ vẻ mệt mỏi.
Tiểu Điệp lau nước mắt trên mặt, nhìn ra ngoài cửa sổ, nhỏ giọng lẩm bẩm:
"Nếu có thể lựa chọn, ta thà tiếp tục làm một đứa trẻ nhà nông, ít nhất... Ít nhất ta có thể lựa chọn hạnh phúc của mình."
Tiểu Điệp đương nhiên biết, đêm nay đưa cô đến tay Công Tôn Lưu Vân là vì cái gì!
"Tiểu thư, lão nô biết trong lòng cô vẫn còn vương vấn Lâm Vân tiên sinh, nhưng cô và Lâm Vân tiên sinh, nhất định là hữu duyên vô phận, bây giờ sự tình đã định rồi, tiểu thư hãy quên cậu ấy đi, Công Tôn Lưu Vân thiếu gia kỳ thật cũng rất tốt mà." Phúc Bá nói.
"Oanh!"
Phúc Bá vừa dứt lời, một chiếc xe tải liền mạnh mẽ lao tới từ bên trái, đâm thẳng vào chiếc Rolls-Royce, chiếc xe Rolls-Royce lập tức bị đâm biến dạng.
Không xa đó, bên trong một chiếc xe thể thao màu đen.
Chúc Dung, tiểu thư béo của nhà họ Chúc, đang ngồi trong xe, nhìn thấy một màn này.
Khi thấy xe tải tông vào chiếc Rolls-Royce, trên mặt nàng lập tức lộ ra nụ cười dữ tợn.
"Nam Cung Điệp, nếu anh Lưu Vân yêu người là cô, vậy tôi chỉ có thể hủy hoại cô thôi! Không ai được phép cướp anh Lưu Vân của tôi!" Chúc Dung dữ tợn cười nói...
Trong biệt thự của Lâm Vân.
Lâm Vân vừa mới nghỉ ngơi được 20 phút, nội lực tiêu hao trong cơ thể đã gần như hồi phục hoàn toàn.
"Tiếp tục thôi." Lâm Vân chuẩn bị tiếp tục luyện chế Vô Cực Đan.
Đối với Lâm Vân, việc luyện chế Vô Cực Đan có ý nghĩa vô cùng quan trọng.
Một khi kế hoạch kinh doanh được triển khai, Lâm Vân chẳng những có thể kiếm được một lượng lớn tiền bạc, mà còn có thể dựa vào việc kinh doanh này, trong nháy mắt kéo đến rất nhiều mối quan hệ.
Dù sao loại thần dược này, cho dù là những người có thân phận bối cảnh kinh người, thậm chí là những nhân vật đỉnh cao có thể ảnh hưởng đến toàn bộ Hoa Quốc, cũng tuyệt đối muốn tranh mua.
Và khi vừa mới bắt đầu tiêu thụ, nhất định sẽ cung không đủ cầu, những nhân vật lớn muốn mua, cũng phải tìm đến Lâm Vân để nhờ quan hệ!
Đến lúc đó, Lâm Vân tại Đế Đô, thậm chí là cả nước, sẽ không thiếu mối quan hệ và bối cảnh.
Đến lúc đó, Lâm Vân muốn tiền có tiền, phải có quan hệ và bối cảnh, thêm một thân tu vi này của Lâm Vân, cái gì mà bát đại thế gia ở Đế Đô, cũng phải cúi đầu xưng thần trước mặt Lâm Vân!
"Tiểu Điệp, ta biết nàng không muốn ở cùng Công Tôn Lưu Vân, yên tâm, đợi qua một thời gian, khi ta có đủ sức ảnh hưởng, ta sẽ giúp nàng uy hiếp gia tộc Công Tôn, hủy bỏ cái hôn ước này." Lâm Vân nhìn ra ngoài cửa sổ lẩm bẩm.
Lâm Vân mới đến Đế Đô, liên tục gặp rắc rối, khi bị lúng túng đều là Tiểu Điệp ra tay giúp đỡ, ân tình này, Lâm Vân đã ghi nhớ trong lòng.
Tính cách của Lâm Vân là, "tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo", bây giờ Tiểu Điệp đang gặp khó khăn, Lâm Vân đương nhiên ghi nhớ, Lâm Vân đương nhiên sẽ giúp nàng!
Lâm Vân trước đó khi ở buổi tiệc, đã nghe Tiểu Điệp nói qua, hôn lễ giữa cô và Công Tôn Lưu Vân, dự định tổ chức vào nửa năm sau, cho nên thời gian Lâm Vân có rất sung túc.
Chỉ là lúc này Lâm Vân không biết, tên hèn hạ Công Tôn Lưu Vân, vậy mà đã quyết định hiện tại sẽ ép gạo nấu thành cơm...
"Bắt đầu thôi."
Lâm Vân gạt bỏ tạp niệm, chuẩn bị tiếp tục luyện đan.
Ngay lúc này, điện thoại di động của Lâm Vân vang lên.
Lâm Vân xem, là Lưu Ba gọi tới.
"Vân Ca, em vừa nghe nói, Nam Cung Điệp nhà Nam Cung gia tộc bị tai nạn xe cộ rồi." Trong điện thoại, giọng Lưu Ba đầy lo lắng.
"Anh nói cái gì!?"
Nghe tin này xong, Lâm Vân giật mình, cả người như bị đánh thức.
Ngay sau đó, Lâm Vân vội vàng truy hỏi: "Người của Tiểu Điệp thế nào rồi?"
"Hiện giờ sống chết chưa rõ, em chỉ biết là, được đưa đến bệnh viện Kinh Nhân." Lưu Ba nói qua điện thoại.
"Được, anh biết rồi." Lâm Vân nghiêm mặt gật đầu.
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Vân vội vàng đi ra ngoài, rồi lái xe, bằng tốc độ nhanh nhất, thẳng tiến đến bệnh viện Kinh Nhân!
Bệnh viện Kinh Nhân, là một bệnh viện tư nhân cao cấp rất nổi tiếng ở Đế Đô, vô luận là môi trường hay trình độ chữa trị, trang thiết bị và đội ngũ y bác sĩ đều thuộc hàng đỉnh cấp của cả nước, nhưng mức phí cũng cao ngất, đối tượng phục vụ chủ yếu của bọn họ, đều là người có tiền.
Và bệnh viện này, do gia tộc Nam Cung nắm giữ cổ phần chi phối.
Đến bệnh viện, Lâm Vân xông thẳng vào sảnh.
"Nam Cung Điệp đang ở phòng bệnh nào!" Lâm Vân lộ ra vẻ gấp gáp.
"Tiên sinh, đây là thông tin riêng của bệnh nhân, chúng tôi không tiện tiết lộ." Tiểu muội ở quầy thu ngân nói.
"Đây là một triệu tiền mặt, nói cho ta biết!" Lâm Vân đặt một tờ chi phiếu lên bàn.
Tiểu muội ở quầy thu ngân nhìn thấy một triệu, ánh mắt đương nhiên rực lửa, nhưng cô ta liếc nhìn camera trên đầu, lại nghĩ đến Nam Cung Điệp là con gái của ông chủ, cô ta hiển nhiên không dám cầm số tiền này.
"Tiên sinh, xin lỗi, tôi không thể tiết lộ, xin anh hãy nhận lại tiền." Tiểu muội ở quầy thu ngân đẩy tiền trở lại trước mặt Lâm Vân.
"Được, mấy người các ngươi đổi cách làm thôi." Lâm Vân vừa nói, vừa lấy ra một khẩu súng lục, chĩa vào trán của cô tiểu muội ở quầy.
Khẩu súng này là Lâm Vân lấy được từ tên tay súng do Chu thiếu phái tới mà trước đó hắn đã giải quyết.
Lúc này, Lâm Vân biết phải dùng thủ đoạn cực đoan mới được.
"A!"
Cô tiểu muội ở quầy thu ngân thấy súng liền sợ hãi hét lên.
"Tôi nói! Tôi nói! Ở phòng bệnh đặc biệt VIP trên tầng thượng!" Cô tiểu muội ở quầy thu ngân dưới sự uy hiếp của cái chết, liền vội vàng nói ra.
Mấy bảo vệ xung quanh thấy động tĩnh bên này, nhưng họ nhìn thấy súng trong tay Lâm Vân cũng không dám hành động liều lĩnh.
Lâm Vân biết được thông tin phòng bệnh liền thẳng đến tầng cao nhất mà đi.
Bên ngoài phòng bệnh đặc biệt VIP ở tầng trên cùng.
Cửa ra vào có hai hộ vệ áo đen đang bảo vệ phòng bệnh.
"Dừng lại!"
Lâm Vân vừa đến cửa, hai hộ vệ áo đen liền chặn lại.
"Xin các người thông báo một tiếng, cứ nói Lâm Vân đến thăm Tiểu Điệp." Lâm Vân nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận