Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 138: nhân tài

Chương 138: Nhân tài
"Hiện tại chúng ta đã đến cả rồi, vậy ta liền đi thuê một người có điểm quyền thủ lợi hại thay ta đánh đi, ngươi rành công việc, lát nữa thuê quyền thủ, ngươi thay ta kiểm định một chút là được.” Lâm Vân nói.
Việc đã đến nước này, cũng không còn biện pháp nào khác.
“Không có vấn đề, cứ để ở trên người ta, ta tuyệt đối có thể chọn ra người mạnh nhất.” Cô Lang tự tin nói.
Dưới đất quyền có rất nhiều quyền thủ, các ông chủ chỉ cần dùng tiền là có thể thuê.
Tại đấu trường bên trái, có hơn 20 danh quyền tay đứng ở chỗ này, như những sản phẩm trong tủ quầy, để các ông chủ chọn lựa.
Nơi này cũng đang có năm sáu ông chủ đang đi dạo, chọn người.
“Ông chủ, chọn ta đi, ta rất mạnh, mà lại ta cũng không đắt, đánh một trận 70 vạn!”
“Ông chủ, ta cũng rất mạnh, mà lại đánh một trận chỉ cần 50 vạn!”
Một số quyền thủ để giành lấy mối làm ăn, chủ động chào hàng bản thân.
Lâm Vân cũng dẫn theo Cô Lang, đến đây. Những người này đều tự mình giới thiệu bản thân, đương nhiên là nói theo hướng có lợi, hơn nữa giá cả cũng do họ tự định, nói thật, muốn chọn ra người lợi hại, xác thực rất khó.
Tô Yên lão ba Tô Tổng, lúc này cũng vừa vặn đang chọn lựa, và cũng vừa chọn xong muốn rời đi.
“Lâm Đổng, anh cũng đến đây à.” Tô Tổng nhìn thấy Lâm Vân thì vội vàng cười tiến lên chào hỏi.
“Tô Tổng, liên quan đến con gái của ông Tô Yên, tôi thật sự rất bất đắc dĩ.” Lâm Vân bất đắc dĩ nói.
“Haiz, ta đã nói với nó một đống lớn, thế nhưng nó cũng khó bảo, ta cũng vì chuyện này đau đầu đây.” Tô Tổng nói.
“Thôi vậy, chuyện này để rồi nói sau.” Lâm Vân lắc đầu.
Dừng một chút, Lâm Vân lại hỏi thêm: “Tô Tổng, ông chọn người này thế nào? Bao nhiêu tiền?”
Lâm Vân vừa nói, vừa đánh giá quyền thủ bên cạnh Tô Tổng, người này da ngăm đen, dáng người cao lớn, tạo cho người khác cảm giác rất lợi hại.
“1,5 triệu một trận, là người có giá cao nhất trong đống quyền thủ đang chờ lựa chọn, tôi thấy hắn chắc chắn mạnh!” Tô Tổng vừa cười vừa nói.
“Không sai, ta so với đám cặn bã kia lợi hại hơn nhiều! Ta là người mạnh nhất ở đây!” người này ngẩng đầu nói.
“Lâm Đổng, ngài cũng muốn chọn quyền thủ sao?” Tô Tổng hỏi.
Lâm Vân gật đầu.
“Vậy đi, tôi ở đây đợi Lâm Đổng, Lâm Đổng chọn xong rồi chúng ta cùng nhau đi vào chỗ ngồi, không biết Lâm Đổng có bằng lòng không?” Tô Tổng tươi cười nịnh nọt.
“Được, ông cứ ở đây đợi đi.” Lâm Vân gật đầu.
Mặc dù Tô Tổng hạ thuốc là hành động rất không ra gì, nhưng dù sao ông cũng là ba của Tô Yên, nếu Lâm Vân muốn có trách nhiệm với Tô Yên, vậy ông về sau khả năng là nhạc phụ của mình.
Ngay sau đó, Lâm Vân và Cô Lang đi về phía trước.
Đi được một đoạn, Cô Lang liền mở miệng:
“Vân Ca, ta nói thật, cái người mà Tô Tổng vừa thuê kia, đừng thấy hắn tự xưng mạnh nhất, kỳ thực trông thì được mà không dùng được, càng không đáng nhiều tiền như vậy.”
“Hả? Ngươi đã nhìn ra?” Lâm Vân kinh ngạc nhìn Cô Lang.
Cô Lang cười nói: “Ta đã kinh qua vô số trận đấu quyền chui, số đối thủ từng đánh có thể xếp thành núi, nếu như không có chút nhãn lực này, vậy thì bao năm tháng đánh quyền của ta trở thành vô ích sao.”
“Được! Có ngươi giúp ta chọn người, ta càng yên tâm hơn.” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
Dù sao Lâm Vân cũng không hiểu về cái này, có Cô Lang ở đây, Lâm Vân tự nhiên yên tâm.
Vừa nói, hai người đã đi đến trước mặt đám người chờ chọn quyền thủ.
“Ông chủ muốn tìm quyền thủ? Chọn ta đi, ta sức chiến đấu phá trần! Chỉ cần 80 vạn một trận!” Một gã cơ bắp to lớn tiến lên chào hàng bản thân.
Lâm Vân nhìn sang Cô Lang, rõ ràng là muốn hỏi ý kiến Cô Lang.
Cô Lang lắc đầu, hiển nhiên là không đồng ý người này.
Thế là, hai người tiếp tục đi về phía trước.
Trên đường liên tục có quyền thủ tiến lên tự mình giới thiệu, ai nấy cũng đều nói bản thân rất lợi hại, nếu không hiểu chuyện, muốn phân biệt được ai mạnh hơn, đây tuyệt đối là một chuyện rất khó.
Nhưng tất cả những người này đều bị Cô Lang lắc đầu bác bỏ.
“Cô Lang, còn chưa thấy ai phù hợp sao? Chúng ta đã xem gần hết rồi!” Lâm Vân hỏi.
“Vân Ca, cái người phía trước kia kìa!” Cô Lang chỉ chỉ một người đàn ông đứng cách đó vài mét.
Người đàn ông này da vàng, nhìn cơ bắp không phát triển lắm, đứng bên cạnh đám người da đen, vạm vỡ kia trông rất không đáng chú ý.
“Hắn sao? Cô Lang ngươi chắc chứ?” Lâm Vân có chút nghi vấn.
“Vân Ca, cao thủ thực sự không thể nhìn vẻ bề ngoài, ngươi nhìn đầu ngón tay của hai bàn tay hắn kìa.” Cô Lang nói.
Lâm Vân tập trung nhìn kỹ, ngón tay người đàn ông này đã chuyển sang màu đen, và cũng thô hơn so với người thường, trông như sưng lên vậy.
“Còn cả ánh mắt của hắn, và những chỗ không dễ thấy khác nữa, đều giúp ta phán đoán được.” Cô Lang nói.
“Ý là, hắn là cao thủ?” Lâm Vân hỏi.
Cô Lang gật đầu: “Ít nhất trong hơn 20 người chờ chọn quyền thủ này, hắn hẳn là lợi hại nhất, so với cái tên Hổ Đông Bắc mà ta đã đánh trước đó còn lợi hại hơn.”
“So với Hổ Đông Bắc còn lợi hại hơn? Vậy cái này đúng là của quý rồi!” Lâm Vân vui mừng nói.
Đừng thấy Hổ Đông Bắc dễ dàng bị Cô Lang đánh bại, đó là vì Cô Lang mạnh.
Thực ra Hổ Đông Bắc đã là một nhân vật cực kỳ lợi hại trong giới đấu quyền ở thành phố, mấy năm trước, Hổ Đông Bắc ra trận ở giải đấu quyền chui của Kim Cường đã thu được chiến tích đáng kể.
“Vân Ca, đây cũng chỉ là giải đấu quyền dưới lòng đất cấp thành phố thôi, nếu như có thể thuê được người này, hẳn là có thể dễ dàng càn quét trận so tài hôm nay!” Cô Lang nói.
“Tốt, chúng ta đi qua đó!”
Lâm Vân trực tiếp dẫn theo Cô Lang, đi đến trước mặt người này.
Người này chỉ đứng một mình, không hề chủ động đi cùng các ông chủ đến xem giới thiệu bản thân như những quyền thủ khác, nên hắn hoàn toàn không ai hỏi thăm.
“Vị quyền thủ này, ngươi thật thú vị, người khác đều bận chào hàng, ngươi lại thờ ơ.” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
Người đàn ông này nhìn thoáng qua Lâm Vân rồi nhẹ nhàng nói:
“Ta ngược lại hi vọng không ai chọn ta.”
“Hả? Vì sao, ngươi không muốn kiếm tiền sao?” Lâm Vân kinh ngạc hỏi.
“Bởi vì ta chán ghét đánh quyền.” Người đàn ông lắc đầu.
“Nếu đã vậy, vậy ngươi còn ở đây làm gì, ngươi có thể rời khỏi đây mà.” Lâm Vân nói.
Người đàn ông liếc Lâm Vân, sau đó nhắm mắt lại nói: “Những người trong giới này của chúng ta, không phải muốn vào là vào được, muốn ra là ra được.”
Cô Lang ở bên cạnh cũng lên tiếng:
“Vân Ca, theo quy tắc, nếu như anh ta muốn rời khỏi giới đấu quyền dưới lòng đất, hoặc là có ông chủ chuộc thân cho anh ta, quyền thủ càng lợi hại thì phí chuộc thân càng cao đến mức kỳ quặc.”
Lâm Vân giật mình gật đầu.
Nghe được lời Cô Lang nói, người đàn ông liền mở mắt ra, kinh ngạc nhìn Cô Lang.
“Vị huynh đệ này, ngươi có vẻ hiểu rõ về giới này của chúng ta nhỉ.”
Cô Lang cười cười, nói:
“Vì ta từng làm trong giới này, ta cũng giống như ngươi chán ghét đánh quyền, chỉ là ta gặp được người hữu duyên chuộc ta ra ngoài thôi.”
Thực ra, nghe lời người đàn ông này nói, trong lòng Cô Lang rất cảm thán, bởi vì hắn nhớ lại bản thân mình trước đây, trước đây bản thân hắn cũng chán ghét đánh quyền, muốn rời khỏi ngành đấu quyền dưới lòng đất này, nhưng không thể được.
“Vậy ngươi thật là may mắn, có người chịu dùng tiền chuộc ngươi ra.” Người đàn ông có vẻ hơi ngưỡng mộ.
Lúc này, Lâm Vân hỏi: “Nếu như muốn chuộc ngươi ra, không biết cần bao nhiêu tiền?”
“200 triệu.” Người đàn ông giơ hai ngón tay lên.
Sau đó, người đàn ông cười khổ lắc đầu: “Có ông chủ nào bỏ ra 200 triệu tiền lớn, đi mua một tên vệ sĩ đâu?”
Thật sự là vậy, thuê một vệ sĩ mạnh trên thị trường, căn bản không thể đòi nhiều tiền như thế.
Lâm Vân gật gật đầu.
“Đúng rồi, không biết thuê ngươi đánh một trận hết bao nhiêu tiền?” Lâm Vân lại hỏi.
“2 triệu một trận.”
Người đàn ông lạnh lùng nói, rõ ràng trong lòng anh ta không muốn bị thuê, nhưng bị gò bó bởi quy tắc đấu quyền ngầm, do là người của ông chủ, anh ta không dám cự tuyệt, chỉ có thể ra giá.
“Được, ta thuê ngươi, thay ta đánh xong trận đấu hôm nay, ta sẽ chuộc ngươi ra, sau này làm vệ sĩ của ta.” Lâm Vân nói.
“Ngươi chịu chuộc ta ra? Không biết ngươi là vị ông chủ nào?” Người đàn ông lộ vẻ vừa mừng vừa sợ, đây là chuyện mà anh ta tha thiết mơ ước.
“Tự giới thiệu một chút, ta là chủ tịch công ty chi nhánh Thanh Dương của Tập Đoàn Hoa Đỉnh.” Lâm Vân nói.
“Chủ tịch Hoa Đỉnh sao?” Người đàn ông đương nhiên đã từng nghe qua Tập Đoàn Hoa Đỉnh.
“Thế nào? Ngươi có bằng lòng đi theo ta không?” Lâm Vân cười hỏi.
“Bằng lòng! Đương nhiên bằng lòng!” Người đàn ông liên tục gật đầu.
“Vậy thì đi theo ta thôi.” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
Ngoài phí cho quyền thủ ra, thuê quyền thủ còn phải trả cho giới đấu quyền ngầm 20 vạn tiền thuê, Lâm Vân nộp phí xong thì đã thuê thành công anh ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận