Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 165: hoạn nạn gặp chân tình

Chương 165: Hoạn nạn thấy chân tình
Diệp Như Long cười dữ tợn: “Tốt, ta Diệp Như Long chờ đấy, loại phế vật như ngươi, ngoài dựa vào ông ngoại ra thì có bản lĩnh gì? Còn muốn báo thù sau này? Ngươi nằm mơ đi thôi, ha ha! Ta Diệp Như Long cũng nói cho ngươi biết, ta không để yên cho ngươi đâu! Cứ chờ xem, một ngày nào đó ta sẽ khiến ngươi triệt để xong đời!”
“Đem hắn mang đi!”
Tên nam tử họ Lã lại lần nữa vung tay lên, sau đó Diệp Như Long trực tiếp bị áp giải đi.
“Lão Liễu, vậy ta xin phép áp tải người về tỉnh trước.” Tên nam tử họ Lã khách khí nói với Liễu Chí Trung.
“Được, cậu đi trước đi, ta còn muốn tâm sự với cháu ngoại ta.” Liễu lão nói.
Đúng lúc này, một chiếc Ferrari màu đỏ lái đến.
Tô Yên từ trên chiếc Ferrari chạy xuống, nàng vừa kịp nhìn thấy cảnh Diệp Như Long bị áp giải đi.
“Diệp Như Long, anh… anh đây là?” Tô Yên nhìn Diệp Như Long bị áp giải, tỏ vẻ rất nghi hoặc.
Diệp Như Long sắc mặt khó coi, hắn giờ phút này bộ dạng chật vật, lại bị Tô Yên nhìn thấy.
“Tô Yên, ta sẽ quay lại tìm cô, cứ chờ đấy!”
Sau khi Diệp Như Long nói xong câu đó, liền bị áp lên xe.
Ngay sau đó, Tô Yên chạy đến trước mặt Lâm Vân.
“Lâm Vân, cậu không sao chứ?” Tô Yên không nhịn được hỏi.
“Tớ không sao, ngược lại là Diệp Ca Diệp Như Long của cậu, chỉ sợ sẽ gặp rắc rối lớn.” Lâm Vân nói.
Tô Yên thấy Lâm Vân không sao, trong lòng nàng mới âm thầm thở phào một hơi.
“Tô Yên, cậu cất công lái xe đến đây, chẳng lẽ là tới xem tớ có sao không à? Cậu chẳng phải rất ghét tớ sao? Sao lại còn lái xe tới quan tâm tớ thế?” Lâm Vân cười như không cười nói.
“Cậu đừng có nghĩ lung tung, tớ tới là để xem Diệp Như Long!” Tô Yên ưỡn cái eo thon nhỏ nói.
“Thật sao? Vậy tại sao trước đó cậu còn gọi điện thoại cho Diệp Như Long, cầu xin giúp tớ?” Lâm Vân dang tay nói.
“Chuyện này chẳng qua là… chỉ là tớ không muốn để Diệp Như Long giết người thôi.” Tô Yên ấp úng nói.
Kiêu ngạo như Tô Yên, làm sao lại chịu thừa nhận với Lâm Vân là nàng thật sự đang cầu xin giúp hắn?
“Lâm Vân, rốt cuộc cậu đã làm gì hắn mà khiến Diệp Như Long thậm chí còn điều cả xe tăng tới?” Tô Yên không nhịn được hỏi.
“Cũng không có gì, chỉ là tìm người đánh ngất hắn, sau đó lột đồ vứt ngoài đường cái, rồi tìm phóng viên đến phỏng vấn bóc mẽ thôi.” Lâm Vân thản nhiên nói.
“Cậu… cậu gan cũng lớn quá đi! Hắn ta là Diệp Như Long của Diệp Gia đấy! Sao cậu lại làm thế? Chẳng lẽ vì tớ?” Tô Yên nhìn Lâm Vân.
“Vì cậu? Cậu cũng quá coi trọng mình rồi, chỉ là tại tớ thấy hắn khó chịu thôi, không được sao?” Lâm Vân dang tay nói.
Trong lòng Lâm Vân không thể không thừa nhận, việc động thủ với Diệp Như Long, thật ra trong lòng cũng có một chút là vì Tô Yên.
“Lười nói nhảm với cậu, tớ đi!” Tô Yên trực tiếp quay người rời đi.
Đối với Tô Yên mà nói, nàng thấy Lâm Vân bình an, trong lòng tảng đá cũng liền rơi xuống.
Sau khi Tô Yên nói xong, liền trực tiếp quay người rời đi...
Trong văn phòng chủ tịch Hoa Đỉnh đại hạ.
Lâm Vân mỉm cười nói: “Ông ngoại, hôm nay ông đến thật là kịp lúc, đúng rồi ông ngoại, sao ông lại biết Diệp Như Long muốn tới đối phó con?”
Nếu như hôm nay ông ngoại Liễu Chí Trung không đến, Lâm Vân cũng không dám tưởng tượng hậu quả.
“Diệp Như Long ngay cả xe tăng cũng điều động, động tĩnh lớn như vậy, sao ta lại không biết được? Sáng nay 7 giờ ta nhận được tin tức hắn điều xe tăng, liền lập tức dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến Thanh Dương thị.” Liễu Chí Trung nói.
Lâm Vân gật gật đầu, năng lượng của ông ngoại Liễu Chí Trung, vượt xa so với tưởng tượng của Lâm Vân.
“Ông ngoại, thật ngại quá, lần này có phải con gây ra rắc rối lớn không, con không nên sắp xếp người đi đánh Diệp Như Long, là do con còn quá trẻ tuổi xốc nổi.” Lâm Vân gãi đầu.
Lâm Vân biết, chính mình sắp xếp Cá Mập Trắng tối hôm qua đi đánh Diệp Như Long, mới khiến Diệp Như Long nổi giận, sau đó mới mở xe tăng, mang người và vũ khí tới tìm mình báo thù.
“Chuyện này ta biết, chuyện này cũng không trách con, ngược lại ta muốn khen con, việc con thu thập Diệp Như Long, nghĩ rất chu toàn, không những thu thập Diệp Như Long, còn để cho hắn không nắm được chút chứng cứ nào.”
“Theo lý mà nói, hắn chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, chỉ là hắn quá ngu xuẩn, lại còn hoang đường đến mức mở cả xe tăng, mang theo trang bị và thuộc hạ tới tìm con tính sổ, tuy rằng hắn nhất thời thoải mái, nhưng hậu quả hắn phải gánh chịu, là rất nghiêm trọng.” Ông ngoại Liễu Chí Trung nói.
Lâm Vân gật gật đầu.
Nói thật, Lâm Vân cũng không nghĩ đến, Diệp Như Long vậy mà lại điên cuồng đến mức này.
“Điều này chứng tỏ hắn bị con chọc giận, biến thành chó dại, không quan tâm đến tất cả mà xông tới cắn con, đây cũng là một lần kinh nghiệm và bài học cho con, sau này làm việc phải lấy đó mà làm gương.” Ông ngoại Liễu Chí Trung nói.
“Con hiểu rồi.” Lâm Vân gật đầu.
Chuyện này, thật sự cho Lâm Vân một bài học.
“Ông ngoại, ông nói Diệp Như Long phải gánh chịu hậu quả rất nghiêm trọng, vậy hắn rốt cuộc sẽ bị thế nào?” Lâm Vân tò mò hỏi.
Lâm Vân rất quan tâm đến việc Diệp Như Long sẽ bị thu thập như thế nào.
Liễu Chí Trung nói: “Chuyện này, người sau lưng ta sẽ báo lên Quân bộ, mà lại hắn còn nổ súng gây thương tổn đến dân thường, chuyện này tính chất vô cùng nghiêm trọng, cho dù Diệp Gia của hắn có năng lượng lớn mạnh, cũng đủ khiến Diệp Gia phải gánh đủ.”
“Nếu như đổi lại là bối cảnh yếu hơn, thì Diệp Như Long không những tiền đồ tan nát, nhẹ thì chịu hình phạt, nặng thì tử hình, dựa vào bối cảnh của Diệp Gia, tiền đồ của hắn có thể sẽ được bảo toàn.”
“Nhưng việc bị giáng chức, bị xử lý, bị điều khỏi đội đặc chiến Giao Long là chắc chắn, hơn nữa còn lưu lại vết đen trong nhân sinh, ảnh hưởng đến việc thăng tiến sau này.”
“Đó đều là do hắn tự tìm!” Lâm Vân hung hăng nói.
“Đúng rồi ông ngoại, người sau lưng ông là?” Lâm Vân tỏ vẻ rất kinh ngạc.
Trước đó Lâm Vân từng nghe qua, nghe nói ông ngoại có thể làm Hoa Đỉnh tập đoàn lớn mạnh như vậy, là do phía sau có chỗ dựa.
“Người sau lưng ta, cũng là nhân vật cấp tướng quân, mà lại còn đối đầu với Diệp Gia lão gia tử, nguyên nhân cũng chính vì vậy, ta mới dám đối kháng với Diệp Gia, đợi sau này thời cơ chín muồi, ta sẽ dẫn con đi gặp hắn.” Liễu Chí Trung nói.
Lâm Vân gật gật đầu, đồng thời cảm thấy ông ngoại thật rất trâu bò, vậy mà có được chỗ dựa cường đại như thế.
“Diệp Như Long bây giờ bị bắt trở về, lệnh cấm khu bảo hộ số 1, ta sẽ nhanh chóng giúp con giải trừ, được rồi, ta về trước đây, con cố gắng mà làm việc, ta dạo gần đây có khả năng có việc cần giao cho con làm.”
Ông ngoại Liễu Chí Trung vừa nói, vừa đứng dậy.
“Hả? Chuyện gì ạ?” Lâm Vân tò mò hỏi.
“Bây giờ còn chưa định ra, mấy ngày nữa ta sẽ nói cho con biết.” Liễu Chí Trung nói.
“Vâng ông ngoại.” Lâm Vân không hỏi thêm nữa.
Trải qua nhiều chuyện như vậy, Lâm Vân biết, ông ngoại dù làm chuyện gì, cũng chắc chắn là muốn tốt cho mình.
Cho nên Lâm Vân cứ nghe theo sự sắp xếp của ông ngoại là được, vô luận ông ngoại an bài chuyện gì, Lâm Vân đều tuyệt đối sẽ hết sức làm đến mức tốt nhất, để ông ngoại giao một bài thi hài lòng!
Mặt khác, chuyện ngày hôm nay, cũng thật sự cho Lâm Vân một bài học sâu sắc, thứ nhất, đó là có đôi khi mình cân nhắc sự việc vẫn chưa đủ chu toàn.
Thứ hai, đó là bản thân mình vẫn còn chưa đủ mạnh!
Cứ lấy chuyện hôm nay mà nói, tuy là Diệp Như Long mất trí, làm ra chuyện hoang đường là điều xe tăng và vũ khí trang bị đến đối phó mình.
Nhưng là, mình quả thật không có đủ năng lực chống cự và ứng phó với loại tình huống này.
Cho nên, Lâm Vân trong lòng bức thiết mong mỏi, mình có thể nhanh chóng mạnh hơn, muốn có được năng lực khiến cho cả Diệp Gia phải kiêng kỵ mình!
Còn có nữa, là phải tiếp tục mở rộng nhân tài dưới tay, Lâm Vân bản thân tuy rằng không biết võ công, nhưng có thể chiêu mộ những người biết võ công.
Lâm Vân tự mình có năng lực kinh doanh không đặc biệt lợi hại, nhưng tương tự có thể chiêu mộ những nhân tài thương nghiệp…
...
Đưa tiễn ông ngoại xong, chuyện thứ nhất Lâm Vân làm, chính là đến bệnh viện thăm Cô Lang và Lưu Ba.
Tục ngữ nói hay, hoạn nạn thấy chân tình.
Hôm nay đối mặt với nguy cơ, Cô Lang và Lưu Ba đều hoàn toàn đứng về phía mình.
Cô Lang thì khỏi nói, hắn trung thành với mình đến mức nào, Lâm Vân rất rõ, Lâm Vân biết Cô Lang có thể đánh đổi cả mạng sống cho mình.
Nhưng mà tổng quản lý Lưu Ba thì lại không giống như Cô Lang, hắn chưa từng trải qua loại chuyện này, hắn lúc bị thương, bị dọa đến mồ hôi lạnh đầm đìa, nhưng hắn vẫn có thể kiên quyết ủng hộ Lâm Vân.
Điều này khiến Lâm Vân hiểu ra, Lưu Ba là một người hoàn toàn đáng tin cậy, đáng để giao phó trọng trách.
Nếu như Lâm Vân sau này thừa kế toàn bộ Hoa Đỉnh Tập Đoàn, Lâm Vân chắc chắn sẽ đề bạt Lưu Ba đến tổng công ty.
Trong bệnh viện.
Lâm Vân tại phòng bệnh gặp được Cô Lang, về phần Lưu Ba, lúc này đang ở trong phòng phẫu thuật, đang được lấy viên đạn ra.
“Cô Lang, đây là cháo trứng muối thịt nạc mua cho cậu, cậu thích ăn món này, nhân lúc còn nóng ăn đi.” Lâm Vân vừa nói, vừa đặt một phần cháo trứng muối thịt nạc lên bàn.
“Ha ha, vẫn là Vân Ca hiểu em, em đang hơi đói bụng.” Cô Lang cười ha ha một tiếng, sau đó bưng cháo lên bắt đầu ăn.
“Đúng rồi Cô Lang, vết thương của cậu thế nào rồi?” Lâm Vân hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận