Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 327: vương giả trở về

Chương 327: Vương giả trở về
Cá mập trắng giật mình gật đầu, sư phụ hắn nói không phải không có lý……
Thời gian trôi qua, đảo mắt nửa tháng trôi qua.
Trong sơn động nơi Lâm Vân ở.
“Hô hô......”
Lâm Vân thở ra một hơi dài, sau đó chậm rãi mở hai mắt, trong con ngươi đen nhánh, lóe ra ánh sáng sắc bén đáng kinh ngạc.
“Tiên thiên Hư Đan cảnh!”
Lâm Vân nở nụ cười.
Trải qua nửa tháng tu luyện, Lâm Vân rốt cục đạt đến tiên thiên Hư Đan cảnh.
Lâm Vân bây giờ đã có nội lực, hoàn toàn khác biệt với người bình thường.
Theo ghi chép của công pháp, giữa Hậu thiên và Tiên thiên khác nhau một trời một vực, từ Hậu thiên vượt lên Tiên thiên rất khó khăn, nhiều người tu luyện cả đời cũng không thể đột phá lên Tiên thiên.
Chỉ khi đạt đến Tiên thiên, mới có thể thật sự được gọi là tu sĩ.
Dù Lâm Vân có bí kíp tu luyện đỉnh cấp, cũng mất nửa tháng mới đột phá.
Về sinh hoạt, nửa tháng này, Lâm Vân khát thì chạy ra uống nước đầm.
Còn về ăn, trước đó Lâm Vân ra ngoài tìm thức ăn, nó còn tập kích Lâm Vân, Lâm Vân bèn giết nó.
Với thực lực hiện tại của Lâm Vân, giết con mãng xà khổng lồ này dễ như trở bàn tay.
Sau đó Lâm Vân dùng đèn trường minh nhóm lửa, ăn thịt rắn.
Lâm Vân siết nắm đấm, lại rót nội lực trong đan điền vào nắm đấm, chỉ cảm thấy trên nắm tay có uy lực vô tận.
“Cảm giác thực lực, thật mỹ diệu.”
Lâm Vân nhìn nắm đấm của mình.
Lâm Vân trước kia gặp Diệp Như Long, căn bản không đánh lại hắn, còn cần Cô Lang bảo vệ.
Nếu dựa theo cấp bậc tu luyện mà cân nhắc Diệp Như Long, hắn nhiều nhất tương đương với Hậu thiên luyện cốt cảnh, thấp hơn Cô Lang một cảnh giới.
Nếu Diệp Như Long đứng trước mặt mình bây giờ, Lâm Vân tự tin một đấm có thể đánh chết hắn!
“Bất quá, vấn đề lớn nhất hiện tại, không phải Diệp Gia, mà là Mộ Dung gia tộc đứng sau Diệp Gia.” Lâm Vân lẩm bẩm.
Lâm Vân biết, muốn báo thù, tốt nhất nên nâng cao thêm một cảnh giới rồi mới đi ra ngoài, như vậy chắc chắn nhất.
Nhưng, từ tiên thiên Hư Đan đến tiên thiên Thực Đan cảnh, Lâm Vân phỏng đoán mình phải tu luyện ít nhất vài tháng, mà như vậy là nhanh nhất rồi, Lâm Vân không đợi được lâu như vậy!
Sau khi suy nghĩ, Lâm Vân lấy « Huyền Minh kiếm pháp », sau đó cầm thanh xích huyết kiếm kia lên, Lâm Vân quyết định học kiếm pháp trước.
Đối phó người bình thường thì nắm đấm đủ dùng, nhưng gặp đối thủ lợi hại, có vũ khí vẫn quan trọng.
Kiếm pháp chia làm 9 tầng, học càng cao thì kiếm pháp càng lợi hại.
Đương nhiên, độ khó khi học cũng tăng theo số tầng.
Tầng thứ nhất đơn giản nhất, cũng là nhập môn, Lâm Vân quyết định học nhập môn tầng thứ nhất trước......
Một khi học tập, chính là mười hai ngày.
Sau mười hai ngày.
“Oanh!”
Lâm Vân một kiếm đâm vào tượng đá vệ sĩ, tượng đá vệ sĩ ầm vang nổ tung.
“Rốt cục học xong tầng thứ nhất của « Huyền Minh kiếm pháp ».” Lâm Vân nở nụ cười.
“Một tháng rồi, ta đã ở đây một tháng, đến lúc đi ra rồi.” Lâm Vân lẩm bẩm.
Ngay sau đó, Lâm Vân cắm kiếm vào vỏ, sau đó dùng một tấm vải bọc lại, vác trên lưng.
Thanh xích huyết kiếm này là kiếm của Huyền Minh kiếm tôn dùng, tuyệt đối là bảo kiếm trong bảo kiếm.
Ngay sau đó, Lâm Vân đi đến trước quan tài đồng.
Trong quan tài có di vật sư phụ để lại cho Lâm Vân, trước đó Lâm Vân đã thu thập xong.
Trong các di vật này có vài quyển bí kíp tu luyện.
Đương nhiên, Lâm Vân luyện cái kia là tốt nhất, nhưng khi Lâm Vân học xong, đã đốt theo yêu cầu của sư phụ bằng đèn trường minh.
Ngoài ra, còn có một miếng ngọc bội có tính chất kỳ lạ, Lâm Vân đã đeo lên người.
Còn có một cặp đan dược, một cuốn sách về đan dược.
Và một số vật phẩm khác, Lâm Vân cũng không biết là gì.
Khi trước sư phụ giảng thuật, có nói phần lớn vật phẩm của ông đều còn sót lại ở thế giới của ông, không mang theo nhiều đồ, chỉ có mấy thứ này.
Đem đồ đạc thu xếp gọn gàng, gói kỹ bằng một tấm vải, vác trên lưng xong, Lâm Vân lùi về trước quan tài đồng.
“Sư phụ, đồ nhi tiếp nhận truyền thừa của người, nhất định sẽ danh chấn toàn Địa Cầu, sau này nếu đủ thực lực, chắc chắn sẽ báo thù cho người!” Lâm Vân nói một cách kiên định.
Lâm Vân tiếp tục nói: “Sư phụ, đồ nhi muốn rời đi, hằng năm ngày giỗ của người, đồ nhi sẽ đến đây cúng bái.”
Nói xong, Lâm Vân cúi đầu ba cái trước quan tài đồng.
Ngay sau đó, Lâm Vân quay người hướng ra ngoài sơn động.
Ra khỏi sơn động, Lâm Vân đi thẳng đến sườn đồi.
Ngẩng đầu nhìn sườn đồi, sườn đồi này ít nhất cũng một hai trăm mét, người thường không dám leo lên.
“Phía trên!”
Lâm Vân không chút do dự, trực tiếp bám vào vách đá, leo lên.
Lâm Vân dùng cả tay và chân, một đường leo lên.
Với thực lực hiện tại của Lâm Vân, leo lên loại vách đá này không thành vấn đề, sức chịu đựng cũng tuyệt đối đầy đủ!
Sau hai mươi phút.
Lâm Vân rốt cục leo lên vách núi, đứng ở nơi trước kia mình đã rơi xuống.
Nhìn về phía rừng cây phía trước, Lâm Vân nheo mắt nói: “Ta, Lâm Vân, đã trở lại, Diệp Gia, chuẩn bị run rẩy đi!”
“Mộ Dung gia tộc, chuẩn bị run rẩy đi!”
“Toàn bộ tỉnh Tây Xuyên, đều chuẩn bị run rẩy đi!”
Không khách sáo mà nói, Lâm Vân bây giờ, đã dục hỏa trùng sinh!
Bây giờ Lâm Vân, đã khác rất nhiều so với trước đây.
Lần này, Lâm Vân là vương giả trở về!
Lâm Vân không biết, trong một tháng ở dưới vách núi, Kim Đô và Thanh Dương Thị đã xảy ra những biến đổi gì.
Nhưng Lâm Vân biết, tất cả kẻ địch, tử kỳ đều đã đến!
Không ai có thể trốn thoát!
“Ông ngoại, cá mập trắng, mập mạp, Vương Tuyết, Giang Tĩnh Văn, Thanh tỷ, Chu Tĩnh, Triệu Linh, Lưu Ba, răng độc, các ngươi chắc hẳn đều nghĩ ta đã chết rồi, xin lỗi, đã làm các ngươi đau lòng, ta đến gặp các ngươi đây.” Lâm Vân lẩm bẩm.
“Còn cả Cô Lang, ta sẽ sớm giúp ngươi báo thù, ta sẽ để toàn bộ Diệp Gia phải chôn cùng với ngươi!” Lâm Vân nghiến răng, nhìn lên trời.
Ngay sau đó, Lâm Vân nhanh chân bước về phía trước!
......
Ước chừng sau hai mươi phút, Lâm Vân đến được quốc lộ, nhưng Lâm Vân chặn mấy chiếc xe đều không chiếc nào chịu dừng.
Dù sao Lâm Vân đã ở dưới vách núi một tháng, tóc vừa dài lại rối, râu cũng dài, trông cả người rất bẩn.
Lúc này, một chiếc xe tải cũ nát chạy đến, Lâm Vân tranh thủ vẫy tay.
Không ngờ chiếc xe tải này lại dừng lại.
“Bạn ơi, cần giúp gì sao?” Chủ xe tải nhìn Lâm Vân.
“Có thể cho tôi đi nhờ xe đến Kim Đô không?” Lâm Vân nói.
“Không vấn đề gì, lên xe đi, tôi cũng vừa hay muốn đi Kim Đô, tiện đường cho anh đi nhờ một đoạn, từ đây đến Kim Đô cũng chỉ mất nửa giờ xe.” Tài xế xe tải nói.
“Cám ơn anh.”
Lâm Vân cảm ơn xong liền ngồi vào ghế phụ.
Nửa giờ sau, xe tải đến Kim Đô, đi vào một khu chợ bán buôn hoa quả.
“Bạn à, tôi kéo hoa quả ướp lạnh trong huyện về bán ở đây, chỉ đưa anh đến được chỗ này thôi.” Người lái xe nói.
Ngay sau đó, người lái xe lôi trong túi ra hai tờ năm mươi, đưa cho Lâm Vân.
“Bạn ơi, nhìn anh chắc gặp khó khăn đúng không, cầm lấy 100 đồng này đi, ra tiệm cắt lại mái tóc, rồi tìm nhà trọ tắm rửa, giặt quần áo nữa, rồi tìm việc mà làm, anh nhìn còn trẻ.” Người lái xe nói.
Hiển nhiên người lái xe đã xem Lâm Vân là kẻ lang thang.
Lâm Vân nhận lấy 100 đồng, sau đó bình tĩnh nói: “Cám ơn anh, anh là người tốt, nửa tháng sau, tôi sẽ ở đây chờ anh, trả lại cho anh 10 triệu.”
Lâm Vân hiện tại không có đồng nào, cả tiền đi taxi cũng không có, 100 đồng này thực sự giải quyết được tình thế cấp bách cho Lâm Vân, nên Lâm Vân không từ chối.
Người lái xe tải nghe vậy, chỉ cười lắc đầu, hiển nhiên cho rằng Lâm Vân đang nói khoác, ông ta cũng không tin.
Lâm Vân cầm 100 đồng này, bắt taxi, thẳng đến Công ty Mạng Thanh Thiên, cũng chính là công ty của biểu tỷ Lâm Thanh.
Lâm Vân không vội thẳng đến Diệp Gia.
Tuy Lâm Vân hận không thể ngay lập tức đến Diệp Gia.
Nhưng điều Lâm Vân muốn làm, không chỉ là đối phó Diệp Gia, mà còn muốn lấy lại Hoa Đỉnh, để hoàn thành mọi việc, nhất định phải có sự chuẩn bị kỹ lưỡng.
Trên đường đi, Lâm Vân đã nghĩ kỹ kế hoạch báo thù, Lâm Vân tự tin, trong một tuần có thể diệt được Diệp Gia.
Trước khi đi tìm Diệp Gia báo thù, Lâm Vân còn có một chuyện quan trọng, đó là đi gặp những người mình cần gặp, cho họ biết, mình vẫn chưa chết.
Trong xe taxi.
Lâm Vân nghe được đài phát thanh đang quảng cáo liều thiếu thiếu, hơn nữa quảng cáo này rất nhức não.
“Sư phụ, cái liều thiếu thiếu này dạo gần đây hot lắm sao?” Lâm Vân mở miệng hỏi.
“Cậu thanh niên, gần đây cái liều thiếu thiếu này đâu đâu cũng quảng cáo, hot điên cả đầu.” Tài xế nói.
Lâm Vân gật đầu, xem ra biểu tỷ đã thành công.
Lúc này, xe đã đến dưới lầu Công ty Mạng Thanh Thiên.
Lâm Vân vừa nhìn thấy, chiếc Ferrari của biểu tỷ đang đỗ ở cửa công ty, biểu tỷ vừa mới bước xuống xe.
“Biểu tỷ!”
Nhìn thấy bóng dáng Lâm Thanh, trong lòng Lâm Vân có chút kích động.
Sau khi ném tiền xe cho tài xế, Lâm Vân nhanh chóng mở cửa xe, sau đó chạy nhanh về phía Lâm Thanh......
Bạn cần đăng nhập để bình luận