Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 15 cùng Trương Hổ gặp mặt

Chương 15 gặp mặt Trương Hổ “Đúng rồi Lưu Tổng, chủ tịch mới hiện giờ ở đâu?” Trương Đại Xuân hỏi. Trương Hổ cũng lộ vẻ hiếu kỳ.
“Chủ tịch hiện tại đang ở phòng nghỉ khách quý nghỉ ngơi, chờ đợi tiệc rượu chính thức bắt đầu.” Lưu Ba đáp.
“Phải không? Vậy… ta có thể đến phòng nghỉ khách quý bái kiến ngài trước được không?” Trương Đại Xuân cười hỏi.
Hiện tại chủ tịch mới nhậm chức, hắn là Trương Đại Xuân muốn tiếp tục hợp tác cùng Hoa Đỉnh Tập Đoàn, đương nhiên phải lấy lòng vị chủ tịch mới này rồi.
“Ta chỉ có thể giúp ông báo lại, còn việc Lâm Đổng có muốn gặp ông hay không thì phải xem ý của Lâm Đổng.” Lưu Ba nói.
“Tốt, vậy làm phiền Lưu Đổng hỗ trợ báo lại một tiếng.” Trương Đại Xuân vừa cười vừa nói.
Công ty của Trương Đại Xuân chỉ là một công ty vật liệu xây dựng nhỏ ở địa phương mà thôi, còn Hoa Đỉnh Tập Đoàn thì là tập đoàn lớn hàng đầu ở Tây Nam, hai bên đương nhiên không thể so sánh được...
Trong phòng nghỉ khách quý.
Chủ tịch khách sạn vừa đi không lâu thì điện thoại của Lâm Vân đã vang lên.
“Alo, Lưu Ba.” Lâm Vân nghe máy.
“Chủ tịch, Trương Đại Xuân của Công ty TNHH Hồng Đạt Kiến Tài cùng con trai của ông ta là Trương Hổ muốn đến phòng nghỉ gặp ngài.” Lưu Ba nói.
“Ồ? Cha con bọn họ muốn đến gặp ta à?” Lâm Vân lộ ra một nụ cười đầy suy tư.
Hôm qua ở trường, Trương Hổ còn ở trong lớp buông lời hung ác với Lâm Vân, còn chế nhạo Lâm Vân. Mà bây giờ, Trương Hổ và cha hắn lại muốn đến gặp mình, thế giới này thật kỳ diệu! Lâm Vân trong lòng biết rõ, lúc này Trương Hổ căn bản không biết, người hắn muốn đến gặp là chủ tịch mới, thật ra chính là mình!
“Lưu Ba, dẫn bọn họ lên đây đi.” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
“Vâng, Lâm Đổng.” Lưu Ba đáp lời rồi cúp máy.
Ngoài cửa tửu điếm.
“Lưu Tổng, thế nào rồi? Chủ tịch mới đã đồng ý chưa?” Trương Đại Xuân và Trương Hổ đầy mong đợi nhìn Lưu Ba.
“Chủ tịch mới cho phép tôi dẫn hai người lên.” Lưu Ba nói.
“Tốt quá rồi!” Trương Đại Xuân và Trương Hổ nghe vậy đều lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Lúc này Trương Hổ còn hoàn toàn không biết, vị chủ tịch mới mà hắn hết sức chờ mong lại chính là Lâm Vân.
“Đi theo tôi.” Lưu Ba trực tiếp dẫn hai cha con Trương Hổ đi về phía phòng nghỉ khách quý ở lầu hai.
Trên đường đi.
“Lưu Tổng, ông có thể kể cho tôi nghe một chút về lai lịch của vị chủ tịch mới này được không, tôi nghe nói chủ tịch mới này rất trẻ tuổi mà bối cảnh cũng rất lớn, không biết có thật không?” Trương Đại Xuân hỏi.
Lưu Ba gật đầu: “Không sai, bối cảnh của cậu ta rất lớn, lớn đến mức ông không dám tưởng tượng đâu.” “A?” Trương Đại Xuân và Trương Hổ nghe vậy thì càng thêm cảm thấy hứng thú.
“Lưu Tổng, ông mau nói xem chủ tịch mới rốt cuộc có bối cảnh như thế nào.” Trương Đại Xuân vội hỏi.
Trương Hổ cũng tò mò nhìn Lưu Ba.
“Vị chủ tịch mới này là cháu ngoại của chủ tịch Liễu Chí Trung.” Lưu Ba nói.
“Hít… lại là cháu ngoại của Liễu Chí Trung!” Hai cha con Trương Hổ đều kinh hãi hít vào một ngụm khí lạnh.
Liễu Chí Trung là người như thế nào? Là người giàu nhất ba tỉnh Tây Nam, người sáng lập Hoa Đỉnh Tập Đoàn! Một nhân vật lớn như vậy, hai cha con Trương Hổ căn bản không thể chạm tới, là một sự tồn tại kinh khủng mà hai người bọn họ phải ngưỡng vọng.
“Chậc chậc, bối cảnh này, quả nhiên là khủng bố!” Trương Đại Xuân không nhịn được mà tặc lưỡi.
“Cha, không ngờ chúng ta cũng có thể tiếp xúc được với nhân vật trâu bò như vậy.” Trương Hổ kích động nói.
“Đúng vậy, cho nên chúng ta càng phải cẩn thận đối đãi, con phải cung kính với người ta, tuyệt đối không được nói lung tung, càng không được va chạm với người ta, hiểu chưa?” Trương Đại Xuân nói với Trương Hổ.
Trong lòng Trương Đại Xuân đã âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải cẩn thận đối đãi với vị cháu ngoại của Liễu Chí Trung này. Ông ta còn đang nghĩ, nếu như có thể trèo lên được người này thì công ty của ông sau này sẽ phất lên như diều gặp gió!
“Cha cứ yên tâm đi, một nhân vật trâu bò như vậy, cho con mượn một trăm lá gan con cũng không dám va chạm.” Trương Hổ cười hì hì nói.
Phòng nghỉ khách quý.
“Cốc cốc cốc.” Một tràng tiếng gõ cửa vang lên.
“Mời vào.” Lâm Vân lên tiếng với phía cửa.
Ngay sau đó, cửa được mở ra, ba bóng người xuất hiện trong tầm mắt của Lâm Vân. Người đi ở phía trước là Lưu Ba, theo sau chính là hai cha con Trương Hổ!
Sau khi vào cửa, Trương Hổ vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía trước, muốn thấy mặt chủ tịch mới.
Gờ! Nhưng khi Trương Hổ nhìn thấy Lâm Vân, nụ cười trên mặt hắn trong nháy mắt cứng đờ, trong đầu càng đầy dấu chấm hỏi.
Đây không phải Lâm Vân sao? Tại sao hắn lại ở đây? Nhưng trong phòng ngoài Lâm Vân ra thì không còn ai khác.
Lúc này, Lưu Ba lên tiếng: “Trương Tổng, Trương thiếu gia, để tôi giới thiệu cho hai người, đây chính là chủ tịch mới của chúng ta, Lâm Vân!” Cái gì!? Khi Trương Hổ nghe thấy câu nói này, hắn chỉ cảm thấy như có sấm sét giữa trời quang giáng xuống đầu mình, trực tiếp khiến cả người hắn mụ mị.
Trương Đại Xuân không phát hiện ra điều gì khác thường, ông ta vội cúi người, mang vẻ mặt tươi cười lấy lòng nói: “Tôi là Trương Đại Xuân của Công ty Kiến Tài Hồng Đạt, bái kiến Lâm Đổng sự trưởng!” Ngay sau đó, Trương Đại Xuân nhìn về phía con trai của mình. Thấy con trai mình vẫn đứng đơ ra đó, ông lập tức nhíu mày, sau đó quát mắng: “Trương Hổ, còn ngẩn người ra đó làm gì! Mau bái kiến Lâm Đổng sự trưởng đi!” “Sao… Sao lại là hắn!” Trương Hổ không trả lời lời của cha mình, mà là thẫn thờ nhìn chằm chằm vào Lâm Vân, giọng nói cũng vì quá kinh hãi mà trở nên the thé một cách dị thường!
Trương Hổ nằm mơ cũng không nghĩ đến, chủ tịch mới của Hoa Đỉnh Tập Đoàn phân công ty Thanh Dương lại chính là Lâm Vân?
Trương Hổ nằm mơ cũng không nghĩ đến, người mà hắn tha thiết muốn đến gặp lại chính là Lâm Vân!
“Trương Hổ, con làm sao vậy! Còn không mau bái kiến Lâm Đổng sự trưởng đi!” Thấy con trai mình nói năng lung tung, Trương Đại Xuân giận đến đá cho Trương Hổ một cước vào đùi. Lúc nãy ông ta còn dặn con mình phải cung kính, ai ngờ vừa bước vào đã làm ầm lên, làm sao mà không tức cho được!
Lâm Vân cười xua tay với Trương Đại Xuân: “Trương Đại Xuân, ông đừng ngạc nhiên, cũng đừng kỳ lạ, bởi vì tôi quen biết con trai của ông, hơn nữa… chúng tôi còn là bạn cùng lớp.” “Quen biết? Bạn cùng lớp?” Trương Đại Xuân hơi giật mình.
Lúc này, Lâm Vân đứng dậy khỏi chiếc ghế sofa da thật, sau đó chậm rãi đi đến trước mặt Trương Hổ.
“Trương Hổ, thấy tôi có phải rất bất ngờ không? Hôm qua ở trong lớp đã nói rồi, hôm nay có lẽ chúng ta sẽ gặp nhau ở tiệc rượu, bây giờ thì cậu tin rồi chứ.” Khóe miệng Lâm Vân nở một nụ cười đầy suy tư.
“Anh… Sao anh lại là chủ tịch mới, sao anh lại là cháu ngoại của Liễu Chí Trung! Nhất định là có nhầm lẫn rồi!” Trương Hổ không ngừng lắc đầu, hắn hoàn toàn không thể tiếp nhận sự thật này.
Lưu Ba đứng một bên, lạnh lùng quát mắng: “Trương Hổ, xin cậu giữ đúng thái độ và lời nói, đây chính là chủ tịch mới của chi nhánh công ty chúng tôi, cũng là cháu ngoại của Liễu Chí Trung! Không thể sai được!” Sau khi nghe được câu nói này, trái tim của Trương Hổ lập tức rơi xuống Địa Ngục! Đến cả tổng quản lý Lưu Ba cũng nói vậy, hơn nữa Lâm Vân còn có thể ở chỗ này, cũng đủ chứng minh thân phận của Lâm Vân, dù Trương Hổ có không tin đến mấy cũng không thể không tin! Lúc này, Trương Hổ mới bàng hoàng hiểu ra, vì sao hôm qua hắn bảo giáo chủ nhiệm đuổi học Lâm Vân mà hiệu trưởng lại bảo vệ Lâm Vân, có lẽ là vì thân phận và bối cảnh đáng sợ của Lâm Vân… Lúc này, Trương Hổ mới hiểu được vì sao Lâm Vân dám khiêu chiến với hắn, thậm chí dùng bút máy đâm bị thương hắn, vì Lâm Vân có bối cảnh chống lưng khủng khiếp như vậy!
Nghĩ đến những chuyện này, Trương Hổ chỉ cảm thấy phía sau lưng lạnh toát, một trận hoảng sợ! Hắn vậy mà lại đi đối đầu với một sự tồn tại đáng sợ như vậy!
Trương Đại Xuân - cha của Trương Hổ cũng nhận ra mánh khóe.
“Trương Hổ, nói! Có phải con đã đắc tội với chủ tịch rồi không!” Trương Đại Xuân nghiêm nghị quát lớn với con trai mình.
“Con… Con…” Lúc này Trương Hổ chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng tuyệt vọng.
Thấy phản ứng của con mình, Trương Đại Xuân đã hiểu, con trai ông chắc chắn đã đắc tội với Lâm Vân!
Tức giận không thôi, Trương Đại Xuân liền đá một cước thật mạnh vào người Trương Hổ.
“Tên hỗn đản! Mau quỳ xuống cho tao, xin lỗi Lâm Đổng sự trưởng!” Trương Đại Xuân trong lòng tức điên lên, ông biết, nếu đắc tội với Lâm Vân thì rất có thể Hoa Đỉnh Tập Đoàn sẽ không còn hợp tác với ông nữa. Đáng nói hơn là, phần lớn hoạt động kinh doanh của công ty ông đều nhờ vào sự ủng hộ của Hoa Đỉnh Tập Đoàn, nếu như Hoa Đỉnh Tập Đoàn không đặt hàng vật liệu xây dựng ở công ty ông nữa thì công ty ông sẽ nhanh chóng suy sụp, thậm chí đóng cửa! Huống hồ, người cháu ngoại của Liễu Chí Trung kia lại là một sự tồn tại đáng sợ như thế, làm sao mà họ có thể đắc tội cho được?
Trương Hổ đương nhiên cũng hiểu đạo lý này.
Hoảng sợ tột độ, mồ hôi lạnh tuôn ra, toàn thân không ngừng run rẩy.
Sau một khắc, Trương Hổ trực tiếp quỳ xuống đất.
“Lâm… Lâm chủ tịch, tôi… Tôi sai rồi! Tôi đáng chết! Tôi đáng chết! Xin ngài tha cho tôi đi!” Vừa nói, Trương Hổ vừa dùng tay tát mạnh vào mặt mình.
Trương Hổ hiểu rõ, chỉ bằng việc Lâm Vân là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, Lâm Vân giết chết hắn còn đơn giản hơn bóp chết một con kiến! Chỉ bằng thân phận đáng sợ Lâm Vân là cháu ngoại của Liễu Chí Trung này, hắn sinh không nổi bất kỳ lòng phản kháng nào. Mà việc hắn có thể làm, chỉ có cầu xin tha thứ! “Ha ha, hôm qua ngươi không phải còn tuyên bố muốn để trường học đuổi học ta sao? Ngươi không phải nói muốn hủy đi tiền đồ của ta sao? Hiện tại tại sao lại bắt đầu cầu xin tha thứ.”“Ta...... Ta......” Trương Hổ nghẹn đến đỏ bừng cả mặt. Nhìn Trương Hổ đang quỳ sát trước mặt mình cầu xin tha thứ, Lâm Vân cười lạnh nói: “Hôm qua ta đã nói rồi, nếu như ngươi nói xin lỗi ta, ta có thể cân nhắc tha cho ngươi, nhưng ngươi không làm, hôm qua ngươi đã chọn một con đường khác thông thẳng xuống địa ngục rồi.” Trương Hổ nghe vậy, sợ đến toàn thân run lên, hắn biết ý tứ trong lời nói của Lâm Vân, chính là không cho hắn cơ hội! Trương Hổ trực tiếp bò đến dưới chân Lâm Vân, ôm lấy chân Lâm Vân, cầu khẩn nói: “Lâm Vân, ta van ngươi, xem như chúng ta là bạn học cùng lớp, ngươi hãy cho ta một cơ hội, tha cho ta đi!” Lúc này Trương Hổ, đâu còn bộ dạng ngang ngược càn rỡ trước mặt Lâm Vân nữa? Chỉ có dáng vẻ chật vật không chịu nổi. “Cút!” Lâm Vân trực tiếp một cước đá văng Trương Hổ ra. Loại người như Trương Hổ này, căn bản không đáng thương hại. Lâm Vân hai tay chắp sau lưng, nhìn về phía Lưu Ba, nói: “Lưu Ba, kể từ hôm nay, chấm dứt hết thảy hợp tác với công ty vật liệu xây dựng Hồng Đạt, không còn mua bất kỳ vật liệu xây dựng nào của công ty bọn họ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận