Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 489: Tần Lão đến

“Cái này...... Cái này......” Người đàn ông mặt chữ quốc nghe vậy thì sắc mặt cũng trở nên khó coi, đồng thời cũng do dự. Hắn đương nhiên biết rõ, nhiều đại nhân vật đồng thời viết thư khiếu nại, cấp trên tuyệt đối sẽ hỏi tội bọn họ! Hiện tại hắn đang tiến thoái lưỡng nan! “Đừng nghe bọn họ, cứ bắt thằng nhãi này về trước! Có chuyện gì Chu gia ta gánh!” Chu t·h·iếu mặt mày tái mét, nghiến răng gầm nhẹ với người đàn ông mặt chữ quốc. Lâm Vân nhìn Chu t·h·iếu, cười lạnh nói: “Ngươi Chu gia gánh? Nhiều lão bản cùng nhau viết đơn khiếu nại, Chu gia ngươi gánh nổi sao?” Lúc này, các chủ Bạch Vân Các cũng đứng lên. “Về chuyện này, Bạch Vân Các ta cũng ủng hộ Lâm Vân!” Các chủ Bạch Vân Các tuyên bố thái độ. “Cái gì!” Sắc mặt Chu t·h·iếu biến đổi lớn, ngay cả các chủ Bạch Vân Các cũng ủng hộ Lâm Vân, vậy sự việc này càng thêm khó giải quyết! Người dẫn đầu mặt chữ quốc, thấy các chủ Bạch Vân Các lên tiếng, sắc mặt càng thêm khó coi. Không khí trong sân trở nên càng quái dị. Đúng lúc này, quản lý kh·á·ch sạn đột nhiên vội vàng chạy vào hội trường, đồng thời xúc động hét lớn: “Tần Lão đến!” Quản lý la lớn, cảm xúc k·í·c·h ·đ·ộ·n·g, dẫn đến câu nói này cũng bị hô lạc cả giọng. Tiếng nói này vang lên, trong tràng lập tức vang lên một mảnh tiếng bàn tán. “Tần Lão? Tần Lão nào?” “Chẳng lẽ là... là Tần Vĩ Dân lão gia tử?” “Không thể nào? Tần Vĩ Dân lão gia tử xưa nay không tham gia loại hoạt động này, Tần Vĩ Dân lão gia tử sao có thể đến chỗ này!” “Hơn nữa nghe nói Tần Lão gần hai năm sức khỏe không tốt, đầu năm nay thái t·ử A Lạp Quốc đến thăm Hoa Quốc, muốn gặp Tần Lão đều bị từ chối khéo, chỉ để cháu gái thay mặt tiếp đón, Tần Lão làm sao có thể đến đây tham gia một buổi họp báo sản phẩm? Đây không phải là vô nghĩa sao!” “Thế nhưng ở đế đô, người có thể được gọi là Tần Lão, ngoài Tần Vĩ Dân lão gia tử thì còn ai nữa?” Đừng nói là Công Tôn gia tộc, Nam Cung gia tộc, Chu gia các loại bát đại thế gia, mà ngay cả các chủ Bạch Vân Các cũng đầy vẻ nghi hoặc. Trong lúc mọi người bàn tán, đều đồng loạt nhìn về phía cửa hội trường. Chỉ thấy cửa ra vào đột nhiên xuất hiện mười người mặc đồ tây đen, đầu cạo trọc, mang theo tai nghe bảo tiêu đi trước mở đường. Ngay sau đó, một người con gái trẻ tuổi mặc trang phục lộng lẫy đoan trang, đẩy một chiếc xe lăn đi vào tầm mắt của mọi người. Lâm Vân liếc mắt một cái đã nh·ậ·n ra họ, cô gái đẩy xe lăn chính là Tần t·h·i, người ngồi tr·ê·n xe lăn là vị lão giả mà trước đây Lâm Vân từng cứu, Tần Lão. “Đến rồi sao?” Lâm Vân nhìn thấy bọn họ thì không khỏi nở một nụ cười. Giờ khắc này, tất cả mọi người ở đây đều nh·ậ·n ra Tần Lão. “Tần Lão! Trời ạ, thật sự là Tần Lão!” “Tần Lão bị bệnh thành thế này mà còn ngồi xe lăn tự mình đến, trời ạ, rốt cuộc là ai, có mặt mũi lớn đến thế, có thể mời được Tần Lão!” “Chẳng lẽ là Lâm Vân? Không thể nào? Hắn ở đế đô không có bối cảnh quan hệ, làm sao mời được Tần Lão!” Mọi người tại đây nhìn thấy Tần Lão, cả hội trường liền xôn xao. Tần Lão đột nhiên đến, trong nháy mắt làm bùng nổ cảm xúc buổi họp báo. Gia chủ Công Tôn và Công Tôn Lưu Vân vội vàng đứng dậy, đồng thời kinh ngạc nói: “Tần Lão sao lại đến? Sao Tần Lão lại đến?” Có Tần Lão tại đây, cha con Công Tôn sao dám xem thường mà ngồi? Gia chủ Chu cũng kinh ngạc không thôi đứng lên, hắn cũng có cùng nghi hoặc. Ngay cả Nam Cung Chính cũng giật mình nói: “Trời ơi, sao Tần Lão lại tới đây? Lâm Vân, ngươi có biết chuyện gì không?” Mạnh như các chủ Bạch Vân Các, thấy Tần Lão cũng không thể ngồi yên được. Các chủ Bạch Vân Các vội mang theo nụ cười tươi như hoa, hướng Tần Lão đón chào, vừa chạy còn vừa cười nói: “Tần lão ca, gió nào đưa ngài đến đây vậy, dạo này sức khỏe ngài thế nào?” Mặc dù các chủ Bạch Vân Các tuổi lớn hơn Tần Lão, nhưng ông cũng phải gọi Tần Lão một tiếng ca, Bạch Vân Các ở đế đô có được vị thế như thế, không thể thiếu sự ủng hộ của Tần Lão đối với ông ta. Hơn nữa, các chủ Bạch Vân Các trong lòng cũng rất nghi hoặc, sao Tần Lão lại chạy tới đây? Ông có chút nghĩ không thông. Khi các chủ Bạch Vân Các đang nói chuyện thì đã chạy đến trước mặt Tần Lão. Ngồi tr·ê·n xe lăn Tần Lão chỉ gật đầu với các chủ Bạch Vân Các, đến cả miệng cũng không mở ra. “Các chủ, gia gia của ta gần đây sức khỏe kém, không tiện nói nhiều, ta thay mặt gia gia gửi lời chào đến ông.” Tần t·h·i nói. “Tốt, tốt.” Các chủ Bạch Vân Các cười với Tần t·h·i rồi gật đầu, không dám nói thêm gì. Các chủ Bạch Vân Các rất muốn hỏi, Tần Lão hôm nay đến là vì cái gì, nhưng ông cũng không tiện hỏi nhiều. Tần t·h·i đẩy Tần Lão tiếp tục tiến lên. Ở đây tất cả mọi người đều dồn ánh mắt lên Tần t·h·i và Tần Lão, họ đến chắc chắn là tiêu điểm của toàn trường. Tần t·h·i đẩy Tần Lão ngồi xe lăn, dưới ánh mắt chú mục của toàn trường, đi thẳng đến trước mặt Lâm Vân. Ngay sau đó Tần t·h·i đỡ Tần Lão từ tr·ê·n xe lăn đứng lên. “Lâm Vân tiểu hữu, lại gặp mặt, ta thật vui.” Tần Lão khô gầy, khuôn mặt tươi cười chìa tay, bắt tay Lâm Vân. “Tần Lão, hoan nghênh ngài đến tham gia buổi họp báo của ta.” Lâm Vân mỉm cười nắm tay Tần Lão. Im lặng! Giờ khắc này, cả hội trường lập tức lâm vào im lặng chết chóc. Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người trong hội trường đều ngây người. “Cái này... Cái này...” Cha con Công Tôn Lưu Vân trợn tròn mắt, họ chỉ cảm thấy như sấm sét giữa trời quang giáng xuống, lại hình như bị người dội một chậu nước lạnh từ đầu đến chân, toàn thân tê dại! Còn có gia chủ Chu gia, và cả Chu t·h·iếu đứng cạnh Lâm Vân, sắc mặt đều biến thành tro tàn, tr·ê·n mặt lại càng lộ ra vẻ khó mà hình dung! Ngay cả Nam Cung Chính đứng cạnh Lâm Vân cũng trợn mắt há mồm, trong lòng dậy sóng kinh hoàng. Trời ạ, Tần Lão đột ngột đến đây là vì Lâm Vân? Bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, Lâm Vân lại quen biết Tần Lão! Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ, Tần Lão lại vì Lâm Vân mà đến! Dù là các chủ Bạch Vân Các, cũng vì biểu cảm kinh ngạc mà ngây người, trong lòng sôi trào như biển cả dậy sóng. Một lát im lặng sau, toàn trường liền oanh một tiếng ồn ào. “Trời ơi, Lâm Vân có mặt mũi lớn đến mức nào, mới có thể khiến Tần Lão đích thân đến dự buổi họp báo thương nghiệp này?” “Phải biết, hồi đầu năm, thái t·ử A Lạp Quốc đến Hoa Quốc chơi, muốn gặp Tần Lão còn không gặp được! Vậy có thể nói, mặt mũi Lâm Vân so với thái t·ử A Lạp Quốc còn lớn hơn?” “Quan trọng nhất chính là, Tần Lão không chỉ đến, còn đích thân đứng dậy từ tr·ê·n xe lăn bắt tay hắn, cái này... Cái này là mặt mũi lớn đến cỡ nào a!” Phải biết, khi Tần Lão vừa mới đối diện với các chủ Bạch Vân Các, chỉ là ngồi tr·ê·n xe lăn gật đầu ra hiệu, đến cả một câu cũng không nói. Mà bây giờ, Tần Lão nhìn thấy Lâm Vân, vậy mà chủ động đứng dậy từ tr·ê·n xe lăn, bắt tay Lâm Vân! Đây mới chính là điều khiến mọi người kinh hãi nhất, rất nhiều người khi kinh hô thì giọng nói đều khàn đi vì xúc động. Những cự phú, các đại lão ở đây, đều cảm thấy nội tâm của mình bị chấn động vô cùng lớn! Đặc biệt là cha con Công Tôn Lưu Vân và cha con Chu gia, bốn người bọn họ lúc này tâm đã rơi xuống vực sâu vạn trượng. “Sao thằng nhãi này lại quen Tần Lão! Sao lại như vậy!” Công Tôn Lưu Vân tr·ê·n mặt hiện ra một trận đau khổ co rút, trong ánh mắt cũng hiện lên vẻ không dám tin, không cam lòng, tuyệt vọng. Trong mắt Công Tôn Lưu Vân, Lâm Vân chỉ là một tiểu nhân vật từ nơi khác tới. Cho dù Lâm Vân giành quán quân đấu quyền dưới lòng đất, hắn vẫn có thể tự an ủi rằng xã hội này nói đến quyền thế, ít nhất Lâm Vân không có bất kỳ quyền thế nào ở đế đô, bọn họ vẫn có thể dựa vào quyền thế, dễ dàng đánh tan Lâm Vân. Mà bây giờ, rốt cuộc phòng tuyến tâm lý này của hắn đã sụp đổ tan tành! Gia chủ Chu gia cũng co quắp dựa vào ghế, miệng không ngừng lẩm bẩm "Xong rồi, xong rồi, xong rồi...", khuôn mặt cũng đầy vẻ tuyệt vọng. Hôm nay, Chu gia còn định lợi dụng quyền thế gi·ết Lâm Vân, nhưng với sự xuất hiện của cảnh tượng này, hắn biết tất cả đều kết thúc. Đặc biệt là Chu t·h·iếu, hắn đứng gần Lâm Vân, nên rung động trong lòng cũng mãnh liệt nhất. Gương mặt Chu t·h·iếu trở nên tái nhợt vì tim co rút, hắn cảm thấy đất trời đảo lộn, toàn bộ thế giới như sụp đổ, hai mắt hắn thất thần, ngã nhào xuống đất. Đứng cạnh Lâm Vân, gia chủ Nam Cung cũng kinh hoàng không thôi, hắn nhận ra rằng mình vẫn đánh giá quá thấp về Lâm Vân, hắn chỉ thấy mình nhìn thấy Lâm Vân dường như mãi mãi chỉ là một phần nổi của tảng băng chìm… Ngay cả các chủ Bạch Vân Các, giờ phút này cũng mang vẻ kinh hãi, trừng mắt nhìn Lâm Vân, ngơ ngác lẩm bẩm nói: “Kẻ này, cuối cùng cũng muốn hóa thành Chân Long, bay lượn c·ử·u t·h·i·ê·n a...” Giữa sân. “Tần Lão, rất vinh hạnh được ngài đến tham gia buổi họp báo sản phẩm của ta, có điều, buổi họp báo này chỉ sợ không thể tiếp tục nữa rồi.” Lâm Vân nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận