Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 94: TIẾN VÀO BIỂN

Sau Tây Môn Kiếm pháp, ngay sau đó, Linh Hầu Bách Biến thân pháp của hắn cũng đột phá đến cảnh giới đăng phong tạo cực.
“Bởi vì Tây Môn Kiếm pháp của ngài đột phá đến cảnh giới đăng phong tạo cực, sinh ra kiếm ý, kiếm ý của ngươi đột phá đến đại thành cảnh!”
Lúc trước, kiếm ý của Chu Thành là tiểu thành đỉnh phong, hiện tại, cuối cùng cũng đột phá đến cảnh giới đại thành.
Tâm niệm của Chu Thành vừa động, một đạo trăm trượng kiếm khí trống rỗng ngưng tụ giữa trời chém xuống.
Ông!
Chỉ thấy phía trước bên trên mặt đất, xuất hiện một vết nứt dài đến trăm trượng rất kinh người.
Cát bụi cuồn cuộn, tung bay đầy trời, thật lâu vẫn không rơi xuống.
Đây chính là kiếm ý cảnh giới đại thành sao?
Uy lực cũng không tệ lắm.
Dù sao hắn hiện tại chỉ là Tiên Thiên thất trọng.
Nếu như hắn là Tiên Thiên bát trọng, thôi động kiếm ý, uy lực tất nhiên là càng mạnh.
Nhưng mà, hắn hiện tại đã là Tiên Thiên thất trọng đỉnh phong, còn kém một chút xíu là có thể đột phá Tiên Thiên bát trọng.
Đêm nay, hắn hẳn là có thể đột phá Tiên Thiên bát trọng.
Quả nhiên, lúc Chu Thành trở lại viện của mình không đến bao lâu, Bắc Minh Thần Công đã đột phá đến Tiên Thiên bát trọng.
“Tiên Thiên bát trọng.” Chu Thành cảm nhận được chân khí Tiên Thiên mạnh mẽ trong cơ thể, tràn đầy tự hào.
Với thực lực của hắn bây giờ, hoàn toàn không kém gì sư phụ hắn Tinh Diệu.
Thậm chí còn có thể mạnh hơn một chút.
Dù sao hắn hiện tại không chỉ có là Tiên Thiên bát trọng, hơn nữa kiếm ý của hắn đột phá đến đại thành.
Ngày kế tiếp.
Đạo chủ Chân Thần đạo Ông Vũ Hoành đến Vạn Tinh Môn tìm Chu Thành.
Mặc dù khoảng cách tổ chức đại hội giao lưu đạo thuật của Tam Tiên Đảo ở hải ngoại còn vài ngày nữa, nhưng mà đường xá xa xôi, bọn hắn phải đi sớm nửa tháng mới được.
Bởi vì muốn đi Tam Tiên Đảo, thời gian khá lâu, cho nên, Chu Thành đi đến cung điện của Tinh Diệu, chào từ biệt Tinh Diệu.
Biết được Chu Thành không phải tìm đến mình để so tài, Tinh Diệu ngược lại là thở dài một hơi.
“Các ngươi muốn đi Tam Tiên Đảo?” Tinh Diệu trầm ngâm nói: “Chu Thành, ngươi lúc trước giết trưởng lão của Chân Long tông Phạm Tam và cao thủ của Càn Nguyên Môn, ngươi lần này đi Tam Tiên Đảo, phải cẩn thận.”
Mặc dù thực lực của Chu Thành rất mạnh, nhưng là, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.
“Sư phụ yên tâm.” Chu Thành gật đầu.
Sau khi chào từ biệt Tinh Diệu, Chu Thành suy nghĩ, vẫn là nên nói với Tử Tuyết Quận chúa một tiếng.
“Các ngươi muốn đi Tam Tiên Đảo?” Tử Tuyết Quận chuá nghe Chu Thành nói muốn đi Tam Tiên Đảo, cực kỳ ngạc nhiên.
Chu Thành ừ một tiếng: “Ít ngày nữa Tam Tiên Đảo cử hành đại hội giao lưu đạo thuật, ta cùng ông Đạo Chủ đi xem một chút.”
” Đại hội giao lưu đạo thuật?” Tử Tuyết Quận chúa chần chờ một chút, cắn răng: “Ta có thể cùng các ngươi đi xem không?”
“Ngươi cũng đi?” Chu Thành kinh ngạc, sau đó nhìn về phía đạo chủ Chân Thần đạo Ông Vũ Hoành.
Đạo chủ Chân Thần đạo Ông Vũ Hoành cười nói: “Ngươi cũng đừng hỏi ta, đây là chuyện của hai người các ngươi.”
Nghe Ông Vũ Hoành trêu chọc nói hai người là cặp vợ chồng, gương mặt trắng nõn của Tử Tuyết Quận chúa bỗng nhiên ửng đỏ, nhưng càng ngày càng trở nên thanh tú
Chu Thành tức giận nhìn chằm chằm lão đầu Ông Vũ Hoành một chút, sau đó nói với Tử Tuyết Quận chúa: “Cái này, chúng ta đi tham gia đại hội giao lưu đạo thuật, tất nhiên là cao thủ đạo thuật thần du cảnh trở lên mới có thể tham gia.”
Tử Tuyết Quận chủ nhìn về phía Ông Vũ Hoành.
Ông Vũ Hoành gật đầu: “Đúng là như thế.”
Tử Tuyết Quận chúa không khỏi thất vọng.
Cuối cùng, Tử Tuyết Quận chúa không đi cùng mấy người Chu Thành.
Nàng đứng ở trên ngọn núi, đưa mắt nhìn bóng dáng mấy người Chu Thành cùng Ông Vũ Hoành rời đi.
Sau khi đi, mấy người Chu Thành, Ông Vũ Hoành, Tần Mãnh, Lâm Nho, Khương Thần, Dương Vũ một đường không ngừng, chạy về hướng biên giới phía đông của Đại Phụng vương triều.
Mấy người cưỡi chiến mã, ban ngày đi đường, ban đêm dừng lại nghỉ ngơi.
Ba ngày sau, mấy người liền đến đến biên giới phía đông của Đại Phụng vương triều.
Sau khi đi qua biên cảnh, không bao xa, liền thấy biển cả vô biên.
Lúc này, đã gần đến giữa trưa.
Biển xanh và bầu trời xanh
Gió biển đang thổi.
Thổi đến làm động áo bào của mấy người Chu Thành.
Đây là lần đầu tiên Chu Thành thực sự nhìn thấy biển cả kể từ khi hắn đến thế giới này.
Bởi vì muốn đi vào biển, cho nên, bọn người Chu Thành cần thuê thuyền , có điều, ngại thuê phiền phức, cho nên, Chu Thành đi thẳng tới bên bờ biển mua một chiếc thuyền gỗ lớn.
Thuyền có tất cả hai tầng, rất lớn, riêng là thân thuyền đã có hơn hai trăm mét, tàu chạy trên biển rất ổn định, cực kì vững chắc, cho dù là sóng lớn bão tố xung kích đều vô sự.
Mấy người Chu Thành ở bên trên thuyền.
Thuyền đón gió mà đi.
“Đáng tiếc, còn chưa đột phá Vương cảnh, nếu không thì, căn bản không cần đến thuyền.” Chu Thành nhìn về biển cả mênh mông phía trước, thầm nghĩ.
Tiên Thiên tông sư mặc dù cũng có thể bay vọt, nhưng mà ở giữa không trung dừng lại thời gian không dài, nếu mà có thể đột phá Vương cảnh, trở thành cường giả Vương cảnh, liền có thể Tu luyện phi hành thần thông, có thể phi hành ở giữa không trung thời gian dài.
Như thế, bọn người Chu Thành không cần thuyền cũng có thể tùy tiện tiến vào biển.
Nhưng mà, cũng nhanh thôi.
Hắn bây giờ là Tiên Thiên bát trọng.
Trong hai tháng, hắn liền có thể đột phá Vương cảnh.
Thuyền đón gió mà đi, hai người Chu Thành và Ông Vũ Hoành vào phòng, uống rượu đàm luận đạo pháp.
Sau khi ngồi trong phòng của Chu Thành một tiếng, Ông Vũ Hoành trở về phòng của mình.
Sau khi Ông Vũ Hoành rời đi, Chu Thành ngồi xuống nhập thất, vận hồn điền lực, quan tưởng Nguyên Thủy Thiên Tôn và Ngũ Phúc Thái Nhất Chân Quân.
Phía trên cung mệnh trong đầu Chu Thành, tượng thần Nguyên Thủy Thiên Tôn và Ngũ Phúc Thái Nhất Chân Quân xuất hiện.
Buổi sáng nay, thần hồn Chu Thành đột phá đến khu vật bát trọng, hiện tại, hắn quan tưởng tượng thần Nguyên Thủy Thiên Tôn và Ngũ Phúc Thái Nhất Chân Quân càng thêm ngưng thực, tia sáng của tượng thần cũng càng ngày càng mạnh.
Thần hồn của Chu Thành xuất ra ngoài cơ thể, đi ra trên mặt thuyền.
Sau đó, thần hồn của Chu Thành nhảy lên một cái, rơi trên mặt biển, tiến vào đáy biển.
Biển cả sóng gió cực lớn, cho dù là thần hồn của cao thủ khu vật thập trọng, cũng không dám đi vào trong lòng biển, nhưng mà, với sức mạnh thần hồn hiện tại của Chu Thành, đã hoàn toàn không sợ.
Khi thần hồn Chu Thành tiến vào đáy biển nháy mắt, một dòng chảy mạnh từ đáy biển đã nổ tung.
Dòng điện ngầm này mạnh đến mức nó có thể được so sánh với đòn oanh kích của nhiều cao thủ Tiên Thiên thập trọng.
Nhưng mà thần hồn của Chu Thành lại là sừng sững bất động.
Sau khi đi vào đáy biển, thần hồn của Chu Thành tiếp tục phi hành về phía trước.
Tiên Thiên tông sư cường giả tại đáy biển không cách nào ở lâu, nhưng là thần hồn âm thần lại là có thể bơi như cá dưới đáy biển.
Chỉ là, lực cản nước biển dưới đáy biển quá lớn, dù cho thần hồn của Chu Thành rất mạnh, tốc độ cũng không nhanh, thần hồn của hắn ở trong đáy biển, cũng chỉ chạy nhanh hơn so với người bình thường một chút.
Thần hồn bên trong đáy biển bơi lội, lại là một loại thể nghiệm khác biệt, phía trước nước biển bập bềnh bên trong, thần hồn của Chu Thành trong phút chốc hoảng hốt, dường như tiến vào một thế giới kỳ diệu.
Bơi trong đáy biển một hồi, thần hồn của Chu Thành lúc này mới rời khỏi đáy biển, một lần nữa trở lại trên thuyền, trở về cung mệnh.
Bóng đêm dần dần buông xuống.
Vào ban đêm, mặt biển sương mù rất nặng, thuyền di chuyển rất khó, cho nên, mấy người Chu Thành dừng thuyền lại tại một hoang đảo phía trước, sau đó lên trên bờ biển của hoang đảo đốt lửa, nghỉ ngơi.
Ngay lúc mấy người Chu Thành, Ông Vũ Hoành, Tần Mãnh ngồi vây quanh bên đống lửa bên trên trò chuyện, trên mặt biển phía nơi xa, một chiếc thuyền lớn cũng đang đi tới hướng bên này, xem ra, cũng là dự định tới hoang đảo này dừng lại nghỉ ngơi một đêm, ngày mai sẽ lên đường.
Trên mũi tàu lớn là một nhóm người đàn ông lực lưỡng trong bộ da thú..
Nhìn trang phục của hắn, là người Mông Cổ quốc, hơn nữa thân phận hẳn là không thấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận