Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 153: NGƯƠI ĐI MÀ HỎI NHỮNG NGƯỜI KHÁC

Sau khi yến hội kết thúc, dưới sự nhiệt tình giữ lại của Hách thái phó, Chu Thành đành phải ở lại qua đêm tại Hách phủ.
Ở trong sân, Chu Thành quan tưởng Nguyên Thủy Thiên Tôn tượng thần, tẩm bổ thần hồn.
Một đêm trôi qua.
Sắc trời còn chưa kịp sáng, Tứ Hải kinh thành đã rất náo nhiệt.
Hôm nay là ngày mùng một đầu năm, các nhà các hộ đều là từ sáng sớm đã đi chúc tết.
Chu Thành đứng lên, nới lỏng gân cốt, lấy một viên Vạn Thọ Đan nuốt vào, sau đó ra khỏi sân nhỏ, đi vào đại sảnh, cáo từ Hách thái phó.
Vừa rồi hắn nuốt viên Vạn Thọ Đan kia là viên Vạn Thọ Đan cuối cùng trên người hắn, cho nên hôm nay hắn phải đi mua sắm dược liệu luyện chế Vạn Thọ Đan mới được.
Biết Chu Thành có chuyện cần phải làm, Hách thái phó cũng không dám lại giữ Chu Thành, sau đó tặng cho Chu Thành một cái hồng bao lớn, còn cười nói , đợi đến đầu năm sau, lại lì xì cho Chu Thành hồng bao lớn.
Chu Thành rời khỏi Hách phủ, đi tới hướng Quang Minh thương hội.
Quang Minh thương hội là thương hội lớn nhất ở Tứ Hải vương triều, mà còn mở nhiều phân bộ ở rất nhiều vương triều xung quanh, nguồn cung cấp cực lớn, vật liệu luyện chế Vạn Thọ Đan và Thông Thần Đan mặc dù trân quý, nhưng mà, Quang Minh thương hội chắc hẳn là có hàng.
Lúc Chu Thành đi đến Quang Minh thương hội, người đến Quang Minh thương hội rất nhiều, hôm nay mặc dù là ngày mùng một đầu năm, nhưng mà với siêu cấp đại thương hội như Quang Minh thương hội ở Tứ Hải vương triều, người đến đây mua bán dược liệu vẫn là rất nhiều.
Bởi vì tiểu nhị của thương hội đều đang chào hỏi những người khách khác, cho nên lúc Chu Thành đi vào, không có tiểu nhị tiếp đón Chu Thành.
Chu Thành đi tới trước quầy, hỏi tiểu thư ở quầy hàng: “Ta muốn mua một ít dược liệu, xin hỏi, Quang Minh thương hội các ngươi có những loại dược liệu này hay không?” Sau đó lấy ra tờ đơn ghi những vật liệu cần để luyện chế Vạn Thọ Đan và Thông Thần Đan.
Vị tiểu thư ở Quầy hàng đang vội vàng tính toán đồ vật, dường như có chút tâm phiền, thấy Chu Thành hỏi vậy, không ngẩng đầu, phiền não nói: “Ngươi không thấy được những tiểu nhị kia ở đại điện à? Ngươi đi hỏi những người khác đi, ta đang không rảnh.”
Chu Thành hơi nhướng mày, cũng không nói cái gì, sau đó quay người đi đến hướng một vị tiểu nhị gần đó, hỏi: “Xin hỏi, Quang Minh thương hội các ngươi có những dược liệu này không? Ta muốn mua một ít dược liệu.”
Sau đó lấy đơn vật liệu đưa ra.
Vị kia tiểu nhị đang tiếp đãi một vị công tử giàu có, nhìn Chu Thành một chút, nói ra: “Không thấy ta đang bận à, ngươi đi hỏi những người khác đi!”
Cũng không nói Chu Thành rốt cuộc là hỏi ai, liền quay đầu lại, tiếp tục cùng vị thiếu gia nhà giàu kia hàn huyên.
Chu Thành hỏi: “Vừa rồi ở quầy hàng bảo ta hỏi những tiểu nhị các ngươi, bây giờ các ngươi lại bảo ta đi hỏi những người khác, vậy giờ ta nên hỏi ai đây?” Ngữ khí đã có chút hỏa khí.
Vị tiểu nhị kia nghe xong, mở trừng hai mắt: “Ngươi thích hỏi ai thì đi hỏi người đó, đi xa một chút, đừng lại đây quấy rầy ta.”
Chu Thành sầm mặt lại.
Đúng lúc này, đột nhiên, ngoài cửa lớn của Quang Minh thương hội, có một đám người đi tới.
Nhìn thấy đám người này, đại sảnh rối loạn tưng bừng.
Người tới, rõ ràng là người của Trận Pháp công hội, mỗi người đều mặc trên người cẩm bào của Trận Pháp học đồ, người dẫn đầu trong số đó còn mặc cẩm bào của Trận Pháp sư.
Tiểu nhị của Quang Minh thương hội nhìn thấy là cao thủ của Trận Pháp công hội đến, đều ngừng lại, nhao nhao nghênh đón đám người của Trận Pháp công hội, ngay cả vị tiểu thư đứng ở quầy hàng kia cũng dừng việc làm trong tay, nhanh chóng ra đón.
“Trần đại nhân, các ngươi đã tới!” Tiểu thư ở quầy hàng đi đến vị trước mặt Trận Pháp sư kia, cung kính khom người, cười nói, có vẻ hơi kích động.
Vị Trận Pháp sư kia hơi gật đầu, sau đó quét mắt đại điện một chút, đúng lúc này, hắn nhìn xuyên qua đám người, lúc nhìn thấy ở phía xa có một bóng người mặc áo lam, không khỏi ngẩn ngơ, sau đó giật nảy mình, vội vàng gạt tiểu thư ở quầy hàng và đám người kia ra, đi đến người mặc áo lam.
Tiểu thư quầy hàng cùng tất cả mọi người ngạc nhiên.
Tất cả mọi người nhìn về hướng Chu Thành.
Chỉ thấy vị Trận Pháp sư kia đi đến trước mặt Chu Thành, cung kính mà kích động nói: “Trần Lập tham kiến Chu Thành thiếu hiệp!” Khom người, cung kính.
Chu Thành thiếu hiệp!
Vị tiểu thư quầy hàng, tiểu nhị của thương hội, còn có các cao thủ khác ở hiện trường ai ai cũng chấn động.
Đặc biệt là người tiểu nhị vừa rồi bảo Chu Thành đi xa một chút đừng quấy rầy hắn giật mình, sau đó vẻ mặt sợ hãi, sắc mặt tái nhợt đến nổi không còn một tia máu.
Chu Thành thiếu hiệp!
Hơn nữa ngay cả Trận Pháp sư Trần Lập đại nhân cũng đối với hắn cung kính như thế, thân phận của hắn, có lẽ không hề đơn giản.
Chu Thành nhìn Trần Lập kia một chút, nhẹ gật đầu, hắn đối với Trần Lập này còn có chút ấn tượng, là đệ tử thân truyền của phó hội trưởng Nhậm Chí Cường của Tứ Hải Trận Pháp công hội.
Trần Lập thấy Chu Thành gật đầu, cung kính cười nói: “Chu Thành thiếu hiệp cũng tới Quang Minh thương hội mua sắm đồ vật?”
Chu Thành ừ một tiếng, nói ra: “Vốn là dự định mua sắm một ít dược liệu luyện đan, nhưng mà, sau khi đến đây, hỏi tiểu thư ở quầy hàng, người ta không rảnh, để cho ta đi hỏi tiểu nhị ở đại sảnh, hỏi tiểu nhị ở đại sảnh, người ta cũng không rảnh, lại để cho ta đi hỏi những người khác.”
“Ta hỏi nhiều một câu, người ta bảo ta đi xa một chút, đừng quấy rầy đến hắn.”
Chu Thành nhìn tiểu thư quầy hàng kia và tiểu nhị của thương hội một chút.
Ánh mắt của Trần Lập và tất cả mọi người đều rơi vào trên người tiểu thư quầy hàng kia và tiểu nhị thương hội.
Tiểu thư quầy hàng và tên tiểu nhị thương hội kia trong lòng một trận khủng hoảng, đang muốn tiến đến giải thích, liền thấy phó hội trưởng của Quang Minh thương hội dẫn theo mấy tên cao thủ của Quang Minh thương hội từ trong điện đi ra.
Phó hội trưởng Quang Minh thương hội biết được Trần Lập đến đây, cho nên đi ra tiếp đón, thấy đám người vây quanh trên đại sảnh, mà Trần Lập vẻ mặt cung kính còn khiêm tốn đứng trước mặt một thiếu niên 13~14 tuổi, không khỏi ngẩn ngơ.

Nửa giờ sau.
Chu Thành từ Quang Minh thương hội đi ra.
Hắn được Trần Lập và một đám cao cấp của Quang Minh thương hội tiễn ra.
Không để cho Chu Thành thất vọng, lần này tại Quang Minh thương hội, hắn mua được dược liệu luyện chế Vạn Thọ Đan và Thông Thần Đan.
Mặc dù không nhiều, nhưng mà cũng đủ để hắn luyện chế hai lô Vạn Thọ Đan và hai lô Thông Thần Đan.ládfgghhjjjjjjjjj
Hai lô Vạn Thọ Đan, vừa vặn đủ để hắn sử dụng gần đây.
Chờ cuộc thi đấu tranh bá vương triều, sau khi đến Cửu Ma Thần Điện, lại tiếp tục mua thêm một ít dược liệu.
Cửu Ma Thần Điện nơi đó hội tụ những thương hội lớn nhất của Thanh Phong đại lục, tất nhiên sẽ không thiếu dược liệu.
Từ Quang Minh thương hội đi ra, Chu Thành liền trở về tổng phủ Chư gia, sau khi trở lại tổng phủ Chư gia, Chu Thành liền đem dược liệu dựa theo đan phương phối chế, bỏ vào Đại Địa Đỉnh Lô.
Chỉ chốc lát, hai lô Vạn Thọ Đan và Thông Thần Đan được luyện chế thành công.
Sau đó hai ngày, Chu Thành dường như đều ở trong viện xem thư tịch lấy được ở Tam Tiên động phủ và thư tịch lấy được từ trong bảo khố của Thiên Long môn.
Bây giờ, trừ linh thạch và pháp tinh ra, thứ hắn có nhiều nhất chính là thư tịch.
Thư tịch trong Tam Tiên động phủ và thư tịch trong bảo khố của Thiên Long môn, đủ để hắn đọc trong một năm rưỡi.
Nhưng mà, cũng không phải sách nào Chu Thành cũng xem, mà là đọc có chọn lọc.
Hai ngày này, thái tử Tứ Hải vương triều Viên Phong Hoa từng đến nhiệt tình mời Chu Thành tiến về hoàng cung tham gia yến hội, nhưng mà, đều bị Chu Thành nhã nhặn từ chối.
Hai ngày sau, là ngày mùng ba tháng giêng, hôm nay lên đường tiến về Cửu Ma Thần Điện, Viên Phong Hoa cùng cao thủ của Tứ Hải hoàng thất sớm đã đến mời Chu Thành.
Bởi vì Chư gia cũng có đệ tử tham gia cuộc thi đấu tranh bá vương triều, cho nên, mấy người Chư Viễn cũng cùng Chu Thành cùng nhau đồng hành.
Bởi vì Viên Phong Hoa tham gia thi đấu tranh bá vương triều, cho nên, lần này có rất nhiều cao thủ của Tứ Hải hoàng thất đi theo, có đến trăm người, lại thêm Chu Thành, mấy người Chư Viễn, một đám Chu Thành có hơn một trăm người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận