Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 289: Cung Chủ, tin tức vừa mới truyền đến

Bọn người Đao lão, Kiếm lão, Long Trí, Phượng Cửu kịp phản ứng, nhao nhao xuất thủ.
Không trung quang mang nóng bỏng.
Chỉ là vẫn chậm một bước, chỉ thấy Thái Vô quán chú chân nguyên vào trong Càn Khôn Quyển, thôi động thời không trận pháp trong Càn Khôn Quyển, nổ bắn ra quang mang khác thường.
Thái Vô nói với một đám cao thủ Thái Nhất Tiên Môn: “Tất cả đệ tử Thái Nhất Tiên Môn nghe lệnh, mau tới bên cạnh ta.”
Chư tổ Thái Nhất Tiên Môn nghe xong, dốc hết toàn lực xuất thủ, bức lui cao thủ Yêu tộc, sau đó dùng hết toàn lực bay đến bên người Thái Vô.
Mà đệ tử khác trong Thái Nhất Tiên Môn cũng dốc hết toàn lực, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới bên cạnh Thái Vô.
Bọn người Đao lão, Kiếm lão công kích đến không gian bên cạnh Thái Vô thì bị ánh sáng trận pháp của Càn Khôn Quyển thôn phệ, như đá chìm vào biển, hoàn toàn không công kích được Thái Vô.
Chu Thành hai mắt ngưng tụ.
Hắn có thể nhìn ra được khi sắc mặt của công kích của mấy người Kiếm lão đi tới bên người Thái Vô thì bị trận pháp trong Càn Khôn Quyển nghịch chuyển đến không gian khác, cho nên công kích của mấy người Kiếm lão hoàn toàn vô dụng với Thái Vô.
“Ngăn bọn họ lại!” Chu Thành hô, ý chỉ những cao thủ của Thái Nhất Tiên Môn.
Cuối cùng, thời không đại trận trong Càn Khôn Quyển trong tay Thái Vô hoàn toàn được thôi động, dưới lực lượng thời không của Càn Khôn Quyển, trong chốc lát, Thái Vô biến mất tại chỗ.
Cùng biến mất với Thái Vô còn có một chút lão tổ với đệ tử Thái Nhất Tiên Môn bên người Thái Vô.
Môn chủ Bách Tiên Môn Dương Thư muốn chạy tới bên cạnh Thái Vô nhưng bị tộc trưởng Kỳ Lân tộc và tộc trưởng Kim Ô tộc ngăn lại.
Thấy Thái Vô biến mất, Dương Thư bi phẫn, không khỏi tuyệt vọng.
Thái Vô có thời không Tiên Khí như Càn Khôn Quyển, nhưng hắn không có.
Thấy cuối cùng Thái Vô vẫn đào tẩu, Chu Thành nhướng mày.
Thái Vô là đệ nhất cao thủ thế giới Tiên Võ, để Thái Vô chạy trốn, có thể nói là hậu hoạn không nhỏ.
Nhưng mà Chu Thành cũng biết, đây là sự thật không thể thay đổi, cho nên chỉ đành cho Yêu tộc và cao thủ Cửu Thiên Điện tăng tốc thanh trừ cao thủ của Thái Nhất Tiên Môn và Bách Tiên Môn còn lại.
Bởi vì Thái Vô với một chút lão tổ Thái Nhất Tiên Môn đào tẩu, đệ tử còn lại của Thái Nhất Tiên Môn đã mất đi trụ cột tinh thần, lập tức bị giết đến hoa rơi nước chảy.
Có chút đệ tử Thái Nhất Tiên Môn thậm chí từ bỏ phản kháng, thậm chí có bắt đầu cầu xin tha thứ, nguyện gia nhập dưới trướng Chu Thành.
Đối với những người từ bỏ phản kháng, đồng ý gia nhập dưới trướng mình, Chu Thành cũng không giết.
Nếu sau này Thái Vô nghe được đệ tử Thái Nhất Tiên Môn phản loạn, gia nhập dưới trướng Chu Thành, không biết sẽ có cảm tưởng gì?
Bởi vì Thái Vô thoát đi, bốn người Kiếm lão, Đao lão, Long Trí, Phượng Cửu rảnh tay, bắt đầu vây giết môn chủ Bách Tiên Môn Dương Thư, không lâu sau, Dương Thư bị giết đến đỡ trái hở phải, ngay cả sức chống cự cũng không có.
Nửa ngày sau.
Thái Nhất Tiên Môn và Bách Tiên Môn, ngoại trừ người từ bỏ phản kháng, gia nhập dưới trướng Chu Thành, những người khác đều bị giết sạch, bao gồm môn chủ Bách Tiên Môn Dương Thư.
Thi thể Dương Thư nằm trên sườn núi, yết hầu và mi tâm bị Kiếm lão với Đao lão đồng thời đâm thủng, mà ngực thì bị Long Trí một chưởng vỗ đến lõm vào trong.
Khiến cho đám người Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều ánh mắt phức tạp.
Dương Thư, môn chủ Bách Tiên Môn, một trong thập đại cao thủ thế giới Tiên Võ, chết như vậy!
Hôm nay, là ngày Thái Nhất Tiên Môn, Bách Tiên Môn, Tam Nhãn Thần Tộc liên minh, ai có thể nghĩ tới được Dương Thư sẽ chết ở Thái Nhất Tiên Môn, sẽ chết khi bị Yêu tộc với Cửu Thiên Điện vây giết.
Ánh nắng gắt.
Nhưng những cao thủ đến đây chúc mừng Thái Nhất Tiên Môn, Bách Tiên Môn và Tam Nhãn Thần Tộc liên minh đều cảm thấy lạnh.
Máu chảy khắp núi, mùi tanh ngòm.
Chu Thành cho cao thủ Yêu tộc, Cửu Thiên Điện thanh lý thi thể, kiểm kê chiến phẩm.
Lần này, gần như đều là tầng lớp cấp cao của Bách Tiên Môn tới, đan dược, linh thạch trên người không ít, Dương Thư thân là môn chủ Bách Tiên Môn, trên người có không ít bảo bối.
Dương Thư sử dụng đao, mặc dù đao này kém Yêu Vương Đao trong tay hắn nhưng cũng là một thanh hảo đao cấp Tiên Khí.
Dọn dẹp gần một giờ, Chu Thành thấy không sai biệt lắm mới đi tới chỗ các cao thủ Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều.
Bọn người Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều vốn đang lo lắng bất an, thấy Chu Thành đi tới thì đều khẩn trương không thôi.
“Vạn Nguyên bái kiến Yêu Vương đại nhân.”
“Trần Phó bái kiến Điện Chủ đại nhân.”
Không đợi Chu Thành đến gần thì bọn người Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều, Thái tổ Mãng Long Vương Triều đã nhanh chóng cung kính khom mình hành lễ trước.
Có người gọi Chu Thành là Yêu Vương, có người gọi Chu Thành là Điện Chủ.
Dù sao bây giờ Chu Thành là Yêu Vương Yêu tộc, cũng là Điện Chủ Cửu Thiên Điện.
“Chư vị đợi lâu.” Chu Thành mở miệng nói.
Bọn người Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều tranh thủ nói không có lâu vân vân.
“Chuyện giữa ta và Thái Nhất Tiên Môn đã xong, chư vị có thể rời đi.” Chu Thành mở miệng nói.
Nếu chuyện Thái Nhất Tiên Môn đã giải quyết, Chu Thành cũng không làm khó những người đến đây chúc mừng này, thả bọn họ rời đi.
Bọn người Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều khẽ giật mình, nghĩ mình nghe lầm, đám người cũng không ngờ được Chu Thành sẽ dứt khoát cho bọn họ rời đi như thế.
“Chư vị không muốn rời đi?” Chu Thành thấy không ai mở miệng, hỏi.
Lúc này, bọn người Thái tổ Vạn Kiếm Vương Triều mới phản ứng lại, tranh thủ khom người cám ơn Chu Thành, sau đó rời khỏi hiện trường như chạy trốn.
Lúc trước, bọn họ vinh hạnh vì có thể đi vào Thái Nhất Tiên Môn chúc mừng, nhưng bây giờ, bọn họ một khắc cũng không muốn ở lại Thái Nhất Tiên Môn.
Trong lúc nhất thời, mấy chục vạn cao thủ đi không còn một mống.
Đợi những người này rời đi hết, Chu Thành mới dời bước đi theo mấy người Diệp lão đến tổng điện Thái Nhất Tiên Môn.
Thái Nhất Tiên Môn là đệ nhất tiên môn trong thế giới Tiên Võ, chắc chắn bảo khố có không ít bảo bối, Chu Thành rất là chờ mong.
Ngay lúc Chu Thành đi tới tổng điện Thái Nhất Tiên Môn, Đế Sát Cung, Xích Dương lại cau mày, Thái Nhất Tiên Môn liên minh với Bách Tiên Môn, Tam Nhãn Thần Tộc, chuyện này đã truyền khắp thế giới Tiên Võ, tất nhiên là hắn biết.
Thái Nhất Tiên Môn tam phương liên minh, đối với Đế Sát Cung cũng là một chuyện cực kỳ xấu.
Một cái Thái Nhất Tiên Môn đã khiến cho Đế Sát Cung ứng phó gian nan, bây giờ lại có thêm Bách Tiên Môn, Tam Nhãn Thần Tộc.
Ngồi dưới tay Xích Dương, Vương Nguyên cũng trầm mặc không nói.
Nếu như tam phương Thái Nhất Tiên Môn liên minh, sợ là chẳng mấy chốc thì sẽ xuống tay với Đế Sát Cung.
“Sư phụ, nếu không thì chúng ta đi Cửu Thiên Thành, nhờ Trần tổng hội trưởng hỗ trợ?” Vương Nguyên mở miệng nói: “Nếu như Trần tổng hội trưởng thưởng thức sư đệ như thế, hẳn là sẽ không thấy chết mà không cứu chứ.”
Trần tổng hội trưởng trong miệng hắn dĩ nhiên là chỉ Trần Thiên Bằng.
Theo Vương Nguyên, cho tới bây giờ, trong thế giới Tiên Võ này chỉ có Trần Thiên Bằng có thể cứu được Đế Sát Cung.
Xích Dương lắc đầu, nói: “Mặc dù Trần tổng hội trưởng thưởng thức sư đệ của ngươi nhưng muốn hắn đứng về một phe với Đế Sát Cung chúng ta, đối kháng Thái Nhất Tiên Môn, Bách Tiên Môn và Tam Nhãn Thần Tộc cũng là chuyện không thể nào.”
Dù sao làm như vậy là phải kéo toàn bộ trận pháp tổng công hội xuống nước.
Một Chu Thành thôi thì còn chưa đủ để Trần Thiên Bằng làm như vậy.
“Nếu như đến lúc đó Thái Nhất Tiên Môn đánh tới, ngươi và…” Xích Dương mới nói được nửa câu thì thấy lão tổ Đế Sát Cung Từ Niên và toàn bộ lão tổ của Đế Sát Cung xông vào đại điện, hơn nữa đều vẻ mặt kích động, mừng như điên, hắn không khỏi kinh ngạc.
Vương Nguyên cũng cảm thấy bất ngờ.
“Chư tổ, các ngươi làm sao vậy?” Xích Dương không khỏi hỏi.
Lão tổ Từ Niên của Đế Sát Cung là người đầu tiên xông vào bên trong, hắn kích động run giọng nói: “Cung Chủ, tin tức vừa mới truyền đến, Thái Nhất Tiên Môn bị diệt môn rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận