Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 444: Thủy tổ đại nhân

“Ngao Vân Phong, người đang già mồm cãi láo muốn gán tội cho người khác!” Tộc trưởng Kim Long nhất tộc của Long Sơn nhìn Thiên Sơn Long Trì Ngao Vân Phong, cả giận nói: “Ai mà không biết năm đó ngươi vì muốn cướp đoạt công pháp Long tộc mà ra tay đánh nhau với Long Hoàng đại nhân, cũng chính vì chuyện đó mà ngươi ghi hận trong lòng.”
Ngao Vân Phong nghe xong thì cười lạnh, nói: “Các ngươi dung túng cho Ngao Khải Sơn công kích Thủy tổ đại nhân, nói chuyện kiểu như là mình là người nắm lý! Long Sơn các ngươi muốn làm gì? Các ngươi muốn phản tộc hay sao?”
Các cường giả Long Sơn nghe vậy thì tức giận.
“Phản tộc?” Tộc trưởng Hắc Long nhất tộc của Long Sơn cả giận nói: “Lúc trước đại quân Hỗn Độn Thành vây khốn Ngọa Long Sơn, muốn gây bất lợi cho Thủy tổ, Long Sơn chúng ta không nói hai lời, xuất động đại quân, còn huyết chiến mấy ngày mấy đêm với một trăm linh tám chiến tướng của Hỗn Độn Thành!”
“Ngọa Long Sơn chúng ta vì chuyện này mà có mấy chục vạn đệ tử chết đi! Trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão cũng mất mấy trăm người! Ngay cả lão tổ Tiên Vương Cảnh của chúng ta cũng vẫn lạc mười mấy người!”
“Mà các ngươi thì sao? Khi Hỗn Độn Thành muốn gây bất lợi cho Thủy tổ đại nhân thì đại quân Thiên Sơn Long Trì của các ngươi ở đâu?”
“Đại quân Hàn Vực Băng Long Sơn của các ngươi ở đâu?”
Hắn dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn từng lão tổ Long tộc và cường giả Long tộc ở các vực khác.
Cường giả Long tộc ở các phương đang có mặt trong hiện trường đều im lặng không nói.
Ngao Vân Phong mặt không đổi sắc, giải thích: “Lúc ấy ta đang bế sinh tử quan, cũng không biết chuyện ở Ngọa Long Sơn, nếu không thì ta cũng đã suất lĩnh đại quân tử chiến với Hỗn Độn Thành!”
Tộc trưởng Kim Long nhất tộc của Long Sơn cười lạnh: “Bế sinh tử quan? Ta thấy ngươi không phải là đang bế sinh tử quan mà là nghe được tên của Hỗn Độn Thành thì sợ đến sắp ị ra quần!”
“Ngươi, lớn mật!” Ngao Vân Phong giận dữ, toàn thân bốc lên Long khí.
“Tốt, tạm thời chúng ta sẽ không thảo luận về trách nhiệm của Ngao Thông và Long Sơn.” Lúc này, một vị lão tổ Long tộc ở Hỗn Độn Vực nói: “Xử tội ba người Ngao Khải Sơn trước!”
Mọi người nghe nói như thế thì mới dừng lại.
Ngao Vân Phong nhìn Ngao Thông, cười lạnh: “Ngao Thông, động thủ đi, không phải là ngươi còn muốn bao che cho Ngao Khải Sơn hậu bối của ngươi đó chứ?”
Ngao Thông nghe vậy thì không có mở miệng, đứng lên, trực tiếp đi đến trước mặt ba người Ngao Khải Sơn.
Đi tới trước mặt ba người Ngao Khải Sơn, Ngao Thông âm thầm thở dài, hỏi: “Ba người các ngươi có còn muốn nói gì nữa hay không?”
Ngao Khải Sơn lắc đầu, sắc mặt như thường: “Khải Sơn tội đáng chết vạn lần!”
“Tốt!” Ngao Thông nhìn huyền tôn trước mắt, nâng bàn tay lên, trong mắt đỏ hồng, sau đó muốn vỗ ra một chưởng, nhưng đúng lúc này lại có một giọng nói đột nhiên vang lên: “Chậm đã!”
Lúc đầu, thấy Ngao Thông muốn động thủ, bọn người Ngao Vân Phong đều đang mừng thầm trong lòng, đột nhiên nghe được có người lên tiếng ngăn cản thì lửa giận không khỏi dâng lên trong lòng, đồng loạt dùng ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn lại.
“Ai dám lên tiếng ngăn cản!”
“Cút ra đây cho ta!” Ngao Vân Phong giận tím mặt.
Đám người vốn chen lấn nhau chật như nêm cối đột nhiên tách ra, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn Chu Thành mặc lam sam.
Người trẻ tuổi trong Long tộc Ngao Định đứng bên cạnh Chu Thành nghe Chu Thành lên tiếng ngăn cản thì bị dọa sợ gần chết.
Ba người Ngao Khải Sơn mạo phạm Thủy tổ, đó là tội đáng chết vạn lần, ngay cả Long Hoàng Ngao Thông cũng không dám bao che, lúc này Chu Thành lại lên tiếng ngăn cản, hắn làm như vậy không phải là chán sống rồi sao.
Ba người Ngao Khải Sơn, Ngao Phóng vốn đang quỳ sát dưới đất, nhìn thấy rõ dung mạo của Chu Thành thì sắc mặt hoảng sợ, kích động, toàn thân phát run, nói năng lộn xộn: “Ngài, ngài.”
Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người đang có mặt ở đây, Chu Thành từ trong đám người đi ra, đi tới trong sân rộng.
Bọn người Long Hoàng Ngao Thông thấy dáng vẻ kích động của ba người Ngao Khải Sơn thì không khỏi nghi hoặc, hiển nhiên, ba người Ngao Khải Sơn nhận ra người trẻ tuổi mặc lam sam này.
Là bằng hữu?
Thế nhưng là tại sao ba người Ngao Khải Sơn lại sợ hãi hắn như thế?
Là cừu địch?
Nhưng nếu như là cừu địch thì tại sao lại lên tiếng ngăn cản?
Ngao Vân Phong thấy là một hậu bối không biết đến từ đâu lên tiếng ngăn cản thì sầm mặt lại, sát ý đại thịnh: “Tiểu tử, ngươi có biết ngăn cản tầng lớp cấp cao của Long tộc xử trí phản đồ là tội gì hay không?”
“Hôm nay, cho dù ngươi có là người nào thì cũng khó mà trốn được tội!”
“Bắt lại cho ta!”
Theo Ngao Vân Phong dứt lời, một vị cao thủ Long Trì phía sau phá không bay lên, chộp lấy Chu Thành.
Vị cao thủ Long Trì này là một vị Kim Tiên tam trọng.
Chu Thành mạnh mẽ đấm ra một quyền.
“Không biết sống chết!” Vị cao thủ Long Trì đó thấy Chu Thành chỉ là một Thượng Tiên nhất trọng mà cả gan dám phản kháng thì không khỏi cười lạnh.
Oanh!
Lực quyền của Chu Thành va chạm vào lực lượng của đối phương.
Nhưng sau một khắc, sắc mặt cao thủ Long Trì đó kinh biến, hắn bay ngược ra ngoài diều bị đứt dây.
“Cái gì!”
Mọi người đang có mặt ở đây không ai mà không kinh ngạc.
Ngay cả mấy người Ngao Thông, Ngao Vân Phong cũng đều kinh ngạc đến ngây người.
Trong lúc tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều đang kinh ngạc thì đột nhiên một tiếng long ngâm rung trời vang lên.
Tất cả mọi người đều chấn động màng nhĩ, đầu óc nổ vang không thôi, tất cả mọi người kinh hãi nhìn người trẻ tuổi mặc lam sam trước mắt bắn ra kim quang mãnh liệt, một con Cự Long vắt ngang thiên địa từ trong cơ thể hắn bay ra.
Một luồng uy áp đến từ nguyên thủy long uy quét sạch thiên địa.
Trước mặt luồng long uy vô biên vô tận này, tất cả cao thủ Long tộc đều cảm nhận được sự run rẩy đến từ linh hồn, đây là sự sợ hãi với uy thế của tiên tổ, e ngại với khí tức của tiên tổ.
“Thủy, Thủy tổ!”
Một tiếng bịch vang lên, hai chân Ngao Vân Phong lập tức mềm nhũn, hoảng sợ quỳ sát xuống đất.
Từng tiếng bịch bịch không ngừng vang lên, chỉ thấy tất cả tất cả cường giả Long tộc đến từ chín vực đang có mặt trên quảng trường đều quỳ sát xuống đất, kích động kêu to: “Là, là Thủy tổ, Thủy tổ đại nhân!”
Long Hoàng Ngao Thông và đám cao thủ Long Sơn cũng đều phủ phục sát đất, kích động không thôi.
Người trẻ tuổi Ngao Định bắt chuyện với Chu Thành lúc trước sợ ngây người, hắn quỳ xuống tại chỗ trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Chu Thành.
Thủy, Thủy tổ? !
Hắn, hắn chính là Long tộc Thủy tổ!
Chu Thành là người thừa kế long hồn của Thủy tổ Long tộc, đối với Long tộc thì Chu Thành chính là Thủy tổ của bọn họ.
Lúc này, tất cả mọi người đã hiểu tại sao vừa rồi ba người Ngao Khải Sơn, Ngao Phóng nhìn thấy Chu Thành thì lại kích động và hoảng sợ như thế.
Ngao Vân Phong quỳ sát ở đó, sắc mặt tái nhợt không một chút máu, vừa rồi hắn lại quát tháo Thủy tổ bọn họ? Còn ra lệnh cho thuộc hạ của hắn ra tay với Thủy tổ?
Ngao Khải Sơn công kích Thủy tổ, Ngao Thông làm trưởng bối cũng có tội, vậy hắn hạ lệnh công kích Thủy tổ thì sao? Là tội gì?
Nghĩ đến đây, Ngao Vân Phong run lẩy bẩy.
Chu Thành quét mắt nhìn cường giả Long tộc ở các vực đang phủ phục sát đất, mở miệng nói: “Chư vị uy phong thật lớn.”
Tất cả cường giả Long tộc nghe được trong giọng nói của Chu Thành tràn đầy vẻ bất thiện thì đều sợ đến run lên.
“Thủy tổ đại nhân giá lâm Long Sơn, tử tôn bất hiếu không có nghênh đón từ xa, xin Thủy tổ đại nhân trách phạt!” Long Hoàng Ngao Thông phủ phục ở nơi đó, không dám nâng đầu.
Chu Thành mở miệng nói: “Các vị tề tụ Long Sơn, không có bàn chuyện làm sao để đoàn kết Long tộc mà ngược lại còn diễn cho tất cả mọi người trong thiên hạ xem một trận kịch thủ túc tương tàn, các người muốn định tội cho ai thì lập tức định tội cho người đó, xem ra, chuyện của Long tộc cũng không cần ta phải định đoạt nữa.”
Chu Thành vừa nói xong, cường giả Long tộc ở các vực vốn muốn đến Long Sơn định tội Ngao Thông đều sợ đến mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, đặc biệt là Ngao Vân Phong và lão tổ Hàn Vực, hai người bọn họ sợ đến hồn bất phụ thể.
Tất cả mọi người không dám mở miệng nói tiếp.
Bầu không khí ở hiện trường trở nên cực kỳ kiềm chế.
Lúc này, tiểu ngưu đi tới bên người Chu Thành.
Nhìn thấy tiểu ngưu, tim của tất cả mọi người đập rộn lên.
“Đều đứng lên đi.” Ngay lúc mọi người toàn thân căng thẳng, muốn chết mà không được chết thì Chu Thành bỗng nói.
Tất cả cường giả Long tộc như được đặc xá, cung kính khấu tạ Chu Thành, sau đó mới dám đứng dậy.
Chu Thành đưa mắt nhìn Ngao Vân Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận