Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 304: Huyết Hải Ma Chủ kinh sợ

Nghĩ đến thiếu niên trước mắt là một đời Yêu Vương mới của Yêu tộc, cho dù là Thái tổ Hắc Long Vương Triều như Dương Cổ hay là Hoàng đế Hắc Long Vương Triều như Dương Bình cũng sắc mặt tái nhợt.
“Hắc Long Thái tổ đúng không?” Chu Thành nhìn về phía Dương Cổ: “Ngươi mới nói là muốn đồ long, uống long huyết, ăn thịt rồng, đúng không?”
Dương Cổ nuốt nước bọt một chút, không còn khí thế như khi nói muốn đồ long, uống long huyết, ăn thịt rồng như nãy.
Nuốt nước bọt một cái, Dương Cổ cổ họng khô khốc, giải thích: “Yêu Vương đại nhân, hiểu lầm, mới nãy ta không có ý gì khác, là nhất thời váng đầu nói nhảm.”
Sau đó nói: “Hắc Long Vương Triều ta đã quy phục Huyết Hải Ma Tông, mong Yêu Vương đại nhân nể mặt Huyết Hải Ma Chủ, tha thứ cho lời nói lỗ mãng của ta lúc nãy.”
Nghe Dương Cổ nhắc đến Huyết Hải Ma Tông với Huyết Hải Ma Chủ, Chu Thành lạnh lùng nói: “Huyết Hải Ma Tông? Ta vừa mới nhận được tin tức, Huyết Hải Ma Chủ điều động Huyết Hải Ác Quỷ đại quân, mười vị Ma Tổ, ngàn vị Ma Vương tiến đánh phân bộ Thái Nhất Tiên Môn ta.”
Dương Cổ nghe xong, miệng há to, đầu óc ngu luôn.
Huyết Hải Ma Chủ điều động Huyết Hải Ác Quỷ đại quân, mười vị Ma Tổ, ngàn vị Ma Vương tiến đánh phân bộ Thái Nhất Tiên Môn của Cửu Thiên Điện?
“Chuyện này chẳng lẽ cũng là hiểu lầm?” Chu Thành mở miệng, cắt đứt dòng suy nghĩ của Dương Cổ.
“Yêu Vương đại nhân.” Dương Cổ nuốt nước bọt một cái, vừa định giải thích chuyện này không có liên quan gì đến Hắc Long Vương Triều hắn thì thấy Chu Thành vung tay lên: “Giết!”
Chu Thành vừa dứt lời, trong nháy mắt hai người Long Trí, Phượng Cửu đã đi tới trước mặt Dương Cổ, Long Quyền xuyên thủng không gian trùng điệp, oanh ra, cùng lúc đó, Phượng Hoàng Vạn Trảm từ đỉnh đầu Dương Cổ chém xuống.
Lực lượng kinh khủng của Long Quyền và Phượng Hoàng Vạn Trảm khiến cho Dương Cổ hoảng sợ, hắn điên cuồng lui lại, đồng thời gầm rú: “Xuất thủ, ngăn cản bọn họ!”
Nhưng Kiếm lão, Đao lão đánh về phía những lão tổ khác của Hắc Long Vương Triều, những lão tổ khác của Hắc Long Vương Triều giống như Nê Bồ Tát qua sông, thân lo chưa xong, đâu có rảnh tay đi cứu Dương Cổ.
Những Yêu tộc khác và lão tổ Cửu Thiên Điện, hơn bốn mươi con Thôn Thiên Thú xông về phía trăm vạn đại quân của Hắc Long Vương Triều.
Có thủ lĩnh Thôn Thiên Thú Phương Bách dẫn dắt, một đám Thôn Thiên Thú như mãnh hổ lao xuống núi, lấy thế không thể đỡ, càn quét trăm vạn đại quân của Hắc Long Vương Triều.
Chỉ thấy trăm vạn đại quân như hắc hải của Hắc Long Vương Triều bị xé ra từng vết nứt lớn, theo Thôn Thiên Thú đẩy về phía trước, vết nứt không ngừng kéo dài vào sâu hơn.
Thôn Thiên Thú đều là Nhân Tiên, thực lực mạnh, bù đắp được một cái Huyết Hải Ma Tông,
Đại quân của Hắc Long Vương Triều đâu có chống đỡ được.
Những nơi Thôn Thiên Thú đi qua, toàn bộ binh sĩ Hắc Long Vương Triều đều bị quét bay, như một cơn mưa đen, nhao nhao bắn ra tứ phương thiên địa, rơi từ trên cao xuống.
Huyết vũ tung bay.
Binh sĩ Hắc Long Vương Triều như mưa rơi xuống dãy núi phía dưới.
Bình! Bình! Bình!
Theo những binh lính này nện xuống mặt đất, mặt đất vang lên từng tiếng vang dày đặc.
Mặt đất bị nện đến thủng trăm ngàn lỗ, núi đá bắn bay, cây cối bị áp đảo từng mảnh.
Hắc Long Hoàng đế Dương Bình nhìn thủ lĩnh Thôn Thiên Thú Phương Bách chém giết tới, kinh sợ kêu to: “Nhanh, bày trận, giết cho ta!”
Nhưng mà đại trận của đại quân của Hắc Long Vương Triều vừa hình thành thì bị một đám Thôn Thiên Thú tách ra.
Hơn bốn mươi con Thôn Thiên Thú hội tụ lực lượng vào một chỗ, như là đám sao băng xẹt qua không trung, từ xa nhìn lại, rất là lóa mắt.
Hai đại thủ lĩnh Thôn Thiên Thú Phương Bách dẫn theo Thôn Thiên Thú dưới trướng trùng sát, tốc độ rất nhanh, chỉ chốc lát thì đã trùng sát đến phần bụng của trăm vạn đại quân của Hắc Long Vương Triều, vọt thẳng tới chỗ Hắc Long Hoàng đế Dương Bình.
Đại quân của Hắc Long Vương Triều từ bốn phương tám hướng bao phủ mấy người Phương Bách.
Nhưng những đại quân của Hắc Long Vương Triều này hoàn toàn không thể tới gần mấy người Phương Bách.
Chỉ cần những đại quân của Hắc Long Vương Triều này tới gần thì sẽ bị lực lượng của mấy người Phương Bách đánh bay hoặc chấn bay.
Hai đại thủ lĩnh Phương Bách tới gần Dương Bình, sau đó đột nhiên há miệng ra, hai người tuôn ra thôn phệ chi lực, tạo thành vòng xoáy kinh khủng, xoắn tới Dương Bình.
Tướng lĩnh Hắc Long Vương Triều xung quanh nhao nhao xuất thủ, công kích vòng xoáy, muốn ngăn vòng xoáy lại, nhưng công kích của bọn họ không khác gì kiến càng lay cây, đánh vào trong vòng xoáy, hoàn toàn không thể rung chuyển vòng xoáy, tốc độ vòng xoáy không giảm, tiếp tục cuốn về phía Dương Bình.
Dương Bình kinh sợ, nhanh chóng phi thân thối lui, đồng thời hóa thành hắc long chân thân, điên cuồng công về phía vòng xoáy, chỉ là công kích của Dương Bình giống như công kích của tướng lĩnh Hắc Long Vương Triều xung quanh, không thể nào rung chuyển vòng xoáy, tốc độ vòng xoáy không giảm, tiếp tục cuốn về phía Dương Bình.
Nhìn vòng xoáy lớn cuốn qua tới, Dương Bình vừa muốn phi thân rời đi nhưng một lực hút kinh khủng xuất hiện, kéo hắn ngược về phía vòng xoáy.
Hắn muốn tránh thoát, nhưng hoàn toàn vô dụng, lực hút này không ngừng kéo hắn vào vòng xoáy.
“Mau cứu bệ hạ!”
“Giết!”
Tướng lĩnh Hắc Long Vương Triều quát, có điên cuồng công kích vòng xoáy, có liều mạng công kích hai người Phương Bách.
Nhìn tướng lĩnh Hắc Long Vương Triều đánh tới, hai người Phương Bách chỉ vung lên, tướng lĩnh Hắc Long Vương Triều như bị trọng kích, toàn bộ bị bắn ngược trở về.
Những tướng lĩnh Hắc Long Vương Triều này, bình thường cũng chỉ là Đế Cảnh.
Mạnh nhất cũng chỉ là Đế Cảnh đỉnh phong hoặc Nhân Tiên nhất trọng, nhị trọng, sao có thể ngăn cản được hai người Phương Bách được.
Hai người Phương Bách mặc dù là Nhân Tiên thập trọng hậu kỳ, nhưng có chiến lực Nhân Tiên thập trọng hậu kỳ đỉnh phong.
Cuối cùng, Dương Bình bị hút vào trong vòng xoáy.
Trong vòng xoáy, lực hút kinh khủng không ngừng lôi kéo hắc long chân thân của Dương Bình.
Hắc long chân thân của Dương Bình, mặc dù phòng ngự mạnh nhưng bị những lực hút này kéo, vảy rồng bắt đầu bị kéo bay từng mảnh, vảy rồng bị kéo bay từng mảnh, cảm giác đau đớn đó khiến cho Dương Bình hét thảm lên.
Cao thủ Hắc Long Vương Triều nhìn thảm trạng của Dương Bình, điên cuồng công kích Phương Bách, thậm chí có người điên cuồng xông về phía Chu Thành.
Nhưng mà bên cạnh Chu Thành có hai người Diệp lão, Long lão, những cao thủ Hắc Long Vương Triều chém giết tới không khác gì thiêu thân lao đầu vào lửa, đều bị hai người Diệp lão, Long lão đánh bay.
Nhìn cao thủ Hắc Long Vương Triều vồ giết tới, Chu Thành cũng không có nhàn rỗi, Cửu Thải Côn Bằng Chí Tôn Pháp Tướng trên đỉnh đầu hoàn toàn mở ra.
Khi cao thủ Thánh Cảnh của Hắc Long Vương Triều đánh tới, Cửu Thải Côn Bằng Chí Tôn Pháp Tướng lập tức thôn phệ chân nguyên chi lực đối phương đánh tới, sau đó chuyển hóa vào trong cơ thể Chu Thành.
Không ngừng thôn phệ, cảnh giới của Chu Thành bắt đầu chậm chạp lên cao.
Ngay lúc đám người Chu Thành chém giết với đại quân của Hắc Long Vương Triều, trong đại điện Huyết Hải Ma Tông, một vị lão tổ Huyết Hải Ma Tông bẩm báo kết quả công sát Thái Nhất Tiên Môn cho Huyết Hải Ma Chủ.
“Ngươi nói cái gì? ! Mười vạn Ác Quỷ đại quân chỉ còn lại có hơn bốn vạn? !”
“Một ngàn Ma Vương, vẫn lạc bảy trăm? !”
“Thập đại Ma Tổ, chỉ có năm người còn sống? !”
Huyết Hải Ma Chủ nghe được kết quả, vừa kinh vừa sợ.
Đồng thời, trên mặt lộ vẻ khó tin.
Mười vạn Ác Quỷ đại quân, một ngàn Ma Vương, thập đại Ma Tổ, lại thêm Thái Vô, cao thủ của Thái Nhất Tiên Môn với Bách Tiên Môn, vậy mà không công được một cái phân bộ Thái Nhất Tiên Môn của Cửu Thiên Điện?
“Không phải nói là Chu Thành đã suất lĩnh bốn mươi vị Nhân Tiên thập trọng rời khỏi Thái Nhất Tiên Môn sao? Hơn nữa rất nhiều cao thủ Yêu tộc, Cửu Thiên Điện đều đã trở về bộ lạc Yêu tộc với Cửu Thiên Chi Thành, tại sao mười vạn Ác Quỷ đại quân, thập đại Ma Tổ, một ngàn Ma Vương mà còn công không được?” Huyết Hải Ma Chủ cả giận nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận