Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 259: Lại đến Cửu Thiên Điện

Mặc dù có rất ít người đến Thượng Cổ Tiên Môn, nhưng Chu Thành vẫn thả Đế Cảnh khôi lỗi ra bảo vệ bên cạnh mình.
Bây giờ Chu Thành đã đột phá đến Thánh Cảnh nhị trọng hậu kỳ đỉnh phong với Quỷ Tiên nhị trọng hậu kỳ đỉnh phong, uy lực của công kích của Đế Cảnh khôi lỗi tăng nhiều, coi như gặp lại Đế Cảnh như Hắc Bạch Song Sát thì Chu Thành cũng sẽ không chật vật giống lần trước.
Chu Thành nhìn chằm chằm Thượng Cổ Tiên Môn, trong mắt hắn, xung quanh Thượng Cổ Tiên Môn đang từ từ thay đổi, xuất hiện từng đạo phù văn nhỏ xíu.
Những phù văn này chính là thượng cổ tiên văn.
Trong tiên văn ẩn chứa áo nghĩa đại đạo.
Đương nhiên, ở trong mắt Chu Thành thì Thượng Cổ Tiên Môn xuất hiện biến hóa, nhưng nếu là cao thủ khác đến đây thì chỉ có thể nhìn thấy dáng vẻ trước đây của Thượng Cổ Tiên Môn, cũng không hề biến hóa.
Một ngày trôi qua rất nhanh.
Chu Thành ngồi xếp bằng dưới đất mặt lĩnh hội Thượng Cổ Tiên Môn đã ròng rã một ngày.
Một ngày này, Chu Thành cách mỗi nửa giờ thì sẽ nhắm mắt nhớ lại thượng cổ tiên văn xuất hiện xung quanh Thượng Cổ Tiên Môn, đợi triệt để nhớ kỹ toàn bộ những thượng cổ tiên văn này thì mới tiếp tục tham ngộ.
Thượng Cổ Tiên Môn xuất hiện thượng cổ tiên văn càng ngày càng nhiều, Chu Thành cũng càng ngày càng nhớ được nhiều.
Ngày tiếp theo, Chu Thành lại ghi lại và tìm hiểu hơn một trăm cái thượng cổ tiên văn.
Sắc trời tối xuống.
Màn đêm yên tĩnh.
Xung quanh di tích thượng cổ có tiếng thú rống chập trùng.
Nhưng mà hình như Thượng Cổ Tiên Môn có một loại lực lượng kỳ lạ khiến cho hung thú trong di tích thượng cổ không dám tới gần, Chu Thành an tâm tìm hiểu thượng cổ tiên văn.
Đêm, trôi qua rất nhanh.
Ngày kế tiếp, dương quang phổ chiếu.
Chu Thành cũng không có nghỉ ngơi, toàn tâm thần đắm chìm trong tiên văn mà Thượng Cổ Tiên Môn hiển hiện.
Trong lúc tìm hiểu những thượng cổ tiên văn này, Chu Thành ngạc nhiên phát hiện chân nguyên và thần hồn của hắn cũng đều tăng lên.
Đặc biệt là thần hồn, mơ hồ có cảm giác muốn đột phá đến Quỷ Tiên tam trọng.
Những ngày này, chân nguyên và thần hồn của Chu Thành tăng lên nhanh như vậy chủ yếu là vì lúc trước hắn lấy được đan dược của Kiếm Tiên Tông trong Thượng Cổ Tiên Môn, còn có viên tiên đan lấy được trong đại hội giao lưu trận pháp nữa.
Bây giờ, đan dược đã sử dụng hết, nếu tu luyện bình thường, thần hồn Chu Thành muốn đột phá Quỷ Tiên tam trọng thì sợ phải một năm nửa năm, nhưng mà bây giờ tiếp tục lĩnh hội Thượng Cổ Tiên Môn, sợ là trong vòng mười ngày thì có thể đột phá.
Thời gian trôi qua.
Bảy ngày trôi qua rất nhanh.
Bởi vì càng về sau thì thượng cổ tiên văn hiển hiện càng ngày càng thâm ảo, cho nên Chu Thành cũng nhớ chậm hơn rất nhiều, nhưng mà dù vậy thì trong vòng bảy ngày này, số thượng cổ tiên văn mà Chu Thành nhớ được đã hơn bốn trăm cái.
Lại qua một ngày.
Khi Chu Thành nhớ được bốn trăm chín mươi chín cái thượng cổ tiên văn thì đột nhiên toàn bộ Thượng Cổ Tiên Môn đại chấn, bốn trăm chín mươi chín cái thượng cổ tiên văn này lại không ngừng du tẩu, hóa thành một con rồng, bay lượn trên bầu trời Thượng Cổ Tiên Môn.
Chu Thành nhìn những thượng cổ tiên văn này biến hóa, vui mừng, bốn trăm chín mươi chín cái thượng cổ tiên văn này biến thành thần long, rõ ràng là một cái Thượng Cổ Long tộc chi trận.
Nhìn Thượng Cổ Long tộc chi trận trước mắt, Chu Thành nén kích động trong lòng xuống, cẩn thận toàn tâm thần tham ngộ.
Dù cho năng lực lĩnh ngộ của Chu Thành cao kinh người nhưng cũng dùng ròng rã một ngày mới hoàn toàn tìm hiểu thấu đáo Thượng Cổ Long tộc chi trận trước mắt.
Hình như biết Chu Thành đã lĩnh ngộ cái Thượng Cổ Long tộc chi trận này, bốn trăm chín mươi chín cái tiên văn dần dần trở nên ảm đạm, cuối cùng hoàn toàn tán đi.
Đợi những tiên văn này hoàn toàn tán đi, Thượng Cổ Tiên Môn hiện ra tiên văn nữa.
Lần này tiên văn xuất hiện không phải là văn tự của Thượng Cổ Long tộc mà là văn tự của một chủng tộc khác.
Chu Thành có kinh nghiệm lúc trước, dụng tâm ghi nhớ và lĩnh hội.
Giống như lúc trước, lần này tiên văn xuất hiện bốn trăm chín mươi chín cái, sau đó tiên văn ngưng tụ lần nữa, hóa thành một cái Thượng Cổ Phượng Hoàng chi trận.
Chu Thành chăm chú tìm hiểu.
Khi tìm hiểu thấu đáo Thượng Cổ Phượng Hoàng chi trận, lại xuất hiện bốn trăm chín mươi chín cái tiên văn khác.
Chu Thành ngồi xếp bằng ở chỗ đó, toàn tâm thần đắm chìm trong lĩnh hội tiên văn xuất hiện trong Thượng Cổ Tiên Môn.
Cuối cùng, khi hắn tìm hiểu mười cái Thượng Cổ Tiên Trận, rốt cục Thượng Cổ Tiên Môn không còn xuất hiện tiên văn nữa.
Mặc dù lĩnh hội trong thời gian dài nhưng Chu Thành không chỉ không có mỏi mệt mà còn toàn thân sảng khoái.
Tinh thần mười phần, thần hồn của hắn đã đột phá đến Quỷ Tiên tam trọng từ lâu.
Cũng đã đạt đến Quỷ Tiên tam trọng hậu kỳ.
Về phần võ đạo cũng đã đột phá đến Thánh Cảnh tam trọng trung kỳ.
Chu Thành đứng lên.
Bây giờ, coi như không mượn Đế Cảnh khôi lỗi thì hắn cũng có thể dễ dàng ngược sát cao thủ Thánh Cảnh ngũ trọng thậm chí lục trọng.
Nếu mượn nhờ Đế Cảnh khôi lỗi, cho dù là Thánh Cảnh thất trọng thì hắn cũng có thể ngược sát dễ dàng, nhẹ nhõm ngược sát.
“Đã đến lúc trở về.” Chu Thành thầm nghĩ.
Trở về.
Đương nhiên là về Cửu Thiên Chi Thành.
Hắn đã tìm hiểu thập đại trận của Thượng Cổ Tiên Môn, hoàn toàn có thể tìm hiểu thanh tiên kiếm của Cửu Thiên Điện.
“Cửu Thiên Điện.” Chu Thành nhìn về hướng Cửu Thiên Chi Thành.
Ngay lúc Chu Thành muốn rời khỏi Thượng Cổ Tiên Môn, chạy về Cửu Thiên Chi Thành thì đột nhiên một tiếng hổ khiếu chấn thiên vọng đến.
Chu Thành nghe được tiếng hổ khiếu chấn thiên này thì giật mình.
Đây là?
Quang Minh Bạch Hổ!
Nhưng mà hẳn không phải là con Quang Minh Bạch Hổ giao đấu với Cửu Thải Côn Bằng lúc trước mà là con trong Thượng Cổ Tiên Môn lúc sau.
Chu Thành nhìn về hướng hổ khiếu, chần chờ một chút, cuối cùng vẫn quyết định đi tìm tòi hư thực.
Thế là Chu Thành phá không bay tới chỗ có tiếng hổ khiếu.
Cẩn thận là trên hết, Chu Thành mặc Ma Thần Y vào người, ẩn thân mà đi, cực kỳ cẩn thận thu liễm khí tức, hắn lĩnh ngộ thập đại trận của Thượng Cổ Tiên Môn, nếu như gặp được nguy hiểm thì hẳn là có thể toàn thân trở ra.
Chu Thành đi theo hướng hổ khiếu vọng lại, đi tới một chỗ sơn phong, chỉ thấy phía trước sơn phong, sơn băng địa liệt, hiển nhiên là trải qua đánh nhau kịch liệt.
Chỉ là không thấy Quang Minh Bạch Hổ.
Chu Thành cẩn thận cảm ứng, tìm kiếm, chỉ là tìm tòi một hồi lâu mà vẫn không có phát hiện tung tích của Quang Minh Bạch Hổ, cuối cùng Chu Thành đành phải rời đi.
Trên đường về, Chu Thành vẫn nghĩ đến chuyện của Quang Minh Bạch Hổ.
Nghĩ đến quan hệ giữa hai con Quang Minh Bạch Hổ, nghĩ đến có thể Quang Minh Bạch Hổ có liên hệ nào đó với Thượng Cổ Tiên Môn hay không.
Quang Minh Bạch Hổ vừa tái xuất trong Thượng Cổ Tiên Môn và xung quanh, không thể nào là một loại trùng hợp.
Trên đường trở lại, Chu Thành cũng không vội đi đường mà là vừa đi vừa tu luyện, cũng tiếp tục nghiên cứu thập đại Thượng Cổ Tiên Trận mà hắn lĩnh hội được trong Thượng Cổ Tiên Môn.
Thượng Cổ Tiên Môn ẩn chứa đại đạo pháp tắc vô cùng thâm ảo, bây giờ hắn lĩnh hội thập đại Thượng Cổ Tiên Trận, chỉ là da lông, chờ hắn dung hợp thập đại Thượng Cổ Tiên Trận này thì mới có thể tiếp tục lĩnh hội đại đạo pháp tắc ở cấp độ sâu hơn của Thượng Cổ Tiên Môn.
Lần này tìm hiểu thập đại Thượng Cổ Tiên Trận, trong đầu Chu Thành lại xuất hiện ý nghĩ Thượng Cổ Tiên Môn là thượng cổ Tiên Khí.
Mặc dù hoang đường, nhưng cũng không phải là không có chuyện đó.
Chỉ cần hắn có thể tìm hiểu đại đạo pháp tắc cấp độ càng sâu hơn của Thượng Cổ Tiên Môn, có lẽ hắn có thể khống chế Thượng Cổ Tiên Môn! Coi như không thể triệt để khống chế Thượng Cổ Tiên Môn thì hắn cũng có thể tự do ra vào Thượng Cổ Tiên Môn.
Nếu như hắn có thể tự do ra vào Thượng Cổ Tiên Môn, đến lúc đó hắn đi vào bên trong tu luyện, thôn phệ thiên địa linh khí trong đó, vậy chắc chắn tu vi của hắn có thể nhanh chóng tăng lên lần nữa.
Một đường vô sự.
Hơn một tháng sau, Chu Thành về tới Cửu Thiên Chi Thành lần nữa, xuất hiện ở trước Cửu Thiên Điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận