Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 352: Thúc thủ chịu trói

“A, ở đâu? !” Chu Thành nghe nói có tin tức của Thái Vô thì vội vàng hỏi.
Hai năm này, hắn vẫn luôn cho thủ hạ nghe ngóng tin tức của Thái Vô và Liệt Hoàng, chỉ là vẫn luôn không có tin tức.
“Trong di tích thượng cổ.” Diệp lão tranh thủ đáp.
Di tích thượng cổ!
Không ngờ được là hai năm này, Thái Vô tránh trong di tích thượng cổ.
Nhưng mà di tích thượng cổ ít dấu chân người, hơn nữa cực kỳ rộng lớn, lại là hiểm địa, đúng là một nơi tốt để ẩn thân.
Sau đó, Chu Thành lại hỏi Diệp lão có biết nơi ẩn thân cụ thể của Thái Vô hay không, Diệp lão lắc đầu, nói chỉ là có người từng thấy bóng dáng Thái Vô trong di tích thượng cổ, cũng không xác định chỗ ẩn thân cụ thể của Thái Vô.
“Cho người phong tỏa di tích thượng cổ trước, sau đó điều động cao thủ Nhân Tiên, một trăm người làm một tổ, từng bước tìm kiếm!” Chu Thành hạ lệnh.
Di tích thượng cổ mặc dù rộng lớn nhưng bây giờ thủ hạ của hắn, cường giả Nhân Tiên đông đảo, một trăm người làm một tổ, từng bước tìm kiếm, chắc chắn có thể tìm được Thái Vô.
Mặc dù Thái Vô có Càn Khôn Quyển, có thể vượt qua thời không, nhưng mà Càn Khôn Quyển cực kỳ hao tổn huyết khí, lần trước hắn thi triển, bây giờ chắc chắn còn chưa có khôi phục, khó mà thi triển Càn Khôn Quyển nữa.
Cho nên Chu Thành cũng không lo lắng đến lúc đó Thái Vô sẽ mượn nhờ Càn Khôn Quyển bỏ chạy.
Chu Thành hạ lệnh, không lâu sau, rất nhiều vương triều gần di tích thượng cổ đều điều động đại quân, bắt đầu phong tỏa kín di tích thượng cổ, Cửu Thiên Điện, Yêu tộc, Ma tộc, Hải tộc, Tinh Không Thần Tộc, trận pháp tổng công hội đều phái ra từng đội từng đội cường giả Nhân Tiên, bắt đầu hội tụ đến di tích thượng cổ.
Lực lượng do những cường giả Nhân Tiên từ các lớn thế lực siêu cấp tạo thành, tuân lệnh Chu Thành, một trăm người làm một tổ, sau đó từng bước tìm kiếm vào sâu trong di tích thượng cổ, tìm kiếm Thái Vô!
Một số cường giả vốn muốn đi vào di tích thượng cổ tìm kiếm linh dược, nhìn thấy trận thế như thế này thì sợ đến dừng bước, nào dám tới gần di tích thượng cổ.
Mà những đệ tử vương triều, tông môn đi vào di tích thượng cổ trước thì cũng hoảng sợ thoát khỏi di tích thượng cổ.
Về phần Chu Thành, hắn cũng theo mấy người Diệp lão đi tới di tích thượng cổ.
Chu Thành mở rộng thần hồn, bao trùm tứ phương, theo mấy người Diệp lão tìm kiếm tới trước.
Một ngày sau đó, Chu Thành và mấy người Diệp lão tách ra, một mình tìm kiếm, đồng thời, Chu Thành phái ra một đám khôi lỗi của mình tìm kiếm, chỉ để lại hai con ở bên người.
Hai ngày trôi qua rất nhanh.
Đêm xuống.
Màn đêm yên tĩnh.
Chu Thành đốt lửa, ngồi bên đống lửa, hắn vừa uống chút rượu vừa xem thư tịch trong Minh Vương Các, năm đó Minh Vương tu luyện trong di tích thượng cổ, ghi lại những gì hắn thấy trong sách này.
Trong đó có rất nhiều chuyện có liên quan đến Thượng Cổ Tiên Môn.
Giống như Chu Thành nghĩ, Minh Vương cũng cho rằng Thượng Cổ Tiên Môn chính là một món thời không Tiên Khí.
Hơn nữa Minh Vương cho rằng Thượng Cổ Tiên Môn chính là một món thời không Tiên Khí mạnh mẽ hơn Thượng phẩm Tiên khí.
Năm đó, Minh Vương nghĩ hết phương pháp, muốn luyện hóa Thượng Cổ Tiên Môn nhưng từ đầu đến cuối vẫn không thể nào thành công.
Ngay lúc Chu Thành xem thư tịch của Minh Vương thì trong ngọn núi dưới lòng đất nào đó trong di tích thượng cổ, Thái Vô vui mừng nhìn cái hồ trước mặt.
Hồ này là thiên nhiên chi hồ dưới lòng đất, nước hồ là màu lam, mặt hồ có hỏa diễm màu lam nhấp nhô.
“Lam Diễm Hồ!” Thái Vô cười nói: “Rốt cuộc tìm được ngươi!”
Hắn đọc được trong một bản thượng cổ thư tịch, biết được bên trong di tích thượng cổ có một loại Lam Diễm Hồ.
Cái Lam Diễm Hồ này có thể rèn luyện sạch sẽ tạp chất trong nhục thân của cường giả Nhân Tiên tối đỉnh, loại trừ tạp chất thế gian, có thể trợ giúp cường giả Nhân Tiên tối đỉnh đột phá Thần Tiên Cảnh.
Ánh mắt của hắn rơi vào từng đóa hoa sen màu lam trong trung tâm Lam Diễm Hồ.
Những đóa hoa sen màu lam, có đóa đã kết ra chín đóa tâm sen.
Thái Vô nhìn thấy những hoa sen màu lam này thì trong lòng càng khó nén kinh hỉ.
Hoa sen màu lam này hẳn là Lam Liên Hoa cực kỳ hiếm thấy, kết xuất chín đóa tâm sen thì đã đạt đến Tiên phẩm.
Tiên phẩm Lam Liên Hoa, không chỉ có thể cường hóa nhục thân, tăng chân nguyên lên, cũng có thể tịnh hóa thần hồn.
Có những Tiên phẩm Lam Liên Hoa này, cơ hội hắn đột phá Thần Tiên Cảnh sẽ lớn hơn mấy phần.
“Chu Thành, ngươi chờ đó cho ta.” Thái Vô vui vẻ, sau đó hai mắt lạnh lẽo: “Chờ ta đột phá Thần Tiên Cảnh, ta sẽ giết sạch người bên cạnh ngươi.”
Đông Phương Ngạo bại trong tay Chu Thành, hắn cũng biết, nhưng mà hắn sẽ tránh trong chỗ tối, giải quyết từng người bên cạnh Chu Thành.
Cho dù bên người Chu Thành có một đám khôi lỗi Thần Tiên Cảnh thì cũng không làm gì được một vị Thần Tiên Cảnh tránh trong chỗ tối.
Hơn nữa, một khi hắn đột phá Thần Tiên Cảnh, vậy thì hắn có thể không ngừng thôi động Càn Khôn Quyển, có thời không Tiên Khí Càn Khôn Quyển, Chu Thành càng không làm gì được hắn.
Thái Vô bình phục tâm cảnh, dậm chân đi lên, đi tới trên mặt hồ Lam Diễm Hồ.
Lập tức, Lam Diễm trên mặt Lam Diễm Hồ bao phủ lấy hắn.
Bị Lam Diễm bao phủ, Thái Vô cũng không có cảm nhận được cảm giác nóng rực, ngược lại lại có cảm giác toàn thân ấm áp thoải mái.
Thái Vô đi tới chỗ Lam Liên Hoa ở khu vực trung tâm lam hồ.
Đi tới trước những Lam Liên Hoa này, Lam Liên Hoa tỏa ra mùi thuốc đặc biệt, khiến cho thần hồn Thái Vô thanh minh.
Hắn đang chuẩn bị hái một gốc Tiên phẩm Lam Liên Hoa xuống, nuốt luyện hóa, đột nhiên, một tiếng nổ vang ầm ầm, sơn phong chấn động.
“Môn chủ, không xong, là cao thủ Yêu tộc!” Sau đó thì gặp một vị lão tổ Thái Nhất Tiên Môn hoảng sợ chạy vào, bẩm báo.
Chỉ là vị lão tổ này chạy vào, nhìn thấy Lam Diễm Hồ và Tiên phẩm Lam Liên Hoa ở trung tâm hồ thì ngẩn ngơ.
“Cao thủ Yêu tộc?” Thái Vô sầm mặt lại.
“Vâng, cao thủ Yêu tộc!” Vị lão tổ Thái Nhất Tiên Môn đó bừng tỉnh, tranh thủ bẩm báo: “Có một trăm người, toàn bộ đều là cao thủ Nhân Tiên, hơn nữa có không ít Nhân Tiên cửu trọng, thập trọng, dẫn đầu là Phượng Cửu.”
Sắc mặt Thái Vô có chút khó coi.
Một trăm vị Nhân Tiên?
Không ít người là Nhân Tiên cửu trọng, thập trọng?
Hắn nhìn Lam Diễm Hồ và Tiên phẩm Lam Liên Hoa trong Lam Diễm Hồ một chút, trong lòng nổi nóng.
Nếu cho hắn thêm hai năm, hắn có thể luyện hóa những Tiên phẩm Lam Liên Hoa này, đến lúc đó thì có hi vọng đột phá Thần Tiên Cảnh.
Thế nhưng bây giờ phải làm sao? !
Lúc này, bên ngoài lại có một tiếng nổ vang ầm ầm.
Sơn phong lay động.
“Môn chủ, chúng ta đi nhanh đi, nếu ngươi không đi thì không còn kịp rồi.” Vị lão tổ đó lo lắng nói.
Thái Vô oán hận chồng chất, nhưng cuối cùng hắn vẫn hái tất cả Tiên phẩm Lam Liên Hoa, sau đó theo vị lão tổ Thái Nhất Tiên Môn đó từ lòng đất chạy ra.
Về phần Lam Diễm Hồ, hắn không lấy đi được, dù hắn có không cam lòng thì cũng chỉ có thể bỏ qua.
Hai người Thái Vô mới từ lòng đất chạy ra thì thấy cao thủ Thái Nhất Tiên Môn thủ ở bên ngoài đang bị một đám cao thủ Nhân Tiên của Yêu tộc vây giết, bị một đám cao thủ Nhân Tiên của Yêu tộc vây giết, cao thủ Thái Nhất Tiên Môn tổn thất nặng nề, ngắn ngủi một hồi mà đã có mười mấy người bị giết.
Sắc mặt Thái Vô âm trầm như nước.
Nhưng mà lúc này, đột nhiên, một đạo Phượng Hoàng Trảm chém tới hắn.
Thái Vô trở tay một kiếm chém vỡ Phượng Hoàng Trảm.
“Thái Vô, ngươi trốn không thoát, thúc thủ chịu trói đi.” Phượng Cửu bay đến trước mặt Thái Vô, nói: “Toàn bộ di tích thượng cổ đã bị Yêu Vương đại nhân phong tỏa.”
Thái Vô nghe xong, cuồng tiếu: “Muốn cho ta thúc thủ chịu trói?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận