Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 412: Dư Khôn huynh, tuyệt đối không được

Mắt thấy trường kiếm của Lưu Tinh sắp đâm xuyên yết hầu của Dư Khôn, Khâu Linh Ngọc hoa dung thất sắc: “Sư phụ!”
Đám người của Cửu Đỉnh Tiên Tông phẫn nộ vọt lên, muốn cứu Dư Khôn nhưng lại bị đại quân Phi Vũ Các ngăn lại.
Ngay lúc tất cả mọi người cho là Dư Khôn sẽ chết bởi trường kiếm của Lưu Tinh thì đột nhiên có một đạo kiếm quang phá không mà tới, đánh trúng trường kiếm của Lưu Tinh, lực lượng mạnh mẽ khiến cho cánh tay của Lưu Tinh đau xót, trường kiếm trong tay bị đánh tuột tay bay ra, đâm vào mặt đất nơi xa.
Tất cả mọi người bất ngờ, giật mình.
Đám người nhìn lại, chỉ thấy một lão giả tóc trắng xuất hiện ở đây từ lúc nào.
Lão giả tóc trắng này lại là người mù!
Mọi người nhìn nhau.
Bạch Cốt Tà Quân nheo mắt lại.
Mặc dù lão giả tóc trắng này không phải Đại La Kim Tiên nhưng thực lực tuyệt đối còn mạnh hơn Lưu Tinh rất nhiều.
Cho nên, chắc chắn lão giả tóc trắng này là nhân vật trên Tiên Bảng.
Mù?
Chẳng lẽ là?
Lúc này, lão giả tóc trắng đi tới trước mặt Dư Khôn, cung kính bái: “Long Chúc bái kiến Dư Khôn đại nhân, Long Chúc tới chậm, khiến Dư Khôn đại nhân bị thương, tội đáng chết vạn lần!”
Nghe lão giả tóc trắng tự xưng Long Chúc, bọn người Lý Dương, Khâu Linh Ngọc cảm thấy rất quen, nhưng hai người Dư Khôn, Lưu Tinh lại toàn thân đại chấn, giật nảy cả mình: “Ngươi là thứ tư Tiên Bảng, Long Chúc đại nhân!”
Lý Dương, Khâu Linh Ngọc và tất cả cao thủ Cửu Đỉnh Tiên Tông không ai mà không giật mình.
Thứ tư Tiên Bảng, Long Chúc!
Mặc dù hai người Dư Khôn, Lưu Tinh là cao thủ Tiên Bảng nhưng xếp hạng lại hơn chín ngàn bảy trăm, chính là hạng chót, so với thứ tư Tiên Bảng như Long Chúc thì chênh lệch mười vạn tám ngàn dặm.
Top mười Tiên Bảng, mỗi một vị đều có chiến lực vô song, danh chấn toàn bộ Tiên Giới, không phải Đại La Kim Tiên lại hơn hẳn Đại La Kim Tiên.
Thế nhưng bây giờ thứ tư Tiên Bảng, Long Chúc lại quỳ xuống trước mặt Dư Khôn, gọi Dư Khôn là đại nhân!
“Long Chúc đại nhân, ngươi.” Dư Khôn muốn hỏi có phải Long Chúc nhận sai hay không, lại gọi mình là đại nhân, hơn nữa hắn không có quen Long Chúc, tại sao Long Chúc lại tới cứu mình?
Bạch Cốt Tà Quân thấy lão giả tóc trắng trước mắt quả nhiên là Long Chúc, cười lạnh nói: “Long Chúc đúng không, mặc dù ngươi là thứ tư Tiên Bảng nhưng ngươi muốn nhúng tay vào chuyện của Cửu Đỉnh Tiên Tông thì còn chưa đủ phân lượng, tốt nhất là ngươi nên cút xa ra, nếu không ta không ngại diệt thêm ngươi.”
Bạch Cốt Tà Quân dứt lời thì nghe một giọng nói hùng hậu từ chân trời phương xa vang lên: “Long Chúc không đủ phân lượng, vậy ta thì sao.”
Mọi người nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy một đạo kim quang chướng mắt phá không mà đến, tốc độ nhanh như thiểm điện, trong nháy mắt đã đi tới hiện trường.
Chỉ thấy người tới là một người trung niên mặc chiến bào kim long, hai mắt người trung niên này lại là màu vàng.
Bạch Cốt Tà Quân nhìn thấy người tới thì biến sắc.
Người trung niên không có nhìn Bạch Cốt Tà Quân, trực tiếp đi tới trước mặt Dư Khôn, sau đó giống như Long Chúc, quỳ xuống trước mặt Dư Khôn, cung kính thi lễ một cái: “Kim Long Kiếm Trương Đông Thành bái kiến Dư Khôn đại nhân, Trương Đông Thành tới chậm, Dư Khôn đại nhân thứ tội!”
Kim Long Kiếm, Trương Đông Thành!
Đám người đang có mặt ở đây nghe tới cái tên này thì đầu óc ong lên, khiếp sợ không thôi.
Cái tên này là tồn tại chí cao ở Tinh Hải đại lục, Thánh Hỏa đại lục với mấy chục đại lục khác.
Bởi vì Kim Long Kiếm chính là đệ nhất cao thủ ở mấy chục đại lục xung quanh!
Đệ nhất!
Mặc dù Bạch Cốt Tà Quân là một trong số thập đại cao thủ của mấy chục đại lục xung quanh nhưng chỉ là hạng chót, xếp hạng thứ chín trong thập đại cao thủ.
Cũng vì như thế nên khi Bạch Cốt Tà Quân nhìn thấy Kim Long Kiếm mới biến sắc, thân là người thứ chín trong số thập đại cao thủ trong mấy chục đại lục xung quanh, hắn biết rõ thực lực của Kim Long Kiếm kinh khủng như thế nào hơn bọn người Dư Khôn.
Bạch Cốt Tà Quân thấy Kim Long Kiếm đến, cũng quỳ xuống hành lễ với Dư Khôn thì không thể tưởng tượng nổi.
Còn bọn người Khâu Linh Ngọc, Lý Dương thì càng bối rối hơn.
Dư Khôn sợ ngây người, hắn nở nuốt một ngụm nước bọt, nói: “Kim Long Kiếm đại nhân, chuyện này, ngươi, có phải ngươi nhận lầm hay không?”
Tất cả mọi người nhìn về phía Kim Long Kiếm, cũng cảm thấy Kim Long Kiếm nhận lầm.
Mặc dù Dư Khôn là cao thủ Tiên Bảng nhưng trước mặt tồn tại như Kim Long Kiếm, không nói khoa trương chút nào, hắn chính là bất nhập lưu, bình thường Dư Khôn cũng không có tư cách cầu kiến Kim Long Kiếm.
Kim Long Kiếm đang muốn mở miệng thì đột nhiên thấy chân trời phương xa có một đoàn cao thủ phá không bay đến, khi nhìn thấy người dẫn đầu thì toàn thân Kim Long Kiếm đại chấn.
Bạch Cốt Tà Quân nhìn thấy người dẫn đầu thì sợ đến toàn thân run rẩy.
Đối phương còn chưa tới thì Bạch Cốt Tà Quân đã sợ đến quỳ mọp xuống, sau đó lễ bái: “Tà Ngạo bái kiến Kiếm Tôn đại nhân, Kiếm Tôn đại nhân vạn phúc.”
Kiếm Tôn!
Bọn người Dư Khôn, Lưu Tinh, Lý Dương như bị Hỗn Độn Thần Lôi oanh trúng, ai cũng kinh hãi.
Ở Thanh Vực, Tiên Điện chính là tối cao, dưới Tiên Điện có mấy trăm châu.
Mỗi một châu có mấy trăm đại lục hoặc mấy ngàn đại lục.
Mà các đại lục như Tinh Hải đại lục, Thánh Hỏa đại lục thì lệ thuộc Kiếm Châu.
Đệ nhất nhân Kiếm Châu, lại được gọi là Kiếm Tôn!
Bạch Cốt Tà Quân lại gọi người tới là Kiếm Tôn, như vậy thân phận người đến vô cùng rõ ràng.
Khâu Linh Ngọc và các đệ tử Cửu Đỉnh Tiên Tông, Phi Vũ Các cũng biết người đến là ai, đều kinh hãi.
Dư Khôn không để ý thương thế, quỳ sát xuống bái người tới: “Dư Khôn bái kiến Kiếm Tôn đại nhân, Kiếm Tôn đại nhân vạn phúc!”
Lưu Tinh sợ đến quỳ rạp xuống đất, tất cả đệ tử Cửu Đỉnh Tiên Tông, Phi Vũ Các đều quỳ rạp xuống đất: “Kiếm Tôn đại nhân vạn phúc!”
Kiếm Tôn!
Đệ nhất nhân Kiếm Châu! Cường giả Tiên Vương! Hơn nữa còn là một vị Tiên Vương có thực lực cực mạnh!
Kiếm Tôn thấy Dư Khôn quỳ xuống thì chợt lách người, đi tới trước mặt Dư Khôn, đỡ Dư Khôn dậy, nói: “Dư Khôn huynh, tuyệt đối không được.”
Đỡ Dư Khôn dậy, sau đó Kiếm Tôn cung kính thi lễ với Dư Khôn: “Dư Khôn huynh, Kiếm Tôn tới chậm, để Dư Khôn huynh bị sợ hãi.” Sau đó xin lỗi: “Đây là tội của Kiếm Tôn.”
Tất cả mọi người ngây người.
Kiếm Tôn đại nhân mới vừa nói cái gì? Gọi Dư Khôn là huynh?
Hơn nữa Kiếm Tôn đại nhân còn xin lỗi Dư Khôn!
Bạch Cốt Tà Quân mặt mũi tràn đầy chấn kinh, trong lúc nhất thời không biết là chuyện gì xảy ra.
Với thân phận của Kiếm Tôn đại nhân, sao lại khom mình hành lễ với tông chủ một cái Cửu Đỉnh Tiên Tông nho nhỏ?
Chuyện này! Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? !
Hắn nghĩ mãi mà không rõ!
Đầu tiên là Long Chúc, sau đó là Kim Long Kiếm, bây giờ lại là Kiếm Tôn đại nhân!
Dư Khôn thấy Kiếm Tôn gọi mình là huynh, xin lỗi mình thì cũng sợ đến choáng váng.
Sau lưng Kiếm Tôn suất lĩnh theo một đám cao thủ châu phủ, lúc này đều đồng loạt khom mình hành lễ với Dư Khôn: “Bái kiến Dư Khôn đại nhân.” Thần sắc cực kỳ cung kính.
Tất cả mọi người miệng lưỡi khô khốc.
Lúc này, Kiếm Tôn ôm quyền cười nói với Dư Khôn: “Chúc mừng Dư Khôn huynh.”
Dư Khôn đầu lưỡi cứng ngắc, lắp bắp nói: “Kiếm Tôn đại nhân, ta, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?” Đối phương chúc mừng hắn cái gì?
Kiếm Tôn vừa muốn mở miệng thì thấy nơi xa có một đoàn cao thủ phá không bay đến, Kiếm Tôn thấy thế thì cười nói với Dư Khôn: “Dư Khôn sẽ biết ngay thôi.”
“Là Tiên Điện, cao thủ Tiên Điện!”
“Sứ giả Tiên Điện!”
Hiện trường, tất cả mọi người phát hiện một lượng lớn cao thủ đang phá không từ nơi xa bay đến, có người kích động kêu lên.
Bọn người Dư Khôn, Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân, Lưu Tinh, Lý Dương, Bạch Cốt Tà Quân nhìn thấy một nhóm cao thủ Tiên Điện tới thì cũng chấn kinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận