Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 183: Côn Bằng Cửu Tổ

Mặc dù thực lực của Chu Thành cùng hai đại Thần Thể được tăng lên, nhưng mà nhìn từ bên ngoài, Chu Thành cũng không có thay đổi gì.
Bọn người Vương Truyền Uy, Nhậm Chính Khôn nghe Chu Thành nói không sao, trong lòng buông lỏng.
“Chu Thành công tử, Cửu Ma đại nhân truyền thừa kia?” Trần Xung lo lắng hỏi thăm, sau khi hỏi xong, cùng mấy người Dương Hi, Chu Hàm lộ ra vẻ mặt khẩn trương nhìn Chu Thành.
Lúc này, cửa lớn của đại điện một lần nữa đóng lại, mấy người Trần Xung không nhìn thấy được tình hình bên trong đại điện.
Chu Thành nhìn biểu lộ của lo lắng và khẩn trương mấy người Trần Xung, suy nghĩ, chi tiết nói: “Ta đã đạt được truyền thừa của chín vị Côn Bằng đại nhân.”
Mấy người Trần Xung, Dương Hi, Chu Hàm đều cảm thấy chấn động.
Ngay cả hai vị cao thủ Vương Truyền Uy, Nhậm Chính Khôn của Đế Sát cung cũng không ngoại lệ.
“Cái gì!”
“Ngươi, đã thành công đạt được Cửu Ma truyền thừa? !”
Vương Truyền Uy kinh ngạc nói.
Hắn biết rõ ràng chín vị cường giả Côn Bằng được mai táng ở chỗ này, thân phận của bọn họ thật không đơn giản, liên quan đến những bí mật Thượng Cổ.
Nhậm Chính Khôn cũng giật mình nhìn Chu Thành.
Nếu là Chu Thành thực sự đến Cửu Ma truyền thừa, đây chẳng phải là Thánh Ma Chi Tử mà bên trong thần sử có ghi chép?
“Không sai, ta đã thành công đạt được truyền thừa của chín vị Côn Bằng đại nhân.” Chu Thành gật đầu nói.
Mấy người Vương Truyền Uy, Nhậm Chính Khôn, Trần Xung, Dương Hi ai cũng chấn động.
Chu Thành nhìn thấy thần sắc của mấy người Vương Truyền Uy, trong lòng nghi hoặc, hỏi: “Truyền Uy đại nhân, các ngươi sao thế?”
Vương Truyền Uy hít một hơi thật sâu, tận lực để giữ cho mình ngữ khí nhẹ nhàng: “Chu Thành huynh đệ, ngươi có biết một chút gì về truyền thuyết có liên quan đến Cửu Ma truyền thừa?”
Chu Thành thấy thế, càng nghi hoặc, lắc đầu nói không biết.
Vương Truyền Uy dùng một ngữ khí đặc biệt nói ra: “Căn cứ thần điển ghi chép, chín vị Côn Bằng được mai táng ở chỗ này chính là Cửu Tổ bộ tộc Yêu tộc Côn Bằng.”
Chu Thành giật nảy cả mình: “Yêu tộc Côn Bằng Cửu Tổ?”
Nhậm Chính Khôn gật đầu nói: “Không sai, theo thần điển ghi chép, nơi đây mai táng chín vị Côn Bằng ma thú chính là Cửu Tổ bộ tộc Yêu tộc Côn Bằng.”
Chu Thành kinh nghi: “Yêu tộc Côn Bằng Cửu Tổ làm sao lại mai táng ở chỗ này?”
Vương Truyền Uy lắc đầu: “Điều này chúng ta cũng không biết, nhưng mà theo thần điển ghi chép, nói như thế.” Lại nói: “Theo thần điển ghi chép, Cửu Tổ Yêu tộc Côn Bằng mai táng trong cung điện dưới lòng đất này, hơn nữa còn để lại truyền thừa.”
“Nhiều năm qua, cao thủ của thế giới Tiên Võ không ngừng đến đây, ý đồ đạt được truyền thừa của Côn Bằng Cửu Tổ, nhưng mà, căn bản không ai có thể thành công.”
Nhậm Chính Khôn nói tiếp: “Hơn nữa, thần điển còn ghi lại một sự kiện.”
“Nói, nếu có người có thể thành công đạt được truyền thừa của Côn Bằng Cửu Tổ, chính là Thánh Ma Chi Tử, đến lúc đó, sẽ thống nhất Yêu tộc, Ma tộc.”
Chu Thành kinh ngạc.
Còn có loại truyền thuyết này?
Khó trách vừa rồi hai người Vương Truyền Uy, Nhậm Chính Khôn sau khi biết hắn đạt được truyền thừa của chín vị Côn Bằng, thần sắc như vậy.
Chu Thành nghe vậy cười nói: “Trên đời này làm gì có người có thể tiên đoán chuyện hậu thế.”
Gì mà Thánh Ma Chi Tử, gì mà thống nhất Yêu tộc, Ma tộc, hắn tất nhiên là không tin những thứ này.
Cho dù ngay cả cường giả Tiên Nhân và Dương Thần, cũng không thể biết được tương lai, tiên đoán hậu thế.
Vương Truyền Uy gật đầu: “Mặc dù rất nhiều người cũng không tin thần điển ghi chép, nhưng mà chuyện Chu Thành huynh đệ đạt được truyền thừa của Côn Bằng Cửu Tổ, vẫn phải giữ bí mật, không nên tiết lộ ra ngoài, nếu không thỉ, sẽ dẫn tới rất nhiều phiền phức thậm chí tai họa cho Chu Thành huynh đệ.”
Nhậm Chính Khôn quay đầu, cảnh cáo nói với mấy người Trần Xung, Dương Hi, Chu Hàm nói: “Chuyện Chu Thành huynh đệ đạt được truyền thừa của Côn Bằng Cửu Tổ, các ngươi ai cũng không được tiết lộ ra ngoài lộ nửa câu!”
“Nếu không thì, các ngươi sẽ kết quả không yên thân.”
Mấy người Trần Xung, Dương Hi, Chu Hàm vội vàng xác nhận, tuyên thề sẽ không truyền tin này ra ngoài.
Vương Truyền Uy cười nói với Chu Thành: “Chu Thành huynh đệ, có tin tức tốt phải nói cho ngươi, cung chủ chúng ta nói, nếu như Chu Thành huynh đệ có thể gia nhập Đế Sát cung, người nhà ngươi cũng có thể đến Đế Sát cung để tu luyện!”
Mặc dù Chu Thành đã ngờ tới cung chủ Đế Sát cung hẳn là sẽ đồng ý để người nhà hắn đến Đế Sát cung tu luyện, nhưng mà nghe được tin tức, vẫn rất vui mừng.
“Chu Thành huynh đệ, quyết định của ngươi là?” Nhậm Chính Khôn cẩn trọng hỏi Chu Thành.
Chu Thành nghĩ nghĩ, nói ra: “Việc này, ta muốn trở về thương lượng với người nhà một chút.”
Hai người Vương Truyền Uy, Nhậm Chính Khôn nghe xong, trong lòng vui mừng.
“Tất nhiên rồi, tất nhiên rồi.” Vương Truyền Uy cười nói: “Nên làm mà.”
Ý trong lời nói của Chu Thành, là muốn nghe ý kiến của người nhà.
Có thể đến Đế Sát cung tu luyện, chắc hẳn người nhà Chu Thành sẽ không cự tuyệt chuyện tốt như vậy.
Một lát sau, mấy người Chu Thành, Vương Truyền Uy, Nhậm Chính Khôn ra khỏi cung điện dưới lòng đất, lần nữa trở về mặt đất.
Lúc này, đã gần đến giữa trưa, nhìn mặt trời trên cao, Chu Thành vô cùng xúc động.
Tới thế giới này, đã trải qua hơn chín tháng, chín tháng này, hắn trải qua những thay đổi kinh thiên động địa.
Trở lại sân nhỏ của bọn người Chử Viễn, Viên Phong Hoa, Hề Chấn Hồng.
Lúc đầu, sau khi thi đấu tranh bá vương triều kết thúc, Chu Thành là muốn để bọn người Chử Viễn, Viên Phong Hoa về Tứ Hải vương triều trước, nhưng mà bọn người Chử Viễn, Viên Phong Hoa khăng khăng muốn chờ Chu Thành.
Nhìn thấy bọn người Chu Thành trở về, Chử Viễn, Viên Phong Hoa đều tiến lên ngênh đón.
“Chuẩn bị một chút, chúng ta lát nữa sẽ lên đường về Tứ Hải vương triều.” Chu Thành mở miệng nói.
Bọn người Chử Viễn, Viên Phong Hoa nghe xong, đều là cung kính xác nhận.
Viên Phong Hoa mặc dù là Tứ Hải vương triều thái tử, nhưng mà bây giờ trước mặt Chu Thành, lại giống như một đứa trẻ ngoan ngoãn.
Một lát sau, tất cả mọi người chuẩn bị xong, Chu Thành cùng bọn người Chử Viễn, Viên Phong Hoa lên đường, rời khỏi Cửu Ma bình nguyên.
Lúc rời đi, hai người Vương Truyền Uy, Nhậm Chính Khôn để Chu Thành không cần lo lắng về Hồng Liên tông, Dư gia, Lôi gia, Trọng Hỏa hoàng thất, bọn hắn đã đã cảnh cáo tứ đại thế lực của Hồng Liên tông.
Thật ra, cho dù hai người Vương Truyền Uy, Nhậm Chính Khôn không cảnh cáo, hiện tại Hồng Liên tông, Dư gia, Lôi gia, Trọng Hỏa hoàng thất cũng không dám đối phó với Chu Thành.
Sau hơn mười ngày, bọn người Chu Thành về tới Tứ Hải vương triều.
Trở lại Tứ Hải vương thành, hoàng đế Tứ Hải Viên Siêu suất lĩnh văn võ bá quan đích thân nghênh đón Chu Thành.
Chu Thành đoạt được quán quân thi đấu tranh bá vương triều lần này của Thanh Phong đại lục, tin tức tại thi đấu tranh bá vương triều đại sát tứ phương, đồ sát mấy tên cường giả Tôn cảnh, tất nhiên là sớm đã truyền về Tứ Hải vương triều.
Dưới sự nghênh đón của văn võ bá quan Viên Siêu cùng Tứ Hải vương triều, Chu Thành tiến vào Tứ Hải vương thành.
Lần này Chu Thành đoạt được quán quân thi đấu tranh bá vương triều, lúc đầu theo ý của Viên Siêu, là muốn bày yến tiệc trong vương cung, để Chu Thành ăn mừng, nhưng mà Chu Thành cảm thấy không cần thiết ăn mừng long trọng như vậy, Viên Siêu đành phải rút lui.
Chu Thành vẫn là ở lại tổng phủ của Chư gia.
Đêm đó, Viên Siêu đích thân đến tổng phủ Chư gia gặp Chu Thành, nói đã bắt Thái Thượng trưởng lão Thiên Long môn đang lẩn trốn, trưởng lão, hỏi Chu Thành xử trí như thế nào những người này.
Chu Thành nhìn Viên Siêu một chút, cái nhìn này, khiến Viên Siêu hãi hùng khiếp vía.
“Ngươi xem như thế nào được thì làm thôi.” Chu Thành nói ra.
Viên Siêu kinh ngạc.
Chu Thành tiếp tục xem thư tịch của Tam Tiên động phủ.
Viên Siêu thấy thế, đành phải cáo lui.
Ở lại Tứ Hải vương thành thêm một đêm, Chu Thành liền lên đường trở về Đại Phụng vương triều.
Mặc dù mới vừa mới rời khỏi Đại Phụng không được bao lâu, nhưng nhìn về hướng Đại Phụng, trong lòng Chu Thành nhớ mong rất mãnh liệt, cho nên, Chu Thành ngay cả một ngày cũng không muốn ở lại tại Tứ Hải vương thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận