Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 393: Không thể nào chống đỡ được Thái Cực Chi Hỏa của ta

Trịnh Vĩ không kịp nghĩ nhiều, nâng tay phải lên đánh ra một quyền, định ngăn lực quyền của Chu Thành lại.
Oanh!
Song quyền của hai người đụng vào nhau.
Một tiếng ầm ầm nổ vang.
Trịnh Vĩ lại biến sắc, bởi vì lực quyền của Chu Thành mạnh hoàn toàn vượt ra khỏi dự liệu của hắn.
Một lực lượng mạnh mẽ đến nổi hắn khó mà ngăn cản đâm vào hữu quyền của hắn, hắn chỉ cảm thấy cánh tay phải đau xót, không chịu được lăn ngược về sau.
Trịnh Vĩ lăn mấy chục vòng, liên tục nhấp nhô, cho đến khi lăn ra ngoài ngàn mét.
Trong lúc lăn trên đất, không biết Trịnh Vĩ đã đụng hỏng bao nhiêu tảng đá lộ thiên.
Một đường cát bụi tung bay, trượt ra một đường đất hình người.
Lăn đến mấy ngàn mét bên ngoài, Trịnh Vĩ gục ở chỗ đó, nhất thời không thể đứng lên được.
Lưu Tinh ngây người.
Dư Khôn ngây người.
Hai nữ Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân ngây người.
Kim Hàn, Long Ngạo, tất cả cao thủ Cửu Đỉnh Tiên Tông, Phi Vũ Các đều ngây người.
Tất cả mọi người sợ ngây người.
Tất cả mọi người chấn kinh, không dám tin tưởng những gì nhìn thấy trước mắt.
Trong giải thi đấu tiên môn, tất cả mọi người biết Chu Thành chỉ là Thần Tiên Cảnh tam trọng, mà Trịnh Vĩ là Thần Tiên Cảnh thập trọng!
Nhưng mà Trịnh Vĩ lại bị Chu Thành một quyền đánh bay!
Là một quyền!
Trong hư không, lão đầu mập với lão đầu gầy đang âm thầm chú ý Chu Thành cũng lòng tràn đầy chấn kinh.
Hai người nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ không thể tưởng tượng nổi trong mắt đối phương.
Trong giải thi đấu tiên môn Tinh Hải đại lục, bọn họ bắt đầu chú ý Chu Thành, thế nhưng bây giờ Chu Thành bộc phát ra thực lực vẫn khiến cho bọn họ khó mà che giấu chấn kinh trong lòng, không, nói đúng hơn là kinh ngạc.
Bọn họ đều là cường giả Đại La Kim Tiên, đều đến từ Tiên Điện, được chứng kiến thiên tài nhiều như cát ở Tiên Giới, cho dù thiên tài yêu nghiệt như thế nào bọn họ cũng đã gặp, mặc dù có chút yêu nghiệt cũng khiến cho bọn họ chấn kinh nhưng bọn họ chưa từng khiếp sợ như vậy.
Chuyện này!
Sau khi hết khiếp sợ, trong lòng bọn họ lại hưng phấn, không sai, là hưng phấn, cực kỳ hưng phấn, như là phát hiện tuyệt thế bảo tàng, cực kỳ hưng phấn.
Lúc này, bị Chu Thành đánh bay, Trịnh Vĩ giật giật, toàn thân quang mang phun trào, hắn cố gắng bò lên, khi bò lên, phun ra một ngụm máu tươi lớn.
Trịnh Vĩ nhìn búng máu lớn trên đất, sắc mặt khó có thể tin, rất khó coi, sỉ nhục, quả là sỉ nhục! Hắn là yêu nghiệt thiên tài thiên phú mạnh nhất Phi Vũ Các từ trước đến nay, hắn là thiên tài yêu nghiệt thiên phú mạnh nhất Thánh Hỏa đại lục bọn họ từ trước tới nay, lại bị một người vừa gia nhập Cửu Đỉnh Tiên Tông mới hơn một năm đánh bay!
Hắn ngẩng đầu, bỗng nhiên nhìn Chu Thành, trong sợ hãi, nhiều hơn là phẫn nộ, là sát ý, là huyết tinh.
Hắn nhìn chằm chằm Chu Thành, gằn từng chữ: “Lúc đầu, ta định tha cho ngươi khỏi chết, đã như vậy, ta sẽ bóp nát ngươi thành thịt băm!”
Trịnh Vĩ nói xong, khí tức toàn thân không ngừng tăng lên, Tiên Nguyên trong đan điền không ngừng tuôn ra, khí tức hắn không ngừng tăng lên, toàn thân hắn toát ra từng đoàn hỏa diễm.
Những ngọn lửa này xoay tròn, hình thành một cái hình vòng tròn.
“Thái Cực Chi Hỏa!” Bọn người Dư Khôn, Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân thất kinh.
Thái Cực Chi Hỏa mặc dù không kịp Vô Cực Chi Hỏa của Lưu Tinh nhưng cũng là bí mật bất truyền của Phi Vũ Các, chính là một môn thần kỹ đỉnh giai hệ Hỏa.
Trịnh Vĩ từng bước đi tới chỗ Chu Thành, mỗi đi một bước thì chỉ thấy mặt đất xuất hiện một cái dấu chân cháy đen, hơn nữa chỗ dấu chân lại toát ra hỏa diễm.
Một đường đi xuống, chỉ thấy trên mặt đất để lại một loạt dấu chân hỏa diễm thật dài.
Nhìn thấy uy lực của Thái Cực Chi Hỏa, sắc mặt mọi người giật giật.
Bọn người Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân không khỏi lo lắng cho Chu Thành.
Đám người nhìn ra được Thái Cực Chi Hỏa của Trịnh Vĩ cũng đã tu luyện đến tầng thứ tư.
Vừa rồi Trịnh Vĩ không có thi triển Thái Cực Chi Hỏa tầng thứ tư, một khi thi triển thì lực công kích sẽ hoàn toàn khác biệt.
Mặc dù Chu Thành cũng tu luyện thành Viêm Long Cửu Nhật nhưng sợ không phải đối thủ.
Trừ phi Chu Thành tu luyện Viêm Long Cửu Nhật đến tầng thứ tư mới có hi vọng ngăn cản Thái Cực Chi Hỏa tầng thứ tư, thế nhưng, Chu Thành mới gia nhập Cửu Đỉnh Tiên Tông hơn một năm, sao có thể tu luyện Viêm Long Cửu Nhật tới tầng thứ tư được.
“Sư đệ, cẩn thận!” Khâu Linh Ngọc nhịn không được nói.
Lúc này, Trịnh Vĩ đã công kích tới trước mặt Chu Thành, hắn nghe Khâu Linh Ngọc kêu Chu Thành cẩn thận, dữ tợn cuồng tiếu: “Chu Thành, ta đã tu luyện Thái Cực Chi Hỏa tới tầng thứ bốn! Ta xem ngươi làm sao cản được Thái Cực Chi Hỏa!”
“Thái Cực Chi Hỏa của ta chính là bá chủ Thần Hỏa!”
Hữu quyền của hắn đánh mạnh về phía Chu Thành, theo hữu quyền của hắn oanh ra, Thái Cực Chi Hỏa như tìm được nơi phát tiết, theo hữu quyền của hắn điên cuồng tiết ra.
Từ xa nhìn lại, chỉ thấy những Thái Cực Chi Hỏa này lấy thế thôn phệ, muốn hoàn toàn bao phủ Chu Thành.
Lưu Tinh thấy thế thì nhìn Dư Khôn một chút, lạnh lùng cười một tiếng, hắn cũng không tin đệ tử Dư Khôn có thể đỡ được Thái Cực Chi Hỏa.
Bọn người Kim Hàn, Long Ngạo, Lâm Dịch Đào nắm chặt song quyền, chờ mong Thái Cực Chi Hỏa thôn phệ Chu Thành, đốt Chu Thành thành tro tàn.
Ngay lúc bọn người Trịnh Vĩ, Kim Hàn cho rằng Thái Cực Chi Hỏa sẽ đốt Chu Thành thành tro tàn thì đột nhiên, một tiếng long ngâm chấn động thương khung, chỉ thấy một con Hỏa Long phá không bay ra.
Đỉnh đầu Chu Thành xuất hiện một Hỏa Dương to lớn.
Thấy rốt cuộc Chu Thành cũng thi triển Viêm Long Cửu Nhật, Trịnh Vĩ lạnh lùng cười một tiếng, chuyện Chu Thành tu luyện thành Viêm Long Cửu Nhật hắn cũng biết, thế nhưng cho dù Chu Thành tu luyện thành Viêm Long Cửu Nhật thì đã sao, Viêm Long Cửu Nhật tầng thứ nhất hoàn toàn không thể ngăn cản Thái Cực Chi Hỏa của mình.
“Chúng ta có nên xuất thủ hay không?” Trong hư không, lão đầu mập nói.
Bọn họ đương nhiên sẽ không trơ mắt nhìn Chu Thành bị Thái Cực Chi Hỏa thôn phệ.
“Không vội, chờ một chút.” Lão đầu gầy hai mắt thâm thúy, hắn cũng muốn xem xem Chu Thành có thể ngăn cản được Thái Cực Chi Hỏa tầng thứ tư của Trịnh Vĩ hay không.
Lão đầu mập hiểu lão đầu gầy đang suy nghĩ gì, lắc đầu nói: “Hơn một năm ngắn ngủi, sao tiểu tử Chu Thành này có thể tu luyện Viêm Long Cửu Nhật tới tầng thứ tư được chứ.”
Lúc này, đột nhiên, lại là một tiếng long ngâm vang lên.
Trong lúc mọi người giật mình, chỉ thấy con Hỏa Long thứ hai từ trong cơ thể Chu Thành bay ra.
“Chuyện này!” Lão đầu mập kinh ngạc: “Tiểu tử này lại tu luyện Viêm Long Cửu Nhật đến tầng thứ tư!”
Bọn người Dư Khôn, Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân ai cũng thần sắc đại chấn.
Mặc dù Viêm Long Cửu Nhật tầng thứ hai vẫn không thể nào ngăn cản Thái Cực Chi Hỏa tầng thứ tư nhưng Viêm Long Cửu Nhật tầng thứ hai ít nhất có thể triệt tiêu không ít lực lượng của Thái Cực Chi Hỏa, đến lúc đó dù cho Chu Thành bại thì thương thế cũng sẽ không quá nặng.
Trịnh Vĩ cười lạnh: “Coi như ngươi tu luyện Viêm Long Cửu Nhật đến tầng thứ hai thì đã sao, vẫn không ngăn được Thái Cực Chi Hỏa của ta!”
“Vậy sao.” Lúc này, lại là một tiếng long ngâm vang lên.
Một tiếng long ngâm này còn vang dội hơn hai tiếng long ngâm trước đó, càng chấn động nhân tâm hơn.
Chỉ thấy con Hỏa Long thứ ba từ trong cơ thể Chu Thành bay ra.
Ba con Hỏa Long phá không mà bay lên.
Sóng lửa phô thiên.
Tất cả mọi người chấn kinh.
Ngay cả Lưu Tinh cũng khó giấu chấn kinh trong lòng.
Gia nhập Cửu Đỉnh Tiên Tông hơn một năm, Chu Thành này lại tu luyện một môn thần kỹ đỉnh giai đến tầng thứ ba!
Mà đệ tử của hắn Trịnh Vĩ, hơn hai mươi năm mới tu luyện Thái Cực Chi Hỏa tới tầng thứ tư mà thôi.
“Coi như ngươi tu luyện Viêm Long Cửu Nhật đến tầng thứ ba thì vẫn không thể chống đỡ được Thái Cực Chi Hỏa của ta!” Trong lúc khiếp sợ, Trịnh Vĩ gầm thét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận