Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 185 : Lại tiến vào Độc Vụ Cốc

Hồi lâu, Chu Uy, hai người Lạc Thủy mới hồi tỉnh lại.
“Thành nhi, chúng ta cũng có thể đến Đế Sát cung tu luyện ư?” Chu Uy hỏi, hắn vẫn khó mà tin được.
Dù sao đây cũng là Đế Sát cung, là Tiên Đạo thập môn, là đứng đầu trong thế giới Tiên Võ của bọn hắn.
Chu Thành cũng biết hai người Chu Uy, Lạc Thủy nhất thời khó mà tin được, cười nói: “Đúng vậy, hơn nữa đại ca cũng có thể đến Đế Sát cung để tu luyện.”
Hai người mới chú ý tới lúc trước Chu Thành nói ngay cả đại nhi tử Chu Lập của bọn hắn cũng có thể đến Đế Sát cung để tu luyện.
Sau khi trải qua một phen phí sức giải thích của Chu Thành, hai người Chu Uy, Lạc Thủy cuối cùng cũng tin lời Chu Thành nói là sự thật.
“Phụ thân, đại ca bây giờ vẫn đang ở Nhật Nguyệt Kiếm Tông tu luyện?” Chu Thành hỏi.
Chu Uy lắc đầu: “Trước đó vài ngày, đại ca ngươi cùng sư phụ hắn đi Nam Cương Độc Vụ cốc.”
“Đi Độc Vụ cốc?” Chu Thành hơi nhướng mày, hắn đã từng đến Độc Vụ cốc tìm kiếm Huyết Sâm trăm năm chữa thương cho phụ thân hắn, cho nên biết Độc Vụ cốc hung hiểm cực kỳ.
Chu Uy nhìn thấy thần sắc của Chu Thành, nói ra: “Thành nhi yên tâm, Độc Vụ cốc mặc dù hung hiểm, nhưng có Trần Tuyên Phong tông chủ ở đó, đại ca ngươi sẽ không có chuyện gì đâu.”
Chu Thành gật đầu.
Tông chủ Nhật Nguyệt Kiếm Tông Trần Tuyên Phong là một trong những cao thủ của Đại Phụng vương triều, có Trần Tuyên Phong ở đó, sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Chu Thành ở đại sảnh cùng phụ mẫu ngồi hồi lâu, sau đó trở về sân nhỏ của mình, lúc trở lại sân nhỏ, chỉ thấy bảy người Tần Mãnh, Lâm Nho đã đứng ở trong sân chờ hắn.
Nhìn bóng dáng Tần Mãnh cao lớn mà thẳng tắp, Chu Thành cười một tiếng.
“Bái kiến thiếu chủ.” Nhìn thấy Chu Thành, bảy người Tần Mãnh đều quỳ rạp trên đất, vẻ mặt kích động.
Chu Thành cười nói: “Đều đứng lên đi.”
Đợi bảy người Tần Mãnh sau khi đứng dậy, Chu Thành cười nói: “Không tệ không tệ, đều đã đột phá Vương cảnh.”
Phụ thân hắn Chu Uy nhìn không ra, nhưng mà Chu Thành vừa nhìn thấy đã nhìn ra bảy người Tần Mãnh đã đột phá Vương cảnh.
Bảy người Tần Mãnh nghe được Chu Thành tán thưởng, đều là ngượng ngùng.
“Chúng ta ngu dốt, không theo kịp thiếu chủ.” Tần Mãnh nhếch miệng cười nói, giọng vẫn vang dội.
Chu Thành cười, sau đó cùng bảy người Tần Mãnh nói đến chuyện sẽ đến Đế Sát cung tu luyện.
Ở đại sảnh lúc, Chu Thành đã quyết định gia nhập Đế Sát cung.
Nếu hai người phụ mẫu Chu Uy, Lạc Thủy cũng tiến Đế Sát cung tu luyện, như vậy bảy người Tần Mãnh chắc chắn cũng sẽ đi theo.
Bảy người Tần Mãnh nghe sẽ được đi theo Chu Thành đến Đế Sát cung, đều là kích động.
“Chúng ta thề sống chết đi theo thiếu chủ.” Tần Mãnh cao giọng hô.
Chu Thành cười nói: “Về sau đừng nói cái gì mà chết hay không.” Sau đó lấy Tứ Hải Long Tửu của Tứ Hải tửu lâu từ trong Ám Giới Đỉnh ra, cười nói: “Đêm nay, chúng ta không say không nghỉ.”
Bảy người Tần Mãnh mặc dù nói là do hệ thống sinh ra, nhưng mà, bảy người đối với Chu Thành mà nói, có ý nghĩa đặc biệt, là chủ tớ, càng là bằng hữu.
Chu Thành mở Tứ Hải Long Tửu ra, mùi rượu lan tỏa khắp bốn phía.
Chủ tớ tám người đêm đó say đến hừng đông.
Những ngày sau đó, Chu Thành cho người liên hệ đại ca hắn Chu Lập, sau đó ở trong Chu phủ tiếp tục lật xem bí tịch và các sách khác lấy từ Tam Tiên động phủ.
Bí tịch trong Tam Tiên động phủ rất nhiều, những ngày này Chu Thành vẫn luôn kiên trì không ngừng đọc xem.
Mặc dù không có hệ thống phụ trợ, nhưng mà với ngộ tính hiện tại của Chu Thành, vẫn có thể hiểu ngay lập tức, sau một lần đọc qua bí tịch, liền có thể ghi nhớ được.
Lúc trước, thiên phú của Chu Thành là kỳ tài cái thế, nhưng mà sau khi đạt được truyền thừa của Côn Bằng Cửu Tổ, Chu Thành phát hiện, thiên phú của mình vẫn đang từng bước tăng lên.
Mặc dù khoảng cách đến yêu nghiệt vạn thế còn xa, nhưng mà, chính từng bước tăng lên đến vạn thế yêu nghiệt.
Phát hiện này, khiến Chu Thành vui mừng.
Thiên phú của hắn tăng lên, về sau tốc độ tu luyện tất nhiên là càng nhanh.
Tin tức Chu Thành về Đại Phụng, lan truyền nhanh chóng, người đến đây bái kiến Chu Thành, đếm không hết.
Dường như tất cả tông môn có tiếng của Đại Phụng vương triều đều tới, thậm chí ngay cả một số tông môn và hoàng thất của các vương quốc xung quanh cũng đều chạy đến.
Ngay cả sư phụ của Chu Thành Tinh Diệu biết được Chu Thành trở về, cũng đích thân chạy đến vương thành.
Nhìn thấy Tinh Diệu, Chu Thành bao nhiêu ngượng ngùng, lúc đầu , theo ý hắn, là chờ sau khi đại ca hắn Chu Lập trở về, sẽ đi gặp sư phụ hắn, không nghĩ tới sư phụ hắn Tinh Diệu lại tới trước.
Sau khi Tinh Diệu đến, hai sư đồ tất nhiên là nâng cốc ngôn hoan, Tinh Diệu đã hỏi Chu Thành về đại ca hắn, Hách thái phó của Tứ Hải vương triều.
Chu Thành cũng không có giấu diếm, đem chuyện mình đoạt được quán quân thi đấu tranh bá vương triều của Thanh Phong đại lục cùng với chuyện muốn gia nhập Đế Sát cung nói cho Tinh Diệu.
Tinh Diệu biết được Chu Thành đoạt được đoạt được quán quân thi đấu tranh bá vương triều của Thanh Phong đại lục, đã vui mừng tự hào.
Hắn nhìn đệ tử vẻ mặt còn non nớt trước mắt, trong lòng cảm khái không thôi, hắn thu nhận Chu Thành làm đệ tử, vẫn rõ mồn một trước mắt, không nghĩ tới chớp mắt đệ tử này của mình đã phát triển đến tình cảnh như thế.
“Vậy ngươi lúc nào thì đi đến Đế Sát cung?” Tinh Diệu vui mừng hỏi.
Chu Thành nói: “Chờ đại ca của ta trở về, chúng ta liền đi đến Cửu Ma Thần Điện cùng hai người Vương Truyền Uy, Nhậm Chính Khôn của Đế Sát cung tụ hợp, sau đó tiến về Đế Sát cung.” Sau đó nói đến chuyện đại ca Chu Lập đi Độc Vụ cốc.
Tinh Diệu gật đầu.
Hai sư đồ hàn huyên một đêm.
Sau đó, Tinh Diệu ở lại tại Chu phủ.
Chu Thành sắp đi đến Đế Sát cung, mặc dù cùng ở thế giới Tiên Võ, nhưng mà cách xa nhau không biết bao nhiêu vạn dặm, cho nên, lần từ biệt này, hai sư đồ không biết năm nào lại có thể gặp nhau, nói không chừng đời này lại khó gặp nhau.
Tinh Diệu mặc dù đã là Vương cảnh, nhưng mà, cũng chỉ có thể sống đến 300 năm mà thôi.
Lúc ở lại tại Chu phủ, Tinh Diệu khó tránh khỏi vấn đề sẽ cùng Chu Thành tu luyện thảo luận võ học, nhưng mà bây giờ, trên cơ bản đều là do Chu Thành chỉ điểm Tinh Diệu.
Bị đệ tử chỉ điểm tu luyện, Tinh Diệu cũng không có gì khó chịu, dù sao Chu Thành hiện tại đã đạt tới cảnh giới mà hắn cả đời này cũng khó mà đạt tới.
Cứ như vậy trôi qua mấy ngày.
Một ngày này, hai người Chu Uy, Lạc Thủy vẻ mặt lo lắng đi vào sân nhỏ của Chu Thành.
“Thành nhi, Nhật Nguyệt Kiếm Tông vừa truyền đến tin tức, nói không liên lạc được Trần Tuyên Phong tông chủ và đại ca ngươi.” Chu Uy nhanh chóng nói.
“Hả!” Chu Thành lập tức đứng dậy.
” Thái Thượng trưởng lão Lâm Tùng của Nhật Nguyệt Kiếm Tông bây giờ đang ở bên ngoài, hắn nói bọn hắn đã cùng Trần Tuyên Phong tông chủ, Lập nhi đã mất liên lạc, mấy ngày trước bọn hắn phái người tiến vào Độc Vụ cốc, cũng không tìm thấy Trần Tuyên Phong tông chủ và Lập nhi.” Lạc Thủy lo lắng nói.
Chu Thành lúc này cùng hai người Chu Uy, Lạc Thủy tới đại sảnh, gặp Thái Thượng trưởng lão Lâm Tùng của Nhật Nguyệt Kiếm Tông, biết được đại ca Chu Lập đã bốn ngày rồi không liên lạc được, Chu Thành sầm mặt lại: “Đã bốn ngày, vì sao bây giờ mới nói?”
Lâm Tùng trán tràn đầy mồ hôi lạnh, ê a nói: “Chúng ta cứ nghĩ sẽ không xảy ra chuyện gì, cho nên.”
Chu Uy mở miệng nói: “Thành nhi, việc này, cũng không trách Lâm Tùng Thái Thượng trưởng lão được, chuyện đại ca ngươi, ngươi xem?”
Chu Thành trầm ngâm nói: “Ta đi Độc Vụ cốc một chuyến.”
Đại ca hắn cùng với Trần Tuyên Phong, nếu như xảy ra chuyện, những người khác đi cũng là không tốt, Chu Thành dự định đích thân mình đi một chuyến.
Việc này không nên chậm trễ, Chu Thành lúc này ngay lập tức khởi hành tiến về Độc Vụ cốc ở Nam Cương.
Hai người Chu Uy, Lạc Thủy dặn dò Chu Thành cẩn thận.
Sau khi Chu Thành rời đi, một đường không ngừng, ngày đêm đi đường, ngày thứ hai lúc chạng vạng tối, đã đi tới Độc Vụ cốc ở Nam Cương.
Không do dự, Chu Thành phá vỡ sương độc của Độc Vụ cốc, lách mình tiến vào Độc Vụ cốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận