Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 148: VƯƠNG CẢNH THẤT TRỌNG

“Tham kiến thái tử điện hạ!”
“Thái tử điện hạ!”
Trong tửu lâu, rất nhiều người nhao nhao đứng dậy, khom mình hành lễ với Viên Phong Hoa.
Viên Phong Hoa người gật đầu cười một tiếng với đám người.
Ngày kia chính là năm mới.
Hôm nay hắn cùng bọn người Khuynh Thành quận chúa Viên Thục, con trai Dương quốc công, con trai Binh bộ Thượng thư đến Tứ Hải tửu lâu uống chút rượu, ăn mừng một chút.
Viên Phong Hoa sau khi đi vào, liền dẫn bọn người Khuynh Thành quận chúa Viên Thục, con trai Dương quốc công, con trai Binh bộ Thượng thư muốn đi lên phòng khách quý ở trên lầu hai.
Lầu hai của Tứ Hải tửu lâu là phòng khách quý, bọn người Viên Phong Hoa mỗi lần tới Tứ Hải tửu lâu đều là lên lầu hai gian khách quý.
Ngay lúc Viên Phong Hoa định dẫn bọn người Khuynh Thành quận chúa Viên Thục lên lầu hai, đột nhiên, nhìn xuyên qua đám người, thấy được nơi một bóng dáng mặc áo lam đang ngồi trong góc ở phía xa.
Viên Phong Hoa khẽ giật mình, nghĩ là mình nhìn lầm, ngừng lại.
Đợi khi thấy rõ bóng dáng người mặc áo lam kia, Viên Phong Hoa khó đè nén kích động, nụ cười nở rộ.
Bọn người Khuynh Thành quận chúa Viên Thục, con trai Dương quốc công, con trai Binh bộ Thượng thư đi theo phía sau Viên Phong Hoa thấy thái tử Viên Phong Hoa đột nhiên ngừng lại, sau đó bộ dạng kích động dị thường, đều là kinh ngạc.
Đám người nhìn theo hướng ánh mắt của Viên Phong Hoa, nhìn về hướng một góc ở lầu một của tửu lâu, thấy được một tiểu thiếu niên ngồi ở chỗ đó uống rượu.
Giữa sự nghi ngờ của mọi người, liền thấyViên Phong Hoa vẻ mặt kích động đi tới hướng thiếu niên áo lam kia.
Người trung niên được Chu Thành cứu, đang muốn rời đi thì thấy thái tử Viên Phong Hoa đang đi tới hướng bên này, giật nảy mình, vọi vàng khom mình hành lễ: “Tham kiến thái tử điện hạ!”
Nhìn thấy thái tử Viên Phong Hoa trực tiếp đi qua bên cạnh hắn.
Người trung niên khẽ giật mình, nhìn lại.
Viên Phong Hoa đi đến trước mặt Chu Thành, ôm quyền khom người, cười nói: “Phong Hoa tham kiến Chu Thành thiếu hiệp, không ngờ tới Chu Thành thiếu hiệp cũng ở Tứ Hải tửu lâu.”
Thái độ của hắn hiện tại, so sánh với lúc hôm trước gặp Chu Thành ở Hách phủ, lại là hoàn toàn khác biệt.
Bọn người Khuynh Thành quận chúa Viên Thục, con trai Dương quốc công, con trai Binh bộ Thượng thư đang đứng sau lưng Viên Phong Hoa ai cũng chấn động, giật mình nhìn thiếu niên mặc áo lam trước mắt.
Người trung niên cùng tất cả mọi người trong tửu lâu cũng giật nảy cả mình.
Chu Thành thiếu hiệp? !
Có thể làm cho thái tử Viên Phong Hoa hành lễ như vậy, cũng chỉ có thể là!
Chu Thành gật đầu cười một tiếng với Viên Phong Hoa: “Ta hôm nay rảnh rỗi đến nhàm chán, cùng Chư gia chủ đi ra ngoài.”
Viên Phong Hoa sau đó lại ôm quyền nói với Chư Viễn: “Chư gia chủ.”
Nhưng mà, đối mặt với gia chủ Chư gia Chư Viễn, Viên Phong Hoa chỉ là ôm quyền xưng hô, cũng không có khom người.
Chư Viễn cũng không dám khinh thường, đứng dậy ôm quyền cười nói: “Chư Viễn bái kiến thái tử điện hạ.”
Chu Thành cười nói với Viên Phong Hoa: “Ngươi nếu không chê nơi này ầm ỹ, thì hãy ngồi xuống uống vài chén?”
Viên Phong Hoa nghe xong, vui vẻ cười nói: “Có thể cùng Chu Thành thiếu hiệp uống rượu, đó là vinh hạnh của Phong Hoa.” Sau đó mới dám ngồi xuống.
Chu Thành không mời bọn người Khuynh Thành quận chúa Viên Thục, con trai Dương quốc công, con trai Binh bộ Thượng thư, cho nên mấy người Khuynh Thành quận chúa cũng không dám ngồi lại.
May mắn, đám người xung quanh bàn rượu thức thời nhường lại bàn rượu.
Bọn người Khuynh Thành quận chúa liền ngồi xuống ở bàn rượu xung quanh.
Có Viên Phong Hoa gia nhập, một bàn của Chu Thành náo nhiệt hơn rất nhiều.
Mới vừa rồi là Chư Viễn rót rượu cho Chu Thành, nhưng mà Viên Phong Hoa sau khi ngồi xuống, lại là chủ động rót đầy cho Chu Thành.
Bọn người Khuynh Thành quận chúa Viên Thục, con trai Dương quốc công thấy thái tử Viên Phong Hoa đích thân rót rượu cho Chu Thành, sắc mặt cũng đều khác lạ.
Sau hơn một giờ, thấy đồ uống đã gần hết, Chu Thành lúc này mới đứng dậy, cùng bọn người Chư Viễn, Viên Phong Hoa rời đi.
Lúc đầu, Chu Thành là dự định sau khi uống rượu, cùng Chư Viễn đi dạo một vòng kinh thành, nhưng mà thấy bọn người Viên Phong Hoa đi theo, thật không tiện, nên cũng đành thôi không đi nữa.
Hai người Chu Thành và Chư Viễn trở về Chư phủ.
Viên Phong Hoa tiễn Chu Thành đi xa.
Đợi khi thấy bóng dáng Chu Thành biến mất ở trong màn đêm, Viên Phong Hoa mới thở phào nhẹ nhõm, mặt đỏ bừng.
Mấy người Khuynh Thành quận chúa Viên Thục cũng đều nhìn chăm chú bóng dáng Chu Thành rời đi, tâm tư phức tạp.
“Không nghĩ tới Chu Thành này, lại trẻ tuổi như vậy!” Con trai Dương quốc công cảm khái nói.
“Chưa đến mười bốn tuổi, đã là nhất tinh Trận Pháp sư!” Con trai Binh bộ Thượng thư chậc chậc nói: “Hơn nữa thực lực bất phân cao thấp với Khương Dược Đình của Thiên Thứu sơn.”
Khuynh Thành quận chúa Viên Thục ánh mắt nhìn chằm chằm về hướng Chu Thành biến mất, cũng không nói gì.
Sau khi trở lại Chư gia, Chu Thành tiếp tục lật xem quyển thư tịch trận pháp kia.
Cho đến sau khi học được toàn bộ 49 cái trận pháp cấp một bên trong thư tịch trận pháp, lúc này mới ngừng lại.
Lúc này, đã là đêm khuya giờ Sửu, hơn hai giờ sáng.
Chu Thành cũng không đọc thêm quyển thư tịch nào khác, và ngủ thiếp đi trên Hàn Ngọc Sàng trong thư phòng.
Tấm này giường hàn ngọc, là một trong những tấm hắn lấy được bên trong Tam Tiên động phủ.
Chu Thành những ngày này ngủ ở phía trên đó, thế nhưng mà cảm nhận được lợi ích khi ngủ trên Hàn Ngọc Sàng.
Ngủ trên Hàn Ngọc Sàng, cho dù là Bắc Minh Thần Công hay là Nguyên Thủy Vô Lượng Kinh tốc độ tu luyện tự động đều được cải thiện, mặc dù rất nhỏ, nhưng mà tích lũy trong thời gian dài, hiệu quả sẽ được thể hiện ra.
Ngủ một giấc đến rạng sáng.
Khi Chu Thành tỉnh lại, nhìn ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào, duỗi thẳng lưng ra.
Hắn nhìn thấy Huyền Vũ, Thanh Long, Băng Phượng đều cuốn rúc vào bên cạnh Hàn Ngọc Sàng ngủ, không khỏi cười một tiếng, ngược lại là Kỳ Lân và Bạch Hổ không biết chạy đi đâu rồi.
Ngũ Thú mặc dù đi theo hắn, nhưng mà bình thường Chu Thành đều không có quản thúc Ngũ Thú, để Ngũ Thú được tự do hoạt động.
Chu Thành lấy Vạn Thọ Đan và Thông Thần Đan ra nuốt vào.
Dưới sự trùng kích của đan dược Vạn Thọ Đan, Bắc Minh Thần Công tiến độ tu luyện một trận bạo tăng.
“Chúc mừng kí chủ, Bắc Minh Thần Công tiến độ tu luyện 100%, đột phá Võ Vương thất trọng!”
Võ Đạo của hắn, cuối cùng cũng đột phá đến Võ Vương thất trọng cảnh!
Cuối cùng, ngừng lại ở Võ Vương thất trọng 6%.
Còn về phần Nguyên Thủy Vô Lượng Kinh, thì tăng lên tới Hóa Hình tứ trọng 30%.
Sau khi đột phá Võ Vương thất trọng cảnh, Chu Thành đi vào sân nhỏ, diễn luyện một hồi mấy môn vô thượng thần thông Tiên Võ Thần Quyền, Thiên Đao, Vô Hình Kiếm, Lục Tiên Thương Pháp.
Lúc này, Chư phủ náo nhiệt.
Hôm nay đã là ba mươi tết, bên trong Chư phủ đều đang bận rộn.
Chu Thành đi ra sân nhỏ, nhìn thấy có đệ tử Chư gia đang khuân đồ, có đệ tử Chư gia thì đang đi cùng, đàm luận về những hồng bao vừa được các trưởng bối Chư gia tặng cho.
Chu Thành tùy ý đi tới, lúc đi qua diễn trường võ thì ngừng lại, chỉ gặp diễn võ trường vây đầy con Chử gia đệ tử, trên diễn võ trường, đang có hai đệ tử Chư gia đang so tài, đệ tử Chư gia thỉnh thoảng hoan hô ủng hộ và vỗ tay.
Đây là tiết mục của rất nhiều gia tộc cũng sẽ có, mỗi khi đến cuối năm, đều sẽ có hoạt động đệ tử gia tộc tranh tài, dùng cái này để kiểm nghiệm thành quả tu luyện của đệ tử gia tộc, đồng thời khích lệ đệ tử gia tộc năm sau tu luyện.
Các trưởng lão chủ trì tranh tài đều có ánh mắt sắc bén, nhìn thấy Chu Thành tiến đến, nhanh chóng từ trên đài hội nghị đi xuống, muốn nghênh mời Chu Thành lên đài.
“Không cần, ta chỉ là đi ngang qua.” Chu Thành lắc đầu cười nói: “Các ngươi tiếp tục so tài đi.” Sau đó đi ra.
Dù là như vậy, đệ tử ở hiện trường bởi vì vừa rồi Chu Thành đến vẫn là kích động hồi lâu.
Chu Thành sau khi rời đi, Chư Viễn liền đích thân tới mời Chu Thành đi qua đại sảnh tham gia yến hội.
Hôm nay là ba mươi tết, từ hôm nay trở đi đến mùng bảy tết, các gia tộc to nhỏ tổ chức yến hội là nhiều nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận