Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 166: Trả lại gấp trăm lần

Đám người đều không dám tới gần hai người Hồ Nhược và Lôi Thiên đang giao thủ, bây giờ lại thấy một cái tiểu thiếu niên Chu Thành lại đi xuyên qua chỗ hai người đang giao thủ, đi đến hướng bảo thạch, không khỏi kinh ngạc.
“Tiểu tử ngốc này là của gia tộc nào? Vậy mà muốn xuyên qua chỗ hai vị đại nhân Hồ Nhược và Lôi Thiên đang giao thủ, để cướp đoạt bảo thạch ư?” Một vị đệ tử của hoàng thất Kiếm vương triều nở nụ cười.
“Nói không chừng tên ngốc này, người ta có thực lực, không sợ sức mạnh của hai vị đại nhân Hồ Nhược và Lôi Thiên đâu.” Một vị cao thủ khác của Lôi Viêm vương triều cười nói.
Rất nhiều người ở hiện trường đều nở nụ cười.
Mà đệ tử Hồ gia nhận ra Chu Thành nhìn thấy Chu Thành, lại là biến sắc.
Ngay cả Hồ Nhược đang giao thủ với Lôi Thiên, đã chiếm thế thượng phong, lúc nhìn thấy Chu Thành, hai tay cũng đều run lên, thần hồn thất thủ.
Đột nhiên, một luồng kiếm khí sắc bén bay tới, Hồ Nhược giật mình, thấy kiếm khí của Lôi Thiên đánh tới, lách mình lui lại.
Lúc Hồ Nhược lách mình lùi lại, Chu Thành đúng lúc đi qua bên cạnh hai người.
Lôi Thiên thấy một thiếu niên không biết từ đâu xuất hiện không nhìn mình, vậy mà trực tiếp đi đến hướng bảo thạch, không khỏi sầm mặt lại, trường kiếm trong tay vung lên: “Tiểu tử, ngươi là gia tộc nào, đồ ngốc! Cút cho ta!”
Hắn vừa rồi mới bị Hồ Nhược đánh, trong lòng vốn là nổi nóng, cho nên đem nổi nóng trong lòng toàn bộ trút lên trên người Chu Thành.
Một kiếm này, nếu như bị đánh trúng, Chu Thành hẳn phải chết!
Đám người thấy Chu Thành bị kiếm khí của Lôi Thiên bao phủ, lắc đầu.
Ngay lúc kiếm khí của Lôi Thiên bao phủ Chu Thành, đột nhiên, quang mang toàn thân Chu Thành chấn động, kiếm khí kinh người của Lôi Thiên liền bị đánh tan.
Chu Thành dùng hai ngón tay, kẹp lấy trường kiếm Lôi Thiên đâm tới.
Trường kiếm của Lôi Thiên giống như là đâm qua, bị Chu Thành dùng hai ngón tay kẹp lại ở đó.
Tất cả mọi người kinh ngạc.
Ngay cả bản thân Lôi Thiên.
Lôi Thiên ngạc nhiên nhìn Chu Thành trước mắt, vẻ mặt không thể tin được, uy lực một kiếm vừa rồi của hắn, nhưng mà hắn biết được, chỉ có cao thủ xếp hạng trong 10 vị trí đầu mới có thể tiếp được một kiếm vừa rồi của hắn.
Sau khi Lôi Thiên ngạc nhiên, vận chuyển đan điền nội lực chân nguyên, quang mang toàn thân phun trào, trường kiếm trong tay chấn động, muốn rút nó về, nhưng mà, hắn phát hiện, trường kiếm trong tay vậy mà không thể nhúc nhích tí nào.
Giống như là hoàn toàn bị mắc kẹt lại.
“Ngươi!” Sắc mặt Lôi Thiên cuối cùng thay đổi.
Hắn vừa mở miệng, Chu Thành liền dùng hai ngón tay bắn thanh trường kiếm của Lôi Thiên ra không tự chủ được mà bay lên không trung.
Lôi Thiên chỉ cảm thấy cánh tay cũng đều bị chấn động run rẩy như muốn ném ra.
Sau đó, Chu Thành một chưởng vỗ ra, phật quang màu vàng đại thịnh.
Lôi Thiên kinh hãi, liền muốn nhanh chóng thối lui, nhưng mà hắn vừa mới di chuyển, chưởng lực của Chu Thành bắn tới ngực hắn, Lôi Thiên cảm giác giống như là trong nháy mắt bị một bàn tay của cự phật đánh trúng.
Phốc!
Lôi Thiên bay rớt ra ngoài, nện vào đất trống chỗ rìa trên vách đá, nện xuống làm vách đá vỡ nát, sau đó lại lăn đến bên bờ vực, máu tươi trong miệng không ngừng phun ra.
Hoàn toàn yên tĩnh.
Tất cả mọi người ngây người.
Đặc biệt là những đệ tử Lôi gia kia vẻ mặt kinh trệ mà nhìn Lôi Thiên bị đánh bay.
Từ lúc bắt đầu tiến vào bí cảnh đến bây giờ, xếp hạng điểm tích lũy của Lôi Thiên luôn luôn ở vị trí thứ mười, là đệ nhất thế hệ trẻ tuổi của Lôi gia, lại bị một thiếu niên vô danh một chưởng vỗ bay!
“Ta ngớ ngẩn?” Chu Thành lạnh lùng nhìn Lôi Thiên lăn xuống đến rìa vách núi: “Vậy thì ngươi là gì?” Nói đến đây, bàn tay nhiếp một cái, đem Lôi Thiên lần nữa nắm lôi đến trước mặt, sau đó tìm ra lệnh bài thân phận trên người đối phương.
Lôi Thiên nhìn thấy lệnh bài thân phận của mình bị tìm ra, sắc mặt đại biến, kêu to: “Không được!”
Chu Thành một tay lấy lệnh bài thân phận của đối phương bóp nát.
Lập tức, một nửa điểm tích lũy trong lệnh bài thân phận của đối phương chuyển đến trong lệnh bài thân phận của Chu Thành.
Lôi Thiên sắc mặt tro tàn.
Trong quá trình trận đấu, một khi lệnh bài thân phận bị những đối thủ khác bóp nát, như vậy sẽ làm mất đi tư cách dự thi.
Mà chúng đệ tử Lôi gia xung quanh nhìn thấy lệnh bài thân phận của Lôi Thiên bị bóp nát, cũng đều phẫn nộ dị thường.
Lôi Thiên là hi vọng của Lôi gia trong lần tranh tài này.
Bây giờ, lệnh bài thân phận của Lôi Thiên bị bóp nát, vậy thì hi vọng này không còn nữa.
Chu Thành đem Lôi Thiên quăng ra, ném tới trước mặt chúng đệ tử của Lôi gia.
“Ngươi là ai? !” Một vị đệ tử Lôi gia nhìn hằm hằm Chu Thành: “Ngươi đối nghịch với Lôi gia chúng ta, sau này Lôi gia chúng ta tất nhiên sẽ trả lại gấp trăm lần!”
“Trả lại gấp trăm lần?” Chu Thành hai mắt lạnh lẽo, ngón tay một chỉ, một luồng chỉ lực, trong nháy mắt liền đánh trúng ngực của đối phương.
Vị đệ tử Lôi gia kia bị Chu Thành một chỉ đánh bay.
Đám người nhìn lại, chỉ thấy trên ngực của vị đệ tử Lôi gia kia đã bị Chu Thành một chỉ đánh xuyên.
Vị đệ tử Lôi gia này, là lần này Lôi gia trong các đệ tử thực lực gần với Lôi Thiên.
Sau khi hắn bị Chu Thành một chỉ đánh bay, ngã xuống nằm ở đó, hấp hối.
Chu Thành nhìn chúng đệ tử Lôi gia, giọng lạnh lùng nói: “Ta ghét nhất chính là bị uy hiếp, nếu như có lần sau nữa, chết!”
Chết!
Đám người chỉ cảm thấy không gian xung quanh lạnh hơn rất nhiều.
Đệ tử Lôi gia giận mà không dám nói gì.
Chu Thành dùng một tay nhiếp một cái, đem lệnh bài thân phận của vị đệ tử kia của Lôi gia nắm bắt trong tay , cũng bóp nát.
Đệ tử Lôi gia sắc mặt khó coi.
Chu Thành không để ý đến đám người Lôi gia, đi đến hướng khối bảo thạch kia.
Ngay lúc Chu Thành đi đến hướng khối bảo thạch kia, bên ngoài quảng trường, tất cả mọi người đang chú ý đến sự thay đổi của điểm tích lũy, đột nhiên nhìn thấy xếp hạng thứ 10 Lôi Thiên quang mang ảm đạm, sau đó nổ tung lên, hoàn toàn biến mất trên bảng xếp hạng, không khỏi sững sờ.
Trên đài hội nghị, bọn người Trần Xung của Cửu Ma Thần Điện, Dương Hi kinh ngạc.
Mà dưới đài chủ trì, gia chủ Lôi gia cùng một đám Thái Thượng trưởng lão của Lôi gia cũng đều hai mắt trừng trừng.
Tất cả mọi người hiểu rõ việc danh tự biến mất khỏi trên bảng xếp hạng có ý nghĩa như thế nào.
Ngay lúc tất cả mọi người còn chưa kịp lấy lại tinh thần khi danh tự của Lôi Thiên biến mất khỏi bảng xếp hạng liền nhìn thấy tên Lôi Tích từ xếp hạng hai mươi mấy cũng lần lượt nổ tung, biến mất khỏi bảng xếp hạng.
Tất cả mọi người lần nữa ngẩn ngơ.
“Không, không thể nào!” Một vị Thái Thượng trưởng lão Lôi gia khó khăn mở miệng nói.
Một đám cao thủ của Lôi gia đều khó mà tin được.
Hai người Lôi Thiên và Lôi Tích, là hai đệ tử Lôi gia duy nhất tiến vào trăm người đứng đầu, vậy mà toàn bộ bị đã mất đi tư cách dự thi.
“Là ai? !”
“Rốt cuộc là ai làm? !”
Thái Thượng trưởng lão Lôi gia Lôi Bạo gầm thét.
Mặc kệ là Lôi Thiên hay là Lôi Tích, đều là chìm trong giông bão.
Gia chủ Lôi gia là Lôi Minh đang chăm chú nhìn bảng xếp hạng đang thay đổi, đợi lúc nhìn thấy một cái tên Chu Thành đột nhiên từ vị trí hơn chín mươi người tiêu thăng đến vị trí mười một người, hai mắt lạnh lẽo: “Chu Thành!”
Không hề nghi ngờ, chính là Chu Thành này lấy được điểm tích lũy của hai người Lôi Thiên, Lôi Tích, xếp hạng mới lập tức tiêu thăng đến vị trí thứ mười một.
” Chu Thành này là ai? Chẳng lẽ là đệ tử của Chu gia ở Quang Long vương triều?” Một vị Thái Thượng trưởng lão của Lôi gia mở miệng nói.
Chu gia mặc dù không phải tứ đại gia tộc của Quang Long vương triều, nhưng mà, thực lực cũng không yếu.
“Mặc kệ hắn có phải là đệ tử Chu gia hay không, ta cũng phải làm cho hắn biết hậu quả!” Giọng Lôi Bạo âm trầm.
Cao thủ khác cũng chú ý tới sự thay đổi xếp hạng của Chu Thành.
Trên đài hội nghị, Cửu Ma Thần Điện Trần Xung nghi hoặc: “Chu Thành?”
Hắn nhìn về phía bọn người Dương Hi, mấy người Dương Hi cũng đều lắc đầu, hiển nhiên chưa nghe nói qua về đệ tử Chu Thành này.
Trong đám người, Long Uyên của Thiên Long môn thấy Chu Thành đột nhiên thăng đến hạng 11, cười lạnh, Chu Thành này thật đúng là muốn chết, thậm chí ngay cả Lôi gia của Lôi Viêm vương triều cũng dám đắc tội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận