Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 58: THIÊN LỤC

Từ Đại Phụng hoàng thất, đổi được ba quyển bí tịch kiếm pháp, theo thứ tự là « Tử Hà kiếm pháp », « Thương Hải Chi Kiếm », « Lạc Hoa kiếm pháp ».
Ba môn kiếm pháp này, uy lực bình thường, nhưng Chu Thành cũng không để ý.
Hắn chủ yếu là mượn sự trợ lực của ba môn kiếm pháp này để tu luyện Tây Môn kiếm pháp mà thôi.
Sau đó hai ngày, Chu Thành chủ yếu là tu luyện chín bản bí tịch võ công đổi được từ Đại Phụng hoàng thất.
Hai ngày sau.
Ba môn kiếm pháp Tử Hà kiếm pháp khác nhau đột phá đến cảnh giới đăng đường nhập thất.
Đúng như dự đoán của Chu Thành, đợi sau khi ba môn kiếm pháp Tử Hà kiếm pháp đột phá đến cảnh giới đăng đường nhập thất, Tây Môn kiếm pháp cùng ba môn kiếm pháp so tài, đánh bại từng cái.
Sau khi dung hợp tinh túy của ba môn kiếm pháp, tiến độ tu luyện tăng lên trên diện rộng.
Chỉ là khiến Chu Thành buồn bã chính là Tây Môn kiếm pháp sau khi dung hợp ba môn kiếm pháp này, mới tăng lên 30%.
Cũng không đạt tới 100%.
Tây Môn kiếm pháp vẫn không đột phá cảnh giới lô hỏa thuần thanh.
“Xem ra, ba môn kiếm pháp của Tử Hà kiếm pháp uy lực bình thường, cho nên, hiệu quả tăng lên không bằng Thái Cực Lưỡng Nghi Kiếm Pháp, Thất Sát kiếm pháp và Đoạt Mệnh Liên Hoàn Kiếm.” Chu Thành thầm nghĩ.
Ngay lập tức, Chu Thành nghĩ đến lúc trước hắn cùng Lâm Nho so tài kiếm pháp, tốc độ tu luyện của Thái Ất kiếm pháp tăng lên rất nhiều.
Chu Thành tìm tới Lâm Nho, cùng Lâm so tài kiếm pháp.
Lâm Nho tu luyện là Thái Huyền kiếm pháp.
Thái Huyền kiếm pháp này tập khinh công, chưởng pháp, kiếm pháp làm một thể, uy lực cực mạnh, mặc dù không phải một trong thập đại Tiên Thiên kiếm pháp của thế giới Tiên Võ, nhưng uy lực cũng không yếu hơn bao nhiêu so với thập đại Tiên Thiên kiếm pháp.
Bóng dáng Chu Thành và Lâm Nho trong sân không ngừng đan xen, ngươi tới ta đi, càng lúc càng nhanh.
Cuối cùng, chỉ còn lại có hai dư ảnh.
Ngay lúc Chu Thành áp cảnh giới của Lâm Nho đánh cho khó phân thắng bại, âm thanh hệ thống vang lên.
“Tây Môn kiếm pháp và Thái Huyền kiếm pháp cảnh giới xuất thần nhập hóa so tài, đánh mãi không xong, cảm giác Thái Huyền kiếm pháp tinh thâm, tâm tình thất lạc, tốc độ tu luyện giảm bớt.”
Cái gì!
Nghe được âm thanh của hệ thống.
Chu Thành ngừng lại.
Xem xét hệ thống, quả nhiên, Tây Môn kiếm pháp tốc độ tự động tu luyện chậm không ít, trước kia hai tháng, có lẽ có thể tự động tu luyện tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh, nhưng là hiện tại chỉ sợ phải bốn tháng.
Chu Thành bó tay.
Không nghĩ tới là sau một trận so tài, không làm cho tốc độ tu luyện của Tây Môn kiếm pháp tăng lên, ngược lại làm cho Tây Môn kiếm pháp tâm tình thất lạc, tu luyện ngược lại càng chậm.
Ngược lại là biến khéo thành vụng.
Chu Thành không tin, tiếp tục cùng Lâm Nho so tài.
Không đến bao lâu, âm thanh hệ thống vang lên lần nữa.
” Tây Môn kiếm pháp của ngài cùng xuất thần nhập hóa Thái Huyền kiếm pháp một phen kịch chiến, tâm tình càng thất lạc, buồn bực không gì sánh được, vô tâm tu luyện.”
Chu Thành ngạc nhiên, xem xét hệ thống, phát hiện Tây Môn kiếm pháp đã ngừng tu luyện.
Vừa rồi, chỉ là tu luyện giảm bớt, nhưng mà bây giờ, là hoàn toàn ngừng tu luyện.
Chu Thành khó chịu.
Những ngày này, hắn tu luyện bất kỳ công pháp nào đều có thể tự động tu luyện, không ngừng tăng lên, đây là lần đầu tiên hắn gặp được tình huống võ công ngừng tu luyện.
Xem ra, là không thể so tài nữa rồi.
Chu Thành thực sự lo lắng tiếp tục so tài, Tây Môn kiếm pháp sợ là sẽ phải rơi vào tình huống phát cuồng.
Nếu là phát cuồng, sẽ tẩu hỏa nhập ma, không chừng cảnh giới sẽ còn giảm xuống.
So tài không thành, vậy chỉ có thể thông qua tu luyện Tiên Thiên kiếm pháp khác để thăng Tây Môn kiếm pháp.
May mắn, điểm cống hiến tông môn của hắn vẫn chưa dùng xong, qua mấy ngày về tông môn, có thể dùng đến đổi bí tịch kiếm pháp Tiên Thiên.
Sau khi dừng tu luyện, sắc trời đã tối, hạ nhân đem đồ ăn đưa đến trong viện của Chu Thành.
Thực đơn, đều là làm theo Chu Thành thích ăn.
Mà lại nhiều thịt.
Trước kia, Chu Thành thích ăn thịt, hiện tại tu vi tăng lên, sức ăn tăng nhiều, Chu Thành ăn càng nhiều thịt.
Nhưng Chu Thành mặc dù ăn thịt, nhưng ăn sao cũng không thấy béo, mặc dù mới 13 tuổi, nhưng mà thân thể nhỏ bé đã dần dần lộ ra cơ bắp cường tráng.
Sau khi hạ nhân đem đồ ăn đưa đến, vừa muốn lui ra, đột nhiên, Băng Tuyết Phượng Hoàng mở miệng nói: “Đồ ăn có vấn đề.”
Chu Thành khẽ giật mình.
Đột nhiên, hạ nhân vừa muốn lui ra vung ống tay áo lên, mười mấy cây kim nhỏ bay ra, bắn về phía ngực cuả Chu Thành.
Dưới ánh đèn, những cây kim mỏng này lấp lánh màu đen, rõ ràng là chúng đã được tẩm chất độc, mà lại đều là kịch độc kiến huyết phong hầu.
Bởi vì chuyện xảy ra đột ngột, mà lại khoảng cách khá gần.
Mười mấy cây kim nhỏ trong nháy mắt liền bắn trúng ngực Chu Thành.
Hạ nhân kia lộ ra nụ cười âm trầm, chỉ là, hắn vừa cười, liền thấy mười mấy cây kim nhỏ hắn bắn vào ngực của Chu Thành dường như bắn trúng tường sắt phía trên.
“Tranh” bên trong tiếng vang, toàn bộ rơi xuống dưới!
Hắn một mặt kinh ngạc.
Cái này sao có thể!
Những kim này, là dùng thép cứng rắn nhất Đại Phụng vương triều luyện chế thành, hắn lại là Tiên Thiên cảnh, dưới nội lực truyền vào, cho dù là áo giáp cấp bậc hạ phẩm Linh khí, những kim châm bạc này cũng có thể xuyên thấu!
Thế nhưng vừa rồi vậy mà không cách nào đâm vào ngực Chu Thành.
Nói đúng hơn, không cách nào đâm rách da của Chu Thành!
Cơ thể phòng ngự của Chu Thành, chẳng lẽ còn mạnh hơn so với áo giáp hạ phẩm Linh khí?
Ngay lúc hắn kinh ngạc, đột nhiên, Chu Thành di chuyển, đấm ra một quyền.
Lúc Chu Thành đấm ra một quyền, tỏa ra ánh sáng, nắm đấm của Chu Thành dường như hội tụ Chư Thiên tinh quang.
“Nhị Thập Bát Tinh Túc Quyền!”
Là một môn quyền pháp ba môn Tiên Thiên quyền pháp hai ngày này hắn tu tập được.
Kẻ hạ nhân kia cảm nhận được sức mạnh từ nắm đấm của Chu Thành, biến sắc, liền muốn lui lại, nhưng vẫn là chậm một bước.
Chu Thành một quyền đấm trúng ngực hắn.
Bình!
Hắn chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều nứt.
Miệng phun máu tươi.
Hắn bay ra ngoài, lúc đập xuống giữa sân, một lực lượng băng giá đáng sợ từ trên trời rơi xuống như thác nước, đóng băng hắn ở đó, biến hắn thành một bức tượng băng.
Là Băng Tuyết Phượng Hoàng ra tay.
Bốn người Tần Mãnh, Lâm Nho, Khương Thần, Lâm Vũ đồng thời ra tay, một chỉ một chưởng một quyền, đánh vào phía trên tượng băng, Bức tượng băng lại nổ tung, và băng vỡ thành vụn.
Chu Thành một chỉ điểm vào huyệt vị đối phương.
Vài ngày trước, sát thủ ám sát, cắn thuốc độc mà chết, cho nên lần này Chu Thành lần này đương nhiên không thể cho hắn thêm một cơ hội.
Sau khi Chu Thành điểm vào huyệt vị của đối phương, sờ vào lên mặt đối phương, lột xuống một tấm da người, quả nhiên, là sát thủ giả dạng thành người làm trong phủ hắn.
Sát thủ, tất nhiên là thái sư Cao Phạm phái tới.
Vị sát thủ kia, một mặt hoảng sợ, không dám tin nhìn Chu Thành, Băng Tuyết Phượng Hoàng cùng mấy người Tần Mãnh.
Chẳng phải nói Chu Thành này mới Luyện Khí tam trọng sao?
Không phải nói bên người Chu Thành chỉ có một vị cao thủ Tiên Thiên sao?
Lúc Chu Thành khống chế tên sát thủ kia, Chu Uy cùng hộ vệ trong phủ nghe tiếng chạy đến.
Sau khi tìm hiểu tình hình, Chu Uy sầm mặt lại, để Thường Thanh đem tất cả nô bộc trong phủ, toàn bộ hộ vệ tụ tập đến phòng trước sân nhỏ, bắt đầu kiểm tra từng người.
Nhưng sát thủ cứng đầu, cho dù Tần Mãnh, Lâm Nho nghiêm hình khảo vấn như nào, từ đầu đến cuối không chịu khai ra người đứng phía sau sai hắn.
Cuối cùng, Chu Thành dùng thần hồn, thi triển mê hồn chi pháp, mới hỏi ra đối phương đến từ một tổ chức Thiên Lục.
“Thiên Lục.” Chu Thành thì thầm.
Cái tổ chức Thiên Lục này cực kỳ to lớn mà nghiêm ngặt, một tầng phụ trách một tầng, bình thường các chỗ thông nối nhau đều che mặt và dùng ám ngữ.
Từ trong miệng đối phương, hắn biết một trong các cứ điểm của Thiên Lục nằm trên một đỉnh cao của Thanh Yêu sơn mạch.
Chu Thành lúc này suất lĩnh bảy người Tần Mãnh chạy tới Thanh Yêu sơn mạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận