Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 256: Gia nhập trận pháp tổng công hội

Trong lúc Chu Thành chuyên tâm nghiên cứu phần thưởng là quyển bí tịch trận pháp đó thì Trần Oánh đứng trước cổng chính cung điện của Trần Thiên Bằng, thỉnh thoảng nhìn qua hướng viện tử Chu Thành đang ở.
Trần Thiên Bằng nhìn vẻ mặt của ái nữ, không khỏi cười cười, nói: “Đừng nhìn, người ta còn chưa tới.”
Trần Oánh nghe được phụ thân trêu ghẹo, khuôn mặt không khỏi đỏ lên, nói: “Ta không có chờ hắn, ta tới thỉnh giáo phụ thân một chút vấn đề về trận pháp.”
Trần Thiên Bằng nở nụ cười: “Đúng đúng, mấy ngày nay Oánh Nhi của ta tới tìm ta đều là vì thỉnh giáo vấn đề về trận pháp.” Sau đó hỏi: “Không biết ngươi có vấn đề gì về trận pháp, nói cho phụ thân nghe một chút.”
Trần Oánh ê a, dậm chân một cái: “Phụ thân, ngươi chỉ biết trêu ghẹo người ta.”
Trần Thiên Bằng cười ha ha.
Trần Oánh chu môi nói: “Chu Thành này cũng không thức thời, phụ thân ngươi chân thành mời hắn trên đại hội như thế, hắn lại không đến!”
Trần Thiên Bằng cười nói: “Hẳn là hắn đang luyện hóa tiên đan, viên tiên đan đó cũng không dễ luyện hóa, ta xem chừng ít nhất hắn phải dùng mười ngày mới có thể luyện hóa xong.”
Trần Oánh ừ một tiếng, ngồi một hồi, lại nói: “Phụ thân, đám người của Thái Nhất Tiên Môn và Bách Tiên Môn thực là đáng ghét cực kì, chuyện này ngươi cũng không thể mặc kệ.”
Từ sau khi đại hội giao lưu trận pháp kết thúc, cao thủ của Thái Nhất Tiên Môn và Bách Tiên Môn vẫn giám thị động tĩnh của Chu Thành, hiển nhiên là đợi Chu Thành vừa ra khỏi Cửu Thiên Chi Thành thì sẽ động thủ.
Trần Thiên Bằng lại cười nói: “Thế nào, lo lắng cho Chu Thành?” Không đợi Trần Oánh mở miệng, lại nói: “Yên tâm đi, chuyện của Chu Thành phụ thân sẽ không mặc kệ.”
“Chu Thành là đệ nhất đại hội giao lưu trận pháp lần này, nếu như vừa ra khỏi Cửu Thiên Chi Thành thì bị người ta giết, như vậy không phải là vả mặt trận pháp tổng công hội ta sao?”
Trần Oánh nghe xong thì cười ngọt ngào: “Ta biết ngay phụ thân ngươi sẽ không ngồi nhìn mặc kệ.”
Mấy ngày sau, Chu Thành hoàn toàn nghiên cứu xong bản bí tịch trận pháp đó.
Khiến cho Chu Thành vui mừng chính là cái bản bí tịch trận pháp này ngoại trừ bảy loại trận pháp còn lại ra thì còn có trận pháp hệ Hắc Ám, thậm chí có trận pháp hệ Quang Minh.
Lúc trước hắn còn đang nghĩ xem nên đi đâu tìm một môn trận pháp hệ Quang Minh luyện một chút, bây giờ cũng có có sẵn.
Nhưng mà đáng tiếc, trong bí tịch trận pháp cũng chỉ ghi chép một môn trận pháp hệ Quang Minh.
Môn trận pháp hệ Quang Minh này có thể ngưng tụ thiên địa quang minh chi lực, trợ mình và người khác khôi phục chân nguyên và chữa trị thương thế, có môn trận pháp hệ Quang Minh này, sau này cho dù hắn bị thương nhưng tốc độ khôi phục cũng có thể tăng lên rất nhiều.
Đương nhiên, sau này hắn đối địch, tốc độ khôi phục chân nguyên cũng có thể tăng lên thật nhiều.
Chu Thành cầm Ngân Nguyệt Trượng trong tay, bố trí trận pháp hệ Hắc Ám và trận pháp hệ Quang Minh trong sân một hồi, sau đó ngừng lại, hắn vốn muốn thử dung hợp hệ Hắc Ám và hệ Quang Minh lại với nhau nhưng từ đầu đến cuối đều không thể thành công.
Buổi chiều, Chu Thành ra khỏi viện tử, đi tới cung điện của Trần Thiên Bằng.
Có lẽ Trần Thiên Bằng biết nên làm như thế nào để dung hợp hệ Hắc Ám và hệ Quang Minh.
Trần Thiên Bằng đang đọc bí tịch trận pháp, nghe được thủ vệ ngoài cửa nói Chu Thành tới chơi, trong lòng vui mừng, nói: “Mau mời Chu Thành vào.”
Nhưng sau đó hắn lại nói: “Được rồi, ta tự mình ra ngoài.”
Thủ vệ ngoài cửa nghe Trần Thiên Bằng muốn tự mình ra nghênh đón Chu Thành thì không khỏi giật mình.
Với thân phận của Trần Thiên Bằng, chỉ có người như môn chủ Thái Nhất Tiên Môn thì mới đáng cho Trần Thiên Bằng đi nghênh đón, bây giờ lại muốn đi nghênh đón Chu Thành?
Trần Thiên Bằng đi ra ngoài điện, cũng cho người đi thông báo cho ái nữ.
Đi ra bên ngoài đại điện, Trần Thiên Bằng nhìn thấy Chu Thành mặc lam sam, cười ha ha: “Chu Thành, tới, mấy ngày nay ta mỏi mắt chờ mong, nhưng vẫn không thấy bóng dáng ngươi đâu.”
Chu Thành không ngờ được là Trần Thiên Bằng lại tự mình đi ra đón mình, nghe Trần Thiên Bằng thân thiết gọi đủ tên mình, nhanh chóng đi tới trước, ôm quyền cười nói: “Vãn bối khiến cho Trần tổng hội trưởng chờ lâu rồi.”
Trần Thiên Bằng đi lên, kéo cổ tay Chu Thành, dẫn Chu Thành đi vào trong điện, cười hỏi: “Mấy ngày nay ngươi bận luyện hóa viên tiên đan đó chứ, hoàn toàn luyện hóa rồi?”
Bây giờ cách đại hội giao lưu trận pháp kết thúc đã tám ngày, hắn thấy, tám ngày này Chu Thành vẫn đang luyện hóa viên tiên đan đó.
Tám ngày, còn nhanh hơn hắn dự đoán hai ngày.
Chu Thành sững sờ, khẽ gật đầu, cười nói: “Ừm, đại hội vừa kết thúc thì ta lập tức bế quan luyện hóa viên tiên đan đó, luyện hóa viên tiên đan đó xong, ta tu luyện trận pháp một chút, có một vấn đề về trận pháp muốn tới thỉnh giáo Trần tổng hội trưởng.”
Trần Thiên Bằng nghe Chu Thành mở miệng gọi một tiếng Trần tổng hội trưởng, cười nói: “Sau này ngươi đừng gọi ta Trần tổng hội trưởng, ta và sư phụ ngươi cũng là bạn cũ, như vậy đi, sau này ngươi gọi ta Trần bá bá là được.”
Chu Thành khẽ giật mình, lập tức gật đầu xác nhận.
Hai người cùng nhau đi vào trong điện.
Trần Thiên Bằng đột nhiên cười hỏi: “Chu Thành, ngươi có hứng thú gia nhập trận pháp tổng công hội chúng ta hay không?”
“Gia nhập trận pháp tổng công hội!” Chu Thành bất ngờ.
Gia nhập trận pháp tổng công hội, là theo đuổi và ước mơ của tất cả trận pháp sư trong thế giới Tiên Võ, chỉ là muốn gia nhập trận pháp tổng công hội thì điều kiện quá hà khắc.
Nói như vậy, chỉ có trận pháp sư thành danh nhiều năm mới có hi vọng gia nhập.
“Thế nào?” Trần Thiên Bằng thấy Chu Thành phản ứng như vậy thì cười nói: “Nếu như ngươi chịu gia nhập trận pháp tổng công hội chúng ta, lát nữa ta sẽ triệu tập rất nhiều Thái Thượng trưởng lão của trận pháp tổng công hội tuyên bố tin tức này.”
Chu Thành hít sâu một hơi, cười nói: “Được Trần bá bá hậu ái, Chu Thành có thể gia nhập trận pháp tổng công hội là vinh hạnh của Chu Thành.”
Gia nhập trận pháp tổng công hội, đối với hắn thì là chuyện trăm lợi mà không một hại, đương nhiên Chu Thành sẽ không từ chối.
Trần Thiên Bằng cười ha ha một tiếng: “Được, vậy cứ quyết định như thế.”
Lúc này, Trần Thiên Bằng triệu tập rất nhiều Thái Thượng trưởng lão của trận pháp tổng công hội đến đây, tại chỗ tuyên bố Chu Thành gia nhập trận pháp tổng công hội.
Hoàng Hoành, Lưu Thiếu Quân và một đám Thái Thượng trưởng lão nghe Chu Thành gia nhập trận pháp tổng công hội thì đều cực kỳ mừng rỡ, đồng loạt chúc mừng Chu Thành không thôi.
Chuyện Chu Thành gia nhập trận pháp tổng công hội nhanh chóng truyền đến tai cao thủ của Thái Nhất Tiên Môn và Bách Tiên Môn.
Nhiếp Hàn, Lam Như Ngọc ngồi trong điện, sắc mặt khó coi.
Chu Thành gia nhập trận pháp tổng công hội, nếu như bọn họ giết Chu Thành, đó chính là tương đương với khiêu khích trận pháp tổng công hội, khiêu khích Trần Thiên Bằng.
“Đáng chết!” Sắc mặt Lam Như Ngọc âm trầm như nước: “Tiểu tử này lại gia nhập trận pháp tổng công hội.”
Nhiếp Hàn hai mắt lấp lóe: “Bây giờ có Trần Thiên Bằng che chở tiểu tử này, xem ra chúng ta không thể công khai giết tiểu tử này.”
Lam Như Ngọc trong lòng hơi động, nàng đã hiểu ý trong lời nói của Nhiếp Hàn.
Không thể công khai giết Chu Thành, bọn họ có thể ngầm giải quyết.
Ngầm. Lam Như Ngọc thầm nghĩ trong lòng.
Đêm xuống.
Lúc này, một đám Thái Thượng trưởng lão đã rời đi, đại điện chỉ còn lại ba người Chu Thành, Trần Thiên Bằng và Trần Oánh.
Lúc này, Chu Thành mới có thời gian thỉnh giáo Trần Thiên Bằng chuyện liên quan đến dung hợp trận pháp hệ Hắc Ám và trận pháp hệ Quang Minh.
“Trần bá bá, hai ngày nay ta luyện tập trận pháp hệ Hắc Ám với trận pháp hệ Quang Minh, nhưng mà vẫn không thể thành công dung hợp hai hệ trận pháp.” Chu Thành hỏi: “Hôm nay tới, ta muốn thỉnh giáo Trần bá bá, không biết có phương pháp dung hợp không?”
“Chờ một chút, ngươi nói cái gì, dung hợp hai hệ trận pháp? Ý của ngươi là ngươi cũng biết trận pháp hệ Quang Minh?” Trần Thiên Bằng ngắt lời, giật mình nhìn Chu Thành.
Trần Oánh cũng trợn tròn đôi mắt đẹp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận