Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 227: Tiên Nhân cửu trọng, hay là thập trọng?

Chu Thành phán đoán không sai, hai đầu hung thú đang đánh nhau, trong đó có một đầu chính là Cửu Thải Côn Bằng.
Mà con Cửu Thải Côn Bằng này, áp lực vô biên, cho dù là ở phía xa tận chân trời, cũng khiến cho Chu Thành có loại cảm giác bị ép đến ngạt thở, có thể thấy được thực lực của con Cửu Thải Côn Bằng này rất khủng bố.
Xích Dương nhìn chăm chú phương xa chân trời, chậm rãi nói: “Chúng ta qua đó xem xem.”
Nói đến đây, chân nguyên cuốn luôn cả Chu Thành, mang theo Chu Thành phá không bay lên, chớp mắt liền biến mất trên mặt đất.
Tốc độ của hai người cực nhanh, Chu Thành chỉ nhìn được những dãy núi xung quanh không ngừng lùi lại.
Chỉ là, tốc độ của hai người mặc dù cực nhanh, nhưng mà, nhưng hai con yêu thú trong lúc chiến đấu lại di chuyển rất nhanh, cho nên, khi hai người Chu Thành tới nơi hai đầu hung thú giao chiến ban đầu, hai con yêu thú sớm đã đi xa.
Chỉ thấy nơi ban đầu hai yêu thú đánh nhau, dãy núi xung quanh bị hủy hết, đã hoàn toàn thành cát bụi, cát bụi cuồn cuộn như bão cát.
Trên mặt đất, khắp nơi có thể thấy được những hố sâu kinh khủng, những hố sâu này vẫn bị luồng khí cuồng bạo kích động.
Nhìn những hố sâu đáng sợ kia, Chu Thành trong lòng kinh ngạc.
Nơi này là biên giới Thượng Cổ di tích, những dãy núi này và mặt đất, cực kỳ cứng rắn, cho dù là hắn, một kích toàn lực, nhiều nhất chỉ có thể ở mặt đất lưu lại một cái hố nhỏ sâu vài mét, sức mạnh của hai con yêu thú này vô cùng kinh khủng.
“Hẳn là con Cửu Thải Côn Bằng năm đó.” Xích Dương nhìn toàn cảnh tất cả bị phá hủy trước mắt, ngưng trọng nói.
Chu Thành giật mình nói: “Sư phụ ý người là nói chính là đầu mà ngươi gặp phải ở trong thế giới Lôi Ngục?”
“Hẳn là vậy.” Xích Dương gật đầu.
Khó trách!
Phải biết con Cửu Thải Côn Bằng kia, năm đó ngay cả sư phụ hắn đều không thể áp chế.
Chỉ là, con Cửu Thải Côn Bằng kia làm sao lại xuất hiện tại ở đây?
Khoảng cáchtừ thế giới Lôi Ngục đến đây, cực kỳ xa xôi.
“Sư phụ, vậy thôi đi.” Chu Thành mở miệng nói.
Nếu là cái đầu mà năm đó sư phụ hắn gặp phải ở trong thế giới Lôi Ngục, cho dù bọn hắn theo sau cũng vô dụng.
Xích Dương lại là trầm ngâm nói: “Chúng ta theo sau đi.” Sau đó nói: “Ngươi đi theo bên cạnh ta.”
Chu Thành khẽ giật mình, gật đầu.
Hắn đại khái hiểu được suy nghĩ trong lòng sư phụ.
Con Cửu Thải Côn Bằng kia thực lực tuy mạnh, nhưng mà, nếu như hai con yêu thú giao chiến bị thương, vậy bọn hắn sẽ có cơ hội.
Phải biết, nguồn gốc của một đầu Cửu Thải Côn Bằng, thế nhưng mà sẽ tốt hơn vô số lần so một viên trứng Cửu Thải Côn Bằng, nếu như Chu Thành có thể thôn phệ được chân nguyên của con Cửu Thải Côn Bằng này, vậy thì Chí Tôn Pháp Tướng của Chu Thành, chắc chắn có thể tăng lên tới một trình độ cực kỳ khủng bố.
Đến lúc đó, thần cản thôn thần, phật cản phệ phật.
Xích Dương dẫn theo Chu Thành dọc theo phương hướng hai thú đánh nhau tật tốc đi theo.
Theo tới gần,sức mạnh hai thú đánh nhau càng cuồng bạo, cảm nhận được sức mạnh vông cùng to lớn của hai thú, Chu Thành trong lòng níu chặt.
May mà có chân nguyên của Xích Dương che chở hắn, nếu không thì, chỉ riêng tàn dư sức mạnh cuồng bạo mà hai con yêu thú đánh nhau, đều có thể đánh bay Chu Thành.
Cuối cùng, Chu Thành thấy được hai thú đánh nhau.
Chỉ nhìn thấy ở nơi thật xa, hai bóng dáng cực kỳ to lớn như là một ngọn núi lớn không ngừng oanh kích giao thủ ở trên không với tốc độ kinh người, mỗi một lần bắn vào nhau, đều như là tiếng sấm của Cửu Thiên, không gian rung chuyển không ngừng, mặt đất bốn phía đang không ngừng chấn động.
Những ngọn núi xung quanh liên tục bị đẩy xuống như thể có một bàn tay khổng lồ vô hình, khi sụp xuống thì biến thành cát bụi.
Cho dù là cách nhau cực xa, Chu Thành cũng bị âm thanh như sấm sét của hai con yêu thú giao chiến thổi bay, làm cho tai của hắn đau nhức và ù đi, cảm giác như sắp nứt ra.
Chu Thành nhìn hai con yêu thú như là một ngọn núi lớn, trong lòng tràn đầy kinh ngạc, chỉ có kinh ngạc.
Hắn lần đầu tiên nhìn thấy cường giả cấp bậc như vậy đánh nhau.
Sức mạnh của hai con yêu thú này, đã vượt xa ra khỏi tưởng tượng của hắn.
Giữa lòng bàn tay và móng vuốt của hai con thú, một đỉnh núi cao vạn thước đã bị hóa thành bột.
Đây chính là sức mạnh của Tiên Nhân?
“Quang Minh Bạch Hổ!” Xích Dương nhìn chằm chằm hai yêu thú đang đánh nhau, mở miệng nói, trong ánh mắt kinh ngạc.
Cùng Cửu Thải Côn Bằng đánh nhau, chính là một Quang Minh Bạch Hổ với ngọn lửa sáng rực khắp cơ thể.
Quang Minh Bạch Hổ, là một trong ngũ phương Thần Thú.
Cũng là Thần Thú cấp cao nhất thế gian .
Thế nhưng mà, dù vậy, Cửu Thải Côn Bằng đối đầu một trong ngũ phương Thần Thú Quang Minh Bạch Hổ, vẫn không rơi vào thế hạ phong, đôi bên đánh cho khó phân thắng bại.
Oanh!
Đột nhiên, một tiếng ầm ầm nổ vang, hai yêu thú tách ra.
Con Cửu Thải Côn Bằng kia đột nhiên nhìn về hướng chỗ không gian hai người Chu Thành cùng Xích Dương.
Xích Dương mặc dù sử dụng tiên pháp vô thượng che giấu khí tức cùng thân ảnh của hai người, nhưng mà Cửu Thải Côn Bằng đã phát hiện ra sự tồn tại của hai người Xích Dương và Chu Thành.
Cửu Thải Côn Bằng hai mắt phát sáng hóa thành thực chất, đánh về phía không gian chỗ hai người Xích Dương và Chu Thành.
Xích Dương thấy thế, kéo theo Chu Thành nhanh chóng trốn chạy.
Tê!
Chỉ thấy ánh mắt phát sáng từ hai mắt của Cửu Thải Côn Bằng quét qua không chỗ vừa rồi Chu Thành và Xích Dương đứng, Chu Thành có thể thấy rõ không gian bị xuyên thủng như một chiếc gương..
Những tia sáng xuyên qua dãy núi phía xa.
Ngọn núi đều bị phá hủy.
Chu Thành bị dọa đến nổi toát mồ hôi lạnh.
Nếu không phải vừa rồi sư phụ hắn phản ứng kịp thời, chỉ sợ vừa rồi, hắn đã bị đánh thành tro.
Cửu Thải Côn Bằng nhìn về phía Xích Dương, mở miệng nói: “Tiểu tử, hóa ra là ngươi.”
Xích Dương là cự đầu của thế giới Tiên Võ, nhưng mà trong miệng của Cửu Thải Côn Bằng, lại thành tiểu tử.
Tuy nhiên, cho dù là hình thể, hay là tuổi tác, ở trước mặt Cửu Thải Côn Bằng, Xích Dương cũng đích thật là tiểu tử.
Cửu Thải Côn Bằng sau khi nhận ra Xích Dương, ánh mắt lại rơi hướng về phía Chu Thành, hai mắt đột nhiên tỏa ánh sáng: “Tiểu tử, ngươi có thể ngưng tụ là Cửu Thải Côn Bằng Chí Tôn Pháp Tướng? !”
Nói xong, Cửu Thải Côn Bằng há miệng ra, thôn phệ hướng tới Chu Thành.
Ngay lập tức, không gian ầm ầm vang lên, chỉ sức mạnh kinh khủng nuốt chửng đang bao trùm lấy Chu Thành.
Đối với Chu Thành mà nói, Cửu Thải Côn Bằng vốn là vật đại bổ, nhưng mà Cửu Thải Côn Bằng nếu có thể thôn phệ Chu Thành, đối với việc tu luyện của nó cũng có trợ giúp thật to lớn.
Xích Dương thấy thế, không nghĩ được nhiều hơn, một thanh Tiên Kiếm trong tay xuất hiện, chém ra một kiếm, một kiếm này, đơn giản là như chặt đứt Cửu Thiên, chém vào cái lực hút kinh khủng kia.
“Đi thôi!” Xích Dương nắm lấy Chu Thành, lập tức di chuyển, biến mất tại chỗ.
“Còn muốn chạy?” Cửu Thải Côn Bằng thấy vậy, giọng nói như sấm gầm: “Đứng lại cho ta!” Một trảo đánh tới, một sức mạnh vô cùng áp đảo đã nổ tung về phía hai người Xích Dương và Chu Thành.
Xích Dương quay đầu, tay còn lại vỗ ra, chỉ thấy một khiên khổng lồ trong nháy mắt phồng lên ngàn vạn lần, như một tường thành, nghênh về hướng sức mạnh của đối phương.
Đông!
Chiếc khiên bị đánh bay.
Tuy nhiên , Xích Dương đã lợi dụng sức mạnh này để bay với tốc độ rất cao, mang theo Chu Thành, trong nháy mắt đi xa.
Mặt khiên khổng lồ đó, cũng hóa thành một vệt sáng, rơi vào trong tay Xích Dương.
Cửu Thải Côn Bằng đang định đuổi theo hai người Chu Thành, thế nhưng mà, nhưng một bóng trắng lóe lên trước mặt, Quang Minh Bạch Hổ chưởng ra một chưởng về hướng nó.
Tiếng vang không ngừng vang lên.
Xích Dương cũng không quay đầu lại, mang theo Chu Thành một đường tật tốc bỏ chạy, hồi lâu sau, mới dừng lại ở một mảnh đất cằn cỗi chỗ xa xôi.
Thấy Cửu Thải Côn Bằng không có đuổi theo, Chu Thành mới thỏa lỏng thở phào nhẹ nhõm, nhớ lại khoảnh khắc sinh tử vừa rồi, hắn vẫn cảm thấy run rẩy.
May mắn con Quang Minh Bạch Hổ kia cản Cửu Thải Côn Bằng lại, nếu không thì, bây giờ cả hai khó lòng chạy thoát được.
Xích Dương cũng cảm khái nói: “Con Cửu Thải Côn Bằng này, thực lực còn mạnh hơn so với năm đó.”
“Sư phụ, con Cửu Thải Côn Bằng này là thực lực gì? Là Nhân Tiên cửu trọng, hay là thập trọng?” Chu Thành không khỏi hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận