Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 452: Hắc Ma Động

Lại mười năm nữa trôi qua, một tiếng vang ầm ầm vang lên. Bên trong biển lửa có kim quang trùng thiên, kèm theo kim quang là một luồng khí tức mạnh mẽ quét ngang thiên địa.
Chỉ thấy quanh thân Chu Thành có Long khí bốc lên, phía sau có hình bóng Thủy tổ Cự Long như ẩn như hiện.
Một trăm năm khổ tu, rốt cục hắn cũng đột phá cảnh giới Đại La Kim Tiên.
Đột phá cảnh giới Đại La Kim Tiên, tốc độ thôn phệ của Chu Thành tăng nhiều, vô số tinh huyết Long tộc và Long khí từ Thủy Tổ Long Thân bay lên, gào thét lên tuôn tới Chu Thành.
Cho nên, sau khi đột phá cảnh giới Đại La Kim Tiên, tốc độ tăng lên của Chu Thành cũng không có giảm bớt bao nhiêu.
Ngay lúc Chu Thành từng bước thôn phệ tinh huyết và Long khí của Thủy tổ Long tộc, luyện hóa Thủy Tổ Long Thân, đột nhiên, nơi nào đó cuối Ma Uyên, một cỗ lực lượng tàn bạo mà phệ huyết ầm vang xuất hiện.
Toàn bộ ma khí trong Ma Uyên rung chuyển kịch liệt.
Lúc đầu, tiểu ngưu vẫn luôn chú ý tới Chu Thành bỗng nhiên đứng dậy, hai mắt lóe lôi quang nhìn về phía cuối Ma Uyên. Một hồi sau, tiểu ngưu thu ánh mắt lại, lôi quang trong mắt biến mất, nhưng lông mày lại nhíu chặt.
Nó muốn đi đến cuối Ma Uyên để tìm tòi hư thực nhưng nhìn Chu Thành đang tu luyện bên cạnh, cuối cùng nó vẫn nhịn xuống. Dù sao dưới đáy Ma Uyên có nguy hiểm không biết trước được, nếu như nó không có mặt ở đây thì Chu Thành sẽ gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.
Cho nên tiểu ngưu vẫn ở lại, thủ ở bên cạnh.
Nhưng mà sau khi cỗ lực lượng đó ầm ầm xuất hiện thì nó lại lập tức biến mất không còn tăm tích, sau đó cũng không còn xuất hiện lại nữa.
Chu Thành tu luyện một lần chính là mấy trăm năm.
Dù tiên căn của Chu Thành có được chín đại thuộc tính, hơn nữa toàn bộ đều là một trăm bốn mươi chín, cũng có Hỗn Độn Bất Diệt Thể, còn có Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết nhưng vẫn dùng hơn sáu trăm năm mới có thể hoàn toàn luyện hóa được Thủy Tổ Long Thân.
Sau khi Chu Thành thôn phệ, luyện hóa hết toàn bộ tinh huyết, long lực của Thủy Tổ Long Thân, tất cả vảy rồng của Thủy Tổ Long Thân hóa thành từng chút quang mang, không ngừng bao trùm trên người Chu Thành, rồi sau đó từng cái dung hợp vào bên ngoài thân thể Chu Thành, hoàn toàn dung hợp lại làm một thể với huyết nhục của Chu Thành.
Những vảy rồng Chu Thành, chỉ sợ có đến ức, hóa thành điểm điểm quang mang, tạo thành một dòng quang mang chi hà, vọt tới Chu Thành.
Mỗi khi dung hợp một chiếc vảy rồng thì Hỗn Độn Bất Diệt Thể của Chu Thành lại mạnh lên một chút.
Luyện hóa tinh huyết và long lực của Thủy Tổ Long Thân, thực lực Chu Thành tăng vọt, Hỗn Độn Bất Diệt Thể vốn đã cường hãn, bây giờ lại dung hợp những vảy rồng này, Hỗn Độn Bất Diệt Thể của Chu Thành có sức phòng ngự đã đạt tới một mức độ cực kỳ kinh người.
Lại dùng mấy tháng nữa Chu Thành mới hòa tan hết toàn bộ vảy rồng của Thủy Tổ Long Thân.
Luyện hóa xong Thủy Tổ Long Thân, Chu Thành thở dài một hơi, hắn nội thị trong cơ thể, chỉ thấy tất cả huyết nhục của Hỗn Độn Bất Diệt Thể đã hoàn toàn đại biến dạng, bây giờ tất cả huyết nhục của hắn tràn ngập long lực tinh thuần nhất trong thiên địa, sau khi dung hợp vảy rồng thì tất cả huyết nhục giống như là vảy rồng, có kim sắc sáng loáng.
Chu Thành đưa tay lên, trong lòng bàn tay có một đám lửa lóe lên.
Cái này không phải Hỗn Độn Hư Vô Chi Diễm mà là Tiên Vương Chi Diễm mà chỉ có cường giả Tiên Vương mới có được.
Tiên Vương Chi Diễm toát ra từ trong lòng bàn tay Chu Thành, tràn ngập uy lực của pháp tắc Tiên Vương. Không sai, lần này luyện hóa Thủy Tổ Long Thân, Chu Thành nhất cử đột phá đến Tiên Vương Cảnh. Không chỉ có trở thành cường giả Tiên Vương mà còn đột phá đến Tiên Vương cảnh nhị trọng.
Tiểu ngưu thấy rốt cục Chu Thành cũng hoàn toàn luyện hóa long thân của Thủy tổ Long tộc thì trong lòng cũng buông lỏng, dưới đáy Ma Uyên này, nguy hiểm trùng điệp, nó rất lo lắng trong mấy trăm năm nay sẽ xảy ra chuyện ngoài ý.
Bây giờ, rốt cục Chu Thành cũng đúng hạn luyện hóa xong long thân của Thủy tổ Long tộc.
“Tiên Vương nhị trọng, cũng không tệ lắm.” Tiểu ngưu đi tới trước mặt Chu Thành, nở một nụ cười nói.
Chu Thành ôm quyền cười nói: “Đa tạ tiền bối.”
Hắn biết mấy trăm năm nay tiểu ngưu vẫn luôn bảo vệ bên cạnh hắn một tấc cũng không rời.
Tiểu ngưu lung lay đùi trâu, nói: “Chúng ta tiếp tục tìm đầu rồng.” Chỉ khi nào luyện hóa xong đầu rồng thì bọn họ mới hoàn thành mục đích của chuyến đi này.
Đầu rồng, chính là thứ quan trọng nhất trên người rồng.
Chu Thành cũng biết ở lâu dưới đáy của Ma Uyên này thêm một ngày thì nguy hiểm sẽ tăng lên một phần, cho nên cũng không chần chờ, đi theo tiểu ngưu tiếp tục tìm kiếm đầu rồng.
Long thân của Thủy tổ Long tộc vắt ngang không biết bao nhiêu dặm trong Ma Uyên, cho nên nhìn một cái là có thể nhìn thấy long thân nhưng mà đầu rồng thì tương đối khó tìm.
Nhưng mà Chu Thành luyện hóa long hồn và long thân của Thủy tổ Long tộc, hắn có cảm ứng cực kỳ mẫn cảm với khí tức của đầu rồng, không lâu sau thì Chu Thành đã cảm ứng được khí tức của đầu rồng.
Đầu rồng nằm ở cuối Ma Uyên.
Chu Thành và tiểu ngưu bay tới cuối Ma Uyên.
Trong lúc bay tới cuối Ma Uyên, tiểu ngưu luôn cảm thấy có một luồng khí tức nguy hiểm quấn quanh mình.
“Phải cẩn thận.” Tiểu ngưu đột nhiên nhắc nhở Chu Thành.
Nghe tiểu ngưu nhắc nhở, Chu Thành có chút ngoài ý muốn.
Hắn chưa hề thấy sắc mặt tiểu ngưu nghiêm túc như thế.
Chu Thành nhìn về phía cuối Ma Uyên, rốt cuộc thì chỗ đó có cái gì? Chẳng lẽ là có liên quan đến La Hầu?
Cũng chỉ có La Hầu mới có thể khiến cho tồn tại như tiểu ngưu nghiêm túc.
Chẳng lẽ La Hầu sống lại?
Thế nhưng không phải tiểu ngưu nói là La Hầu muốn phục sinh thì gần như là không thể nào sao.
Bởi vì có tiểu ngưu nhắc nhở nên Chu Thành càng cẩn thận và cảnh giác hơn.
Trong lúc bay đến cuối Ma Uyên, càng đến gần cuối Ma Uyên thì ma khí càng nồng đậm, ma khí dưới đáy Ma Uyên hóa thủy, mà càng đến gần cuối Ma Uyên thì Ma Thủy càng ngưng tụ.
Cho nên, Chu Thành và tiểu ngưu đều giảm tốc độ.
May mắn Chu Thành có Tịnh Thế Ma Phương, có thể không ngừng tịnh hóa Ma Thủy, nếu không phải như vậy thì muốn phá vỡ Ma Thủy cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì, dù bây giờ Chu Thành đã là cường giả Tiên Vương nhị trọng.
Chu Thành dùng Tịnh Thế Ma Phương tịnh hóa Ma Thủy, tiểu ngưu thì toàn thân có lôi quang phun trào, từng dòng tử lôi quấn quanh nhau, không ngừng xoay tròn, những nơi đi qua, Ma Thủy đều bị đánh bay.
Tốc độ của Chu Thành và tiểu ngưu cũng không chậm, thế nhưng cho dù với tốc độ như thế thì bọn họ cũng mất mấy ngày mới có thể đi đến cuối Ma Uyên.
Cuối Ma Uyên là một cái tuyệt bích, tuyệt bích huyết dịch lâm ly, phía trên như có một dòng thác huyết không ngừng chảy từ trên vách đá dựng đứng xuống.
Tuyệt bích cao không biết bao nhiêu vạn trượng, không biết là vật liệu gì biến thành.
Tuyệt bích tản ra khí tức khiến cho lòng người sợ hãi, khí tức này làm cho người ta hoảng hốt, bất an, tuyệt vọng.
Trước tuyệt bích có một cái cửa hang màu đen lớn mấy trăm dặm, khí tức của đầu rồng phát ra từ cái cửa hang màu đen đó, trong cửa hang màu đen không ngừng phun ra ma khí.
Toàn bộ ma khí trong Ma Uyên như là đến từ trong hang động này.
“Hắc Ma Động?” Chu Thành nhìn cái cửa hàng màu đen to lớn này, nói.
“Không sai, đây chính là Hắc Ma Động.” Tiểu ngưu nói.
Hắc Ma Động chính là một nơi khiến cho người ta vừa nghe tin đã sợ mất mật, theo truyền thuyết thì cho dù là bất kỳ ai đi vào thì cũng không thể nào đi ra được nữa.
Chu Thành nhìn Hắc Ma Động trước mắt, buồn bực một hồi, không ngờ được là đầu rồng lại nằm trong Hắc Ma Động, bây giờ nên lấy nó ra như thế nào?
“Chúng ta đi xuống đi.” Ở lại một hồi, tiểu ngưu mở miệng nói: “Phải cẩn thận.”
Tiểu ngưu lại tiếp tục nhắc nhở Chu Thành phải cẩn thận một lần nữa.
Chu Thành hít sâu một hơi, tế Tịnh Thế Ma Phương lên đỉnh đầu, bảo vệ lấy thân thể của mình sau đó đi theo tiểu ngưu vào Hắc Ma Động.
Hắc Ma Động rất sâu, Chu Thành và tiểu ngưu liên tục đi xuống tới mấy ngàn mét mà vẫn chưa đến đáy.
Khi xuống được gần mười kilomet thì Chu Thành và tiểu ngưu cũng chạm đáy Hắc Ma Động.
Dưới đáy Hắc Ma Động cực kỳ yên tĩnh, yên tĩnh đến mức khiến cho người ta sợ hãi, trong lòng hoảng hốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận