Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 483: Kết quả Tiên Vương Chi Chiến

Tào Uy dứt lời, hiện trường lập tức bạo động.
Chu Thành cũng không ngờ được là đề thi của vòng thứ ba lại là lĩnh hội Vô Tự Thiên Bi.
Vô Tự Thiên Bi rất thần bí trong Thiên Giới, nhưng nó là một bảo bối tuyệt thế, Thiên Đế lại chịu lấy nó ra để cho mọi người lĩnh hội?
Xem ra Thiên Đế lĩnh hội Vô Tự Thiên Bi gặp bình cảnh? Cần phải mượn lực lượng của mọi người giúp lĩnh hội và phá giải bí mật của Vô Tự Thiên Bi?
“Được rồi, Bây giờ mọi người có thể bắt đầu tìm hiểu rồi, mỗi người có thời gian là một ngày, trong vòng một ngày, ai lĩnh hội ra công pháp có nhiều văn tự nhất thì người đó là người chiến thắng.” Tào Uy nói.
“Về phần thứ tự lĩnh hội thì dự theo xếp hạng của vòng thứ nhất.”
Mọi người nghe xong thì đều đưa mắt nhìn về phía Bạch Phượng.
Vòng thứ nhất, người xếp hạng thứ nhất là Bạch Phượng.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Bạch Phượng tiến lên, đi tới trước Vô Tự Thiên Bi, hỏi Tào Uy: “Có thể dùng các loại phương pháp khác nhau?”
“Có thể.” Tào Uy gật đầu cười nói: “Cho dù toàn lực công kích cũng được.”
Tất cả mọi người khẽ giật mình.
Toàn lực công kích?
Mọi người không khỏi nhìn về phía Vô Tự Thiên Bi.
Như vậy thì chứng tỏ là không gì có thể phá hủy được cái Vô Tự Thiên Bi này, nếu không thì Thiên Đế cũng sẽ không để mặc cho mọi người tùy ý công kích.
Bạch Phượng nhìn chằm chằm Vô Tự Thiên Bi, đưa tay chạm vào Thiên Bi, cảm giác khi sờ tay vào hơi lạnh, nhưng để lâu thì cảm giác lạnh lẽo biến mất, thay vào đó là cảm giác ấm áp, hơn nữa nhiệt độ càng ngày càng nóng.
Cuối cùng, ngay cả Bạch Phượng cũng không chịu nổi nhiệt độ mà đành phải rời bàn tay đi.
Thực lực của Bạch Phượng có thể nói là rất kinh khủng, còn mạnh hơn cả Chúa Tể bình thường, nhưng mà ngay cả hắn cũng không chịu nổi thì có thể tưởng tượng được là nó nóng như thế nào.
Mọi người nhìn thấy cảnh này thì ai nấy cũng đều kinh nghi.
Chu Thành cũng nhìn chằm chằm Vô Tự Thiên Bi, hình như Vô Tự Thiên Bi này có sinh mệnh?
Sau đó Bạch Phượng lại dùng những phương pháp khác để lĩnh hội Vô Tự Thiên Bi, cuối cùng thậm chí hắn còn thử công kích nhưng mà cho dù Bạch Phượng có công kích như thế nào đi nữa thì Vô Tự Thiên Bi cũng không bị tổn hại một chút nào.
Chuyện này khiến cho mọi người tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Một ngày trôi qua rất nhanh.
Cuối cùng Bạch Phượng đành phải dừng lại.
Mặc dù Bạch Phượng dùng các loại thủ đoạn nhưng cuối cùng hắn chỉ có thể lĩnh hội được một bộ công pháp cấp Tiên Vương, hơn nữa hắn chỉ lĩnh ngộ được tầng thứ nhất trong bộ công pháp đó, cộng hết tất cả các chữ lại cũng không đến trăm chữ.
Những Tiên Vương khác thấy thế thì đều âm thầm lắc đầu, lòng tin của bọn họ bị đả kích nặng nề.
Một ngày này, Bạch Phượng gần như là đã thi triển hết tất cả các loại thủ đoạn ra, như là dùng trận pháp để phá giải, dùng thuộc tính tiên căn để cộng minh, dùng tâm nhãn chi thuật quan sát, hắn dùng hết thảy không dưới một trăm loại phương pháp. Thế nhưng vẫn chỉ lĩnh hội được một bộ công pháp, hơn nữa chỉ là tầng thứ nhất.
Ngay cả Bạch Phượng mà còn như thế thì những người còn lại cũng không có hy vọng gì.
Toàn thân là Long Nữ lĩnh hội.
Đúng y như những gì mà mọi người nghĩ, Long Nữ sử dụng các loại thủ đoạn, nhưng kết quả cũng giống vậy chị có thể tìm hiểu ra được một bộ công pháp, hơn nữa công pháp mà nàng tìm hiểu ra được có phẩm giai còn thấp hơn và không hoàn chỉnh hơn cái của Bạch Phượng lĩnh ngộ ra.
Từng vị Tiên Vương lần lượt xếp hàng lĩnh hội theo thứ tự xếp hạng của vòng thứ nhất.
Trong số một trăm Tiên Vương này, lúc ấy Chu Thành xếp chót vòng thứ nhất, cho nên Chu Thành là người cuối cùng lĩnh hội.
Chu Thành đứng ở nơi đó, dụng tâm quan sát Tiên Vương phía trước lĩnh hội.
Theo Tiên Vương phía trước lĩnh hội, Chu Thành càng có thể khẳng định Vô Tự Thiên Bi này có sinh mệnh.
Không phải nói Vô Tự Thiên Bi này sinh ra ý thức mà là giống như người, có sinh mệnh.
Thiên Đế ở sâu trong hư không nhìn mọi người lĩnh hội, không khỏi thất vọng.
Hắn không khỏi nhìn về phía Chu Thành.
Bây giờ phải nhìn xem Chu Thành này có thể mang đến niềm vui ngoài ý muốn cho hắn hay không.
Theo từng vị Tiên Vương lần lượt lĩnh hội xong, cuối cùng chỉ còn lại Chu Thành.
Mọi người không khỏi dời mắt nhìn về phía Chu Thành, Chu Thành đi tới trước Vô Tự Thiên Bi.
Bạch Phượng nhìn Chu Thành, ánh mắt phức tạp.
Từ vòng thứ hai, Chu Thành đánh bại Băng Ngọc Huyền Nữ, mấy ngày nay, đề tài bàn tán của mọi người gần như đều là Chu Thành, đều bàn tán về Chu Thành.
“Sẽ là hắn sao?” Bạch Phượng không khỏi nhớ tới bóng dáng giao thủ với Sát Sinh Vương khi tranh đoạt Vạn Tà Lam Liên.
Chỉ là hắn khó mà tin tưởng được người trẻ tuổi tên là Chu Thành ở trước mặt mình chính là người đó.
Dù sao trước mắt Chu Thành này có cảnh giới quá thấp.
Khi báo danh tham dự Tiên Vương Chi Chiến, Chu Thành này mới Tiên Vương ngũ trọng.
Một Tiên Vương ngũ trọng thì sao có thể đánh bay Sát Sinh Vương đã bước vào Chúa Tể Cảnh nhiều năm được?
Không chỉ có Bạch Phượng không tin mà rất nhiều Tiên Vương đều không tin.
Long Nữ nhìn Chu Thành, nàng cũng kinh nghi không thôi.
Dưới ánh mắt phức tạp của tất cả mọi người, Chu Thành xòe bàn tay ra, giống như Bạch Phượng, đặt tay lên trên Vô Tự Thiên Bi.
Thiên địa hoàn toàn yên tĩnh.
Đã qua một nén hương nhưng Vô Tự Thiên Bi lại hoàn toàn không có bất kỳ phản ứng nào.
Chu Thành đứng ở nơi đó, không nhúc nhích.
Mọi người đều hai mặt nhìn nhau.
Nhưng rất nhiều người vẫn có thể nhìn ra được một chút kỳ quái, bởi vì cho dù là bất kỳ người nào khi đụng vào Vô Tự Thiên Bi thì Vô Tự Thiên Bi đều sẽ trở nên vô cùng nóng bỏng, hoàn toàn không có người nào có thể kiên trì được một phút, thế nhưng bây giờ đã một nén hương trôi qua mà Vô Tự Thiên Bi vâng không có thay đổi gì.
Hình như Vô Tự Thiên Bi không có bài xích Chu Thành?
Sâu trong hư không, Thiên Đế nhìn thấy cảnh này thì trong mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên.
Bởi vì cho dù là hắn cũng không thể đặt tay lên trên Vô Tự Thiên Bi lâu như thế được.
Vô Tự Thiên Bi lại không có bài xích Chu Thành.
Rất nhanh, một giờ trôi qua.
Vô Tự Thiên Bi vẫn không có bất kỳ phản ứng gì, nhưng là cũng không có bài xích Chu Thành.
Qua nửa ngày.
Quảng trường trở nên im lặng đến nỗi tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy được.
Tất cả mọi người gần như nín thở, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Chu Thành và Vô Tự Thiên Bi.
Sắc trời chậm rãi trở nên tối xuống.
Ngay lúc mọi người dần dần thất vọng, âm thầm lắc đầu thì đột nhiên Vô Tự Thiên Bi vẫn luôn không có động tĩnh lại đột nhiên tỏa ra quang mang, hào quang trùng điệp vọt lên ngút trời.
Ánh sáng chín màu của Vô Tự Thiên Bi chiếu sáng quảng trường, chiếu sáng vô số không gian ở bên ngoài quảng trường, toàn bộ Thiên Thành sáng như là ban ngày.
Mọi người đều giật mình chấn động nhìn Vô Tự Thiên Bi trước mặt.
Bọn họ chưa bao giờ nghĩ là Vô Tự Thiên Bi trụi lủi sẽ có ngày cũng trở nên sặc sỡ lóa mắt như thế.
Thiên Đế cũng thần sắc đại chấn, hai mắt lóe dị sắc.
Hắn lĩnh hội Vô Tự Thiên Bi nhiều năm, hắn cũng biết rõ tình huống này có ý nghĩa như thế nào.
Chu Thành làm cho Vô Tự Thiên Bi tỉnh lại!
Trong ánh sáng kéo dài của Vô Tự Thiên Bi, trên Vô Tự Thiên Bi hiện ra từng con chữ.
Mọi người tranh thủ thời gian quan sát.
Thứ hiện ra trên Vô Tự Thiên Bi là một bộ công pháp cấp Hỗn Độn, hơn nữa còn là công pháp cấp Hỗn Độn hoàn chỉnh, bộ công pháp đó chưa từng xuất hiện ở Thiên Giới.
Hết thảy có chừng vạn chữ.
Nhìn thấy Vô Tự Thiên Bi lại xuất hiện xuất hiện công pháp cấp Hỗn Độn mà Thiên Giới chưa từng có, hơn nữa còn là hoàn chỉnh thì mọi người đều nhìn chằm chằm Chu Thành, sắc mặt trở nên phức tạp, có hâm mộ, có kinh nghi, có không tin, có ghen ghét, có bội phục.
Không thể nghi ngờ, lần Tiên Vương Chi Chiến thứ nhất này, Chu Thành đoạt giải quán quân.
Chu Thành rút tay lại, ánh sáng trên Vô Tự Thiên Bi dần dần biến mất, khôi phục lại hình dáng ban đầu.
Quảng trường lại trở về trạng thái hoàn toàn yên tĩnh một lần nữa.
Chu Thành lui trở về vị trí trước đó.
Tào Uy nhìn Chu Thành, trong lòng cũng phức tạp, trước khi Tiên Vương Chi Chiến diễn ra, đâu ai ngờ trước được là Chu Thành sẽ đoạt được hạng nhất.
Cuối cùng, Tào Uy tuyên bố xếp hạng của Tiên Vương Chi Chiến lần này.
Hạng nhất đương nhiên là Chu Thành.
Chu Thành nhận được ba quả Hồng Mông Linh Quả, ba mươi giọt Hồng Mông Linh Thủy, Hỗn Nguyên Song Nhận với không ít Hỗn Độn Linh Thạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận