Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 246: Ta sẽ cho hắn biết cái gì gọi là sợ hãi

Thái Thượng trưởng lão Bách Tiên Môn Ngô Điền nghe Chu Thành tuyên bố muốn trảm hai tay Liệt Hoàng, cắt tứ chi Liệt Hoàng, không nhịn được nổi giận nói: “Chu Thành, ngươi quá phách lối, cuồng vọng!”
“Ngươi chỉ là một trận pháp sư nhất tinh, ngươi nghĩ trận pháp của mình mạnh bao nhiêu? Lại còn nói bừa trảm hai tay, tứ chi Liệt Hoàng! Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy buồn cười?”
“Đúng là không biết trời cao đất rộng!”
“Ngươi chờ chút, nếu lại gặp Liệt Hoàng, Liệt Hoàng dùng một cái ngón tay cũng đủ để diệt ngươi, giống bóp chết một con con gián.”
“Ngươi biết con gián là nói ai sao? Là nói loại rác rưởi vô tri, hài hước như như ngươi.”
Ngô Điền nói rất kích động, trợn mắt, nhìn dáng vẻ như muốn đấm cho Chu Thành một quyền.
Chu Thành nhìn Ngô Điền kích động, trợn mắt nói mình là một con gián vô tri, lạnh nhạt nói: “Vậy không.”
Liệt Hoàng lạnh lùng nói: “Ngươi có phải con gián hay không, chẳng mấy chốc sẽ biết.” Nói xong, theo một đám cao thủ Bách Tiên Môn rời đi.
Trước Chu Thành, Thái Nhất Tiên Môn cũng đến sớm, đứng trong đám người, mắt lạnh nhìn tất cả.
Tần Hồng Vĩ nhìn Chu Thành, trong lòng khó nhịn sát ý.
“Yên tâm, Chu Thành sống không được bao lâu.” Lão tổ Thái Nhất Tiên Môn Nhiếp Hàn cảm nhận được sát ý của Tần Hồng Vĩ bên người, mở miệng nói: “Tiểu tử này lại một mình đến Cửu Thiên Chi Thành, đúng là sợ sống lâu.”
“Chờ một chút giao lưu trận pháp, nếu như các ngươi gặp được hắn, hạ tử thủ cho ta, ta muốn hắn chết! Chết thảm! Thảm nhất!”
Nghe lão tổ Nhiếp Hàn nói như vậy, đệ tử báo danh tham gia đại hội giao lưu trận pháp của Thái Nhất Tiên Môn đều gật đầu xác nhận.
Đại hội giao lưu trận pháp lần này, không chỉ có Tần Hồng Vĩ tham gia, ngay cả Lương Dương được xưng là trận pháp kỳ tài của Thái Nhất Tiên Môn cũng báo danh.
Trình độ trận pháp của Lương Dương, có lẽ không bằng Liệt Hoàng nhưng cũng gần với Liệt Hoàng.
“Lão tổ yên tâm.” Lương Dương cung kính nói: “Nếu Chu Thành đụng tới ta, ta sẽ cho hắn biết cái gì gọi là sợ hãi.”
Bởi vì đại hội giao lưu trận pháp còn chưa bắt đầu, Chu Thành đi tới một góc của đại điện giao lưu, chờ đại hội bắt đầu, bởi vì thân phận của Chu Thành, tránh không được có đệ tử đến đây tìm Chu Thành bắt chuyện, cho nên Chu Thành cũng không có nhàn rỗi.
Chỉ chốc lát, hội trưởng trận pháp tổng công hội Trần Thiên Bằng và một đám cao thủ của trận pháp tổng công hội đến.
Thấy Trần Thiên Bằng đến, các phương cao thủ ai cũng đón lấy, cho dù là lão tổ Thái Nhất Tiên Môn Nhiếp Hàn nhìn thấy Trần Thiên Bằng cũng tranh thủ trưng khuôn mặt tươi cười đón.
Môn chủ Thái Nhất Tiên Môn là đệ nhất cao thủ thế giới Tiên Võ, nhưng cũng có người khiến cho hắn kiêng kị, một người chính là hội trưởng trận pháp tổng công hội Trần Thiên Bằng!
Trần Thiên Bằng nhiều năm không có xuất thủ, có người nói, trận pháp của Trần Thiên Bằng mạnh, đã đạt tới cảnh giới ý niệm bày trận.
Ý niệm bày trận, tức là một cái ý niệm trong đầu thì có thể bày trận, cảnh giới này, coi như kém Điện Chủ Trương Hồng của Cửu Thiên Điện năm đó nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Trần Thiên Bằng thấy các phương lão tổ đến đón, gật đầu cười một tiếng với đám người.
Nhiếp Hàn tiến lên ôm quyền cười nói: “Trần tổng hội trưởng, môn chủ chúng ta vẫn luôn nhắc tới ngươi, muốn luận bàn đạo với ngươi, môn chủ chân thành mời ngươi đến Thái Nhất Tiên Môn làm khách.”
“Chỉ là không biết có vinh hạnh này hay không.”
Nhiếp Hàn bày tư thái rất thấp.
Trần Thiên Bằng lạnh nhạt cười nói: “Sau này có thời gian sẽ đi.”
Nhiếp Hàn nghe xong thì trong lòng vui mừng, vội cám ơn Trần Thiên Bằng.
Trần Thiên Bằng ngẩng đầu bước nhanh đến đài chủ tịch đại điện.
Chỉ là vừa đi chưa được mấy bước thì Trần Thiên Bằng đột nhiên ngừng lại, hai ngày trước, Thượng Cổ Tiên Trận bao phủ Cửu Thiên Chi Thành rung động, ngay vừa rồi, hắn đột nhiên cảm nhận được luồng năng lực khiến cho Thượng Cổ Tiên Trận rung động đó.
Thế nhưng là chỉ trong nháy mắt, luồng năng lượng đó lại biến mất.
“Phụ thân.” Trần Oánh thấy Trần Thiên Bằng đột nhiên ngừng lại thì thấy bất ngờ.
“Không có việc gì.” Trần Thiên Bằng khoát tay, sau đó tiếp tục đi đến đài chủ tịch.
Mặc dù còn không thể xác định là ai nhưng là từ luồng năng lượng vừa rồi thì chắc chắn người khiến cho Thượng Cổ Tiên Trận của Cửu Thiên Chi Thành rung động đã đi tới đại điện giao lưu trận pháp.
Là ai?
Trong lòng Trần Thiên Bằng nghi hoặc.
Chẳng lẽ là một vị lão tổ nào đó?
Đang nghi ngờ, Trần Thiên Bằng đi tới đài chủ tịch, sau đó chia nhau ngồi xuống với cao thủ của trận pháp tổng công hội.
Sau khi ngồi xuống, Trần Thiên Bằng dùng ánh mắt ra hiệu cho Cổ Dược Phi có thể bắt đầu.
Chủ trì đại hội giao lưu trận pháp lần này chính là sư phụ của Hề Chấn Hồng, Cổ Dược Phi.
Cổ Dược Phi được Trần Thiên Bằng thụ ý, khẽ gật đầu, tiến lên mấy bước, đi tới trước đài chủ tịch, sau đó cất cao giọng nói: “Mời các vị báo danh tham gia đại hội giao lưu trận pháp tiến vào khu vực giao lưu trận pháp.”
Lập tức, đệ tử báo danh tham gia đại hội giao lưu trận pháp nhao nhao tràn vào khu vực giao lưu trận pháp.
Chu Thành cũng cất bước đi vào.
Trong lúc nhất thời, biển người phun trào.
Đợi tất cả đệ tử báo danh đi vào, Cổ Dược Phi cất cao giọng nói: “Đại hội giao lưu trận pháp, chia ba cái giai đoạn, giai đoạn thứ nhất, bây giờ mời Hà trưởng lão bố trí một cái trận pháp hệ Lôi ngay đây cho mọi người quan sát, song lôi trận pháp, mọi người cẩn thận quan sát, chờ Hà trưởng lão bố trí xong, mọi người tham chiếu Hà trưởng lão, bố trí song lôi trận pháp.”
“Trong vòng một canh giờ, nếu như thành công bố trí ra song lôi trận pháp thì thành công thông qua giai đoạn thứ nhất.”
Song lôi trận pháp, mặc dù chỉ là một cái trận pháp nhị cấp đê giai nhưng là trận pháp hệ Lôi bố trí khó hơn mấy hệ khác không ít, hơn nữa muốn bố trí thành công trong vòng một giờ thì độ khó lại tăng thêm không ít.
Cho nên, giai đoạn thứ nhất, trận pháp sư báo danh sẽ bị đào thải chừng phân nửa.
Hiện trường, rất nhiều đệ tử báo danh nghe xong thì sắc mặt đều thay đổi, không nghĩ tới lần đại hội giao lưu trận pháp này, độ khó ở giai đoạn thứ nhất sẽ lớn như thế.
Trong vòng một giờ, muốn thành công bố trí ra song lôi trận pháp, cho dù là rất nhiều trận pháp sư nhị tinh đê giai cũng không thể làm được, chớ nói chi là trận pháp sư nhất tinh.
Rất nhiều cao thủ tông môn nghe xong thì có chút hả hê nhìn Chu Thành.
Chu Thành có Chí Tôn Pháp Tướng, đoạt được đệ nhất giải thi đấu tiên võ, danh xưng đệ nhất thiên tài sau thượng cổ, nếu ngay cả giai đoạn thứ nhất cũng không thể thông qua, đó chính là chuyện tiếu lâm, đến lúc đó truyền đi, sợ là ngay cả Đế Sát Cung cũng không ngóc đầu lên được.
Trên đài hội nghị, Thái Thượng trưởng lão của trận pháp tổng công hội Hoàng Hoành mở miệng nói: “Nghe nói Chu Thành của Đế Sát Cung cũng báo danh, là ai?”
Có người chỉ vào vị trí của Chu Thành.
Hoàng Hoành nhìn Chu Thành, thấy dáng vẻ non nớt của Chu Thành thì kinh ngạc.
Một vị Thái Thượng trưởng lão khác của trận pháp tổng công hội là Lưu Thiếu Quân cười nói: “Chu Thành này thiên phú võ đạo là yêu nghiệt, nhưng lấy thực lực trận pháp của hắn bây giờ, sợ là rất khó thông qua giai đoạn thứ nhất.”
Đài chủ tịch, cao thủ trận pháp khác cũng đều gật đầu.
“Mười bốn tuổi, trở thành trận pháp sư nhất tinh, cũng xem như là không tệ.” Trần Thiên Bằng cười nói: “Nếu như cho hắn mười năm, chưa hẳn sẽ thua bởi Liệt Hoàng.”
Lúc này, trưởng lão Hà Văn của trận pháp tổng công hội bắt đầu bố trí song lôi trận pháp, để bọn người Chu Thành quan sát.
Song lôi trận pháp đối với trưởng lão Hà Văn của trận pháp tổng công hội thì đương nhiên là tiện tay nặn ra, không lâu sau, song lôi trận pháp được bố trí thành công, trên không trung, lôi quang lấp lóe, hai loại điện xà một đỏ một lam du tẩu không thôi.
Song lôi trận pháp, có được hai loại lực lượng hệ Lôi khác biệt.
Hà Văn bố trí song lôi trận pháp, một cái là hỏa lôi, một cái là thuỷ lôi.
Đợi Hà Văn bố trí xong, bọn người Liệt Hoàng, Tần Hồng Vĩ, Vu Phượng đồng loạt động thủ, ái nữ của Trần Thiên Bằng Trần Oánh cũng cũng bắt đầu bố trí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận