Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 210: Gỗ đẹp trong rừng, gặp gió ắt sẽ ngã

“Ta lấy được linh dược gì, vì sao lại phải nói cho ngươi biết?” Chu Thành sắc mặt bình thản, nói đến đây, dừng lại một chút, giọng nói bình tĩnh: “Trương Phong nói không sai, ngươi là cái thá gì!”
Ngươi là cái thá gì!
Lời nói này của Chu Thành, giống như một cái tát trên mặt Triệu Thạch.
Hai mắt Triệu Thạch chợt lóe lên một ánh mắt hung ác, chân nguyên toàn thân cuồn cuộn, hắn nhìn chằm chằm Chu Thành: “Tiểu tử, ngươi vừa nói cái gì?!”
Ngay cả những đệ tử cốt cán của Đế sát cung cũng không dám nói với hắn như vậy.
Huống chi Chu Thành bây giờ còn chưa phải là đệ tử thực sự của Đế sát cung.
“Ta nói cái gì ư?” Chu Thành sắc mặt bình tĩnh: “Tai ngươi có vấn đề ư? Vậy ngươi cần phải tu luyện nhiều về thần thông thính giác.”
Tai có vấn đề?
Triệu Thạch sắc mặt tái xanh.
Hắn nắm chặt tay, lạnh lùng nhìn Chu Thành: “Chu Thành, ngươi thật sự cho rằng cung chủ Đế sát cung chúng ta muốn thu ngươi làm đồ đệ, ngươi tưởng rằng ta không dám động tới ngươi!”
“Ta bây giờ sẽ đánh gãy tay của ngươi trước, xem ngươi còn dám lên tiếng không!!”
Nói đến đây, bỗng nhiên đấm ra một đấm vào tay trái của Chu Thành.
Một đấm này, là một cú đấm toàn lực từ cơn tức giận của Triệu Thạch.
Một quyền này nếu như đánh trúng, thứ mà Chu Thành gãy, có thể không chỉ là cánh tay trái.
Đến lúc đó toàn bộ cánh tay trái đều sẽ nát bấy, chứ không phải chặt đứt.
Mấy người Trương Phong thấy Triệu Thạch ra tay, không khỏi nhìn có chút hả hê.
Lúc ở Thái Không Tiên Đảo, Chu Thành không phải rất kiêu ngạo sao, bọn họ đã sớm muốn dạy dỗ Chu Thành rồi, chỉ là không dám, hiện tại Triệu Thạch động thủ, bọn họ tất nhiên là có chút hả hê.
Nhìn cú đấm của Triệu Thạch đánh tới, lúc Chu Thành đang muốn ra tay, đột nhiên, một đạo chỉ lực xuyên qua tường viện, trực tiếp đánh trúng vào cú đấm của Triệu Thạch , đánh tan cú đấm của Triệu Thạch.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, nhìn lại, chỉ thấy ngoài cửa lớn viện của Chu Thành, đi tới một người, chính là Lâm Chính.
Sư phụ Trương Phong mặc dù là thái thượng trưởng lão Đế sát cung, nhưng khi nhìn thấy Lâm Chính đi đến, trong lòng hắn cũng sợ hãi, mau tới đi về phía trước hành lễ.
Lâm Chính không để ý đến mấy người Trương Phong, trực tiếp đi tới trước mặt Chu Thành: “Chu Thành, không sao chứ?”
Chu Thành lắc đầu: “Không sao.”
Hắn hiện tại đã đột phá tôn kỳ thất trọng, Triệu Thạch này không thể gây thương tổn được hắn, huống hồ Triệu Thạch không phải Tần Hồng của Vĩ Thái Nhất Tiên Môn.
Triệu Thạch thấy Lâm Chính đến, biết không cách nào ra tay với Chu Thành nữa, hừ lạnh với Chu Thành nói: “Chu Thành, lần sau ta sẽ tìm ngươi tính sổ cho kỹ!”
Nói xong, cũng không hề chào hỏi Lâm Chính, phất tay áo rời đi.
Mấy người Trương Phong luống cuống theo sát ở phía sau Triệu Thạch.
Lâm Chính chân mày nói với Triệu Thạch: “Triệu Thạch, cung chủ đại nhân đã nói rõ, muốn thu nhận Chu Thành làm đệ tử thân truyền, về sau Chu Thành chính là đệ tử thân truyền của cung chủ đại nhân.” Nhưng mà, Triệu Thạch cũng không hề quay đầu lại, ra sân, bóng dáng biến mất ở trong màn đêm.
Lâm Chính ngừng lại, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ.
Hắn mặc dù là thái thượng trưởng lão của Đế sát cung, thế nhưng, đối với Triệu Thạch, cũng không làm gì được.
Dù sao Triệu Thạch cũng là đệ tử thân truyền của lão tổ Long Phi Đế sát cung bọn hắn.
Chỉ cần Triệu Thạch hành sự không phải quá lỗ mãng, ngay cả là rất nhiều thái thượng trưởng lão của Đế sát cung cũng chỉ là mở một mắt nhắm một mắt cho qua.
“Chu Thành.” Lâm Chính muốn giải thích với Chu Thành.
“Chuyện này, ta hiểu.” Chu Thành biết Lâm Chính muốn nói gì, lắc đầu nói.
Lâm Chính gật đầu, cùng Chu Thành hàn huyên vài câu, lúc rời đi, nói rằng: “Ngày mai đệ Nhị Quan, cung chủ hẳn là sẽ đến, tuy nhiên, cung chủ sẽ không hiện thân ở hiện trường, ông ấy sẽ âm thầm quan sát ngươi.”
âm thầm quan sát?
Chu Thành ừ một tiếng, tỏ ra là đã hiểu.
Sau khi, Lâm Chính rời đi.
Chu Thành nghĩ đến vừa rồi Triệu Thạch nói lần sau sẽ tìm mình để tính sổ, hai mắt lạnh lùng, lần sau, cho dù Triệu Thạch không tìm đến mình, mình cũng sẽ tìm hắn để tính sổ một phen.
Chu Thành ngồi xuống, tiếp tục lật xem bí tịch trận pháp.
Cái bí tịch trận pháp này, là hắn lúc trước lấy từ Lâm Chính, bên trong ghi lại rất nhiều trận pháp nhị cấp, nội dung bên trong chi tiết hơn bất kỳ quyển trận pháp nào trước hắn có được, Chu Thành càng là xem, đối với thủ pháp bày binh bố trận bên trong càng là cảm thấy tinh diệu.
Thật ra, cái bí tịch trận pháp này, cũng là dó Lâm Chính vất vả lấy được từ một đại sư trận pháp.
Lâm Chính cũng thích nghiên cứu trận pháp.
Chu Thành lật xem trận pháp bí tịch một hồi, sau đó đi đến viện của Chu Uy, lạc thủy.
Lúc này, trong đại điện phân bộ của Thái Nhất Tiên Môn, đám người Khương Hải Đông, Lam Hàn, Tần Hồng Vĩ, Liễu Diệp Mị đang ngồi cùng nhau.
“Ngươi hoài nghi Chu Thành biết ẩn thân thần thông?” Khương Hải Đông trầm ngâm nói với Tần Hồng Vĩ.
Tần Hồng Vĩ gật đầu, sau đó đem chuyện lúc Chu Thành bị hắn đả thương, lại đột nhiên tiêu thất, lại nói: “Ta là người đầu tiên đến thông tiên cầu, vẫn canh giữ ở thông tiên cầu, Chu Thành nếu không biết ẩn thân thần thông, không thể có khả năng thành công thông qua thông tiên cầu.”
“Hơn nữa hắn biết ẩn thân thần thông, chỉ sợ là đại thần thông của thượng cổ tông môn nào đó, nếu không cũng không thể có khả năng trốn được cảm nhận của ta.”
Tần Hồng Vĩ rất khẳng định nói.
Lam Hàn nghiêm giọng nói: “Mẹ kiếp, không nghĩ tới tiểu tử này lại biết ẩn thân đại thần thông.”
Khương Hải Đông lấy ra một cái kim sắc, nói với Tần Hồng Vĩ rằng: “Đây là tù thần quay vòng?”
Mấy người Tần Hồng Vĩ, Lam Hàn, Liễu Diệp Mị ngẩn ra, lập tức giật mình.
“Cái này chẳng lẽ chính là tù thần tông tù thần quay vòng?” Tần Hồng Vĩ kinh ngạc hỏi.
Tù thần tông, đã từng là một tông môn cực mạnh của thế giới Tiên Võ, tồn tại là hầu như có thể so với thập môn Tiên Đạo, nhưng mà mấy vạn năm trước xảy ra biến cố lớn, tù thần tông từ đó suy bại, mấy ngàn năm trước, tù thần tông bị người khác tiêu diệt, bảo vật trấn tông tù thần quay vòng tung tích không rõ.
“Không sai, đây chính là tù thần tông tù thần quay vòng.” Khương Hải Đông nói rằng: “Chỉ cần quán chú chân nguyên vào cái tù thần quay vòng này, liền có thể giam cầm không gian xung quanh, đến lúc đó, Chu Thành cho dù biết đại thần thông ẩn thân cũng không vô dụng.”
Sau đó đưa cho Tần Hồng Vĩ: “Vòng thi thứ hai vào ngày mai, nhất định phải giết chết Chu Thành.”
Tần Hồng Vĩ nhận lấy tù thần quay vòng, thề rằng: “Khương trưởng lão xin yên tâm, ngày mai, Chu Thành hẳn phải chết!”
Màn đêm chậm rãi trôi qua.
Sắc trời dần sáng lên.
Vĩnh Tiên Thần Đô vô cùng náo nhiệt, cả tòa Vĩnh Tiên Thần cũng bắt đầu ầm ĩ, người như sóng nước, từ khắp nơi tiến về Vĩnh Tiên Thần điện.
Chu Thành đem cất bí tịch trận pháp, nhìn về phía xa nơi chân trời, xoải bước ra sân, đi tới đại điện.
Lúc đi tới đại điện, đám người Lâm Chính, Lục Nghiêm, Triệu Thạch đã đến.
Tuy nhiên lần này, Triệu Thạch thấy Chu Thành đến, cũng là không lại“răn dạy” Chu Thành.
Chu Thành đến, Lâm Chính cùng Chu Thành cười nói hàn huyên vài câu, liền đứng dậy, suất lĩnh mọi người Đế sát cung đi tới Vĩnh Tiên Thần điện.
Bởi vì chuyện xảy ra ngày hôm qua, Chu Thành đã thu hút rất nhiều sự chú ý.
Vĩnh Vô Song đứng cạnh Vĩnh Huyền nhìn thần thái sáng láng của Chu Thành, lạnh giọng hừ một cái.
“Gỗ đẹp trong rừng, gặp gió ắt sẽ ngã.” Giang Sơn, trưởng lão của Vạn Phật tông môn một trong nhìn Tiên Đạo thập môn Chu Thành được nhiều người chú ý, không khỏi lắc đầu.
Chu Thành tuy là yêu nghiệt, thế nhưng, yêu nghiệt quá mức và chói mắt, chưa chắc đã là chuyện tốt.
Rất nhiều người cũng không coi trọng Chu Thành có thể vượt qua ba chặng của cuộc thi Tiên Võ tranh đấu lần này.
Với sự xuất hiện của các đệ tử tứ phía, đại tướng của Vĩnh Tiên Thần Triều thấy thời gian sắp đến gần, lần nữa nói một cách đơn giản về thể lệ vòng thi thứ hai, sau đó tuyên bố vòng thi thứ hai bắt đầu.
Cửa thứ nhất, cử hành ở trên Thái Không Tiên Đảo, còn vòng thứ hai, lại đi vào thế giới ma quỷ dưới lòng đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận