Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 140: GẶP LẠI THIÊN THỨU SƠN

Bánh ngọt hôm nay và bánh ngọt ngày hôm qua kiểu dáng hoàn toàn khác biệt, mà lại bưng tràn đầy một mâm.
Chu Thành thấy một mâm tràn đầy nhiều loại bánh ngọt, không khỏi cười khổ, nói ra: “Ta ăn không được nhiều như vậy, về sau, ngươi nói với phụ thân ngươi, không cần đưa nhiều bánh ngọt đến đây như vậy.”
Chư Linh Nhi mang tới phần dành cho bốn năm người ăn.
“Phụ thân nói, không biết khẩu vị của Chu Thành thiếu hiệp ưa thích loại nào, cho nên, liền cho Nghiêm sư phụ trong phủ làm nhiều hơn mấy vị, để Chu Thành thiếu hiệp nếm thử.” Chư Linh Nhi cười nói.
Chu Thành gật đầu cười một tiếng.
Chư Linh Nhi liếc nhìn trộm Chu Thành một chút, thấy Chu Thành dáng vẻ tươi cười, tâm trạng căng thẳng nới lỏng một chút.
Cũng giống như hôm qua, nàng đem bánh ngọt trên mâm từng cái cầm xuống, sau đó đưa tới trước mặt Chu Thành, lúc này mới lui xuống.
Thấy Chư Linh Nhi thả nhẹ bước chân, bộ dáng cẩn thận từng li từng tí, Chu Thành âm thầm lắc đầu.
Đợi Chư Linh Nhi sau khi rời đi, Chu Thành bắt đầu nhấm nháp bánh ngọt.
Sau khi ăn bánh ngọt, Chu Thành tiếp tục lật xem thư tịch của Tam Tiên động phủ, quyển sách này, chủ yếu chính là giới thiệu một số người và sự vật ở Vực Ngoại Tinh Không và Địa Để Thâm Uyên.
Theo trong sách nói, ngoài Tiên Võ thế giới, trong tinh không mênh mông, có một vài Cổ tộc sinh sống.
Còn Địa Để Thâm Uyên, thì có vô số ma vật sinh sống.
Thế giới Tiên Võ có thật nhiều cửa vào địa quật trong Địa Để Thâm Uyên.
Mặc dù cửa vào địa quật có cấm chế dày đặc, nhưng mà đôi khi, sẽ có rất nhiều ma vật sẽ chui vào mặt đất ở Địa Để Thâm Uyên, họa loạn thế gian.
Chu Thành không khỏi nhớ tới địa quật cuối cùng trong Độc Vụ cốc ở Nam Cương quốc kia.
Cái kia, có lẽ chính là lối vào cửa ra vào địa quật Địa Để Thâm Uyên?
Chu Thành bị cuốn hút bởi cuốn sách này, bị hấp dẫn bởi những miêu tả về thế giới Vực Ngoại Tinh Không và Địa Để Thâm Uyên trong sách.
Bất tri bất giác, xem hết thư tịch, phát hiện đã là giờ Tỵ, 10h sáng, Chu Thành ra khỏi Chư phủ, đi tới hướng Trận Pháp công hội.
Ngay lúc Chu Thành rời khỏi Chư phủ không bao lâu, Chư Viễn dự định đi đến sân nhỏ của Chu Thành để tìm Chu Thành, muốn cùng Chu Thành đàm luận một chút về chuyện Thiên Long môn, hỏi hộ vệ: “Chu Thành thiếu hiệp có ở trong phủ không?”
“Hồi bẩm gia chủ, Chu Thành thiếu hiệp vừa mới đi ra ngoài.” Hộ vệ nhanh chóng hồi đáp: “Giống như là muốn đi Trận Pháp công hội.”
“Đi Trận Pháp công hội?” Chư Định nghe vậy, nghi ngờ nói: “Chu Thành thiếu hiệp đi Trận Pháp công hội làm gì? Chẳng lẽ là phải muốn thỉnh giáo cao thủ của Trận Pháp công hội làm thế nào để vẽ phác thảo trận pháp phù văn?”
Chư Viễn nói với hộ vệ: “Chờ Chu Thành thiếu hiệp trở về, bẩm báo cho ta.”
“Vâng, gia chủ.”
Mà lúc này, Thiên Thứu sơn Khương Dược Đình mang theo Khương Khôn cũng đi tới hướng Trận Pháp công hội.
Hai người từ sáng sớm đã đến Tứ Hải kinh thành.
Qua mấy ngày không ngừng trị liệu, thương thế của Khương Khôn đã tốt hơn nhiều, chí ít đã có thể đi lại bình thường.
Chỉ chốc lát, Khương Dược Đình, Khương Khôn cùng cao thủ của Thiên Thứu sơn đã đi tới cửa ra vào của Trận Pháp công hội.
Tại cửa ra vào của Trận Pháp công hội, chấp sự Trận Pháp công hội Trần Tụng thấy Khương Dược Đình đến, tiến lên nghênh đón tiếp, ôm quyền cười nói: “Khương huynh, ba năm không gặp, phong thái càng hơn trước kia.”
Khương Dược Đình cười nói: “Đâu có đâu có, ta làm sao có thể so ra với Trần huynh.”
Hai người một phen hàn huyên, sau sự nghênh mời của Trần Tụng, mấy người Khương Dược Đình, Khương Khôn tiến vào Trận Pháp công hội.
Trần Tụng mang theo mấy người Khương Dược Đình vừa bước vào hướng đại điện của Trận Pháp công hội, vừa cười nói: “Ba năm trôi qua, Khương huynh lần này lại đến Trận Pháp công hội, ta nghĩ huynh sẽ nắm chắc thông qua khảo hạch thành công.”
Muốn gia nhập Trận Pháp công hội rất đơn giản, chỉ cần có thể vẽ phác thảo chính xác ra 1000 cái trận pháp cơ sở phù văn là được.
Nhưng mà, vẽ phác thảo ra 1000 cái trận pháp cơ sở phù văn thành công, cũng chỉ là gia nhập Trận Pháp công hội, trở thành học đồ của Trận Pháp mà thôi.
Muốn thực sự trở thành một Trận Pháp sư, nhất định phải bố trí thành công ra ba trận pháp cấp một trở lên.
Mà lại là liên tục ba lần đều thành công mới được.
Chỉ cần có thể thành công bố trí ra ba cái trận pháp cấp một trở lên, đến lúc đó, liền có thể được Trận Pháp công hội phát lệnh bài thân phận Trận Pháp sư và trận pháp bào.
Lệnh bài thân phận Trận Pháp sư và trận pháp bào, là biểu tượng địa vị.
Một vị Vương cảnh cường giả có được lệnh bài thân phận Trận Pháp sư, địa vị của người đó, muốn so với Vương cảnh cường giả cùng cảnh giới cao hơn rất nhiều.
Khương Dược Đình nghe Trần Tụng trêu ghẹo, cười nói: “Ba năm này, ta dường như ngày đêm nghiên cứu trận pháp, hôm nay tới đây, vẫn là đã chắc chắn 90% thành công thông qua khảo hạch.”
Trong lời nói, lộ ra sự tự tin.
Trần Tụng nghe xong, cười nói: ” Trần Tụng xin chúc mừng Khương huynh trước.”
Mấy người đi tới đại điện.
Bởi vì Trận Pháp công hội thần thánh, tôn quý, mà lại học đồ và Trận Pháp sư đến đây khảo hạch Trận Pháp người không nhiều, cho nên, đại điện có chút yên tĩnh, chỉ có mười mấy người số lượng không nhiều.
Mười mấy người này, cũng không phải học đồ và Trận Pháp sư đến để khảo hạch Trận Pháp, mà là tới mua thư tịch trận pháp cơ sở và thư tịch trận pháp cấp một.
Trong điện không ít người nhận ra Trần Tụng, đều nhao nhao hành lễ.
Trần Tụng gật đầu với đám người, sau đó cùng Khương Dược Đình đi tới trong đại điện.
Sau khi biết được Khương Dược Đình lát nữa sẽ bố trí tam hệ trận pháp cấp một là Thủy, Hỏa, Phong, Trần Tụng liền để học đồ Trận Pháp của Trận Pháp công hội đi chuẩn bị bố trí vật liệu trận pháp cấp một.
Rất nhanh, vật liệu trận pháp đã chuẩn bị xong xuôi.
Bởi vì có rất ít Trận Pháp sư tham gia khảo hạch, cho nên, trong đại điện các cao thủ gia tộc lúc đầu muốn mua thư tịch trận pháp cơ sở và thư tịch trận pháp cấp một, đều xông tới quan sát.
Ngay lúc Khương Dược Đình muốn bắt đầu bố trí trận pháp cấp một, đột nhiên, bên ngoài cửa đại điện, có một người trẻ tuổi mặc áo lam đi tới.
Những người khác thì không sao, nhưng mà Khương Khôn sau khi nhìn thấy người tiến đến, kinh ngạc, sau đó hai mắt tràn đầy sát ý: “Là ngươi!”
Giọng Khương Khôn rất lớn.
Lập tức, dẫn tới đám người nhao nhao quay đầu nhìn lại.
“Phụ thân, chính là hắn, chính là hắn ra tay đả thương ta!” Khương Khôn giận dữ chỉ vào Chu Thành.
Khương Dược Đình nhìn Chu Thành, hai mắt lạnh lùng: “Hóa ra chính là ngươi!” Một trận nói: “Gan ngươi cũng không nhỏ, cũng dám đả thương người của Thiên Thứu sơn ta!”
“Thiên Thứu sơn!” Trong đại điện, đám người lúc đầu không biết thân phận của Khương Dược Đình, Khương Khôn sau khi nghe là Thiên Thứu sơn đều biến sắc.
Khương Khôn đột nhiên cười to, tiếng cười tràn ngập hận ý: “Tiểu tử, không ngờ tới, ngươi sẽ gặp chúng ta ở đây.”
Hai vị cao thủ Thiên Thứu khác sơn sắc mặt đầy sát ý đi tới hướng Chu Thành.
Chu Thành đi vào đại điện, sắc mặt như thường: “Đích thật là không ngờ tới.”
Lúc này, hai vị cao thủ Thiên Thứu sơn đã đi tới trước mặt Chu Thành.
Khương Khôn nói với một trong hai người nói ra: “Thụy thúc, ta muốn hắn sống!”
Vị Thụy thúc kia nhẹ gật đầu: “Yên tâm, không chết được đâu.” Nói đến đây, đột nhiên một trảo chộp tới hướng Chu Thành, hắn vừa sải bước ra, lưu lại một loạt tàn ảnh nhàn nhạt.
“Vương cảnh!”
“Di Hình Hoán Ảnh!”
Trong đại điện, một vị cao thủ thấy thế, kinh ngạc nói.
Di Hình Hoán Ảnh, là một trong đại thần thông nổi danh của Thiên Thứu sơn, với sự quỷ dị khó lường nổi tiếng tại Tứ Hải vương triều và Vạn Sơn vương triều.
Đám người không ngờ tới, vị cao thủ này của Thiên Thứu sơn lại là Vương cảnh.
Mặc dù nói Tứ Hải vương triều không thiếu Vương cảnh, nhưng mà, cho dù là những thế lực siêu cấp của Tứ Hải như Chư gia, Thiên Long môn, Thiên Thiền tự, Vương cảnh cũng là đỉnh tiêm tồn tại.
Đối phương trong nháy mắt liền chộp trúng Chu Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận