Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 370: Hồ Khả Hân

Đi vào sơn phong không đến bao lâu, thì thấy thị nữ bên người Hồ Khả Hân.
Những đệ tử thân truyền của tông môn như Hồ Khả Hân, bình thường bên cạnh đều có thị nữ hộ vệ, đây là tông môn cho phép.
Đương nhiên, những thị nữ, hộ vệ này đều trải qua thẩm tra nghiêm ngặt.
Thị nữ dẫn Chu Thành với Khâu Linh Ngọc đi tới cung điện Hồ Khả Hân, thỉnh thoảng đưa mắt quan sát Chu Thành.
Cũng không biết là đang suy đoán thân phận của Chu Thành thân phận hay là đang nghĩ chuyện khác.
Chu Thành cũng không để ý.
Đi vào cung điện của Hồ Khả Hân, Hồ Khả Hân đang đàn tấu đàn tranh, tiếng tranh thánh thót, khi thì như thanh tuyền chảy, khi thì như cao sơn lưu thủy, khi thì như biển sâu u tĩnh, khi thì như bách điểu hoan minh.
Hồ Khả Hân đưa lưng về phía hai người Chu Thành, tóc dài xõa vai, bóng hình xinh đẹp, nhìn rất đẹp, eo nhỏ vừa một nắm tay, hai tay như hành, tinh tế, trắng nõn, như có ánh sáng.
Tranh ngừng.
Khâu Linh Ngọc vỗ tay, đi tới, cười nói: “Vĩ Hân muội muội đàn tranh càng đàn càng dễ nghe, khiến người ta say mê trong đó, không thể tự kềm chế.”
Hồ Khả Hân xoay người lại, cười nói: “Linh Ngọc tỷ tỷ lại chê cười ta.” Sau đó đôi mắt đẹp nhìn về phía Chu Thành, đôi mắt Hồ Khả Hân nhìn rất đẹp, một đôi mắt như biết nói.
Nếu bàn về tư sắc, Hồ Khả Hân không kém hơn Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân là tiểu gia bích ngọc, trên mặt luôn nở nụ cười, nhưng mà nụ cười của nàng không giống như Khâu Linh Ngọc.
Nụ cười của Khâu Linh Ngọc rất ngọt, trong ngọt ngào có mị hoặc, mà nụ cười của Hồ Khả Hân như là gió xuân thổi qua người, ấm áp.
Ngay lúc Hồ Khả Hân dò xét Chu Thành, Khâu Linh Ngọc cười nói: “Không phải ngươi một mực muốn gặp tiểu sư đệ này của ta hay sao, bây giờ ta đem người tới cho ngươi.”
“Thế nào, tiểu sư đệ ta nhìn rất đẹp chứ.” Khâu Linh Ngọc nghịch ngợm cười cười.
Nghe đại sư tỷ trêu ghẹo, Chu Thành im lặng, nhưng mà vẫn không quên tiến lên ôm quyền nói: “Hồ sư tỷ.”
Hồ Khả Hân khẽ gật đầu, nở nụ cười ấm người: “Chu Thành sư đệ tiên căn độ thân cận max cấp, kinh động Tinh Hải đại lục và các đại lục xung quanh, trên tông môn hạ đệ tử đều muốn làm quen với Chu Thành sư đệ.”
Sau đó cho thị nữ bên người đi lấy linh trà tới, tự mình pha cho hai người Chu Thành, Khâu Linh Ngọc.
Khâu Linh Ngọc thấy Hồ Khả Hân lấy linh trà ra, cười nói: “Cô gái nhỏ ngươi, nói ta là hảo tỷ muội của ngươi, khi ta tới, không thấy ngươi lấy linh trà tốt như vậy ra chiêu đãi ta, bây giờ tiểu sư đệ ta tới, ngươi lại lấy linh trà xịn như vậy ra!”
Hồ Khả Hân da mặt hơi mỏng, dịu dàng cười một tiếng: “Nếu tỷ tỷ muốn, lát nữa lấy một ít về.”
Ba người đang cười trò chuyện thì một vị thị nữ tiến đến bẩm báo: “Tiểu thư, Kim Hàn đại nhân tới, đang ở bên ngoài, nói muốn gặp tiểu thư.”
Hồ Khả Hân nghe xong, lông mày nhăn lại.
Hiển nhiên là nàng rất không thích sư huynh Kim Hàn này.
Ngay cả Khâu Linh Ngọc cũng nhăn lông mày lại: “Cái tên này quá đáng ghét, sao còn tới dây dưa.”
Hồ Khả Hân nói với thị nữ: “Nói là hôm nay ta muốn luyện công, không tiếp khách.”
Vị thị nữ đó xác nhận, lui xuống.
Mà lúc này, bên ngoài sơn phong lại có một vị thanh niên mặc cẩm bào của đệ tử chân truyền Cửu Đỉnh Tiên Tông xông vào cung điện giữa sườn núi của Hồ Khả Hân, mặc cho những thị nữ, hộ vệ đó cũng không ngăn được.
“Kim Hàn đại nhân, hôm nay tiểu thư của chúng ta muốn luyện công, không tiếp khách, xin Kim Hàn đại nhân trở về đi.” Một vị thị nữ gấp gáp nói, muốn ngăn Kim Hàn.
Nhưng mà nàng còn chưa có tới gần thì bị Tiên Nguyên cương khí trên người Kim Hàn chấn lui ra ngoài.
Kim Hàn cười nói: “Muốn luyện công? Không biết tiểu thư các ngươi muốn luyện công gì? Ta vừa khéo có thể luận bàn với tiểu thư các ngươi một phen.” Sau đó không để ý đến những thị nữ, hộ vệ này khuyên can, trực tiếp xông vào.
Nhưng mà những thị nữ, hộ vệ này vừa bị đẩy lui về sau thì lại gấp gáp đi lên cản.
“Kim Hàn đại nhân, tiểu thư của chúng ta thật sự không tiện gặp khách.” Một vị thị nữ nói.
Thấy đám thị nữ, hộ vệ vẫn ngăn ở trước mặt, Kim Hàn sầm mặt lại, lộ vẻ không kiên nhẫn, Tiên Nguyên bắn ra, trực tiếp đánh bay những thị nữ, hộ vệ này.
“Ai dám ngăn cản bản tôn, bản tôn phế hắn!” Kim Hàn đánh bay những thị nữ, hộ vệ này, sau đó hung ác nói.
Những thị nữ, hộ vệ này ai cũng biến sắc.
Kim Hàn nói xong, đạp không đi tới cung điện của Hồ Khả Hân.
Chỉ là khi đi tới bên ngoài cung điện thì lại bị hộ vệ bên ngoài cung điện ngăn lại.
Kim Hàn trực tiếp một chưởng đánh bay hai tên hộ vệ bên ngoài cung điện, hai tên hộ vệ bị đập bay đến nơi xa, thổ huyết không thôi.
“Mấy tên nô tài cũng dám cản bản tôn!” Kim Hàn lạnh lùng nói, nói xong, trực tiếp đi vào cung điện, sau đó tùy tiện reo lên: “Hân Nhi muội muội, ta biết ngươi ở đó.”
Chỉ là hắn vừa đi tới đại sảnh, nhìn thấy Khâu Linh Ngọc đang ngồi đó thì khẽ giật mình, sau đó nụ cười trên mặt có chút xấu hổ: “Hóa ra là Khâu sư tỷ cũng đang ở đây.”
Hiển nhiên hắn có chút kiêng kị Khâu Linh Ngọc.
Hắn kiêng kị Khâu Linh Ngọc, không chỉ có vì Khâu Linh Ngọc là đại đệ tử thân truyền của Dư Khôn, còn vì thực lực của Khâu Linh Ngọc là số một trong số đệ tử thân truyền.
Đương nhiên, hắn cũng ăn không ít khổ trong tay Khâu Linh Ngọc.
Lúc này, hai tên hộ vệ bị Kim Hàn đập bay lảo đảo đi đến.
Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân thấy thương thế của hai tên hộ vệ thì gương mặt xinh đẹp trầm xuống.
“Kim Hàn, ngươi tùy ý xông vào phủ đệ của Vĩ Hân muội muội, còn tổn thương người của Vĩ Hân muội muội, ngươi cho là Khâu Linh Ngọc ta không trị được ngươi đúng không!” Khâu Linh Ngọc bỗng nhiên đứng dậy, trường tiên xuất hiện trong tay.
Kim Hàn thấy trường tiên trong tay Khâu Linh Ngọc thì biến sắc, gấp gáo khoát tay nói: “Khâu sư tỷ đừng hiểu lầm, ta tới gặp Hân Nhi muội muội, cũng không có ý gì khác, lần này ta lấy được một viên Tịnh Thế Hỏa Liên trong Độc Khư, ta biết Hân Nhi muội muội đang tìm Tịnh Thế Hỏa Liên.”
Nói đến đây, lấy một gốc Hỏa Liên ra.
Tịnh Thế Hỏa Liên là một loại tiên dược cực kỳ hiếm thấy, ít nhất trong Tinh Hải đại lục và đại lục xung quanh thì cực hiếm thấy, là vật liệu trọng yếu để luyện chế cực phẩm tiên đan.
Hồ Khả Hân nhìn Tịnh Thế Hỏa Liên trong tay Kim Hàn, lại trầm giọng nói: “Ta không cần Tịnh Thế Hỏa Liên, mời ngươi rời khỏi Mộng Tinh Phong của ta.”
Trường tiên trong tay Khâu Linh Ngọc xoắn mạnh tới phía Kim Hàn.
Kim Hàn gấp gáp lui lại, vội vàng nói: “Nếu Hân Nhi muội muội không cần Tịnh Thế Hỏa Liên, vậy ta lập tức rời đi.” Nói xong, thi triển thân pháp, phá không mà đi.
Khâu Linh Ngọc nhìn Kim Hàn gấp gáp bỏ chạy, hừ một tiếng.
Bởi vì xung quanh chuyện Kim Hàn, hai người Chu Thành và Khâu Linh Ngọc ngồi ở phủ đệ cung điện của Hồ Khả Hân một hồi, sau đó cũng rời đi.
Trên đường, Chu Thành không khỏi hỏi tới Kim Hàn.
Khâu Linh Ngọc giải thích: “Cửu Đỉnh Tiên Tông chúng ta có hơn một trăm vị đệ tử chân truyền, trong số những đệ tử chân truyền này, có bảy người có thực lực mạnh nhất, Kim Hàn này chính là một người trong số đó, hắn thích Khả Hân muội muội, nhưng mà Khả Hân muội muội không thích hắn, chỉ là người này da mặt cực dày, hơn nữa rất vô lại, thường đến dây dưa Khả Hân muội muội.”
“Việc này tông môn mặc kệ?” Chu Thành hỏi.
Khâu Linh Ngọc lắc đầu nói: “Kim Hàn cũng không có xúc phạm quy củ của tông môn, chuyện như thế này, tông môn cũng không tiện quản thúc, hơn nữa Kim Hàn này cũng không đơn giản, hắn là hậu bối của Tinh Hải Thượng Nhân.”
“Tinh Hải Thượng Nhân!” Chu Thành lấy làm kinh hãi.
Tinh Hải Thượng Nhân là đệ nhất nhân ở Tinh Hải đại lục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận