Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 372: Ta sẽ không nương tay

Động phủ của Chu Thành cách Tàng Thư Điện của Cửu Đỉnh Tiên Tông không xa, trong lúc Chu Thành đi tới Tàng Thư Điện, Trình Vô Y đang quét dọn tro bụi trong tầng thứ nhất Tàng Thư Điện.
Lúc ấy, Chu Thành kiểm tra tiên căn ra độ thân cận thuộc tính Hỏa max cấp, bị Dư Khôn thu làm đệ tử tại chỗ, sau đó Trình Vô Y đứng sau Chu Thành bắt đầu kiểm tra tiên căn.
Trình Vô Y mặc dù không có độ thân cận max cấp giống như Chu Thành nhưng cũng đạt tới sáu mươi hai, thông qua được kiểm tra tiên căn, sau đó thông qua được cửa khảo hạch thứ hai, gia nhập Cửu Đỉnh Tiên Tông.
Nhưng mà Trình Vô Y cũng không có được trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão hoặc lão tổ nào nhìn trúng, chỉ thành một đệ tử nội môn bình thường trong Cửu Đỉnh Tiên Tông.
May mắn gia tộc của Trình Vô Y cũng coi như có chút thế lực, mượn quan hệ của gia tộc, xin được một chân làm việc ở Tàng Thư Điện, thành nhân viên quản lý tầng thứ nhất Tàng Thư Điện.
Nhân viên quản lý Tàng Thư Điện, nhẹ nhõm, hơn nữa lúc nhàn rỗi có thể tìm đọc một chút tư liệu, là một việc làm không tệ.
Trình Vô Y đang quét tro bụi trên sách vở thì thấy mấy đệ tử Cửu Đỉnh Tiên Tông đi vào đại điện.
Người đến rõ ràng là mấy người Long Ngạo, Lâm Kiều.
Hai tháng trước, Lâm Kiều cũng thông qua được khảo hạch, gia nhập Cửu Đỉnh Tiên Tông.
Chỉ là bởi vì Lâm Kiều là Nhân Tiên đỉnh phong, cho nên chỉ thành một đệ tử ngoại môn của Cửu Đỉnh Tiên Tông.
Lâm Kiều đi theo Long Ngạo vào Tàng Thư Điện, trực tiếp đến quầy hàng.
“Nhân viên quản lý! Tới!” Long Ngạo đi vào quầy hàng, gõ lớn vào mặt bàn, trách móc kêu.
Trình Vô Y nhướng mày, nhưng vẫn theo lời đi tới.
“Long Ngạo sư huynh, không biết chuyện gì?” Trình Vô Y khách khí hỏi.
“Chúng ta phải vào thư các đọc tư liệu.” Long Ngạo nói.
Trình Vô Y nhìn Lâm Kiều bên cạnh Long Ngạo, khổ sở nói: “Long Ngạo sư huynh, dựa theo quy củ tông môn, chỉ có đệ tử nội môn mới có thể đi vào thư các đọc tư liệu, đệ tử ngoại môn không thể đi vào thư các.”
Long Ngạo nghe xong, sầm mặt lại: “Có ý gì?”
Trình Vô Y nói: “Đây là quy củ tông môn, chỉ có Long Ngạo sư huynh có thể đi vào thư các, ba người khác chỉ có thể ở bên ngoài.”
Sắc mặt Long Ngạo khó coi.
Mặc dù đây là quy củ tông môn, nhưng có lúc cũng có ngoại lệ, có đệ tử nội môn ỷ thân phận, dẫn một hai đệ tử ngoại môn đi vào, có khi nhân viên quản lý Tàng Thư Điện cũng mở một con mắt nhắm một con mắt, coi như không nhìn thấy.
Lúc này, Lâm Kiều nói với Long Ngạo: “Long Ngạo ca ca, người này chính là đệ tử cùng tham gia kiểm tra tiên căn với Chu Thành lúc trước.”
Long Ngạo nghe xong, cười lạnh, nhìn chằm chằm Trình Vô Y: “Ta nói sao, hóa ra là người của Chu Thành, khó trách dám đối nghịch với ta!”
“Có phải Chu Thành kêu ngươi làm như thế hay không? !”
Trình Vô Y vừa muốn mở miệng giải thích thì bị Long Ngạo nắm chặt, sau đó ném tới nơi xa, mặc dù Trình Vô Y cũng là Thần Tiên Cảnh, nhưng vừa mới đột phá Thần Tiên Cảnh, không phải đối thủ của Long Ngạo, bị Long Ngạo quẳng bay, rơi đến nơi xa trong đại điện, vang lên một tiếng lớn.
Lúc này, mặc dù sắc trời còn sớm nhưng Tàng Thư Điện đã có không ít đệ tử, nhưng mà mọi người nhìn thấy như thế thì cũng không ai ngăn cản.
Dù sao Long Ngạo bái lão tổ Trần Quang Lượng làm sư phụ, ai cũng không muốn vì chút chuyện này mà đắc tội đệ tử thân truyền của một lão tổ.
Lầu hai, Kim Hàn với mấy đệ tử chân truyền đang đọc sách công pháp, cũng thấy được cảnh này.
“Long Ngạo này rất hợp tính ta.” Kim Hàn có chút thưởng thức nhìn Long Ngạo dưới lầu, nói.
Bên cạnh, đệ tử chân truyền Lâm Phi hiểu ý, cười nói: “Khó được Kim Hàn sư huynh coi trọng tiểu tử này, vậy bọn ta sẽ dẫn hắn tới gặp Kim Hàn sư huynh.”
Kim Hàn khẽ gật đầu.
Long Ngạo quẳng bay Trình Vô Y, sau đó đi tới trước mặt Trình Vô Y, lạnh lùng nói: “Đừng tưởng rằng ngươi là người của Chu Thành thì ta không dám động tới ngươi, tiểu tử, lần sau gặp được ta thì cút xa một chút, nếu không, ta gặp ngươi một lần, đánh ngươi một lần.”
“Cút!”
Long Ngạo khiển trách quát mắng.
“Nếu không cút thì sao?” Đột nhiên, bên ngoài Tàng Thư Điện có một giọng nói lạnh lẽo vang lên.
Đám người nhìn lại, chỉ thấy bên ngoài Tàng Thư Điện, một bóng dáng áo lam phá không mà tới.
Bóng dáng này tắm rửa dưới ánh mặt trời, cái bóng chiếu vào Tàng Thư Điện, rất dài.
“Chu Thành.” Long Ngạo thấy rõ người tới, nhướng mày.
Cũng không có e ngại.
Mặc dù Chu Thành là đệ tử thân truyền của tông chủ nhưng hắn cũng là thân truyền của lão tổ, hắn thấy, địa vị của hắn ở Cửu Đỉnh Tiên Tông cũng không thấp hơn Chu Thành bao nhiêu.
Chu Thành không để ý đến Long Ngạo, đi tới trước mặt Trình Vô Y, đỡ Trình Vô Y dậy.
“Không có sao chứ?” Chu Thành hỏi.
Trình Vô Y lắc đầu: “Không có việc gì.”
Mặc dù Long Ngạo ném hắn đi nhưng suy cho cùng thì vẫn cố kỵ quy củ tông môn, cho nên cũng không dám quá nặng tay.
Chu Thành lấy một viên đan dược ra cho Trình Vô Y nuốt xuống, sau đó hỏi Trình Vô Y chuyện đã xảy ra, đi tới chỗ Long Ngạo.
Long Ngạo thấy Chu Thành đi tới, khí định thần nhàn đứng ở đó, nhìn Chu Thành: “Chu Thành, sao, ngươi muốn ra tay thay cho nô tài của ngươi!”
Sau đó cười lạnh nói: “Mặc dù thiên phú ngươi cao hơn ta nhưng nếu bàn về thực lực, bây giờ ta dùng một cái tay cũng có thể đánh bại ngươi.”
“Trước khi ra tay, ngươi phải suy nghĩ cho kĩ!”
“Coi như ngươi là đệ tử thân truyền của tông chủ thì ta cũng sẽ không nương tay!”
Chu Thành đi tới trước mặt Long Ngạo, đứng đó: “Thật sao?” Nói tiếp: “Ra tay đi.”
Long Ngạo và đám người trong đại điện không khỏi khẽ giật mình.
Lầu hai, Kim Hàn thấy Chu Thành muốn giao thủ với Long Ngạo, cười nói: “Chu Thành này, mặc dù thiên phú rất tốt nhưng quá xúc động, biết rõ không phải là đối thủ của Long Ngạo nhưng vẫn muốn giao thủ với Long Ngạo, hạng người ngu xuẩn thôi.”
Đệ tử chân truyền Lâm Phi cười nói: “Chờ một chút nếu như Chu Thành bị Long Ngạo đánh bại, truyền ra, đó chính là trò cười, một đệ tử tiên căn độ thân cận thuộc tính max cấp lại bị một đệ tử tiên căn độ thân cận thuộc tính mới bảy mươi hai đánh, đến lúc đó sợ là tông chủ sẽ mất hết mặt mũi!”
Mấy người Kim Hàn bật cười.
Bởi vì Khâu Linh Ngọc, cho nên, Kim Hàn rất là không vừa mắt với Chu Thành.
Nếu như bị Long Ngạo đánh, tất nhiên là hắn rất vui.
Long Ngạo nghe Chu Thành muốn tự mình ra tay, trầm giọng nói: “Chu Thành, ngươi nhất định phải giao thủ với ta? Đến lúc đó tông chủ?”
Chu Thành dửng dưng nói: “Sư phụ ta đương nhiên sẽ không trách phạt ngươi.”
“Tốt!” Long Ngạo nghe xong, thân hình như hổ, mãnh liệt đánh ra một quyền tới Chu Thành, Long Ngạo thân hình quá nhanh, đám người còn không có kịp phản ứng thì đã oanh đến ngực Chu Thành.
Trên đại điển bái sư, Chu Thành phong quang vô hạn, trong lòng Long Ngạo vẫn ghen tỵ, đặc biệt là lễ bái sư, các tông các môn tặng lễ, Chu Thành được chia năm mươi phần trăm càng khiến cho hắn phẫn hận.
Một quyền này, ẩn chứa ghen ghét, phẫn hận của Long Ngạo.
Lực lượng rất mạnh!
Giống như hắn nói, hắn sẽ không nương tay.
Long Ngạo nhìn Chu Thành, hai mắt lạnh lùng, Chu Thành, không phải những ngày này ngươi đắc ý, phong quang sao, bây giờ ta sẽ khiến cho ngươi mất hết mặt mũi.
Ầm ầm!
Long Ngạo một quyền oanh trúng ngực Chu Thành.
Kim Hàn lắc đầu cười một tiếng: “Một chiêu bại, ngay cả một quyền của Long Ngạo cũng không ngăn cản được, Chu Thành này còn yếu hơn ta tưởng tượng.”
Trong mắt chúng đệ tử trong đại điện, bởi vì tốc độ Long Ngạo quá nhanh, cho nên Chu Thành mới không né tránh được một quyền này của Long Ngạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận