Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 406: Trời phù hộ Thanh Vực ta

Một trăm ba mươi, là ranh giới cuối cùng để trở thành chúa tể.
Mà Chu Thành đạt tới một trăm ba mươi, sau đó vẫn đang lên cao, điều này có ý nghĩa như thế nào!
Ý là tiềm lực của Chu Thành tuyệt đối không chỉ là chúa tể bình thường!
“Điện Chủ đại nhân, chúng ta có nên bẩm báo cho chúa tể đại nhân hay không? !” Trương Long Tuấn chần chờ, quay qua nói với Điện Chủ Tiên Điện Hồng Khôn.
Hồng Khôn giật mình tỉnh lại: “Đúng đúng đúng, nhanh, mau bẩm báo cho chúa tể đại nhân!”
Lúc này, chúa tể Thanh Vực Lý Diệu đang vượt qua Hỗn Độn thời không trùng điệp, hối hả chạy về Tiên Điện.
Đột nhiên, hắn nhận được không gian tín phù từ Hồng Khôn, mở ra xem, giật mình một hồi, sau đó vẻ mặt đại hỉ: “Một trăm ba mươi! Tốt, tốt, Thanh Vực ta lại sắp xuất hiện một vị chúa tể mới!”
Thế là Lý Diệu tăng nhanh tốc độ.
Bên trong đại điện, quang mang của bia đá vẫn đang không ngừng tăng cường.
Trị số tam đại thuộc tính của Chu Thành nhanh chóng vọt tới một trăm ba mươi hai.
Khi trị số tam đại thuộc tính của Chu Thành đột phá một trăm ba mươi thì mỗi khi tăng lên một điểm thì trái tim bọn người Hồng Khôn, Hùng Huyến, Trương Long Tuấn như co thắt lại một cái.
Một trăm ba mươi hai!
Mặc dù chỉ là tăng lên hai điểm so với một trăm ba mươi nhưng ý nghĩa lại hoàn toàn khác biệt, một trăm ba mươi, sau này cho dù Chu Thành trở thành chúa tể thì cũng là chúa tể yếu nhất, thế nhưng là một trăm ba mươi hai thì sau này Chu Thành sẽ không còn là chúa tể yếu nhất nữa.
“Một trăm ba mươi ba!”
Quang mang của bia đá vẫn đang kéo dài tăng cường.
Bọn người Hồng Khôn, Hùng Huyến chỉ cảm thấy khó mà thở nổi.
Sẽ không đạt tới một trăm ba mươi lăm đó chứ? Hồng Khôn nhìn trị số tam đại thuộc tính của Chu Thành tới gần một trăm ba mươi lăm, trong lòng cuồng loạn, hắn biết tiên căn của vô thượng chúa tể Lý Diệu đại nhân chỉ kiểm tra ra được một trăm ba mươi lăm.
Giống như muốn chứng thực suy nghĩ trong lòng Hồng Khôn, chỉ thấy trị số tam đại thuộc tính của Chu Thành lại đồng loạt tăng lên lần nữa.
“Một trăm ba mươi bốn!”
Trong lòng bọn người Hồng Khôn, Hùng Huyến chấn động mãnh liệt.
Về phần cao thủ Đế gia, cao thủ Dạ gia lúc trước từng trào phúng Chu Thành, nhìn trị số trên tấm bia đá thì bị dọa sợ đến bất tỉnh nhân sự lâu rồi.
Mấy người Đế Thiếu Quân, Dạ Hoàng, Nghiêm trưởng lão cũng đều run chân đến đứng không vững.
Bọn họ thân là Thiếu chủ Đế gia, Dạ gia, trưởng lão Tiên Điện, sao lại không biết một trăm ba mươi bốn đại biểu cho cái gì.
Chu Thành nhìn trị số trên tấm bia đá, trong lòng cũng kinh hỉ, hắn cũng không ngờ được là độ thân cận thuộc tính của tiên căn của mình lại cao như thế, hắn không khỏi nhìn về phía đỉnh cao nhất bia đá.
Đỉnh cao nhất bia đá là một trăm bốn mươi.
Đây là trị số cao nhất mà bia đá của Tiên Điện có thể kiểm tra ra được.
Không biết tiên căn thuộc tính của hắn có thể đạt tới một trăm bốn mươi hay không!
Thời gian như trở nên dài dằng dặc.
Đại địa hoàn toàn yên tĩnh.
Tất cả mọi người ngừng thở, chờ đợi, chờ đợi kỳ tích xuất hiện.
Đột nhiên, ông một tiếng, quang mang trên bia đá bắn ra mãnh liệt lần nữa.
Đại địa oanh minh không thôi, rung động không thôi.
Tam sắc quang trụ, quang mang quét qua, như sóng biển, từng đợt nối tiếp nhau, vô cùng vô tận.
Theo quang mang khuếch tán, vô số sơn phong, vô số thành trì, vô số rừng rậm, vô số bình nguyên đều đều bị tam sắc quang mang bao phủ.
Trung Khư đại lục lớn gấp mấy ngàn lần Tinh Hải đại lục, thế nhưng bây giờ, quang mang của tam sắc quang trụ lại sắp bao phủ toàn bộ Trung Khư đại lục.
Giờ khắc này, ức vạn cường giả, vô số Cổ tộc, vô số cao thủ của Tiên Vương thế gia trong Trung Khư đại lục đều thấy được tam sắc quang trụ khiến cho người ta kinh ngạc này.
Cho dù là ai, khi nhìn thấy tam sắc quang trụ này thì cũng khó mà nén được kinh ngạc, cũng khó mà nén được kinh hãi.
Cho dù là một chút tồn tại cổ xưa tu luyện vô số năm nhìn thấy cái dị tượng này thì cũng khó mà nén được kinh ngạc trong lòng.
Bọn họ trải qua vô số tuế nguyệt, đây là lần đầu tiên nhìn thấy kiểm tra tiên căn gây ra dị tượng như thế.
“Một trăm ba mươi lăm! Thanh Vực sẽ xuất hiện một vô thượng chúa tể thứ hai.”
“Thanh Vực chúng ta vạn phúc!”
Một chút tồn tại cổ xưa kích động tự nói.
“Còn đang lên cao!” Đột nhiên, giọng nói như đang bị bóp nghẹt của Nghiêm trưởng lão từ bên trong tiên điện truyền ra.
Còn đang lên cao!
Nghiêm trưởng lão nói, làm cho tất cả mọi người kinh hãi.
“Còn, còn đang lên cao.” Hiên Viên gia chủ Hiên Viên Minh đã không biết nên nói gì cho phải.
“Không, không phải là muốn xông lên đỉnh phong đó chứ?” Một vị gia chủ thế gia cổ xưa khác run động không ngừng.
Đỉnh phong!
Tất cả mọi người kinh hãi.
Tất cả mọi người biết vị gia chủ thế gia cổ xưa này nói đỉnh phong là chỉ cái gì.
Đối với chúa tể thì cái gọi là đỉnh phong chính là một trăm bốn mươi!
Đám người kinh hãi, đều đều nhìn về phía tam sắc quang trụ đó, chờ mong tam sắc quang trụ phun ra lần nữa, sáng chói lần nữa, kinh diễm vạn cổ lần nữa.
Trong lúc bọn người Hồng Khôn, Hùng Huyến cực kỳ khẩn trương, trị số tam đại thuộc tính nhanh chóng đạt đến một trăm ba mươi sáu.
Một trăm ba mươi sáu!
Trong lòng Hồng Khôn mặc niệm.
Hắn nắm chặt song quyền.
Bởi vì dùng quá nhiều sức, hai tay của hắn chảy ra máu hắn cũng không biết.
Giờ phút này, trong mắt tất cả mọi người chỉ còn lại bia đá, chỉ có tam sắc quang mang trên tấm bia đá, chỉ có trị số không ngừng lên cao đó.
“Một trăm ba mươi bảy!”
Khi tam đại thuộc tính của Chu Thành vọt tới một trăm ba mươi bảy, Hồng Khôn xiết chặt song quyền lần nữa, hô hấp dồn dập.
Bọn người Hùng Huyến, Trương Long Tuấn cảm thấy mình như không thở nổi nữa.
Bọn người Đế Thiếu Quân, Dạ Hoàng và cao thủ Đế gia, cao thủ Dạ gia đã xụi lơ dưới đất.
Bọn họ dùng ánh mắt ngưỡng vọng nhìn bia đá lúc này.
Chưa từng có thời khắc nào khiến cho bọn họ cảm thấy bia đá thần thánh như thế, không thể khinh nhờn như thế.
“Một trăm ba mươi tám!”
Theo tam đại thuộc tính của Chu Thành không ngừng lên cao, quang mang của bia đá càng sáng chói hơn nữa, đám người có cảm giác như bia đá sắp hoàn toàn nổ bể ra.
Nhìn tam đại thuộc tính của Chu Thành càng ngày càng tới gần mức đỉnh phong, cho dù là Hùng Huyến hay Trương Long Tuấn cũng cảm thấy mình sắp hôn mê.
“Một trăm ba mươi chín!”
Khi tam đại thuộc tính của Chu Thành vọt tới con số một trăm ba mươi chín, Hùng Huyến lung la lung lay, nhưng mà hắn vẫn nhìn chằm chặp vào bia đá, sợ bỏ lỡ trong nháy mắt đó, sợ bỏ lỡ khoảnh khắc xuất hiện tuyên cổ kỳ tích trong Thanh Vực.
Thiên địa yên tĩnh trước nay chưa từng có.
Ngay cả rất nhiều hung thú trong rừng rậm nguyên thủy cũng đều yên tĩnh lại.
Thậm chí ngay cả dòng chảy không gian cũng đều ngưng lại.
Hồng Khôn thở hổn hển.
Đột nhiên, bia đá chấn động, quang mang tầng tầng lớp lớp không ngừng phun ra, mặt đất oanh minh không thôi, tam sắc quang trụ hào quang vô cùng rực rỡ, quang mang mạnh mẽ, hoàn toàn bao phủ Trung Khư đại lục.
“Một, một trăm bốn mươi!” Nghiêm trưởng lão nhìn bia đá, dùng hết sức mạnh toàn thân nói ra, nói xong, hắn triệt để xụi lơ dưới đất.
Một trăm bốn mươi!
Đỉnh phong!
Khi câu nói này vọng ra, ngoài quảng trường, giờ phút này, rất nhiều cường giả lại quỳ xuống, quá kích động mà rơi lệ.
Ngay cả gia chủ Tiên Vương thế gia cổ xưa như Hiên Viên Minh cũng đều quỳ xuống rơi lệ.
“Thanh Vực ta, từ đây cũng có chúa tể đỉnh phong!”
“Trời phù hộ Thanh Vực ta!”
Hiên Viên Minh kích động kêu to.
“Trời phù hộ Thanh Vực ta!” Từng cái gia chủ thế gia cổ xưa kích động kêu to.
“Trời phù hộ Thanh Vực ta!” Quảng trường, vô số cường giả kích động kêu to.
“Trời phù hộ Thanh Vực ta!” Từng tòa thành trì, vô số cao thủ kích động kêu to.
“Trời phù hộ Thanh Vực ta!” Toàn bộ Trung Khư đại lục, ức vạn đệ tử bái phục kêu to, tiếng gầm chấn động vô số dãy núi, vô số rừng rậm, vô số hồ nước.
Bên trong chín đại vực, Thanh Vực chưa từng xuất hiện chúa tể đỉnh phong, nhưng mà giờ khắc này, bọn họ có chúa tể đỉnh phong!
Đây là vô thượng vinh quang của ức vạn gia tộc, tông môn, tiên triều trong Thanh Vực!
Bạn cần đăng nhập để bình luận