Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 396: Sẽ từ từ chơi chết Dư Khôn

Yêu nghiệt thiên tài đến từ chủ đại lục khác! Hơn nữa còn giống như hắn, là độ thân cận max cấp!
Nghe đến đây, Chu Thành không khỏi nhiệt huyết sôi trào.
Như vậy mới có tính khiêu chiến, mới kích thích hơn.
Từ trước tới nay, hắn chưa gặp được một đối thủ ra dáng nào.
Thấy Chu Thành nhiệt huyết sôi trào, hai người lão béo và lão gầy nhìn nhau cười một tiếng.
“Xem ra ngươi có đấu chí không nhỏ.” Lão béo cười nói: “Thiên phú của ngươi đúng là yêu nghiệt nhất trong số hai người bọn ta từng thấy, hơn một năm ngắn ngủi thì có thể tu luyện một môn thần kỹ đỉnh giai tới tầng thứ sáu.”
“Nhưng mà Tiên Giới mênh mông, có yêu nghiệt thiên tài cũng có thiên phú không thấp hơn ngươi, có yêu nghiệt thiên tài đến từ siêu cấp đại lục, Tiên Vương thế gia, những yêu nghiệt của Tiên Vương thế gia này, thiên phú cũng kinh khủng, có người cũng không yếu hơn ngươi, cũng trong hơn một năm ngắn ngủi thì có thể tu luyện một môn thần kỹ đỉnh giai tới tầng thứ sáu!”
“Hơn nữa có yêu nghiệt thiên tài, tiên căn có được song thuộc tính, song thuộc tính đều có độ thân cận max cấp, trị số đều là một trăm trở lên.”
Chu Thành nghe xong, cũng không kinh ngạc quá nhiều, gật đầu nói: “Ta biết rồi, tiền bối.”
Hai vị lão giả thấy phản ứng Chu Thành bình thường như vậy, có chút ngoài ý muốn.
“Được rồi, chúng ta rời đi trước, ngươi chạy tới Tiên Điện, đường xá xa xôi, trên đường sẽ có các loại hung hiểm, chúng ta sẽ không bảo vệ ngươi nữa, ngươi nhất định phải dựa vào năng lực của mình đi đến Tiên Điện.”
Chu Thành gật đầu xác nhận.
Đây cũng là khảo hạch thứ nhất mà Tiên Điện dành cho mình.
Tiên Điện cách Tinh Hải đại lục cực kỳ xa xôi, Chu Thành chỉ là một Thần Tiên Cảnh, muốn đi tới Tiên Điện, khó khăn trong đó cũng không nhỏ.
Hai vị lão giả lại nói cho Chu Thành biết một chút chuyện cần phải chú ý.
Trong lúc nói chuyện với nhau, Chu Thành biết tên của hai người này, lão béo tên là Hùng Bình Bình, lão gầy tên là Lam Tinh.
Nghe lão béo tên là Hùng Bình Bình, Chu Thành im lặng.
Cái tên này quá đặc biệt.
Lúc rời đi, hai người nghĩ nghĩ, cho Chu Thành một cái áo giáp với một viên đan dược, nói: “Đây là áo giáp và đan dược trị thương mà hai người bọn ta liên thủ luyện chế, áo giáp này chính là một món cực phẩm Tiên Khí, tên là Ly Hỏa Tiên Khải, bây giờ tặng cho ngươi, có áo giáp này, trên đường ngươi sẽ an toàn thêm một phần.”
“Đan này là đan dược trị thương của Tiên Điện, có thể giúp cho sư phụ ngươi hoàn toàn khôi phục thương thế trong mấy ngày.”
Chu Thành cũng không khách khí, cầm lấy Ly Hỏa Tiên Khải với đan dược, cám ơn hai người.
Hai người dậm chân rời đi.
Chu Thành cung tiễn hai người ra ngoài cung điện, chỉ thấy hai người xuất cung bọc hậu, biến mất không còn tăm tích trong nháy mắt, cũng không biết là rời đi như thế nào, hẳn là thi triển một loại không gian bí pháp nào đó.
Chu Thành cầm cái lệnh bài mà hai người cho, trong lòng cảm kích hai người, không chỉ là vì hai người coi trọng mình mà còn vì hai người đã hai lần ra tay cứu giúp mình.
Phần ân tình này phải chờ khi hắn gia nhập Tiên Điện rồi trả lại.
Đương nhiên, hắn phải thông qua Tiên Điện khảo hạch trước đã.
Đối với Tiên Điện khảo hạch, Chu Thành rất tự tin.
Theo hai người nói, bình thường có thể được bọn họ mời thì chín mươi phần trăm đều có thể thông qua Tiên Điện khảo hạch, chỉ là khảo hạch cũng là cơ hội nổi tiếng, xếp hạng càng cao, Tiên Điện sẽ càng xem trọng, sau này tu luyện ở Tiên Điện, sẽ được Tiên Điện cho nhiều tài nguyên hơn.
Cho nên, chờ đến Tiên Điện, có lẽ hắn có thể lại bại lộ một loại thuộc tính khác của tiên căn.
Thậm chí có thể bại lộ ra ba loại thuộc tính của tiên căn!
Ngày kế tiếp.
Chu Thành đi tới cung điện của sư phụ Dư Khôn, định nói tin tức tốt là mình được mời gia nhập Tiên Điện cho sư phụ Dư Khôn, cũng đưa viên đan dược trị thương đó cho sư phụ.
Khi đi vào, không chỉ có hai nữ Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân đang có mặt ở đó, các lão tổ Lý Dương, Trần Quang Lượng cũng ở đó.
Nhưng mà Chu Thành lại phát hiện bầu không khí ở hiện trường có chút không đúng.
“Sư tỷ, có chuyện gì thế?” Chu Thành hỏi Khâu Linh Ngọc.
Khâu Linh Ngọc tức giận nói: “Lão gia hỏa Lâm Dịch Đào đó mới tới, hắn liên hợp mấy vị lão tổ trong tông môn, nói sư phụ bị Lưu Tinh đánh bại, khiến cho thanh danh của tông môn giảm nhiều, nếu còn để cho sư phụ chấp chưởng Cửu Đỉnh Tiên Tông thì sẽ bất lợi cho Cửu Đỉnh Tiên Tông phát triển.”
“Bọn họ muốn ép sư phụ thoái vị, để lão gia hỏa Lâm Dịch Đào đó chấp chưởng Cửu Đỉnh Tiên Tông.”
Chu Thành sầm mặt lại.
Khâu Linh Ngọc lại bực tức nói: “Kim Hàn và rất nhiều đệ tử chân truyền, Thái Thượng trưởng lão cũng liên danh muốn sư phụ thoái vị, để Lâm Dịch Đào chấp chưởng Cửu Đỉnh Tiên Tông!”
“Lâm Dịch Đào chính là chó của Tinh Hải Thượng Nhân!” Lý Dương cả giận nói: “Để hắn chấp chưởng Cửu Đỉnh Tiên Tông, vậy sau này Cửu Đỉnh Tiên Tông chúng ta sẽ nghe lệnh của Tinh Hải Thượng Nhân, Lâm Dịch Đào muốn ngồi lên vị trí Tông chủ, nằm mơ!”
Trần Quang Lượng cũng cả giận nói: “Lâm Dịch Đào muốn ngồi lên vị trí Tông chủ, trừ phi hắn bước qua thi thể của ta!”
Những lão tổ khác đang có mặt ở đây cũng đều giận dữ tuyên bố ủng hộ Dư Khôn.
Khâu Linh Ngọc lại nói: “Lúc Lâm Dịch Đào rời đi, để lại một phong thư khiêu chiến, nói mười ngày sau sẽ khiêu chiến sư phụ, nếu như sư phụ thua thì phải thoái vị!”
Hồ Khả Hân giận dữ nói: “Rõ ràng là Lâm Dịch Đào nhân lúc bây giờ tông chủ bị thương, nếu là bình thường thì hắn làm gì dám khiêu chiến tông chủ!”
Chu Thành lấy đan dược Hùng Bình Bình cho ra, đưa cho Dư Khôn: “Sư phụ, đây là đan dược trị thương của Tiên Điện, có thể giúp cho ngươi khôi phục thương thế trong vòng mấy ngày.”
“Cái gì, đan dược trị thương của Tiên Điện!” Tất cả mọi người nghe xong thì không ai mà không giật nảy cả mình.
Cho dù là cái gì, chỉ cần có liên quan đến Tiên Điện thì đều khiến cho người trong Tiên Giới sợ hãi.
Dư Khôn cũng thất kinh nói: “Chu Thành, đan dược này đúng là đan dược trị thương của Tiên Điện thật sao? Sao ngươi lại có được nó?”
Chu Thành vội nói: “Sư phụ, viên đan dược này là do sứ giả Tiên Điện cho ta.” Sau đó lấy cái lệnh bài kia ra, nói: “Đây là lệnh bài mà sứ giả Tiên Điện cho ta, mời ta gia nhập Tiên Điện.”
“Tiên Điện Khảo Hạch Lệnh!” Dư Khôn nhìn thấy lệnh bài của Chu Thành thì chấn kinh, kích động nói.
Mặc dù hắn chưa từng nhìn thấy Tiên Điện Khảo Hạch Lệnh nhưng có đọc giới thiệu về nó rồi.
Bọn người Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân, Lý Dương, Trần Quang Lượng nghe Dư Khôn nói lệnh bài trong tay Chu Thành là Tiên Điện Khảo Hạch Lệnh thì đều chấn kinh, cực kỳ kích động.
Dư Khôn nhìn chằm chặp Tiên Điện Khảo Hạch Lệnh trong tay Chu Thành, đột nhiên rơi lệ: “Đúng là Tiên Điện Khảo Hạch Lệnh thật! Trời phù hộ Cửu Đỉnh Tiên Tông ta!”
Cửu Đỉnh Tiên Tông muốn khôi phục lại huy hoàng năm đó, có thể nói là cực kỳ xa vời, dù là Chu Thành có độ thân cận max cấp thì cũng xa vời như thế, nhưng nếu như Chu Thành trở thành đệ tử Tiên Điện, như vậy thì Cửu Đỉnh Tiên Tông sẽ có hi vọng khôi phục lại huy hoàng năm đó.
Dư Khôn, thân là tông chủ Cửu Đỉnh Tiên Tông, cao thủ Tiên Bảng, đương nhiên hiểu được gia nhập Tiên Điện là chuyện quan trọng như thế nào.
Mấy người Lý Dương, Trần Quang Lượng cũng đều rơi lệ.
Bọn họ vui quá mà khóc.
Mừng thay cho Chu Thành, càng mừng thay cho Cửu Đỉnh Tiên Tông.
Hồi lâu, mọi người mới hòa hoãn lại tâm tình kích động của mình, Chu Thành đưa viên đan dược đó cho Dư Khôn nuốt chữa thương.
Trong lúc Dư Khôn nuốt đan dược chữa thương thì Kim Hàn đang ở trong cung điện của Lâm Dịch Đào.
Kim Hàn và Lâm Dịch Đào đối ẩm, Kim Hàn khoan khoái cười nói: “Bây giờ Dư Khôn trọng thương, mười ngày sau, Lâm tông chủ tất bại Dư Khôn, đến lúc đó chấp chưởng Cửu Đỉnh Tiên Tông, Kim Hàn chúc mừng Lâm tông chủ trước.”
Lâm Dịch Đào cười nói: “Sau này còn phải nhờ Tinh Hải Thành tương trợ nhiều hơn.”
“Đương nhiên là như vậy rồi.” Kim Hàn cười nói.
“Nhưng mà mặc dù Dư Khôn trọng thương nhưng đến lúc đó nếu ta muốn giết hắn cũng không dễ gì.” Lâm Dịch Đào đặt ly rượu xuống, nói.
Mặc dù hắn tự tin mình có thể đánh bại Dư Khôn nhưng muốn giết Dư Khôn thì khó lắm.
Kim Hàn khoát khoát tay, cười nói: “Không vội, chờ Lâm tông chủ chấp chưởng Cửu Đỉnh Tiên Tông, sau đó chúng ta sẽ chậm rãi chơi chết Dư Khôn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận