Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 242: Nhất tinh trận pháp sư

Nghe Chu Thành gọi mình là Tào Dũng trưởng lão, Tào Dũng thụ sủng nhược kinh, liên tục khoát tay, nói: “Chu Thành công tử khách khí, sau này gọi ta là Tào Dũng là được.”
Bọn người La Hải Bình thấy dáng vẻ của Tào Dũng như vậy thì lại ngẩn ra.
Sau đó, Tào Dũng lại cẩn thận hỏi: “Chu Thành công tử cũng tới tham gia đại hội giao lưu trận pháp hả?” Vừa nói vừa nghiêng người nhường đường.
Chu Thành đi tới cửa lớn trận pháp tổng công hội, khẽ gật đầu: “Ừm, tới xem một chút.”
Tào Dũng tranh thủ đi theo sau lưng Chu Thành, cười nói: “Nếu như Chu Thành công tử tham gia đại hội giao lưu trận pháp, chắc chắn có thể giống giải thi đấu tiên võ, đoạt được quán quân.”
Giải thi đấu tiên võ, quán quân!
Đầu La Hải Bình nổ vang.
Hóa ra là hắn!
Côn Bằng công tử!
Chu Thành đầu tiên là đoạt được quán quân trong giải thi đấu tiên võ, sau đó lại đánh với Liệt Hoàng một trận, thanh danh đã truyền ra, được người đời gọi là Côn Bằng công tử.
Biết được thân phận của thiếu niên áo lam trước mắt, La Hải Bình với cao thủ của gia tộc Thiết Huyết đều trán đổ mồ hôi lạnh.
Vừa rồi Tào Dũng gọi thiếu niên áo lam này là Chu Thành công tử, bọn họ nhất thời không có liên tưởng quá nhiều, bây giờ chỉ cảm thấy tay chân như nhũn ra.
Chu Thành nghe Tào Dũng vuốt mông ngựa, nói mình có thể đoạt được quán quân giải thi đấu tiên võ, cười cười: “Bây giờ, tất cả mọi người đều cho rằng Liệt Hoàng có thể đoạt được quán quân đại hội giao lưu trận pháp lần này, chẳng lẽ Tào Dũng trưởng lão cho là trận pháp của ta sẽ cao hơn Liệt Hoàng?”
Tào Dũng nghe xong thì sắc mặt có chút xấu hổ, không phải hắn cho rằng trận pháp của Chu Thành sẽ cao hơn Liệt Hoàng, hắn chỉ nịnh nọt Chu Thành, muốn lôi kéo làm quen với Chu Thành thôi.
Chu Thành thấy sắc mặt đối phương như vậy thì cũng không trêu ghẹo đối phương nữa.
Hai người một câu có một câu không trò chuyện, đi tới cửa lớn trận pháp tổng công hội.
Đệ tử canh giữ ở trước cổng chính trận pháp tổng công hội biết thân phận Chu Thành thì mở miệng hô to: “Đế Sát Cung, Côn Bằng công tử đến!”
Một tiếng này vang vọng đại sảnh phía trước trận pháp tổng công hội.
Lập tức, các phương cao thủ tụ tập ở đại sảnh phía trước trận pháp tổng công hội bỗng nhiên nhìn về phía cửa lớn, giật mình.
“Côn Bằng công tử Chu Thành? !”
“Không ngờ được là Côn Bằng công tử đến thật!”
Đại sảnh rối loạn lên.
Lần này giải thi đấu giao lưu trận pháp, người được bàn tán nhiều nhất chính là Liệt Hoàng, bởi vì, tất cả mọi người xem trọng Liệt Hoàng, cho rằng Liệt Hoàng sẽ đoạt được đệ nhất trong giải thi đấu giao lưu trận pháp lần này.
Mà bàn tán về Liệt Hoàng thì tránh không được nói đến Chu Thành. Rất nhiều người đều suy đoán Chu Thành có thể tới hay không. Cho nên, bây giờ thấy Chu Thành đến thật, mọi người đều bạo động.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Chu Thành đi vào đại sảnh phía trước trận pháp tổng công hội.
“Hắn chính là Côn Bằng công tử Chu Thành!”
Rất nhiều cao thủ chưa từng gặp Chu Thành, bây giờ nhìn thấy Chu Thành thì đều giật mình.
Chu Thành còn trẻ tuổi hơn bọn họ tưởng tượng nhiều.
Không để ý đến đám người ở đại sảnh giật mình, Chu Thành đi tới chỗ ghi danh ở đại sảnh.
Muốn tham gia đại hội giao lưu trận pháp, đương nhiên là phải đến báo danh.
Rốt cuộc đệ tử gia tộc đang xếp hàng báo danh thấy Chu Thành tới thì đều tự chủ nhường vị trí ra.
Một chút nam đệ tử nhìn Chu Thành, ánh mắt có sùng bái, có hoài nghi, có khiêu khích, có ghen tỵ, không phải trường hợp cá biệt, về phần những nữ đệ tử nhìn Chu Thành, phần lớn đều là hai mắt bốc lên hoa đào!
Nếu không phải các phương cao thủ đều có mặt ở đại sảnh thì sợ là sẽ có nữ đệ tử tông môn sáp lại bắt chuyện.
Trưởng lão phụ trách đăng ký báo danh của trận pháp công hội Lý Dương thấy Chu Thành tới, khách khí cười nói: “Chu công tử muốn ghi danh dự thi giải thi đấu giao lưu trận pháp?”
Chu Thành gật đầu xác nhận.
Trưởng lão trận pháp công hội Lý Dương cười nói: “Vậy chắc hẳn Chu công tử cũng biết điều kiện báo danh.”
Điều kiện báo danh giải thi đấu giao lưu trận pháp cũng không khác gì giải thi đấu tiên võ, nhưng nhiều một điều kiện, nhất định phải có thân phận trận pháp sư mới được.
Đây cũng là vì phòng ngừa một chút đệ tử chỉ khảo hạch được trận pháp học đồ thì tới tham gia, trở thành trò cười.
“Ta biết.” Chu Thành nói, sau đó lấy lệnh bài thân phận trận pháp sư của mình ra.
Đợi Chu Thành lấy ra lệnh bài thân phận trận pháp sư ra, trưởng lão trận pháp công hội Lý Dương kinh ngạc: “Nhất tinh?”
Sắc mặt của mọi người đang có mặt ở hiện trường cũng không giống nhau.
Nói như vậy.
Dám đến báo danh tham gia giải thi đấu đại hội giao lưu trận pháp thì đều là nhị tinh trận pháp sư, cực ít nhất tinh trận pháp sư báo danh.
Những thiên tài trận pháp như Liệt Hoàng đều đã là tam tinh.
Đi theo Chu Thành đến, Tào Dũng thấy Chu Thành chỉ là nhất tinh trận pháp sư thì cũng ngạc nhiên.
Trong lòng hắn nghĩ, coi như thực lực trận pháp của Chu Thành không bằng Liệt Hoàng thì ít nhất cũng là nhị tinh cao giai, Chu Thành cũng chỉ là một trận pháp sư nhất tinh? Chuyện này vượt qua dự tính của hắn.
Nhớ tới vừa rồi hắn vuốt mông ngựa nói Chu Thành sẽ đoạt được đệ nhất đại hội giao lưu trận pháp lần này, mặt mo Tào Dũng đỏ lên.
Trưởng lão trận pháp công hội Lý Dương kinh ngạc, sau đó nhìn Chu Thành, cười nói: “Không ngờ được là Chu công tử là trận pháp sư nhất tinh.”
“Thế nào, trận pháp sư nhất tinh không thể báo danh?” Chu Thành hỏi.
Từ khi khảo hạch trận pháp sư nhất tinh đến giờ, hắn không có đi khảo hạch trận pháp sư nhị tinh, cho nên cho đến bây giờ Chu Thành vẫn là trận pháp sư nhất tinh.
Lý Dương cười nói: “Cũng không phải là như vậy.” Sau đó ghi danh báo danh cho Chu Thành, khi đăng ký báo danh, tùy ý cười hỏi: “Lần này Chu công tử tự mình đến? Xích Dương tiền bối và cao thủ Đế Sát Cung không có theo ngươi đến đây?”
Chu Thành cười nói: “Nghe nói Cửu Thiên Chi Thành cực kỳ an toàn, sư phụ ta yên tâm.”
Lý Dương cười nói: “Cũng đúng.”
Hội trưởng trận pháp tổng công hội Trần Thiên Bằng hạ lệnh cấm chỉ tự ý đánh nhau trong Cửu Thiên Chi Thành, nếu không thì trấn sát tất cả, từng có trưởng lão nào đó của Thái Nhất Tiên Môn không tuân lệnh cấm, ra tay đánh nhau trong Cửu Thiên Chi Thành, sau đó bị Trần Thiên Bằng thôi động Thượng Cổ Tiên Trận oanh sát đến hôi phi yên diệt.
Chính là vì Cửu Thiên Chi Thành an toàn, cho nên Xích Dương mới yên tâm cho Chu Thành đến đây.
Chu Thành ghi danh xong, Lý Dương cho trận pháp sư của trận pháp tổng công hội dẫn Chu Thành đến cung điện ở lại, sắp xếp riêng cho cho Chu Thành một cái viện tử.
Mà Chu Thành đến trận pháp tổng công hội, cũng báo danh dự thi, chuyện này nhanh chóng truyền đến tai Liệt Hoàng và cao thủ Bách Tiên Môn.
Liệt Hoàng nghe xong thì khẽ bật cười: “Trận pháp sư nhất tinh?”
Đệ tử Bách Tiên Môn Lâm Vinh trầm ngâm nói: “Họ Chu này cũng dám đến dự thi, sợ là trình độ trận pháp không chỉ là trận pháp sư nhất tinh.” Có chút trận pháp sư nhất tinh, thật ra thì thực lực đã đạt tới nhị tinh, nhưng bởi vì các loại nguyên nhân nên không có tham gia khảo hạch nhị tinh.
Liệt Hoàng nghe vậy thì không thèm để ý, nói: “Coi như Chu Thành có thực lực trận pháp sư nhị tinh thì đã làm sao, ta muốn thắng hắn cũng dễ như trở bàn tay.”
“Nếu như thực lực Chu Thành không phải trận pháp sư nhị tinh thì sao?” Một vị đệ tử Bách Tiên Môn khác đột nhiên nói.
Liệt Hoàng nghe xong thì cười nói: “Ngươi cảm thấy Chu Thành có thực lực trận pháp sư tam tinh? Ngươi cảm thấy chuyện này có thể sao?” Nói như vậy, nếu có thực lực trận pháp sư tam tinh, không thể nào chỉ khảo hạch trận pháp sư nhất tinh, loại tỷ lệ này cực nhỏ.
Phượng Hoàng Cốc Vu Phượng cũng biết Chu Thành đến đây, kinh ngạc một hồi, sau đó lắc đầu, dưới cái nhìn của nàng, Chu Thành đến đây báo danh dự thi đại hội giao lưu trận pháp, rõ ràng là tự rước lấy nhục.
Chu Thành chỉ là trận pháp sư nhất tinh, trình độ trận pháp có cao hơn thì cũng không thể cao tới đâu được.
Đừng nói trận pháp sư nhất tinh, cho dù rất nhiều trận pháp sư tam tinh cũng không phải là đối thủ của Liệt Hoàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận