Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 303: Hôm nay, chúng ta đồ long

Dương Cổ suất lĩnh một đám lão tổ của Hắc Long Vương Triều từ hư không đi ra, toàn thân ma khí mênh mông cuồn cuộn, giống như từng con hắc long quấn quanh, khí thế vô lượng.
Hắn nhìn Long Thành: “Nhân Tiên thập trọng sơ kỳ, giết ngươi, đủ để bù đắp tổn thất của Hắc Long Vương Triều chúng ta.”
Nếu có thể săn giết Chân Long Nhân Tiên thập trọng như Long Thành, lúc trước Hắc Long Vương Triều tổn thất mấy vạn đại quân với một đám tướng lĩnh Đại Đế Cảnh cũng không đáng kể chút nào.
Dương Cổ nói rất kiên quyết, làm như hắn có thể đánh giết Long Thành vậy.
Đương nhiên, với thực lực của hắn, lại thêm một đám lão tổ của Hắc Long Vương Triều, muốn giết Long Thành thì hoàn toàn chính xác là không khó.
Long Thành nghe vậy, cười cười nhìn Dương Cổ: “Dương Cổ đúng không, nghe giọng điệu ngươi, người khẳng định ngươi giết được ta?” Nói đến đây, dừng một chút rồi nói tiếp: “Ta khuyên ngươi nên dẫn theo người của ngươi rời đi sớm đi, nếu không, lát nữa hối hận không kịp.”
Dương Cổ nghe xong, cất tiếng cười to: “Dương Cổ ta sẽ hối hận? Ta tung hoành Ma Vực mấy ngàn năm, từ trước tới giờ chưa bao giờ hối hận về chuyện mình làm.” Nói xong, cũng không có nói nhảm, đột nhiên một quyền đánh tới Long Thành.
Thao thiên ma khí theo một quyền của hắn, hóa thành một con hắc long lớn mấy ngàn trượng, trong nháy mắt oanh đến trước mặt Long Thành.
“Bố Hắc Long Đại Trận!” Dương Cổ quát.
“Hôm nay, chúng ta đồ một con Tiên Long chân chính!”
“Đến lúc đó, chúng ta uống long huyết!”
“Ăn thịt rồng!”
“Nuốt long đan!”
Dương Cổ gầm lên, tiếng vọng khắp không gian xung quanh.
“Cẩn tuân lệnh lão tổ!” Một đám lão tổ của Hắc Long Vương Triều cao giọng đáp lại, trong giọng nói lộ ra kích động.
Lập tức, một đám lão tổ của Hắc Long Vương Triều phá không bay lên, thúc giục hắc long chi khải trên người, từng con hắc long từ bốn phương tám hướng sinh ra.
Những hắc long này lít nha lít nhít, bao trùm tất cả không gian xung quanh phi thuyền.
Hắc long phô thiên cái địa, vồ giết tới Long Thành.
Trong lúc nhất thời, ma khí ngập trời.
Long Thành nhìn Dương Cổ đánh tới, không có xuất thủ với Dương Cổ mà trở tay một chưởng đánh về phía những lão tổ khác của Hắc Long Vương Triều.
Hắc Long Thái tổ Dương Cổ thấy Long Thành không để ý công kích của mình thì không khỏi khẽ giật mình.
Đúng lúc này, đột nhiên, giữa không trung, một con long trảo to lớn phá không mà ra, nghênh đón lực quyền của Hắc Long Quyền của Dương Cổ.
Long trảo to lớn này lóe ra ánh sáng lạnh lẽo khiến cho người ta sợ run.
Ầm ầm!
Long trảo và lực quyền của Hắc Long Quyền của Dương Cổ đụng vào nhau.
Tạo nên khí lãng kinh khủng.
Ma khí lít nha lít nhít xung quanh bị khí lãng kinh khủng xung kích, bị xé ra từng cái vết nứt to lớn, tản ra, trên không trở nên sáng sủa.
Dương Cổ bị chấn động đến lui lại, cũng kinh hãi, nhìn lại, chỉ thấy chẳng biết lúc nào bên người Long Thành xuất hiện một vị cao thủ Long tộc.
“Long Khải, là ngươi!” Dương Cổ thấy rõ người tới, sầm mặt lại.
Người xuất hiện chính là lão tổ Long tộc Long Khải, giống như Dương Cổ, là một vị cao thủ Nhân Tiên thập trọng hậu kỳ.
Long Khải và Dương Cổ từng đánh nhau vài lần, cho nên cũng có thể coi như quen biết đã lâu.
“Dương Cổ, ngươi khẩu khí không nhỏ, muốn đồ lão tổ Long tộc ta?” Long Khải nhìn Dương Cổ, hừ lạnh nói.
Dương Cổ nhìn chằm chằm Long Khải, sắc mặt dữ tợn: “Lão tổ Long tộc người Long Thành giết mấy vạn Hắc Long đại quân ta, còn giết một đám tướng lĩnh Đại Đế của Hắc Long đại quân, hôm nay hắn phải chết!”
“Hôm nay, ai cũng không ngăn cản được!”
“Coi như hôm nay Long Khải ngươi đích thân tới, ta cũng tru diệt Long Thành!”
Sau đó đại đao chỉ vào Long Khải: “Long Khải, nếu ngươi bỏ đi, ta có thể thả ngươi rời đi.” Dừng lại một lát, sau đó tràn đầy sát khí: “Nếu không, ngươi cũng chết đi!”
Long Khải nghe xong, cười lạnh: “Dương Cổ, ta cũng cho ngươi một lời khuyên, nếu như bây giờ ngươi rút quân, cứ thế mà đi thì còn có thể sống, nếu không, thế giới Tiên Võ này không ai cứu được ngươi.”
Dương Cổ nghe xong, giận mà cười to: “Thế giới Tiên Võ không ai cứu được ta? Long Khải, nhiều năm không thấy, khẩu khí của ngươi còn cuồng hơn trước kia.”
“Cho dù là Long Trí của Long tộc ngươi tới cũng không dám cuồng ngôn như thế!”
Sau đó đại đao vung lên: “Bày trận cho ta!”
“Giết!”
Giết!
Hắc long Đại Đế Dương Cổ dứt lời, Hắc Long Hoàng đế Dương Bình cũng hét lớn: “Bày trận!”
“Giết!
Đại quân của Hắc Long Vương Triều giống như là thuỷ triều lao qua.
Lần này đại quân của Hắc Long Vương Triều tới gần trăm vạn, hơn nữa toàn bộ đều là đại quân tinh nhuệ của Hắc Long Vương Triều.
Có thể nói, vì đánh giết Long Thành, Hắc Long Vương Triều dốc hết toàn lực.
Đại quân của Hắc Long Vương Triều tốc độ không nhanh, nhưng lại chỉnh tề, quy luật, động tác nhất trí, vận chuyển công pháp, sức lực của từng người hội tụ lại với nhau, lực lượng như bài sơn đảo hải, muốn thôn phệ hết thảy, bao phủ hết thảy, không ngừng áp bách tới ko gian chỗ Long Khải, Long Thành.
Cho dù là cao thủ Nhân Tiên thập trọng như Long Khải, Long Thành, cảm nhận được lực lượng của trăm vạn đại quân của Hắc Long Vương Triều thì cũng đều nghiêm mặt lại.
Bọn họ là Nhân Tiên thập trọng không sai, nhưng bây giờ đối diện với lực lượng cả triều của Hắc Long Vương Triều.
Bọn họ phải đối mặt với lực lượng toàn triều Hắc Long Vương Triều.
Đương nhiên, bọn họ chỉ nghiêm mặt lại thôi.
Mắt thấy lực lượng của trăm vạn đại quân của Hắc Long Vương Triều sắp bao phủ đến trước mặt phi thuyền Long tộc, đột nhiên, một tiếng long ngâm ngâm rung trời vang lên, một cái quang ấn phá không bay ra.
Cái quang ấn này giống như một tòa trăm trượng đại sơn, tỏa ra quang mang trùng điệp, trên quang ấn có một con kim long quay quanh.
Quang ấn đánh về phía lực lượng của trăm vạn đại quân của Hắc Long Vương Triều.
“Long Ấn!” Dương Cổ nhìn thấy cái quang ấn này, lấy làm kinh hãi.
Long Ấn, đây chính là vô thượng công pháp của Long tộc mà chỉ có lịch đại tộc trưởng Long tộc mới có thể tập được.
Chẳng lẽ? !
Hắn vừa nghĩ đến đây, một tiếng tiếng phượng gáy vang lên.
Từng đạo hỏa diễm như là hoả tinh rơi xuống, từ trên cao giáng xuống.
Những ngọn lửa này, mơ hồ lộ ra từng con Kim Phượng Hoàng.
“Phượng Hoàng Lưu Tinh!” Một vị lão tổ của Hắc Long Vương Triều kinh hô.
Phượng Hoàng Lưu Tinh, đây là tuyệt kỹ thành danh của tộc trưởng Phượng Hoàng nhất tộc của Yêu tộc.
Bị Phượng Hoàng Hỏa Diễm như lưu tinh rơi đập xuống, lực lượng của trăm vạn đại quân giống như thủy triều của Hắc Long Vương Triều bị đánh cho thủng trăm ngàn lỗ.
Trong lòng Dương Cổ trầm xuống.
Hắn nhìn lại, chẳng biết lúc nào trên hư không đã xuất hiện hai bóng dáng cao to.
“Long Trí!”
“Phượng Cửu!”
Người xuất thủ chính là Long Trí và Phượng Cửu.
Dưới sức hai người liên thủ, lực lượng của trăm vạn Hắc Long đại quân vốn bao phủ phi thuyền bị đánh cho tán loạn.
Dương Cổ hít một hơi thật sâu, cưỡng chế sợ hãi trong lòng, ôm quyền nói: “Hóa ra là hai vị Long tộc trưởng với Phượng tộc trưởng đích thân tới, Dương Cổ hữu lễ.”
Nhưng mà hai người Long Trí với Phượng Cửu lại nhìn cũng không thèm nhìn Dương Cổ, cung kính khom người trước phi thuyền, dưới ánh mắt kinh hãi của đám người Dương Cổ, Dương Bình, một vị thiếu niên áo lam từ trong phi thuyền đi ra.
Sau lưng thiếu niên áo lam là bốn vị lão giả, sau lưng bốn vị lão giả, một đám cao thủ Phượng tộc, Kỳ Lân tộc, Kim Ô tộc với Cửu Thiên Điện, Thôn Thiên Thú nối đuôi nhau đi ra.
“Cung Chủ Đế Sát Cung Xích Dương!”
“Kỳ Lân tộc trưởng!”
“Kim Ô tộc trưởng!”
Nhìn từng cao thủ tuyệt đỉnh bên người thiếu niên, trái tim Dương Cổ phát run, một đám lão tổ của Hắc Long Vương Triều và Hắc Long Hoàng đế Dương Bình không ai không toàn thân run rẩy.
Nhiều cao thủ Yêu tộc, cao thủ Cửu Thiên Điện như vậy đều đi theo sau lưng thiếu niên trước mặt?
Điện Chủ Cửu Thiên Điện, Yêu Vương Yêu tộc Chu Thành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận