Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 366: Không phải sáu mươi mốt

Hiện trường, cao thủ các đại gia tộc, tông môn thấy Dư Khôn hỏi Chu Thành có muốn bái hắn làm sư phụ hay không, hơn nữa vẻ mặt chờ mong, thậm chí là khát vọng thì đều ngẩn ngơ.
Chu Thành cũng quen với tình huống muốn mình bái sư như Dư Khôn.
Dù sao khi ở Võ Giới, hắn gặp không ít lần.
Chu Thành nghĩ nghĩ, nói: “Đệ tử tham gia khảo hạch đệ tử Cửu Đỉnh Tiên Tông chính là muốn gia nhập Cửu Đỉnh Tiên Tông, tông chủ muốn thu đệ tử làm đệ tử, lý nào đệ tử lại từ chối.”
Dư Khôn nghe xong, mặt lộ vẻ cuồng hỉ, tâm tình vui sướng dào dạt, hắn thật sự bị vui sướng làm cho hôn mê, hắn kích động đến hai tay run rẩy, cầm bả vai Chu Thành: “Được, được, đồ nhi!”
“Sau này ngươi chính là đệ tử Dư Khôn ta!”
“Ngươi yên tâm, Dư Khôn ta sẽ dốc hết sở học truyền thụ cho ngươi, Cửu Đỉnh Tiên Tông chúng ta sẽ dốc hết khả năng bồi dưỡng ngươi.”
Dư Khôn kích động đến chân tay luống cuống.
Bọn người Lý Dương, Trần Quang Lượng vui sướng, tiến lên phía trước nói: “Chúc mừng tông chủ, chúc mừng tông chủ!”
Dư Khôn cười to.
Đứng ở đằng xa, Trình Vô Y kinh hãi nhìn Dư Khôn kích động đến tay chân luống cuống.
Nếu không biết người trung niên kích động đến tay chân luống cuống trước mắt chính là tông chủ Cửu Đỉnh Tiên Tông thì sợ là ai cũng không tin đối phương sẽ là một vị cường giả Kim Tiên.
“Đồ nhi ngoan, đi, sư phụ dẫn ngươi đi dạo Cửu Đỉnh Tiên Tông chúng ta.” Kích động xong, Dư Khôn thân thiết kéo Chu Thành, phá không bay lên, bay tới sơn môn Cửu Đỉnh Tiên Tông.
Mấy người Lý Dương, Trần Quang Lượng cũng đều đuổi theo sát phía sau.
Lúc đầu, Chu Thành muốn chào tạm biệt Trình Vô Y nhưng còn chưa kịp chào Trình Vô Y thì đã bị Dư Khôn lôi đi.
Chúng đệ tử, cao thủ đang có mặt ở hiện trường nhìn bóng dáng bọn người Dư Khôn, Chu Thành biến mất, không ai không ghen tị, hâm mộ, ghen ghét, sùng bái.
Lúc này, trong phủ đệ xa hoa nào đó trong Cửu Đỉnh Thành, Long Ngạo còn không biết chuyện Chu Thành kiểm tra tiên căn, đang ăn mừng với một đám thủ hạ, hôm nay hắn kiểm tra tiên căn, thuộc tính biến dị, thuộc tính Băng bảy mươi bốn, đương nhiên là phải chúc mừng.
Lâm Kiều giơ ly rượu lên, cười nói với Long Ngạo: “Chúc mừng Long Ngạo ca ca kiểm tra tiên căn thuộc tính Băng bảy mươi bốn.”
Long Ngạo và Lâm Kiều nâng ly uống.
Một tên thủ hạ Bích Long Cung khác cười nói: “Thiếu chủ thiên phú tiên căn tuyệt đối là hạng nhất đệ tử mới Cửu Đỉnh Tiên Tông lần này.”
“Coi như Băng Phong của Băng Diễm Sơn, Phượng Thải Linh của Phượng gia cũng kém Thiếu chủ.”
Một tên thủ hạ khác cũng cười nói: “Với thiên phú của Thiếu chủ, chắc chắn Dư tông chủ của Cửu Đỉnh Tiên Tông sẽ thu Thiếu chủ làm đồ đệ.”
“Chúc mừng Thiếu chủ, chúc mừng Thiếu chủ.”
Một đám thủ hạ lên tiếng hoan hô.
Nếu như Long Ngạo được tông chủ Cửu Đỉnh Tiên Tông coi trọng, thu làm đệ tử thân truyền, vậy địa vị của Bích Long Cung sẽ nước lên thì thuyền lên, nói không chừng sau này còn có thể thống nhất Bích Long Hải.
Mặc dù Bích Long Cung là thế lực mạnh nhất Bích Long Hải, nhưng cách thống nhất Bích Long Hải thì còn xa lắm, hi vọng xa vời, nhưng nếu như Long Ngạo được tông chủ Cửu Đỉnh Tiên Tông thu làm đệ tử, có Cửu Đỉnh Tiên Tông trợ giúp, vậy thì thống nhất Bích Long Hải là chuyện ở trong tầm tay.
Long Ngạo nghe chúng thủ hạ chúc mừng, cũng mặt nở nụ cười, khoan khoái cười to.
“Đêm nay, chúng ta không say không nghỉ.” Long Ngạo cười nói.
Đúng lúc này, đột nhiên, một vị cao thủ Lâm gia vẻ mặt hoảng sợ, hốt hoảng chạy vào.
“Không xong, Nhị tiểu thư.” Cao thủ Lâm gia đi thẳng đến bên cạnh Lâm Kiều.
Lâm Kiều và Long Ngạo đang uống hưng phấn, thấy thủ hạ hoảng sợ bối rối, lông mày nhíu lại, không vui nói: “Chuyện gì, bối rối thành như thế, nói.”
Vị cao thủ Lâm gia đó run run nói: “Là tiểu tử đó, tiểu tử đó kiểm tra tiên căn.”
“Cái gì mà tiểu tử đó, tiểu tử nào?” Lâm Kiều nhất thời không có kịp phản ứng người đối phương nói là Chu Thành.
“Chính là tiểu tử chạy thoát khỏi tay Lâm gia chúng ta.” Cao thủ Lâm gia nuốt một ngụm nước bọt, nói.
Long Ngạo nghe vậy thì cười nói: “Nhìn ngươi bối rối như thế, chẳng lẽ tiểu tử đó thông qua kiểm tra tiên căn? Ta nói rồi, cho dù hắn thông qua được cửa thứ nhất kiểm tra tiên căn thì ta cũng có phương pháp xử lý khiến cho hắn không thông qua được cửa thứ hai.”
Đối với chuyện này, hắn cũng không có để ở trong lòng.
Cao thủ Lâm gia nghe vậy, nuốt một ngụm nước bọt, nói: “Đúng là hắn thông qua được kiểm tra tiên căn, chỉ là.”
“Chỉ là cái gì?” Lâm Kiều hỏi.
“Chỉ là, trị số không phải sáu mươi.” Cao thủ Lâm gia nói.
“Không phải sáu mươi, chẳng lẽ là sáu mươi mốt?” Long Ngạo trêu chọc cười nói.
Tất cả mọi người cười ra tiếng.
“Không phải sáu mươi mốt.” Cao thủ Lâm gia nhịn không được nói.
“Không phải sáu mươi mốt.” Lâm Kiều trêu ghẹo: “Không phải là ngươi muốn nói hắn giống như Long Ngạo ca ca, là bảy mươi bốn chứ?”
Đám người lại cười một tiếng.
“Hắn là một trăm!” Cao thủ Lâm gia bật thốt lên, nói đến đây, đầu lưỡi cứng ngắc, nhưng lại rất kích động, rất lớn tiếng: “Là một trăm! Thuộc tính tiên căn của hắn có độ thân cận max cấp.”
Lực tương tác max cấp!
Mọi người đang có mặt ở đây nghe xong thì lâm vào ngắn ngủi yên tĩnh.
Bọn người Long Ngạo, Lâm Kiều đều ngừng lại.
Đột nhiên, Long Ngạo phù một tiếng, phun rượu trong miệng ra, cười to: “Độ thân cận max cấp? Ngươi nói tên nô tài trốn khỏi Lâm gia các ngươi là độ thân cận max cấp chưa từng xuất hiện ở Tinh Hải đại lục?”
Lâm Kiều và những người khác cũng đều bật cười.
Bọn họ cũng không tin.
Dù sao chuyện này quá làm cho người ta khó mà tin được.
Đệ nhất thiên tài thế hệ trẻ tuổi ở Bích Long Hải như Long Ngạo mà chỉ mới bảy mươi bốn mà thôi, có thể đạt tới tám mươi đã là Tinh Hải đại lục mười vạn năm khó gặp, về phần chín mươi, vô số năm tháng trôi qua, Tinh Hải đại lục chỉ mới xuất hiện một người.
Mà độ thân cận max cấp thì tuyên cổ chưa từng xuất hiện.
Lâm Kiều cười nói với cao thủ Lâm gia đó: “Đây là ngươi tận mắt nhìn thấy? Hay là nghe người khác nói?”
Cao thủ Lâm gia đó lại nói: “Lúc ấy ta có mặt ở hiện trường, tận mắt nhìn thấy.”
Đám người Long Ngạo, Lâm Kiều đưa mắt nhìn nhau.
“Ngươi tận mắt nhìn thấy thật?” Sắc mặt Long Ngạo đã có chút khó coi: “Không có nhìn lầm?”
Chỉ là, hắn vẫn là khó mà tin được.
Sao có thể như vậy được, là một trăm, một nô tài trốn khỏi Lâm gia lại là độ thân cận max cấp tuyên cổ chưa từng xuất hiện ở Tinh Hải đại lục? Không thể nào!
“Là ta tận mắt nhìn thấy.” Vị cao thủ Lâm gia đó trả lời chém đinh chặt sắt, lại nói: “Ngay cả tông chủ Cửu Đỉnh Tiên Tông Dư Khôn đại nhân với một đám lão tổ Cửu Đỉnh Tiên Tông đều bị kinh động, Dư Khôn đại nhân chạy tới hiện trường.”
Đầu Long Ngạo ong lên.
Tông chủ Cửu Đỉnh Tiên Tông Dư Khôn đại nhân bị kinh động, chạy tới hiện trường? !
Mấy người Lâm Kiều cũng đều chấn kinh.
Lúc này, vị cao thủ Lâm gia đó lại nói: “Đồng thời, Dư Khôn đại nhân thu hắn làm đệ tử thân truyền tại chỗ.”
Bọn người Long Ngạo, Lâm Kiều như bị sét đánh, ngây ra như phỗng.
“Tại sao lại có thể như vậy!” Long Ngạo tự lẩm bẩm, hai mắt ngốc trệ.
Vị cao thủ Lâm gia đó thấy Long Ngạo kinh trệ, trong lòng thầm than.
“Thiếu chủ.” Lúc này, một vị cao thủ Bích Long Cung chần chờ nói: “Chúng ta có nên đi xin lỗi hắn không?”
Dù sao trước đó Long Ngạo đã nói, Chu Thành ngay cả tư cách quỳ xuống xin hắn cũng không có.
Long Ngạo nghe vậy, sắc mặt cực kỳ khó coi, để hắn đường đường là thiếu cung chủ Bích Long Cung đi xin lỗi một nô tài Lâm gia?
“Thiếu chủ.” Vị cao thủ Bích Long Cung đó muốn nói nữa, Long Ngạo ngắt lời: “Đừng nói nữa, muốn ta xin lỗi tiểu tử đó, không thể nào! Hắn là cái thá gì!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận