Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 394: Viêm Long Cửu Nhật tầng thứ sáu, choáng váng

“Tầng thứ ba?” Nghe Trịnh Vĩ nói cho dù mình tu luyện Viêm Long Cửu Nhật tới tầng thứ ba thì vẫn không thể nào ngăn cản Thái Cực Chi Hỏa của hắn, Chu Thành dửng dưng nói: “Tầng thứ ba không thể, như vậy tầng thứ tư thì sao.”
Tầng thứ tư!
Đám người nghe xong, toàn thân chấn động.
Dưới ánh mắt khó tin của mọi người, tiếng long ngâm thứ tư vang tận mây xanh, chỉ thấy con Hỏa Long thứ tư từ trong cơ thể Chu Thành bay ra.
Nhìn con Hỏa Long thứ tư từ trong cơ thể Chu Thành bay ra, trong lòng mọi người chấn kinh khó mà nói hết.
“Viêm Long Cửu Nhật tầng thứ tư!” Kim Hàn nuốt một ngụm nước bọt nói.
Lưu Tinh nhìn con Hỏa Long thứ tư từ trong cơ thể Chu Thành bay ra, nắm chặt song quyền, sắc mặt cực kỳ khó coi, sao có thể như vậy được! Hơn một năm, lại có người tu luyện một môn thần kỹ đỉnh giai đến tầng thứ tư!
Đệ tử của hắn tu luyện hơn hai mươi năm, hơn nữa còn là không ngừng khổ tu mới tu luyện Thái Cực Chi Hỏa đến tầng thứ tư.
Lưu Tinh càng nghĩ thì sát ý trong lòng càng nồng đậm.
Chu Thành này tuyệt đối không thể giữ lại.
Nếu không sau này chắc chắn hắn sẽ chết trong tay Chu Thành.
Bọn người Dư Khôn, Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân nhìn con Hỏa Long thứ tư, trong lúc khiếp sợ, lại cực kỳ kinh hỉ.
Đặc biệt là Dư Khôn, hai mắt đỏ lên, muốn rơi lệ.
Tại thời khắc này, trong lòng của hắn rất tự hào.
Đây là đệ tử hắn!
Hơn một năm, tu luyện một môn thần kỹ đỉnh giai đến tầng thứ tư.
“Không, không thể nào!” So với đám người Dư Khôn, Khâu Linh Ngọc kinh hỉ, Trịnh Vĩ không dám tin, phẫn nộ, giận dữ, ghen ghét.
Oanh!
Rốt cục, bốn con Hỏa Long của Chu Thành với bốn cái hỏa diễm mặt trời cực lớn va vào Thái Cực Chi Hỏa của Trịnh Vĩ.
Một tiếng vang ầm lên.
Chỉ thấy Thái Cực Chi Hỏa của Trịnh Vĩ bị đánh cho tản ra.
Bốn con Hỏa Long của Chu Thành và bốn cái hỏa diễm mặt trời cực lớn mặc dù cũng dần dần tiêu tán nhưng Trịnh Vĩ lại bị chấn phải liên tục lăn lộn, lăn đến vài trăm mét bên ngoài.
Mặc dù Viêm Long Cửu Nhật của Chu Thành cũng là tầng thứ tư nhưng lực lượng của Chu Thành vốn mạnh hơn Trịnh Vĩ, lại thêm Viêm Long Cửu Nhật tầng thứ tư, đương nhiên là vững vàng chế trụ Trịnh Vĩ.
Trịnh Vĩ nằm ngửa trên mặt đất.
Lần lăn lộn này, mặc dù không có đụng vào tảng đá nhưng bởi vì ma sát với mặt đất, trên mặt tràn đầy bụi đất, chỗ xanh chỗ đỏ.
“Thắng, tiểu sư đệ thắng!” Khâu Linh Ngọc đột nhiên kinh hỉ kêu to: “Tiểu sư đệ thắng!”
Đám người của Cửu Đỉnh Tiên Tông reo hò.
Đám người Phi Vũ Các, Kim Hàn, Long Ngạo, Lâm Dịch Đào sắc mặt khó coi.
Chu Thành lại thắng!
Trong hư không, lão đầu gầy kích động: “Hơn một năm, thần kỹ đỉnh giai tầng bốn! Cho dù là ở Tiên Điện, thì yêu nghiệt như thế này cũng khó thấy!”
Lão đầu mập cũng kinh hỉ nói: “Xem ra lần này Tiên Điện chúng ta sẽ có thêm một vị yêu nghiệt thiên tài như Doanh Lộ.”
Mọi người ở đây kinh hỉ, đột nhiên, Trịnh Vĩ bị đánh bay chậm rãi bò lên lần nữa, Trịnh Vĩ miệng phun máu tươi, hắn cũng không có lau vết máu nơi khóe miệng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Thành, hai mắt chỉ có thù hận với sát ý mãnh liệt.
Đột nhiên, toàn thân hắn bốc lên hỏa diễm lần nữa, hơn nữa lần này hỏa diễm bốc lên lợi hại hơn, nhan sắc hỏa diễm lại không giống lúc trước.
“Đây là! ?” Lão tổ Cửu Đỉnh Tiên Tông Lý Dương nụ cười cứng lại, không xác định nói: “Thái Cực Chi Hỏa tầng thứ năm? !”
Nụ cười trên mặt bọn người Dư Khôn, Trần Quang Lượng, Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân cũng dần dần biến mất.
Thái Cực Chi Hỏa của Trịnh Vĩ lại đột phá!
Đột phá đến tầng thứ năm!
Thái Cực Chi Hỏa đột phá tầng thứ năm, rõ ràng mạnh hơn Thái Cực Chi Hỏa tầng thứ tư lúc trước nhiều.
Chỉ thấy nhan sắc Thái Cực Chi Hỏa bắt đầu thay đổi, đốt cháy không gian xung quanh đến xuất hiện gợn sóng khí lưu.
Không gian xung quanh Trịnh Vĩ vì bị Thái Cực Chi Hỏa đốt cháy mà trở nên vặn vẹo.
“Chu Thành, không ngờ được chứ.” Trịnh Vĩ nhìn Chu Thành, từng bước đi tới: “Thái Cực Chi Hỏa của ta có thể đột phá tầng thứ năm!”
“Những ngày này, Thái Cực Chi Hỏa của ta vẫn không thể đột phá, còn phải cảm ơn ngươi, cảm ơn Viêm Long Cửu Nhật của ngươi!”
Thái Cực Chi Hỏa của Trịnh Vĩ đã bước vào tầng thứ tư đỉnh phong nhưng vẫn luôn không thể đột phá.
Vừa rồi mượn nhờ Viêm Long Cửu Nhật tầng thứ tư của Chu Thành.
Khiến cho Thái Cực Chi Hỏa của hắn đột phá tầng thứ năm.
Trịnh Vĩ cuồng tiếu: “Xem ra ngay cả ông trời già cũng muốn cho ta thắng! Chu Thành, cho dù ngươi giải giụa như thế nào thì hôm nay ngươi vẫn phải chết trong tay ta!”
“Sư phụ ngươi chắc chắn phải chết!”
Từng bước đi tới, Trịnh Vĩ lại để lại dấu chân hỏa diễm trên mặt đất lần nữa.
Hơn nữa lần này càng sâu hơn.
Xung quanh dấu chân đều bị đốt đốt thành tro tàn.
Trịnh Vĩ mãnh liệt vọt lên, hữu quyền đánh tới Chu Thành.
“Chu Thành, ngươi đi chết đi!”
“Ta muốn ngươi trở thành tro bụi tromg Thái Cực Chi Hỏa của ta!”
Trịnh Vĩ gầm thét, vang vọng đất trời.
Nghe Trịnh Vĩ gần thét, trái tim bọn người Dư Khôn, Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân không khỏi xiết chặt.
Nhìn Trịnh Vĩ oanh kích tới, Chu Thành lại sắc mặt như thường, bốn con Hỏa Long từ trong cơ thể bay ra lần nữa.
Nhìn thấy bốn con Hỏa Long của Chu Thành, Trịnh Vĩ cười lạnh: “Coi như ngươi tu luyện Viêm Long Cửu Nhật tới tầng thứ tư thì sao, ngươi vẫn không ngăn được Thái Cực Chi Hỏa tầng thứ năm của ta!”
Nhưng hắn vừa mới nói xong, đột nhiên lại nghe thấy một tiếng long ngâm.
Một tiếng long ngâm này, vang vọng đất trời.
Khiến cho mọi người nghe như muốn điếc tai.
Nụ cười của Trịnh Vĩ cứng đờ, hai mắt trừng lớn, chẳng lẽ?
Dưới ánh mắt khó tin của đám người Lưu Tinh, Phi Vũ Các, Cửu Đỉnh Tiên Tông, con Hỏa Long thứ năm từ trong cơ thể Chu Thành bay ra.
“Viêm, Viêm Long Cửu Nhật tầng thứ năm!” Kim Hàn, Long Ngạo run giọng.
Viêm Long Cửu Nhật của Chu Thành lại không phải tầng thứ tư mà là tầng thứ năm!
Ngay lúc tất cả mọi người kinh ngạc vì Viêm Long Cửu Nhật tầng thứ năm của Chu Thành, đột nhiên, lại một tiếng long ngâm.
Tiếng long ngâm thứ sáu!
Nương theo tiếng long ngâm thứ sáu vang lên, chỉ thấy con Hỏa Long thứ sáu từ trong cơ thể Chu Thành bay ra.
Tất cả mọi người ngẩn ra.
Đứng đó như một kẻ ngu.
Đầu óc bọn họ trống rỗng.
“Viêm, Viêm Long Cửu Nhật tầng thứ sáu!” Trịnh Vĩ cũng choáng váng.
Lúc đầu, nhìn thấy Viêm Long Cửu Nhật tầng thứ năm của Chu Thành, hắn còn không cam tâm, nhưng bây giờ nhìn thấy Viêm Long Cửu Nhật tầng thứ sáu, tất cả không cam lòng hóa thành tuyệt vọng!
Đúng vậy, tuyệt vọng.
Tuyệt vọng, hoàn toàn không chút hi vọng
Hắn nhìn Chu Thành, sợ hãi.
Rốt cuộc đây là quái vật gì, hơn một năm, vẻn vẹn hơn một năm, vậy mà tu luyện một môn thần kỹ đỉnh giai đến tầng thứ sáu!
Oanh!
Sáu con Hỏa Long, lục đại hỏa diễm mặt trời lấy thế tồi khô lạp hủ đánh tan Thái Cực Chi Hỏa của Trịnh Vĩ, sau đó đánh tới Trịnh Vĩ.
Mắt thấy Trịnh Vĩ sắp bị sáu con Hỏa Long, lục đại hỏa diễm mặt trời thôn phệ và bao phủ, đột nhiên, một thân ảnh lóe lên, một tay phất lên, đánh tan sáu con Hỏa Long, lục đại hỏa diễm mặt trời.
Người xuất thủ chính là Lưu Tinh.
Lưu Tinh nhìn Chu Thành, một chưởng vung ra, không do dự, chỉ có sát tâm.
Bọn người Lý Dương, Trần Quang Lượng đều không ngờ được Lưu Tinh lại vô sỉ đến tình trạng này, không chỉ nhúng tay vào tỷ thí giữa Chu Thành và Trịnh Vĩ, hơn nữa còn không để ý đến thân phận ra tay với Chu Thành.
“Lưu Tinh, ngươi dám!” Bọn người Lý Dương, Trần Quang Lượng phẫn nộ nhao nhao vọt lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận