Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 320: Là chiến hay là mời vị đó đi vào?

Chu Thành nhìn Luyện Ngục Hàn Khí không ngừng vọt lên phía trước, nói với Diệp lão, Long Trí: “Các ngươi chờ ta ở đây là được.”
“Nơi này cách Vĩnh Sinh Hoa một đoạn, đại nhân, hay là để mấy người chúng ta đi với người đi.” Hoàng Tuyền Ma Chủ nói.
Mặc dù nơi này cách chỗ Vĩnh Sinh Hoa không xa nhưng vẫn có vài dặm, mọi người vẫn cảm thấy không yên lòng.
Dù sao vài dặm, có thể xảy ra nguy hiểm bất cứ lúc nào.
Mấy người Diệp lão, Long Trí cũng mở miệng nói muốn đi theo Chu Thành.
Chu Thành vẫn kiên quyết lắc đầu: “Không cần, ta có Quang Diễm Lưu Ly Khải, không có nguy hiểm, các ngươi cứ ở lại đây chờ ta là được rồi.”
Mấy người Diệp lão, Long Trí đành phải cung kính lĩnh mệnh.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Chu Thành phi thân bay tới phía trước, không lâu sau, bóng dáng Chu Thành đã biến mất trong sóng biển màu xanh đậm.
Mặc dù có Quang Diễm Lưu Ly Khải nhưng Chu Thành nhìn Luyện Ngục Hàn Khí không ngừng bay vọt lên thì cũng toàn lực tránh né, cố gắng không để cho Luyện Ngục Hàn Khí này dính vào mình.
Chỉ là càng đi về trước thì những Luyện Ngục Hàn Khí này càng dày đặc, liếc nhìn lại, lít nha lít nhít, gần như trải rộng toàn bộ không gian hải vực, dù là Chu Thành toàn lực tránh né nhưng vẫn không thể tránh khỏi bị một số nhỏ Luyện Ngục Hàn Khí dính vào người.
Nhưng mà khi những Luyện Ngục Hàn Khí này hơi dính vào thì lập tức bị quang diễm của Quang Diễm Lưu Ly Khải thiêu mất.
Cho nên, có phòng ngự của Quang Diễm Lưu Ly Khải, Chu Thành một đường hữu kinh vô hiểm, đi tới khu vực Vĩnh Sinh Hoa mọc.
Từ xa nhìn thấy Vĩnh Sinh Hoa, trong khoảnh khắc đó, Chu Thành ngây người.
Chỉ thấy phía trước Vĩnh Sinh Hoa, quang mang nở rộ, như kim liên tuôn ra, chiếu cho phạm vi vài trăm mét hải vực vốn có màu xanh đậm xung quanh đó sáng rỡ.
Ngay cả Luyện Ngục Hàn Khí vô cùng bá đạo cũng không thể đi vào phạm vi vài trăm mét này được.
Mặc dù cách nhau rất xa nhưng Chu Thành vẫn có thể cảm nhận được sức sống mãnh liệt đang ẩn chứa trong Vĩnh Sinh Hoa.
Nhìn sức sống này có vẻ như là vĩnh viễn không khô cạn.
Nhìn Vĩnh Sinh Hoa nằm cách mình vài trăm mét, trong lòng Chu Thành vui mừng.
Chỉ cần lấy được Vĩnh Sinh Hoa trước mắt, như vậy thì hắn có thể luyện chế ra được hai lô Cửu Thiên Tiên Đan.
Hai lô Cửu Thiên Tiên Đan, nhiêu đây đã đủ để cho bất diệt chân thân của hắn lại tăng lên một cấp độ nữa.
Nhưng mà mặc dù Vĩnh Sinh Hoa ở gần ngay trước mắt nhưng Chu Thành vẫn triển khai thần hồn chi lực, luôn chú ý động tĩnh xung quanh mình để đề phòng đột biến xảy ra.
Chu Thành chậm rãi tới gần khu vực Vĩnh Sinh Hoa.
Cuối cùng, đi vào trong khu vực Vĩnh Sinh Hoa.
Trong vài trăm mét trong khu vực Vĩnh Sinh Hoa, bởi vì không có Luyện Ngục Hàn Khí cho nên rất là ấm áp, khiến cho người ta có cảm giác ấm áp như mùa xuân.
Hoàn cảnh này tạo thành tương phản mãnh liệt với rét lạnh trước đó.
Chu Thành từng bước đi tới gần Vĩnh Sinh Hoa.
Càng đến gần Vĩnh Sinh Hoa thì càng ấm áp như xuân.
Mùi thuốc của Vĩnh Sinh Hoa theo quang mang nở rộ mà tràn ngập trong không gian xung quanh, khiến cho người ta ngửi thấy mà muốn say.
Chu Thành đi tới trước Vĩnh Sinh Hoa, đứng vững, hít sâu một hơi, vươn tay cầm lấy nhánh hoa của Vĩnh Sinh Hoa, lập tức, một luồng sức sống mãnh liệt như muốn theo bàn tay của Chu Thành tràn vào trong cơ thể của Chu Thành.
Chu Thành vững tay, sau đó cẩn thận rút Vĩnh Sinh Hoa ra.
Nói cũng kỳ quái, phía dưới không có thổ nhưỡng nhưng rễ của Vĩnh Sinh Hoa giống như đâm vào trong không gian xung quanh, khi rút ra thì cũng không dễ dàng.
Sau khi cẩn thận rút Vĩnh Sinh Hoa ra, bỏ vào trong Ám Giới Đỉnh, lúc này Chu Thành mới thở dài một hơi.
Vĩnh Sinh Hoa mà hắn ngày nhớ đêm mong, cuối cùng cũng đến tay.
Chu Thành quay người trở về.
Nhưng mà bởi vì không có Vĩnh Sinh Hoa cho nên hải vực bốn phía lại trở lại với màu xanh đậm như cũ, Luyện Ngục Hàn Khí không ngừng bay vọt lên.
Không dám ở lâu, Chu Thành cẩn thận trốn tránh Luyện Ngục Hàn Khí, theo đường cũ mà bay trở về.
Chỉ chốc lát sau thì thấy mấy người Diệp lão, Long Trí đang đứng ở chỗ cũ chờ hắn.
Mấy người thấy Chu Thành trở về, trên mặt đại hỉ.
“Yêu Vương đại nhân!”
“Điện Chủ!”
Mọi người tranh thủ vọt lên đón.
“Vĩnh Sinh Hoa đã vào tay tay, chúng ta rời đi trước.” Chu Thành gật đầu với mọi người, cũng không có nói nhảm, lập tức dẫn theo mọi người rời đi.
Lúc đầu, hắn muốn tìm tòi hải uyên trong Băng Hải một chút, nhưng mà suy tính một phen, hắn quyết định chờ sau khi hắn đột phá đến Nhân Tiên thì sẽ đến nữa.
Chờ hắn đột phá Nhân Tiên, bất diệt chân thân của hắn thuế biến lần nữa, tăng lên, dò xét hải uyên trong Băng Hải thì sẽ ổn hơn.
Sau mấy tiếng, Chu Thành với mọi người ra khỏi Băng Hải, về tới bờ biển Băng Hải.
“Yêu Vương đại nhân, vậy bây giờ chúng ta đi bái phỏng Ngọc Diện Kiếm Ma?” Phượng Cửu hỏi, dáng vẻ mài thương soàn soạt.
Chu Thành nhìn Phượng Cửu một chút, cười nói: “Không vội, đầu tiên là chúng ta phải tìm một nơi đặt chân trước cái đã.”
“Đi Tà Tôn phong đi.”
Mặc dù với thực lực của mấy người Chu Thành bây giờ thì hoàn toàn có thể công phá chủ phong Ma Sơn, nhưng làm như vậy thì cũng phải trả giá đắt, cho nên Chu Thành định thu phục Tà Tôn với Lục Quỷ và Ám Long trước.
Chỉ cần thu phục được Tà Tôn với Lục Quỷ và Ám Long, như vậy chỉ riêng lực lượng của Tà Tôn với Lục Quỷ và Ám Long thì cũng đủ để chống lại Ngọc Diện Kiếm Ma.
Đến lúc đó, công phá chủ phong sẽ càng dễ dàng hơn, như vậy thì cái giá phải trả cũng sẽ nhỏ hơn một chút.
Thế là bọn người Chu Thành đi tới Tà Tôn phong.
Tại sao ba phong, Tà Tôn phong cách Băng Hải gần nhất.
Không lâu sau, đã nhìn thấy Tà Tôn phong ở xa xa.
Ngay lúc mấy người Chu Thành bay tới Tà Tôn phong, trong đại điện Tà Tôn phong, Tà Tôn với một đám cường giả Nhân Tiên dưới trướng tề tụ lại trong điện.
Bầu không khí trong đại điện có chút căng thẳng.
Bởi vì Ngọc Diện Kiếm Ma điều động sứ giả tới, vừa rời đi không lâu.
Ngọc Diện Kiếm Ma điều động sứ giả tới, đương nhiên là đem theo điều kiện cực kỳ hấp dẫn tới, hi vọng có thể kết minh với Tà Tôn.
“Kiếm Ma muốn kết minh, mọi người thấy thế nào?” Tà Tôn mở miệng hỏi.
Một vị lão tổ đứng dậy, nói: “Theo ý của ta thì chúng ta có thể kết minh với Kiếm Ma, vị đó suất lĩnh một đám cao thủ Hoàng Tuyền Ma Chủ, U Minh Ma Chủ đến đây, hẳn là muốn thống nhất Ma Sơn, Tà Tôn phong chúng ta không thể ngăn cản được, nếu như kết minh với Kiếm Ma thì còn có hi vọng ngăn cản.”
Bây giờ, uy thế của Chu Thành đè ép Tiên Võ, rất nhiều nhân vật cấp lão tổ không dám gọi thẳng tên của Chu Thành, chỉ dùng hai chữ ‘vị đó’ để thay thế.
Một vị lão tổ khác lại đứng dậy, lắc đầu nói: “Đầu tiên là Thái Nhất Tiên Môn, Bách Tiên Môn, sau là Huyết Hải Ma Tông, Thiên Thi Ma Môn, cho dù chúng ta có kết minh với Kiếm Ma thì cũng không thể nào ngăn cản được vị đó.”
“Nếu chúng ta gia nhập dưới trướng vị đó thì cũng chưa hẳn là chuyện xấu.”
“Với uy thế của hắn, thống nhất Ma tộc là chuyện sớm hay muộn thôi, cho dù Tà Tôn phong chúng ta gia nhập dưới trướng hắn thì cũng không có gì đáng để hổ thẹn.”
Trên đại điện, một đám lão tổ bắt đầu tranh luận, có tán thành kết minh với Kiếm Ma, có tán thành gia nhập dưới trướng Chu Thành.
Trong lúc một đám lão tổ tranh luận thì một vị đệ tử cực kỳ kinh hoảng chạy vào: “Báo! Tà Tôn đại nhân, bên ngoài có một thiếu niên tự xưng là Chu Thành, hắn nói muốn gặp Tà Tôn đại nhân.”
Cái tên Chu Thành này giống như có ma lực kinh khủng, đại điện mới còn cãi lộn không ngừng lập tức yên tĩnh lại.
Tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
“Chu, Chu Thành.” Tà Tôn nuốt nước bọt một cái, nói.
Dù hắn là một trong mấy đại cự đầu của Ma Sơn nhưng khi nghe nói bây giờ Chu Thành đang ở bên ngoài thì cũng khó mà giữ vững được sự bình tĩnh.
Chỉ vì uy danh của Chu Thành quá thịnh.
“Vâng, hắn tự xưng là Chu Thành.” Vị đệ tử đó miệng đắng lưỡi khô nói.
Hắn nhớ lại cảnh tượng khi nhìn thấy Chu Thành vừa rồi, chân vẫn còn hơi run.
“Tà Tôn đại nhân, chúng ta là chiến hay là mời vị đó đi vào?” Lúc trước, vị lão tổ chủ trương gia nhập dưới trướng cố gắng để cho mình bình tĩnh lại, mở miệng nói: “Xin đại nhân định đoạt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận