Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 470: Ngươi có tư cách gì làm ta nhường đường cho ngươi?

Chu Thành cau mày nhìn điểm tiếp nhận Thiên Đình đông đúc, quảng trường điểm tiếp nhận Thiên Đình rất lớn, nếu chỉ là Tiên Vương dự thi báo danh, tất nhiên sẽ không khiến cho quảng trường chen đầy.
Chính là, ngoài Tiên Vương, còn có các hậu bối của Tiên Vương cùng đi, đúng là vì những hậu bối của mỗi vị Tiên Vương này lấp đầy con đường trên quảng trường.
Bất đắc dĩ, Chu Thành chỉ đành phải phóng xuất ra hơi thở Tiên Vương ngũ trọng đi đến phía trước.
Cảm nhận được hơi thở Tiên Vương của Chu Thành, rất nhiều đệ tử gia tộc, cao thủ tông môn trên quảng trường đều sôi nổi nhường đường cho Chu Thành.
Tuy nhiên, vẫn còn có một số người chiếm giữ lối đi, không có ý định di chuyển.
Chỉ thấy các đệ tử gia tộc vẫn đang chiếm giữ lối đi và không có ý định di chuyển đều mặc áo giáp vàng, trên ngực có một cái gương đồng hoàng kim, trên gương đồng có khắc một tự Vương rất lớn.
Vương gia!
Một trong những gia tộc có truyền thừa lâu đời nhất ở Tiên Giới, một trong bốn Chúa Tể!
Cũng khó trách vẫn luôn chiếm cứ con đường, không hề có ý định nhường đường cho Chu Thành.
Những ngày qua Chu Thành đã hiểu biết các thế lực ở Thiên Giới, cũng biết Vương gia.
Chẳng qua, Vương gia tuy rằng là một trong bốn Chúa Tể, nhưng thực lực của tứ đại Chúa Tể cũng không mạnh, mạnh nhất cũng chỉ có thể so với Thông Ma Tâm Viên lúc trước mà thôi.
“Nhường một chút.” Chu Thành thản nhiên nói.
Cao thủ Vương gia quay đầu nhìn lại.
“Nhường một chút?” Một vị cao thủ Tiên Vương Cảnh cười lớn: “Tiểu tử, một Tiên Vương ngũ trọng như ngươi có tư cách gì làm ta nhường đường cho ngươi?”
Sau đó hắn cười nói với các vị cao thủ xung quanh: “Mọi người xem xem, vị Tiên Vương ngũ trọng này làm Tiên Vương thất trọng như ta nhường đường cho hắn.”
Các nhóm gia tộc, cao thủ tông môn xung quanh đều nở nụ cười.
Nếu là một Tiên Vương ngũ trọng làm Đại La Kim Tiên nhường đường, mọi người không cảm thấy có gì, nhưng là một Tiên Vương ngũ trọng lại làm một Tiên Vương thất trọng nhường đường, như vậy có chút buồn cười.
Vị cao thủ Tiên Vương thất trọng Vương gia nhìn Chu Thành, trêu chọc nói: “Như thế nào, cảm thấy khó chịu? Đương nhiên, nếu ngươi có bản lĩnh, có thể đánh bay ta ra, như vậy cũng không phải không thể.”
“Mấu chốt là, ngươi có thực lực này sao?”
“Ngươi muốn ta nhường đường cho ngươi, vậy thì phải dựa vào thực lực nói chuyện mới nói được.”
Nhưng khi vị cao thủ Tiên Vương thất trọng Vương gia vừa mới nói xong, đột nhiên, một bóng người chợt lóe, Chu Thành trực tiếp va chạm, ngực hắn lập tức giống như chịu cự sơn va chạm, cả người bị đánh bay ra ngoài.
Oanh!
Vị Tiên Vương thất trọng Vương gia kia đập xuống phía trên quảng trường.
Một tiếng nổ lớn vang lên trên quảng trường.
Tất cả mọi người đều kinh hãi trước cảnh tượng đột ngột này.
Các vị cao thủ Vương gia còn có những cao thủ xung quanh vừa rồi trào phúng Chu Thành, toàn bộ tươi cười cứng đờ, khiếp sợ nhìn Chu Thành.
Vị cao thủ Tiên Vương thất trọng Vương gia kia đập trên quảng trường, trong miệng liên tục phun ra máu tươi, vừa kinh vừa giận nhìn chằm chằm vào Chu Thành.
“Là đánh bay như thế này sao?” Chu Thành lạnh lùng nhìn hắn.
Vị Tiên Vương thất trọng Vương gia kia bò dậy, nổi giận hét lên: “Ngươi đánh lén ta! Tìm chết!” Nói xong, trong tay hắn xuất hiện trường kiếm, lập tức đâm đến trước mặt Chu Thành.
Chỉ thấy trường kiếm trong tay hắn run lên, vô số kiếm hoa như sao trời tràn ra, có đến ngàn vạn nhiều.
Toàn bộ thiên địa tràn ngập trong kiếm hoa.
Nhưng mà, Chu Thành chỉ vừa duỗi ra tay, liền xuyên qua kiếm hoa tràn ngập như sao trời kia, sau đó cầm lấy cổ đối phương.
Thế giới kiếm hoa biến mất.
Thiên địa quay về nguyên trạng.
Chu Thành nhéo cổ vị lão tổ Tiên Vương thất trọng Vương gia, trong ánh mắt hoảng sợ của đối phương, dùng một tay nhấc đối phương lên.
“Đánh lén?” Chu Thành lạnh lùng: “Diệt ngươi, ta dùng một tay đủ rồi, còn cần đánh lén?”
Lời nói của Chu Thành khiến vị lão tổ Tiên Vương thất trọng Vương gia lúc xanh lúc đỏ, các cao thủ Vương gia đều giận giữ, chỉ là, ở trong các vị cao thủ Vương gia, vị lão tổ Tiên Vương thất trọng kia có thực lực mạnh nhất, cho nên những cao thủ Vương gia khác nào dám động thủ.
Chu Thành vung tay lên, ném vị lão tổ Tiên Vương thất trọng kia ra ngoài, sau đó đi về phía trước, nhóm cao thủ cùng đệ tử Vương gia vốn dĩ đang chắn phía trước sợ tới mức nhanh chóng tránh ra.
Các gia tộc, cao thủ tông môn khác cũng đều sôi nổi tránh ra.
Có cao thủ Tiên Vương bát trọng do dự một chút, cuối cùng cũng không có dũng khí chắn ở trước mặt Chu Thành, cũng né tránh sang một chút.
Vị lão tổ Tiên Vương thất trọng Vương gia kia sau khi bị ném văng ra, nhìn bóng dáng Chu Thành, vừa giận lại hận nói: “Ngươi là ai? Ngươi sẽ hối hận!”
“Chu Thành.” Chu Thành thờ ơ nói, quay đầu lại liếc mắt nhìn đối phương: “Hối hận?” Sau đó cười nhẹ đi đến phía trước.
Nhìn thấy thái độ khinh thường của Chu Thành, vị lão tổ Tiên Vương thất trọng kia càng thêm nổi giận, quá sỉ nhục.
Cuối cùng, các cao thủ Vương đều rời đi.
Trong đám người, có rất nhiều người nhìn bóng dáng Chu Thành sôi nổi bàn tán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận