Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 141: THẦN THÔNG ĐẠI ĐẾ

Vương Thụy của Thiên Thứu sơn một trảo bắt trúng Chu Thành.
Hắn lạnh lùng cười một tiếng: “Tiểu tử, ta còn tưởng rằng ngươi mạnh bao nhiêu, dám đả thương thiếu chủ của Thiên Thứu sơn chúng ta, hóa ra là ngân thương sáp đầu, trông thì ngon mà không dùng được!”
Nhưng là sau một khắc, dáng vẻ tươi cười của hắn cứng đờ.
Chỉ thấy hắn như thể chộp trúng một khối tường sắt vạn năm, Chu Thành bất động mảy may.
Tất cả mọi người khẽ giật mình.
Hai người Khương Dược Đình, Trần Tụng cũng đều ngạc nhiên.
Vương Thụy là cao thủ Vương cảnh nhất trọng hậu kỳ!
Vậy mà bắt không được một tiểu thiếu niên!
Chu Thành mới bao nhiêu tuổi? Xem ra, dáng vẻ chỉ mới là 13~14 tuổi.
“Ngân thương sáp đầu?” Chu Thành nhìn đối phương, lạnh lùng cười một tiếng: “Các hạ là đang nói chính mình sao? Thực lực này của ngươi, còn ít hơn so với đứa trẻ con ba tuổi còn chưa có dứt sữa a?”
Lời Chu Thành vừa nói, làm cho một vị đệ tử gia tộc trong đại điện nhất thời nhịn không được “Phốc” một tiếng cười, cười một tiếng ra, hắn sợ tới mức vội vàng che miệng lại.
Vương Thụy nghe xong, sắc mặt đỏ lên như vậy, nổi giận cực kỳ, đột nhiên một quyền oanh tới hướng Chu Thành.
Oanh!
Hắn lại đấm một quyền oanh trúng ngực Chu Thành.
Tựa như tiếng sấm vang động.
Nhưng là sau một khắc, chỉ thấy Vương Thụy kia bị chấn động liên tiếp lui về phía sau, vẫn luôn không ngừng thối lui ra sau mấy chục bước, thẳng đến đụng vào cột đá trong đại điện, lúc này mới ngừng lại.
Dù là như vậy, cột đá trong đại điện cũng đều bị chấn động đến rung chuyển.
Vương Thụy chỉ cảm thấy tay phải thậm chí cánh tay phải của hắn bị chấn động đến mức vừa đau vừa sốc, vậy mà không nhấc lên nổi, hắn nhìn lại, chỉ thấy chỗ tay phải, năm ngón tay đều máu thịt be bét, giống như là vừa bị tàn phá qua.
Và máu trong ngực anh ta tuôn ra, xối thẳng vào cổ họng
Hắn há miệng ra, một ngụm máu phun ra
Đám người ngẩn ngơ.
Khương Khôn cũng ngây người.
Hắn là Luyện Khí thập trọng, những ngày này, cứ nghĩ Chu Thành chỉ là một Tiên Thiên mà thôi.
Khương Dược Đình nhìn Vương Thụy bị đánh bay, hai mắt co rụt lại, sắc mặt hắn ngưng trọng nhìn Chu Thành: “Ngươi là ai? !”
Thực lực còn mạnh hơn Vương Thụy, cũng chẳng có gì, nhưng mà mấu chốt là Chu Thành mới chỉ tầm 13~14 tuổi!
“Con của ngươi chẳng lẽ không nói cho ngươi, ta gọi Chu Thành.” Chu Thành bước chân không ngừng, đi tới hướng trong đại điện.
“Ngươi chính là Chu Thành!” Trần Tụng giật nảy cả mình.
Mâu thuẫn giữa Chu Thành và Thiên Long môn, bây giờ vẫn còn chưa truyền ra hết tại Tứ Hải vương triều, rất nhiều người còn chưa nghe nói qua về Chu Thành này, nhưng mà Trần Tụng thân là chấp sự của Trận Pháp công hội, thì làm thế nào không biết đến Chu Thành.
Khương Dược Đình thấy Trần Tụng phản ứng, không khỏi kinh nghi.
Hắn lúc trước, từng tìm hiểu tin tức về Chu Thành ở Chu gia, nhưng mà, mấy ngày nay gia chủ Chu gia vẫn luôn không có tin tức gì.
Thân hình của Chu Thành đột nhiên lóe lên, tựa như Linh Hầu, trong nháy mắt liền tới đến trước mặt Vương Thụy, đấm ra một quyền.
Khi Chu Thành đấm ra một quyền, lập tức, một đầu Thần Long to lớn bay ra.
Long ngâm vang vọng đất trời.
Sức mạnh hủy thiên diệt địa, phá hủy hết thảy chi thế, oanh sát tới hướng Vương Thụy.
Khương Dược Đình giật mình: “Thái Hư Thần Long Phá!”
Thái Hư Thần Long Phá là thần thông xếp hạng thứ hai của Thiên Long môn!
Hắn không quan tâm đến việc giật mình, thân hình lóe lên, đột nhiên một quyền oanh ra hướng Chu Thành, muốn cứu Vương Thụy.
Nhưng mà, Chu Thành lần nữa vỗ ra một chưởng.
Ở trên cao, một cái chưởng ấn to lớn giống như là một ngọn núi trống rỗng xuất hiện, đột nhiên giáng xuống, đánh tới phía Khương Dược Đình.
“Kình Thương Chưởng!” Khương Dược Đình giật nảy cả mình.
Nhìn Kình Thương Chưởng ầm vang rơi xuống, dọa hắn liên tục nhanh chóng thối lui.
Hắn vừa né tránh được, Kình Thương Chưởng giống như ngọn núi ầm vang rơi xuống đất.
Oanh!
Mặt đất bị đánh ra một cái hố sâu hình chưởng ấn cực lớn.
Đại điện rung chuyển chấn động.
Lúc này, Thái Hư Thần Long Phá của Chu Thành cũng không ngừng lại, lực quyền biến thành Thần Long to lớn trong nháy mắt xuyên qua ngực của Vương Thụy, sau đó đánh vào trên cột đá của đại điện.
Đại điện lần nữa chấn động.
Vương Thụy cứng đờ ở nơi đó, không dám tin nhìn Chu Thành, sau đó mềm nhũng dựa vào cột đá, đợi lúc ngã ngồi trên mặt đất, co quắp một chút, rồi ngừng động tĩnh.
Chết đi!
Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn Chu Thành.
Ngay cả Trần Tụng.
Trần Tụng biết rõ thực lực của Khương Dược Đình, Khương Dược Đình thân là sơn chủ đương thời của Thiên Thứu sơn, là Vương cảnh thập trọng hậu kỳ đỉnh phong, với thực lực của Khương Dược Đình, vừa rồi vậy mà cứu không được người dưới tay mình.
Trần Tụng nhìn hố sâu kinh khủng hình chưởng ấn lưu tại mặt đất do Kình Thương Chưởng, hít thật sâu một hơi lạnh.
Mà lúc này, nội đường của Trận Pháp công hội, Hề Chấn Hồng của Trận Pháp công hội đang nghiên cứu một trận pháp đồ phổ còn chưa hoàn chỉnh, đột nhiên toàn bộ Trận Pháp công hội ầm vang vang vọng, không khỏi kinh ngạc.
Chẳng lẽ còn có người dám tới Trận Pháp công hội gây chuyện hay sao?
Ngay sau đó, lại là một tiếng ầm vang vang vọng.
Một tiếng này, so vừa rồi một tiếng kia còn lớn hơn.
Hề Chấn Hồng sầm mặt lại, bỏ qua việc nghiên cứu trận pháp đồ phổ, bước ra khỏi nội đường, đi tới hướng phía trước điện.
Ngay lúc Hề Chấn Hồng đi tới hướng phía trước điện, cao thủ khác của Trận Pháp công hội cũng đều nhao nhao từ Trận Pháp công hội đi ra, đi tới hướng phía trước điện.
“Hội trưởng!” Bọn người phó hội trưởng Nhậm Chí Cường trên đường gặp được Hề Chấn Hồng, ôm quyền hành lễ.
“Chúng ta cùng đi xem xem.” Hề Chấn Hồng lạnh lùng: “Ta ngược lại muốn xem xem là ai dám đến Trận Pháp công hội Tứ Hải ta gây sự!”
Mà sau khi Chu Thành đấm một nhát chết tươi Vương Thụy, Khương Dược Đình kinh ngạc nhìn Chu Thành, sắc mặt âm trầm như nước.
Tại Tứ Hải vương triều và Vạn Sơn vương triều, nhắc đến Thiên Thứu sơn, các phương ai cũng nhượng bộ binh lui, còn đây là lần đầu tiên có người dám giết người của Thiên Thứu sơn bọn hắn!
Mà lại giết là Thái Thượng trưởng lão của Thiên Thứu sơn bọn hắn!
“Ngươi dám giết Thái Thượng trưởng lão của Thiên Thứu sơn ta!” Khương Dược Đình lạnh lùng mà nhìn Chu Thành, sắc mặt khó coi.
“Giết thì như thế nào.” Chu Thành nhìn đối phương.
Giết thì như thế nào? Khương Dược Đình tức giận, hắn thân là sơn chủ đương thời của Thiên Thứu sơn, Vương cảnh thập trọng hậu kỳ đỉnh phong, chưa từng bị người khác coi thường như thế!
“Tiểu tử, làm người đừng quá tùy tiện!” Khương Dược Đình lãnh đạm nói: “Thiên phú của ngươi lại yêu nghiệt, đắc tội quá nhiều người, đến lúc đó ngay cả chết cũng không biết là chết như thế nào!”
“Chỉ bằng ngươi sao?” Chu Thành sắc mặt không có chút rung động nào.
“Được, vậy ta sẽ xem xem ngươi có mấy phần cân lượng!” Khương Dược Đình giận dữ nói, toàn thân hào quang màu xanh phun trào, đột nhiên vung lên, oanh kích tới hướng Chu Thành.
lực quyền của hắn oanh kích ra, chỉ thấy thực vật xung quanh đại điện đều đều nhấp nháy ánh sáng xanh, từng đạo hào quang màu xanh bay ra, hội tụ tới lực quyền của hắn.
Được những năng lượng màu xanh này gia trì, sức mạnh lực quyền của Khương Dược Đình lần nữa tăng cường.
Nhưng mà, Chu Thành lại không tránh né, toàn lực vận chuyển Bắc Minh Thần Công, đột nhiên toàn lực quyền nghênh tới hướng đối phương.
Khi Chu Thành đấm ra một quyền, chỉ thấy sau người hắn, xuất hiện một bóng người to lớn vàng óng.
Bóng người to lớn vàng óng này, tản ra khiến người ta run sợ uy áp.
Mặc dù bóng người vàng óng cực kỳ mơ hồ, thế nhưng mà, khi thấy bóng người vàng óng này, mọi người không ai không có sắc mặt hoảng sợ.
“Đây là đế uy!”
“Là thần thông Đại Đế!”
Khương Dược Đình cũng sắc mặt đại biến.
Chu Thành thi triển, chính là một trong đại thần thông “Đế Sát Quyền” !
Đế Sát Quyền mặc dù không phải các loại vô thượng thần thông của Tiên Võ Thần Quyền, nhưng mà, uy lực của nó cũng tuyệt không phải các loại thần thông Thái Hư Thần Long Phá có thể so sánh.
Mà bọn người Hề Chấn Hồng, Nhậm Chí Cường vừa tới đến bên ngoài đại điện, cũng nhìn thấy cảnh này.
Oanh!
Lực quyền Đế Sát Quyền của Chu Thành, cùng lực quyền của Khương Dược Đình đụng vào nhau.
Đại điện một trận.
Như như tiếng sấm vang, làm rung chuyển cát trên đại điện rơi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận