Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 355: Đi vào Tiên Giới

Biết được sự tồn tại của Tiên Giới, Chu Thành không kịp chờ đợi muốn đi vào Tiên Giới, xem thử xem Tiên Giới này như thế nào.
Nhưng mà Chu Thành vẫn kiềm chế nóng nảy trong lòng xuống.
Bây giờ hắn chính là Võ Giới chi chủ, còn có rất nhiều chuyện cần hắn chủ trì.
Cho dù muốn rời khỏi thì hắn cũng phải an bài tốt mọi việc mới được.
Sau đó, Chu Thành triệu tập tất cả thế lực siêu cấp và tầng lớp cấp cao Yêu tộc, Ma tộc, Hải tộc, Tinh Không Thần Tộc, Địa Để Uyên Tộc đến đây.
Hắn cũng không có nói với mọi người chuyện mình muốn đi Tiên Giới, chỉ nói là muốn rời khỏi Cửu Thiên Chi Thành, bế quan xung kích Thần Tiên Cảnh, cần thời gian rất lâu.
Trong lúc hắn rời đi, hi vọng các phương cường giả mỗi người quản lí chức vụ của mình, chấp chưởng tốt các tộc.
Giao phó xong tất cả, Chu Thành cũng không có lập tức đến Tiên Giới mà ở bên cạnh phụ mẫu một năm, sau đó mới bước lên lộ trình đến Tiên Giới.
Bởi vì đến Tiên Giới cần phải xuyên qua thời không thông đạo Tiên Giới, cực kỳ nguy hiểm, không có có thực lực Thần Tiên Cảnh thì hoàn toàn không thể nào thông qua được, cho nên Chu Thành không thể dẫn phụ mẫu theo.
Nhưng mà nếu Đông Phương Ngạo đã có phương pháp trở lại Võ Giới, vậy sau này chờ thời cơ chín muồi, trở lại dẫn theo phụ mẫu.
Đi tới Chư Thần Chiến Trường, Chu Thành ngựa không dừng vó, đi thẳng tới chỗ sâu nhất trong Chư Thần Chiến Trường, sau đó triển khai thần hồn chi lực, bắt đầu tìm kiếm cửa vào Tiên Giới.
Cửa vào Tiên Giới hẳn là cực kỳ bí mật, cho nên nhiều năm như vậy vẫn không có bị người của Võ Giới phát hiện.
Bị Chu Thành dẫn theo, Đông Phương Ngạo thấy Chu Thành tìm kiếm cửa vào Tiên Giới, cười lạnh nói: “Chu Thành, ngươi đừng uổng phí tâm cơ, cửa vào Tiên Giới chỉ có Thần Tiên Cảnh mới có thể cảm nhận được, bây giờ ngươi còn không phải Thần Tiên Cảnh, ngươi tìm kiếm như thế này một vạn năm cũng không thể nào tìm ra được cửa vào Tiên Giới.”
“Vậy sao.” Chu Thành không để ý đến Đông Phương Ngạo, tiếp tục triển khai thần hồn chi lực tìm kiếm cửa vào Tiên Giới.
Đông Phương Ngạo thấy Chu Thành không tin, lại nói: “Cửa vào Tiên Giới liên tục di chuyển, giấu ở chỗ sâu nhất trong thời không, cho dù thần hồn ngươi có mạnh như thế nào đi nữa thì cũng không thể nào tìm được, trừ phi ngươi đột phá Thần Tiên Cảnh.”
Chu Thành không tin tà, lại tìm tòi nửa ngày.
Cũng không có tìm được.
Chu Thành kinh nghi.
Chẳng lẽ giống như Đông Phương Ngạo nói, không có đột phá Thần Tiên Cảnh thì không tìm được cửa vào Tiên Giới?
Nhưng mà với thần hồn chi lực của hắn bây giờ thì đã hoàn toàn không kém hơn rất nhiều cường giả Thần Tiên Cảnh nhất trọng.
Theo lý thuyết, sẽ không có chuyện tìm không thấy mới đúng.
Chu Thành lại tìm tòi nửa ngày.
Mất nguyên một ngày tiếp theo, vẫn không có phát hiện cửa vào Tiên Giới.
Đêm xuống.
Màn đêm yên tĩnh.
Chỗ sâu trong Chư Thần Chiến Trường có tử linh hiện lên, nhưng mà có mấy con khôi lỗi Thần Tiên Cảnh bên người, những tử linh đó không đến gần được.
Chu Thành nhìn đống lửa, lại nghĩ xem mình có nên đột phá Thần Tiên Cảnh hay không.
Với thực lực của hắn bây giờ, đột phá Thần Tiên Cảnh cũng không khó.
Chỉ là Chu Thành không muốn đột phá bây giờ.
Hắn còn muốn tích lũy thêm nữa! Không ngừng tích lũy, tích lũy đến khi nào không thể áp chế được nữa thì đột phá.
Như thế, tiên căn của hắn mới đủ mạnh.
Một đêm trôi qua.
Chu Thành quyết định tiếp tục tìm kiếm cửa vào Tiên Giới.
Liên tiếp ba ngày trôi qua.
Ngay lúc Chu Thành dần dần mất đi kiên nhẫn thì một ngày này, đột nhiên, Chu Thành vẫn luôn tìm kiếm cửa vào Tiên Giới ngừng lại, bỗng nhiên nhìn về phía một dãy núi nào đó trước mặt.
Vừa nãy thần hồn hắn bao trùm, đã nhận ra dãy núi đó có dao động không gian khác thường.
Nói như vậy, không gian không thể nào có dao động.
Chu Thành không chần chờ, lần theo dao động mà hắn vừa mới phát hiện được mà đi tới dãy núi đó.
Chỉ là sau khi hắn đi tới đó thì dao động không gian vừa rồi lại biến mất.
Chu Thành kinh nghi, chẳng lẽ giống như Đông Phương Ngạo nói, cửa vào Tiên Giới không ngừng di chuyển.
Sau một khắc, Chu Thành lại cảm nhận được dao động không gian, nhưng mà lần này là ở một địa phương khác.
Lúc này, Chu Thành thúc giục thời không trận pháp của Thượng Cổ Tiên Môn, trong nháy mắt đi tới cái chỗ đó.
Lần này, Chu Thành thấy được một cái không gian lỗ đen.
Lỗ đen không lớn, chỉ đủ cho ba bốn người đi vào, lối vào lỗ đen có từng đạo vòng xoáy, mặc dù vòng xoáy không lớn nhưng lại có lực lượng hủy thiên diệt địa, cho dù là cường giả Nhân Tiên tối đỉnh tới gần vòng xoáy này thì cũng sẽ bị lực lượng của cái vòng xoáy này nghiền nát.
Chu Thành lại không chần chờ, thân hình lóe lên, trực tiếp xuyên qua vòng xoáy, đi vào trong không gian lỗ đen.
Vừa bước vào trong không gian lỗ đen, Chu Thành lập tức bị một luồng thôn phệ chi lực kinh người hút hắn bay về phía trước, Chu Thành hoàn toàn không khống chế được thân thể của mình, cảm thấy trời đất quay cuồng trong một thời gian dài.
Theo hắn không ngừng hút bay về phía trước, lực hút trong vòng xoáy không gian càng ngày càng mạnh, áp lực Chu Thành phải chịu càng lúc càng lớn, dù hắn có bất diệt Tiên thể thì cũng cảm thấy toàn thân đau nhói.
Rốt cuộc Chu Thành cũng hiểu được lúc trước tại sao khi Đông Phương Ngạo trở về thì bị thương.
Với thực lực Thần Tiên Cảnh nhất trọng hậu kỳ đỉnh phong của Đông Phương Ngạo mà khi xuyên qua cái không gian thông đạo này mà vẫn bị thương, có thể tưởng tượng được lực của cái không gian vòng xoáy này mạnh bao nhiêu.
Bên trong không gian thông đạo tối tăm không ánh sáng, đưa tay không thấy được năm ngón.
Chu Thành muốn triển khai thần hồn chi lực điều tra bốn phía nhưng hắn phát hiện bên trong cái không gian thông đạo này có thôn phệ chi lực, vậy mà có thể thôn phệ thần hồn chi lực của hắn, Chu Thành sợ đến tranh thủ thu hồi thần hồn chi lực.
Trải qua thời gian trời đất quay cuồng dài dằng dặc, ngay lúc Chu Thành cảm thấy khó mà chống đỡ được nữa thì đột nhiên toàn thân chợt nhẹ, người như đang rơi từ trên cao xuống.
Ánh mặt trời chiếu xuống chói mắt khiến cho Chu Thành không khỏi nhắm mắt lại.
Phong thanh rất lớn.
Chu Thành chậm chậm mở hai mắt ra, thấy được rừng rậm không nhìn thấy phần cuối ở bên dưới.
Lúc này, hắn đang ở trên không, không ngừng rơi xuống rừng rậm bên dưới.
Chu Thành muốn vận chuyển chân nguyên, khống chế thân thể nhưng hắn phát hiện, hắn lại không thể nào vận chuyển chân nguyên trong đan điền, thấy mình không thể nào vận chuyển chân nguyên trong đan điền, Chu Thành luống cuống.
Hắn muốn gọi một đám khôi lỗi Thần Tiên Cảnh ra nhưng mà hắn không thể nào vận chuyển chân nguyên trong đan điền, lại càng không thể nào thôi động thần hồn chi lực triệu tập những khôi lỗi đó.
Cuối cùng Chu Thành như là một món đồ rơi từ trên cao xuống, đập xuống mặt đất rừng rậm.
Nện vào mặt đất rừng rậm, Chu Thành chỉ cảm thấy toàn thân đột nhiên chấn động, đầu thì ong lên, toàn thân như là tan ra thành từng mảnh, cuối cùng bất tỉnh.
Không biết đã qua bao lâu, trong mơ mơ màng màng, Chu Thành nghe loáng thoáng được có tiếng người đi tới.
“Tiểu thư, ở đó có người!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận