Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 383: Toàn bộ vẫn lạc, điểm tích lũy là không

Giang Tuấn bị nện đến nơi xa.
Đám người nhìn lại, chỉ thấy chỗ ngực Giang Tuấn bị đánh xuất hiện một cái huyết sắc quyền động.
Quyền động không ngừng phun máu ra.
Vừa rồi, một quyền Chu Thành đánh xuyên qua ngực Giang Tuấn!
Ngay cả áo giáp trên người Giang Tuấn đều bị đánh xuyên.
Trong lúc đám người khiếp sợ, không ai không hít vào một hơi khí lạnh.
Phải biết Giang Tuấn là cường giả Thần Tiên tứ trọng hậu kỳ tối đỉnh!
Còn xếp hạng ba trên bản danh sách!
Chiến lực lại mạnh hơn rất nhiều phổ thông Thần Tiên Cảnh ngũ trọng.
Thế nhưng lại bị một Thần Tiên Cảnh tam trọng như Chu Thành một quyền đánh bay!
Hơn nữa ngực bị một quyền xuyên thủng!
Bọn họ chưa từng nghe nói một Thần Tiên Cảnh tam trọng mà lực công kích lại mạnh đến mức khủng bố như thế.
Cho dù là hai người Vương Hồng, Trương Như thấy Giang Tuấn bị Chu Thành một quyền đánh bay, đánh xuyên thì cũng khó nén chấn kinh trong lòng.
Vương Hồng mặc dù là Thần Tiên ngũ trọng hậu kỳ nhưng cho dù là hắn thì cũng không thể nào làm được một quyền đánh bay Giang Tuấn, càng không thể nào một quyền đánh xuyên qua Thần Tiên tứ trọng đỉnh phong Giang Tuấn.
Đừng nói là hắn, cho dù là hai người hắn và Trương Như liên thủ lại thì cũng không thể nào đánh bại Giang Tuấn chỉ trong một chiêu.
Cho nên Vương Hồng nhìn Chu Thành, sắc mặt thay đổi.
Không chỉ Vương Hồng, Trương Như, các đệ tử Quần Tinh Tiên Môn, Vân Tiên Tông, Ám Ảnh Lâu, Thanh Phong Tiên Tông đang có mặt ở đây đều hoàn toàn thay đổi sắc mặt.
Đệ tử Ám Ảnh Lâu nhất thời không một ai dám đi lên cứu Giang Tuấn.
Chu Thành nhìn Giang Tuấn đã thoi thóp, đi tới trước mặt đối phương, mãnh liệt đánh ra một quyền, trực tiếp đánh vào cổ đối phương.
Rắc một tiếng.
Chỉ thấy cổ Giang Tuấn đã hoàn toàn sai lệch, chỗ yết hầu bị đánh cho huyết nhục mơ hồ.
Lúc đầu, Giang Tuấn đang thoi thóp, bây giờ triệt để ngừng hô hấp.
Chết!
“Giang sư huynh!” Một vị đệ tử Ám Ảnh Lâu bi phẫn kêu lên, sau đó giận hận nhìn chằm chằm Chu Thành: “Chu Thành, ngươi dám giết Giang sư huynh ta, Ám Ảnh Lâu ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
“Sẽ không bỏ qua cho ta?” Chu Thành lạnh giọng cười một tiếng: “Nếu muốn giết ta, vậy thì phải chuẩn bị tinh thần bị giết.”
Lúc này, bên ngoài quảng trường, tất cả mọi người nhìn thấy, vốn xếp hạng thứ ba Giang Tuấn, tên hắn đột nhiên tản ra.
Tất cả mọi người ngẩn ngơ.
Kinh ngạc mà nhìn vị trí thứ ba trên bảng danh sách.
Trên vị trí thứ ba đã bị đệ tử thứ tư thay thế.
Mọi người đã hoàn toàn không nhìn thấy tên Giang Tuấn trên bảng danh sách.
Lâu chủ Ám Ảnh Lâu Tưởng Phong nhìn chằm chằm vị trí thứ ba của Giang Tuấn, lập tức, một cỗ sát ý kinh người từ trên người hắn bạo phát ra.
Nếu như tên đệ tử dự thi biến mất từ trên bảng danh sách, chỉ có một kết quả, đó chính là chết!
“Là ai? !”
“Là ai giết Giang Tuấn!”
“Là ai giết Giang Tuấn của Ám Ảnh Lâu ta!”
Tưởng Phong giống như nổi điên, giận dữ nói, đã không còn phong thái đàm tiếu phong thanh lúc nãy nữa.
Giang Tuấn kiểm tra tiên căn, độ thân cận thuộc tính là bảy mươi chín, là đệ tử thiên phú cao nhất thế hệ này Ám Ảnh Lâu, đã bị Tưởng Phong xem như là truyền nhân y bát của mình.
Cảm nhận được sát ý của Tưởng Phong, không ít cao thủ trên quảng trường đều câm nín.
Bọn người Tinh Hải Thượng Nhân, Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử thấy Giang Tuấn bị giết cũng đều cực kỳ ngoài ý muốn, đệ tử dự thi lần trước, mặc dù có đệ tử tử vong nhưng chỉ có những đệ tử xếp hạng thấp chết, đệ tử thực lực yếu chết, còn chưa từng có chuyện đệ tử xếp hạng top mười bảng danh sách vẫn lạc.
Dư Khôn cũng cảm thấy bất ngờ.
Quảng trường cũng xôn xao lên, Giang Tuấn vẫn lạc, khiến cho đám người bàn tán sôi nổi.
“Không phải là gặp đàn thú chứ?”
“Coi như gặp được đàn thú, với thực lực của Giang Tuấn thì cũng có thể trốn thoát được.”
“Chuyện này cũng không chắc, nếu chủ quan, bị đàn thú vây khốn, muốn chạy trốn thoát cũng khó!”
“Nếu không phải đàn thú, là người thì sao!”
Hiện trường bàn tán ầm ĩ.
Đúng lúc này, đột nhiên, trên thạch kính, lại là một tiếng tiếng nổ.
Đám người nhìn lại, chỉ thấy tên đệ tử vị trí thứ mười ba trên bảng danh sách cũng tán ra.
Hiện trường yên tĩnh lại.
Đám người ngây dại, bởi vì thứ mười ba bảng danh sách cũng là đệ tử Ám Ảnh Lâu, ngoại trừ Giang Tuấn ra, Ám Ảnh Lâu chỉ có một đệ tử này xếp hạng cao nhất.
Nhưng là vừa khéo hắn cũng đã chết?
Vốn đã tràn đầy sát ý, Tưởng Phong thấy Ám Ảnh Lâu lại có một người đệ tử vẫn lạc, hai mắt huyết hồng.
Nhưng mà hắn đang muốn mở miệng thì đột nhiên bảng danh sách lại nổ một tiếng, chỉ thấy vị trí thứ bảy mươi sáu trên bảng danh sách, lại một đệ tử biến mất, người đệ tử đó cũng là Ám Ảnh Lâu.
Đám người ngây người.
Ám Ảnh Lâu lập tức vẫn lạc ba đệ tử?
Hơn nữa đều là đệ tử xếp hạng top một trăm!
Lúc này, lại một tiếng nổ.
Đám người không khỏi nhìn lên bảng danh sách.
“Sẽ không là đệ tử Ám Ảnh Lâu nữa đó chứ?” Trong đám người, không biết ai nói.
Lần này, chính là vị trí thứ tám mươi chín trên bảng danh sách nổ tung.
Vẫn là đệ tử Ám Ảnh Lâu.
Bốn người, đệ tử xếp hạng top một trăm.
Cũng là bốn đệ tử xếp hạng cao nhất trong số mười người đệ tử dự thi của Ám Ảnh Lâu, đến tận đây, bọn họ hoàn toàn vẫn lạc.
Sắc mặt Tưởng Phong đã cực kỳ khó coi.
Nhưng như vậy vẫn chưa xong, lại là một tiếng nổ, đám người nhìn lại, vẫn là đệ tử Ám Ảnh Lâu.
Ngay sau đó, lại là một tiếng nổ.
Giống như không dứt, từng tiếng tiếp nối nhau, đám người có ảo giác, bảng danh sách đang nổ pháo?
Khi mười tiếng nổ qua đi, lần này tất cả đệ tử dự thi của Ám Ảnh Lâu đều vẫn lạc sạch sẽ.
Tưởng Phong nắm chặt song quyền, có xúc động muốn giết người, tất cả đệ tử dự thi vẫn lạc, như vậy không phải là giải thi đấu tiên môn lần này, Ám Ảnh Lâu hắn không điểm?
Giải thi đấu tiên môn lần trước, hình như còn không có tông môn nào có điểm tích lũy bằng không.
Ngay cả bọn người Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử cũng đều dùng ánh mắt thương hại nhìn Tưởng Phong.
Ám Ảnh Lâu phá vỡ ghi chép.
Đúng lúc này, đột nhiên lại một tiếng nổ.
“Là Vương Hồng!”
“Là Vương Hồng của Quần Tinh Tiên Môn!” Có người kêu lên.
Hiện trường xôn xao một mảnh.
Vốn đang thương hại nhìn Tưởng Phong, Ngô Văn Lâm nghe được tiếng thét chói tai, nhìn về phía bảng danh sách, chỉ thấy vị trí đầu trên bảng danh sách, tên Vương Hồng như là mặt trời nhỏ nổ tung, hào quang rực rỡ.
Ngô Văn Lâm nhìn tên Vương Hồng nổ tung hào quang óng ánh, có cảm giác như mình hoa mắt.
Ai cũng biết chuyện này có ý gì.
“Sao, sao có thể như vậy được!” Ngô Văn Lâm phẫn nộ kêu to, cực kỳ kích động.
Vương Hồng là yêu nghiệt thiên tài độ thân cận thuộc tính tám mươi mốt, phá kỷ lục đệ tử thiên phú cao nhất từ trước đến nay mà Quần Tinh Tiên Môn thu được, Quần Tinh Tiên Môn bọn họ vất vả lắm mới tuyển nhận được một cái bảo bối như thế, bây giờ lại vẫn lạc.
Mà như vậy vẫn chưa xong, sau Vương Hồng, lại một tiếng nổ, chỉ thấy vị trí thứ mười, lại một đệ tử Quần Tinh Tiên Môn nổ tung.
Trong lòng mọi người đại chấn, không khỏi nghĩ đến Ám Ảnh Lâu lúc trước, chẳng lẽ?
Quả nhiên!
Tiếp theo, lại là một tiếng nổ.
Lại một tên đệ tử Quần Tinh Tiên Môn biến mất.
Không đến bao lâu, là tiếng bạo tạc thứ tư, thứ năm, thứ sáu.
Thứ mười!
Các đệ tử dự thi của Quần Tinh Tiên Môn vẫn lạc toàn bộ.
Giải thi đấu tiên môn lần này, điểm tích lũy của Quần Tinh Tiên Môn cũng là số không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận