Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 379: Hôm nay phải nỗ lực

Sau khi Chu Thành nhảy lên đi vào top hai trăm, điểm tích lũy lại đứng tại, không có biến động, không lâu sau thì bị đệ tử phía sau vượt qua.
Xếp hạng của Chu Thành lại rơi xuống, từ một trăm chín mươi sáu rơi xuống hơn hai trăm, không đến bao lâu thì lại hạ xuống hơn ba trăm, hơn bốn trăm.
Lúc đầu, thấy Chu Thành lập tức chen vào top hai trăm người đứng đầu, Dư Khôn phấn chấn, chờ đợi Chu Thành có thể nhảy lên lần nữa, chen vào top một trăm, nhưng thấy Chu Thành không chỉ có không có vọt mà còn hoàn toàn ngừng, hơn nữa liên tục giảm, trong lòng như là bị dội một chậu nước đá lớn.
Nụ cười trên mặt hai nữ Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân cũng cứng đờ.
Bọn người Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử, Tưởng Phong nở một nụ cười xán lạn.
Trong đám người, Kim Hàn nhìn sắc mặt hai nữ Khâu Linh Ngọc, Hồ Khả Hân thay đổi, lạnh lùng cười một tiếng.
Lúc này, bên trong tiên môn, Chu Thành giống như lúc trước, đang vận chuyển năng lực thôn phệ của tiên căn, thôn phệ Tiên Nguyên của hai con hung thú.
Hai con hung thú này đều là Thần Tiên Cảnh tứ trọng.
Về phần xếp hạng trên thạch kính, Chu Thành cũng chú ý tới, nhưng mà hắn cũng không có để ở trong lòng.
Tranh tài ba ngày, bây giờ mới không đến nửa giờ, hắn có nhiều thời gian chạy tới.
Sau khi thôn phệ Tiên Nguyên của hai con hung thú, Chu Thành giơ tay chém xuống, chém giết hai thú.
Xếp hạng không ngừng rơi của hắn lại nhảy lên lần nữa, đi vào top ba trăm người đứng đầu.
Chu Thành triển khai thần hồn chi lực, tìm kiếm mục tiêu thích hợp.
Trải qua hai lần thôn phệ, hắn phát hiện, thôn phệ Tiên Nguyên của một con hung thú Thần Tiên Cảnh tứ trọng, đại khái bù đắp được Tiên Nguyên của mười con hung thú Thần Tiên Cảnh tam trọng, cho nên bây giờ hắn chỉ thôn phệ Thần Tiên Cảnh tứ trọng trở lên.
Không lâu sau, Chu Thành tìm được một con hung thú Thần Tiên Cảnh tứ trọng.
Con hung thú này là một con Giác Ngưu toàn thân da lông màu vàng, con Giác Ngưu này song giác như là sừng rồng, tên là Long Ngưu, phòng ngự có thể nói là kinh người, có được huyết mạch Long tộc, Thần Tiên Cảnh tứ trọng trung kỳ.
Nhưng mà Chu Thành chợt lách người đi tới trước mặt Long Ngưu, trực tiếp một quyền đánh vào trên trán Long Ngưu, chỉ thấy con Long Ngưu phòng ngự có thể xưng kinh người này bị Chu Thành một quyền đánh bay, nện xuống đất nơi xa, không bò dậy được.
Chỗ trán bị đánh ra một cái quyền động.
Với sự kinh khủng của bất diệt tiên thể của bây giờ Chu Thành, cho dù là một con Chân Long Thần Tiên Cảnh tứ trọng trước mặt Chu Thành cũng không chịu được một quyền của Chu Thành chứ huống chi con Long Ngưu chỉ có được huyết mạch Long tộc này.
Chu Thành đi tới trước mặt đối phương, thôn phệ Tiên Nguyên của đối phương.
Thôn phệ xong Tiên Nguyên của Long Ngưu, Chu Thành đánh chết, tiếp tục tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Cứ như vậy, mỗi thôn phệ xong Tiên Nguyên của một con hoặc vài con hung thú, Chu Thành đánh chết, sau đó tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Xếp hạng của Chu Thành lên lên xuống xuống.
Lần cao nhất chính là xếp hạng một trăm chín mươi sáu, một lần thấp nhất là hơn năm trăm.
Một ngày trôi qua rất nhanh.
Sắc trời tối xuống.
Bọn người Ngô Văn Lâm, Trương Chân Tử, Tưởng Phong thấy xếp hạng của Chu Thành lên lên xuống xuống, từ đầu đến cuối không thể nào chen vào một trăm người đứng đầu, lo lắng trong lòng triệt để lắng xuống.
Lúc đầu, bọn họ còn lo lắng Chu Thành sẽ dần dần vượt qua, nhưng trải qua một ngày chập trùng, Chu Thành từ đầu đến cuối vẫn không vào được một trăm người đứng đầu, như vậy, sau này Chu Thành muốn vượt qua cũng là chuyện không thể nào.
Coi như sau này Chu Thành có thể chen vào top một trăm cũng không thể nào đi vào top mười.
Mà Dư Khôn thấy Chu Thành lên lên xuống xuống, từ đầu đến cuối không vào được một trăm người đứng đầu, cũng từ phấn chấn, chờ mong biến thành thất vọng.
Hắn quay qua nhìn xếp hạng của Phượng Thải Linh, trải qua một ngày cố gắng, xếp hạng của Phượng Thải Linh hơi đề cao, bây giờ xếp ở mười bốn, mặc dù cách thứ mười một chút nhưng ít nhiều gì cũng khiến Dư Khôn thấy được hi vọng.
Về phần xếp hạng của hai người Băng Phong, Long Ngạo thì cũng không tệ, một người là hai mươi sáu, một người là ba mươi bảy.
Sắc trời tối xuống, Chu Thành cũng không có săn giết hung thú mà tìm một gốc đại thụ che trời, ngồi trong hốc cây tinh luyện Tiên Nguyên thôn phệ hôm nay lần nữa.
Mặc dù hôm nay thôn phệ Tiên Nguyên của những hung thú đó, hoàn toàn có thể dung nhập vào trong Tiên Nguyên của hắn, nhưng so với Tiên Nguyên của hắn thì Tiên Nguyên của đám hung thú này hơi hỗn tạp không thuần.
Cho nên, hắn phải tinh luyện lại.
Một đêm trôi qua.
Chu Thành hoàn tất tinh luyện toàn bộ Tiên Nguyên thôn phệ hôm qua.
Mặc dù Chu Thành vẫn chưa đột phá đến Thần Tiên Cảnh tứ trọng nhưng đã đạt đến Thần Tiên tam trọng hậu kỳ đỉnh phong.
Cả ngày hôm qua, bù đắp được hắn khổ tu mấy năm.
Chu Thành nhìn bảng danh sách một chút, không khỏi lắc đầu cười một tiếng, bởi vì tối hôm qua một đêm không có săn giết hung thú, xếp hạng của hắn đã vọt xuống hơn một ngàn sáu trăm.
Hơn nữa còn liên tục giảm.
Tiếp tục như vậy nữa, sợ là không bao lâu nữa thì sẽ vọt ra khỏi hai ngàn.
“Nhìn thấy xếp hạng của mình, sợ là sư phụ phải thất vọng chứ.” Chu Thành đứng dậy, xem ra hôm nay phải nỗ lực.
Hắn phá không bay lên, bay tới một đám hung thú phía trước.
Bọn hung thú này chừng hơn ba trăm con!
Mỗi một con, đều là Thần Tiên nhị trọng, thủ lĩnh là Thần Tiên tam trọng, là một đám phi cầm.
Yêu Vương Đao và Huyết Hải Ma Nhận xuất hiện trong tay Chu Thành, hắn cũng không có thi triển Viêm Long Cửu Nhật với Băng Long Ngạo Cửu Thiên, Yêu Vương Đao và Huyết Hải Ma Nhận trong tay vung lên.
Lập tức mang theo một hồi gió tanh mưa máu.
Chỉ thấy bọn hung thú phi cầm Thần Tiên Cảnh nhị trọng này như mưa, từ trên cao rơi xuống.
Ngoài quảng trường.
Ngô Văn Lâm nhìn Vương Hồng xếp hạng trên danh sách quang mang vạn trường, nụ cười càng thêm xán lạn, nếu không phải mọi người ở bên cạnh, hắn rất muốn cười to.
Hắn lại nhìn xếp hạng của Chu Thành một chút, phát hiện xếp hạng của Chu Thành đã vọt xuống hơn một ngàn sáu trăm, không khỏi cười to: “Dư Khôn huynh, không ngờ được, xếp hạng của đệ tử yêu nghiệt chưa từng xuất hiện ở Tinh Hải đại lục của ngươi đã vọt xuống hơn một ngàn sáu trăm, lại vọt xuống nữa thì sợ là sẽ vọt ra khỏi hai ngàn.”
Trương Chân Tử cũng cười nói: “Chờ đến ngày mai, sợ là sẽ vọt ra khỏi ba ngàn.”
“Ba ngàn? Nói không chừng đợi đến lúc kết thúc, sẽ vọt ra khỏi bốn ngàn.” Tưởng Phong cười nói.
Tất cả mọi người cười một tiếng.
Tinh Hải Thượng Nhân cười nói: “Không đến một khắc cuối cùng, ai cũng không biết kết quả, Dư Khôn huynh đệ không cần để ở trong lòng.”
Nghe Tinh Hải Thượng Nhân giả mù sa mưa an ủi, Dư Khôn khẽ gật đầu: “Tinh Hải Thượng Nhân nói đúng lắm.”
Thế nhưng là tuy nói như thế nhưng trong lòng Dư Khôn vẫn khó chịu.
Trong lòng của hắn vẫn đang nhịn một hơi.
Một hơi này lại không thể phun ra.
Hôm qua, lúc đầu Phượng Thải Linh xếp hạng mười bốn, nhưng buổi sáng hôm nay lại lui, lui đến mười sáu.
Về phần Băng Phong, Long Ngạo thì càng không cần phải nói, cũng lui.
Đúng lúc này, đột nhiên, có người rối loạn lên.
Dư Khôn nghe được hình như có người đang bàn tán về Chu Thành, hắn nhìn bảng danh sách, không khỏi hai mắt trừng trừng, chỉ thấy vốn xếp hạng hơn một ngàn sáu trăm, bây giờ điểm tích lũy của Chu Thành bắt đầu tăng vèo vèo vèo!
Mà xếp hạng của Chu Thành cũng tăng vọt như ngồi phi thuyền!
Vốn xếp hạng hơn một ngàn sáu trăm, trong nháy mắt Chu Thành đã vọt tới hơn một ngàn năm trăm, mấy hơi thở sau đó lại xông tới hơn một ngàn bốn trăm.
Mỗi một cái hô hấp, xếp hạng của Chu Thành đều vọt lên một mảng lớn.
Không lâu sau, Chu Thành đã chen vào một ngàn.
Hơn nữa vẫn đang tăng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận