Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 195: Vĩnh Tiên Đại Lục

Phải biết rằng, hắn chính là cao thủ kỳ cửu trọng, hơn nữa là người mang Đế thể thượng đẳng, dĩ nhiên không cách nào tránh thoát một đòn của đối phương!
Tuy là mới vừa rồi là hắn sơ suất, thế nhưng cũng có thể nhìn ra thiếu niên trước mặt này thực lực rất mạnh, chiến lực kinh khủng.
Điều khiến anh khó chấp nhận là, đối phương thoạt nhìn chỉ mới mười bốn mười lăm tuổi.
Sau khi Chu Thành một đòn đẩy lùi đối phương, đi tới bên cạnh hai người Vương Truyện Uy, Nhậm Chính Khôn.
Vào lúc này, đột nhiên, ở phía xa, mây mù cuộn trào, giống như một biển quỷ, lao về phía bên này với tốc độ đáng báo động.
Hai người Vương Truyện Uy, Nhậm Chính Khôn chứng kiến cái này mây mù cuồn cuộn, sắc mặt thay đổi.
Hiển nhiên, người đến chính là ma hồn lão tổ!
Chu Thành trong lòng chấn động, hắn cũng không quan tâm cái gì khác, hai tay nắm lấy hai người Vương Truyền Uy, lúc này phá không bỏ chạy, chỉ thấy Chu Thành hóa thành một ánh sáng lơ lửng, giống như hòa nhập vào mặt trời chói chang dưới ánh mặt trời, tức khắc biến mất.
Cao thủ Hoàng tuyền của ma môn muốn đuổi theo, cũng không thể nào đuổi kịp.
“Quang độn!” Một vị cao thủ hoàng tuyền ma môn cũng là kinh ngạc nhìn về hướngChu Thành rời đi.
Vừa rồi, Chu Thành thi triển chính là một môn độn thuật cực kỳ cao thâm.
Cái độn thuật này, chính là tuyệt học thần thông của Ngũ Hành môn, có thể tu tập thành công ấy Tiêu Phàm.
Chu Thành vừa rời đi không bao lâu, mây mù liền vọt tới.
Lâm Bá Tuyền cùng cao thủ hoàng tuyền của ma môn nhanh lên tiến lên đón, cung kính hành lễ.
“Bái kiến sư tôn!”
“Bái kiến hồn đại nhân!”
Ma hồn lão tổ liếc mắt nhìn phần eo bị thương cuả đệ tử Lâm Bá Tuyền, chỉ thấy phần eo của Lâm Bá Tuyền bị Chu Thành trước đó đâm một thương thủng một cái lổ lớn, máu đang không ngừng chảy ra.
“Là người của Đế Sát cung?” Ma hồn lão tổ hai mắt lạnh lùng.
“Có lẽ là vậy.” Lâm Bá Tuyền không dám nhìn ma hồn lão tổ, cúi đầu nói.
Hắn vừa dứt lời, liền thấy ma hồn lão tổ hóa thành một biển quỷ cuộn trào, nhanh chóng đuổi theo hướng Chu Thành vừa rời đi.
Tốc độ của nó nhanh đến mức khiến người ta líu lưỡi, thoáng cái cũng nhanh gấp nhiều lần tốc độ của Chu Thành.
Cao thủ Hoàng tuyền ma môn nhìn bóng dáng ma hồn lão tổ biến mất, nói với Lâm Bá Tuyền : “Lâm sư huynh yên tâm, tên tiểu tử Đế Sát Cung đó trốn không thoát đâu, hồn đại nhân rất nhanh thôi sẽ có thể đem bắt trở về!”
“Đợi lát nữa, chúng ta sẽ cho hắn nếm thử tư vị vạn quỷ phệ hồn!”
Trong cuộc thảo luận của các cao thủ ở hoàng tuyền ma môn, Lâm Bá Tuyền uống một viên đan dược, sau đó dùng một viên đan dược bóp nát, thoa lên lỗ máu ở phần eo.
Chỉ thấy lỗ máu vừa rồi vẫn còn ở chảy máu bắt đầu đổ máu chậm lại, rất nhanh, máu cũng ngừng chảy ra.
Vết thương của hắn, bắt đầu chậm rãi khép lại, viên thuốc đó hắn mới vừa dùng, chính là một trong những đan dược thượng đẳng mà hoàng tuyền ma môn chữa thương.
Lâm Bá Tuyền nhìn vết thương khép lại, hít sâu một hơi, nhớ lại một đòn kinh hồng lúc trước của Chu Thành, hai mắt sỉ nhục, lửa giận.
Tiểu tử, đợi lát nữa ngươi rơi vào trong tay ta, ta nhất định sẽ làm ngươi sống không bằng chết.
Hắn cùng với các cao thủ hoàng tuyền ma môn cũng không hề rời đi, đứng tại chỗ đợi ma hồn lão tổ.
Thời gian rất nhanh liền nửa giờ trôi qua.
Đám người Lâm Bá Tuyền đang cảm thấy rất lo lắng, liền thấy ma hồn lão tổ mang theo mây mù cuồn cuộn trở về.
Chỉ là, khiến cho đám người Lâm Bá Tuyền kinh ngạc là, cũng không có nhìn thấy ba người Chu Thành.
Lẽ nào, bọ hắn đã trốn thoát?
Ma hồn lão tổ sắc mặt ảm đạm.
Lúc trước, khi tìm kiếm Vạn Năm Long Chi, hiện tại, thậm chí ngay cả một tiểu tử của Đế Sát Cung đều có thể trốn thoát từ trong tay hắn!
Điều này làm cho hắn căm tức.
Sau khi trở về, hắn hỏi Lâm Bá Tuyền: “Tên đệ tử Đế Sát cung kia, hình dáng như thế nào?”
Lâm Bá Tuyền nhớ lại dáng dấp của Chu Thành, miêu tả chi tiết như thực lại với ma hồn lão tổ.
“Cái gì, mới 14 năm tuổi?” Ma hồn lão tổ kinh ngạc.
“Đúng vậy sư tôn.” Lâm Bá Tuyền vội vàng nói: “Đệ tử cũng rất kinh ngạc, nhưng vừa rồi mọi người đều đã tận mắt chứng kiến, đệ tử cũng sẽ không bị hoa mắt.”
Ma hồn lão tổ ánh mắt bất định, vẻ mặt lộ ra vẻ trầm tư.
Mười bốn mười lăm tuổi?
Lại có thể đả thương được đệ tử của hắn!
Hắn nhớ lại một lần một đám đệ tử nòng cốt của Đế Sát cung, lại càng là kinh ngạc.
Theo ký ức của hắn, Đế Sát cung không có đệ tử này.
“Sư tôn.” Lâm Bá Tuyền thấy ma hồn lão tổ hồi lâu không nói gì, cẩn thận kêu.
“Cho người đi điều tra một chút, thiếu niên này lai lịch ra sao.” Ma hồn lão tổ tỉnh lại, âm thanh nói: “ Điều tra xem hắn có thật là đệ tử của Đế Sát cung.”
“Vâng, sư tôn.” Lâm Bá Tuyền nhanh chóng đáp.
Mà lúc này, , bóng dáng của Chu Thành cùng Vương Truyền Uy, Nhậm Chính Khôn đã hiện ra bên trong một vùng thung lũng cách đó không biết bao nhiêu dặm bên ngoài.
Chu Thành thở hổn hển.
Hai người Vương Truyện Uy đều tái mặt.
Lúc nảy nếu không có Ma thần y ẩn thân của Chu Thành, hiện tại ba người chỉ sợ sớm đã rơi vào tay của ma hồn lão tổ.
Nghĩ đến uy lực ngập trời của ma hồn lão tổ vừa rồi, hai người Vương Truyện Uy trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Ngay lập tức, Chu Thành trị liệu thương thế cho hai người Vương Truyện Uy, dưới đan dược của Đế Sát cung rất nhanh, thương thế của hai người Vương Truyện Uy liền ổn định lại.
Thấy thương thế của hai người đã ổn định, Chu Thành cũng không hề chậm trễ, nhanh chóng cùng hai người quay trở về Nguyệt Thành.
Trên đường đi, Chu Thành mới biết được chuyện đã xảy ra từ trong miệng hai người, thì ra, Chu Thành đuổi theo con Thương Tuyết Điểu kia, sau khi cùng hai người Vương Truyện Uy tách ra, hai người Vương Truyền Uy khổ cực tìm kiếm Chu Thành mà không thấy, lúc đầu dự định sẽ quay trở lại Nguyệt Thành chờ đợi Chu Thành, không nghĩ tới lại đụng phải người của hoàng tuyền Ma môn.
Cao thủ Hoàng tuyền của ma môn nhận ra hai người Vương Truyền Uy lúc trước cùng Chu Thành là một phe, không nói hai lời, trực tiếp liền động thủ với hai người.
Sau khi trở lại nguyệt thành, Chu Thành cùng đám người cha mẹ Chu Uy hội hợp, tiếp tục lên đường, đi đến Vĩnh Tiên Đại Lục.
Một đường vô sự.
Qua mấy ngày sau, mọi người đặt chân đến địa phận Vĩnh Tiên Đại Lục, Chu Thành nhìn cảnh tượng Vĩnh Tiên Đại Lục phồn vinh trước mắt, không khỏi sinh lòng cảm khái, cuối cùng cũng đến được đệ nhất lục Vĩnh Tiên Đại Lục của Thế giới Tiên Võ rồi.
Vĩnh Tiên Đại Lục vì là đệ nhất lục của Thế giới Tiên Võ, đệ tử của các vương triều ở khắp các lục địa đều khao khát vùng đất mà một ngày nào đó họ có thể bước chân vào Vĩnh Tiên Đại Lục.
Vĩnh Tiên Đại Lục, đối với cao thủ của Thế giới Tiên Võ mà nói, có địa vị đặc thù, Vĩnh Tiên Đại Lục là đất thần thánh, là một nơi mộng mơ.
Ba người Chu Uy, lạc thủy, Chu lập nhìn Vĩnh Tiên Đại Lục trước mắt, càng là kích động khó đè nén.
Chu Lập thậm chí còn hét lên không trung: “ta đã đến Vĩnh Tiên Đại Lục rồi!”
Đợi sau khi mọi người tâm tình ổn định, Chu Thành cười nói: “Chúng ta bây giờ đi Vĩnh Tiên Thần Đô.”
Vĩnh Tiên Thần Đô, chính là vương thành của Vĩnh Tiên Thần.
Nơi đó, là chính là hạch tâm của Vĩnh Tiên Đại Lục, cũng là thành phố thiêng liêng của loài người.
Đến lúc đó cuộc thi Tiên Võ sẽ được cử hành ở Vĩnh Tiên Thần Đô.
Vì vậy, mọi người đổ xô chạy tới Vĩnh Tiên Thần Đô.
Đi tới Vĩnh Tiên Đại Lục, đến mức, hầu như đều là thành trì, cao lầu, rất ít nhìn thấy núi non hoang dã.
Ở Vĩnh Tiên Đại Lục, tấc đất tấc vàng, những ngọn núi cằn cỗi đó đã được từng tông môn cùng gia tộc mở rộng.
Khi đám người Chu Thành mới vừa bước vào Vĩnh Tiên Đại Lục không bao lâu, Đế Sát cung liền phái cao thủ đến đây tiếp đón đám người Chu Thành.
Tới là một vị trưởng lão của Đế Sát cung, gọi Lục Nghiêm, cũng là sư thúc của hai người Vương Truyền Uy.
Lục Nghiêm mặc dù là trưởng lão của Đế Sát Cung, thế nhưng đối mặt với Chu Thành, thật là khách khí, cười ha hả, hắn nói cho Chu Thành, các cuộc thi đấu của Tiên Võ, cung chủ của Đế giết cung biết đến đây xem trận chiến.
Cung chủ Đế Sát cung chính là một trong những đại gia Thế giới Tiên Võ, thân phận đáng tôn sùng cỡ nào, lại đến đây xem Chu Thành tỷ thí, có thể thấy được sự coi trọng đối với Chu Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận