Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 241: Nguyên lai là Tào trưởng lão

Trần Thiên Bằng nghe vậy cười nói: “Coi như ngươi đánh bại Liệt Hoàng cũng chưa chắc có thể đoạt được đệ nhất, thiên tài trận pháp trong thế giới Tiên Võ nhiều.”
Trần Oánh cười nói: “Ta cũng không tin trên đời này, trong cùng thế hệ mà còn có người có trình độ trận pháp còn cao hơn ta và Liệt Hoàng.”
Trần Thiên Bằng cười cười, không nói gì.
Những năm này, hắn vẫn luôn đào móc thiên tài trận pháp có thể đào tạo, thế nhưng là cho đến trước mắt thì đúng là không có phát hiện có ai có thiên phú trận pháp cao hơn nữ nhi của hắn và Liệt Hoàng.
Liên tiếp hai ngày, Chu Thành đều tu luyện trong viện tử của mình.
Hai ngày sau, ngày thứ ba, ngay khi Chu Thành đang vận chuyển Nguyên Thủy Vô Lượng Kinh không ngừng rèn luyện thần hồn, đột nhiên, thần hồn hắn quang mang phóng đại, một cỗ khí tức huyền bí từ trong thần hồn hắn tràn ngập ra. Mà thần hồn của hắn không ngừng chuyển biến ở giữa hư và thực, tựa như quang và ảnh đang không ngừng luân chuyển biến hóa.
Kéo dài hơn một giờ như thế, sau đó rốt cục thần hồn của hắn cũng hoàn toàn biến thành thực thể. Trước kia, thần hồn của hắn hoàn toàn không sờ được, thế nhưng bây giờ, thần hồn của hắn đã hoàn toàn giống như người thật, có máu có thịt.
Đây cũng là Quỷ Tiên chi cảnh!
Thần hồn của Chu Thành từ trong cơ thể bay ra, rơi xuống trước mặt hắn, cao lớn như hắn, dáng vẻ cũng giống như hắn, không có khác gì, nhưng mà khi Chu Thành thôi động Nguyên Thủy Vô Lượng Kinh, thần hồn Chu Thành có quang mang chớp động, dáng vẻ không ngừng thay đổi, biến thành dáng vẻ một vị Đạo Tôn.
Vị Đạo Tôn này, đỉnh đầu có thần quang, tỏa ra uy áp bao trùm chư thần.
Chính là thần chỉ tối cao của Đạo giáo, Nguyên Thủy Đạo Tôn.
Nhìn thần hồn trước mặt, Chu Thành không nhịn được vui sướng trong lòng.
Bây giờ, còn có ba ngày nữa là đến đại hội giao lưu trận pháp, cuối cùng hắn vẫn đột phá đến Quỷ Tiên chi cảnh trước khi đại hội bắt đầu, nếu chỉ bàn về thực lực thì dù là hắn không sử dụng võ đạo, hắn cũng hoàn toàn có thể nhẹ nhõm ngược sát Liệt Hoàng.
“Cũng là thời điểm đi trận pháp tổng công hội.” Chu Thành đứng dậy.
Từ khi gia nhập trận pháp công hội của Tứ Hải Vương Triều, trở thành trận pháp sư, Chu Thành vẫn luôn muốn đến trận pháp tổng công hội của thế giới Tiên Võ xem thử, đoán chừng đây cũng là ý nguyện trong lòng của tất cả trận pháp sư trong thế giới Tiên Võ.
Chu Thành thu hồi thần hồn vào trong cơ thể, thu thập sơ một phen, sau đó đi bộ tới trận pháp tổng công hội trong thế giới Tiên Võ.
Vị trí của trận pháp tổng công hội ở khu vực trung tâm Cửu Thiên Chi Thành, Chu Thành hơi nghe ngóng một chút thì biết vị trí cuuar trận pháp tổng công hội.
Dù là như thế nhưng vì Cửu Thiên Chi Thành quá lớn, Chu Thành đi hơn một giờ mới nhìn thấy trận pháp tổng công hội.
Kiến trúc của trận pháp tổng công hội có chút giống giáo đường cổ, từ xa nhìn lại, từ mấy ngàn tòa kiến trúc tạo thành, rất là to lớn, hùng vĩ, mỗi một khối đá đều được trận pháp phù văn gia trì.
“Cửu Dương Thạch!”
“Tinh Diệu Thạch!”
“Hồng Nguyệt Thạch!”
Chỉ thấy đá của những kiến trúc này đều là thiên địa pháp thạch cùng trận thạch, linh thạch đỉnh cấp có thể ngưng tụ năng lượng của thế giới Tiên Võ.
Nhìn toàn bộ những cung điện kiến trúc do đỉnh cấp pháp thạch, trận thạch, linh thạch tạo thành trước mắt, dù Chu Thành từng dạo qua Đế Sát Cung thì cũng không khỏi sợ hãi thán phục.
Đều nói trận pháp tổng công hội còn giàu có hơn thập đại tiên môn, xem ra không giả.
Nhưng mà cũng đúng, trận pháp sư chỉ khắc hoạ một cái trận pháp đơn giản thì đã có thể bán ra giá tiền rất lớn ở trên thị trường, chứ đừng nói chi là những trận pháp sư cao cấp ở trận pháp tổng công hội.
“Tiểu tử, vừa từ nông thôn tới hả, chưa từng thấy trận pháp tổng công hội?” Một vị đệ tử vương triều thấy Chu Thành nhìn chằm chằm trận pháp tổng công hội, không khỏi trêu chọc, cười nói: “Hay là nhìn thấy nhiều đỉnh cấp pháp thạch, trận thạch, linh thạch như vậy, nước bọt đều chảy tới đất, muốn đi lên móc một khối ra.”
Tùy tùng hộ vệ của đệ tử vương triều đều cười ha ha.
Đệ tử của một chút thế lực cao cấp vương triều tới tham gia đại hội giao lưu trận pháp, bình thường đều có hộ vệ và cao thủ đi cùng, một mình đến giống Chu Thành thì đều là đệ tử của một ít tiểu vương triều.
Cho nên, đối phương cũng không lo lắng đắc tội Chu Thành.
Chu Thành nhìn chiến bào và lệnh bài trên người đối phương, Đại Hồng Vương Triều, gia tộc Thiết Huyết?
Đại Hồng Vương Triều, gia tộc Thiết Huyết, miễn cưỡng coi là thế lực Nhất lưu ở thế giới Tiên Võ, so với thập đại tiên môn, thập đại vương triều thì kém xa.
Vừa rồi mở miệng trêu chọc Chu Thành chính là con thứ ba của gia chủ gia tộc Thiết Huyết, tên là La Hải Bình.
La Hải Bình thấy Chu Thành dò xét mình, lung lay lệnh bài bên hông, cười nói: “Thế nào, không biết lệnh bài này? Lệnh bài này chính là đệ tử hạch tâm của gia tộc Thiết Huyết ta mới có.”
“Gia tộc Thiết Huyết chính là một trong gia tộc mạnh nhất Đại Hồng Vương Triều.”
“Lão tổ gia tộc Thiết Huyết ta chính là cao thủ Đại Đế Cảnh, còn là thập đại cao thủ Đại Hồng Vương Triều.”
Giống thập đại tiên môn, Thái Thượng trưởng lão chính là cao thủ Đại Đế Cảnh, nhưng mà ở Đại Hồng Vương Triều thì cao thủ Đại Đế Cảnh hai tay đều có thể đếm được, thân phận cực kỳ tôn quý, cũng khó trách La Hải Bình vẻ mặt đắc ý như thế.
Ngay khi La Hải Bình dứt lời thì thấy một đoàn cao thủ từ nơi xa đi tới, hiển nhiên cũng là tới tham gia đại hội giao lưu trận pháp.
La Hải Bình nhìn người tới, biến sắc, sau đó bước nhanh đi tới, khom người cười nói với người cầm đầu: “Hóa ra là Tào Dũng tiền bối, Tào Dũng tiền bối, các ngươi cũng tới tham gia đại hội giao lưu trận pháp sao?”
Tào Dũng, là trưởng lão Tào gia ở Đại Nguyên Vương Triều.
Đại Nguyên Vương Triều xếp hạng thứ mười trong thập đại vương triều của thế giới Tiên Võ, mặc dù chỉ là một cái vương triều yếu nhất trong thập đại vương triều, mặc dù Tào gia chỉ là thế lực đỉnh cấp phổ thông của Đại Nguyên Vương Triều nhưng đối với gia tộc Thiết Huyết thì tuyệt đối là quái vật khổng lồ.
Tào Dũng từng đi tới gia tộc Thiết Huyết, được lão tổ gia tộc Thiết Huyết nhiệt tình khoản đãi, Tào Dũng có chút ấn tượng với La Hải Bình, khẽ gật đầu: “Tổ phụ ngươi không đến?”
La Hải Bình nghe Tào Dũng tra hỏi, thụ sủng nhược kinh, tranh thủ gật đầu: “Có có, bây giờ tổ phụ đại nhân bọn họ đang ở trong trận pháp tổng công hội, nếu như tổ phụ đại nhân biết Tào Dũng đại nhân đến, chắc chắn sẽ rất vui vẻ.”
Tào Dũng cười cười, cất bước đi tới trận pháp tổng công hội.
Một đoàn con cháu Tào gia theo đuôi phía sau.
La Hải Bình và cao thủ La gia cũng theo ở phía sau, đi theo sau lưng Tào Dũng, La Hải Bình kích động dị thường, có thể tiếp xúc với đại nhân vật như Tào Dũng, đó là vinh hạnh lớn lao.
Tào Dũng vừa đi chưa được mấy bước thì đột nhiên ngừng lại, nghiêng đầu nhìn về phía Chu Thành cách đó không xa, Tào Dũng nhìn kỹ, vẻ mặt kinh hỉ, bước nhanh tới chỗ Chu Thành.
La Hải Bình và cao thủ La gia kinh ngạc.
Chẳng lẽ Tào Dũng tiền bối biết thiếu niên áo lam này?
Tào Dũng đi tới trước mặt Chu Thành, vẻ mặt kinh hỉ nói: “Ta còn tưởng rằng nhận lầm, hóa ra đúng là Chu Thành công tử!” Sau đó ôm quyền nói: “Chu Thành công tử, ngươi còn nhận ra tại hạ không? Ta chính là Đại Nguyên Vương Triều, Tào gia, Tào Dũng, lúc ấy từng theo lão tổ chúng ta đi chúc mừng đại điển bái sư của Chu Thành công tử.”
Sợ Chu Thành không nhớ nổi mình, hắn lại vội vàng nói: “Lúc ấy ta và lão tổ chúng ta ở góc đông bắc đại điện.”
Mặc dù lúc đó Thiên Nguyên Vương Triều Tào gia cũng tham gia đại điển bái sư của Chu Thành nhưng là lấy thân phận Tào gia, cũng chỉ có thể ngồi ở góc đông bắc ở đại điện, đó là nơi hẻo lánh nhất.
La Hải Bình thấy Tào Dũng cung kính và kích động trước mặt Chu Thành như thế thì ngây người.
Đại điển bái sư?
Chu Thành thấy Tào Dũng trước mắt nhận ra mình thì khẽ gật đầu: “Hóa ra là Tào trưởng lão.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận